BẠN TRAI NHỎ

Nếu như nói làm bữa sáng cho Ông Như Mạn khiến cô cảm động một, thì bây giờ cô lại cảm động mười.

Châu Sâm không chỉ chăm sóc cô, mà đến em trai cô cậu cũng chăm sóc. Mà cậu làm mọi chuyện tự nhiên như vậy, cứ như đã sớm quen thuộc từ rất lâu rồi.

Ăn uống xong, cậu cũng không khiến Ông Như Mạn phải động tay động chân làm gì cả, mà tự mình đứng dậy thu dọn chén đĩa, đem rửa sạch sẽ xong xuôi.

Chén khoai viên kia vốn dĩ chỉ là đạo cụ, cô cũng nấu rất nhiều, nghĩ tới buổi chiều thời tiết sẽ rất nóng, mọi người sẽ có cái để ăn, không cần giữ lại một chén này, kết quả chưa kịp nói gì thì đã thấy Châu Sâm tự mình bưng ra phòng khách.

Ông Như Mạn ở trong bếp một hồi cũng chẳng có gì làm, nhìn thấy Châu Sâm ngồi trên sofa xem phim trên ipad cũng liền đi qua coi.

Là phần đầu tiên của bộ phim <<Tử thần vùng Texas>>.

Có một khắc cô thoáng chần chừ, bởi vì bộ phim ngày hôm đó suy cho cùng thì đối với cô vẫn còn chút ám ảnh, bây giờ còn tiếp tục xem, sợ rằng bản thân sẽ không tiếp nhận nổi nữa.

Thế nhưng nếu như không xem thì lại không thể góp ý gì cho cậu được.

Do dự một hồi, cuối cùng vẫn quyết định ngồi xuống xem.

Châu Sâm đưa một tai nghe cho cô, Ông Như Mạn ngồi khoanh chân trên sofa, giữa hai người chỉ cách nhau một khoảng nhỏ.

Xem phim kinh dị tựa như ăn một món ăn cay, muốn ngừng mà không được, khiến người ta vừa có cảm giác kích thích sợ hãi, nhưng lại không nhịn được mà tò mò tiếp tục xem.

Ông Như Mạn chính là đang ở trong trạng thái như vậy. Cô ôm chặt gối ôm trong lòng, chút khoảng cách nhỏ nhoi giữa hai người đã biến mất, giống như thế này sẽ mang lại cho cô cảm giác an toàn hơn.

Châu Sâm ngồi xem phim giống như lãnh cảm, đối với cậu mà nói, cuộc sống hiện thực ngoài kia còn tàn khốc hơn biết bao nhiêu, một bộ phim như thế này nào có là gì.

Bởi vậy, cậu hoàn toàn không để ý gì mấy, cho đến khi cảm thấy sự mềm mại và hương thơm từ trên người Ông Như Mạn ở cạnh bên.

Cậu cũng với tay lấy một cái gối ôm.

Hơi xấu hổ, nhưng mà nếu không lấy thì cậu sợ Ông Như Mạn sẽ nhìn thấy phản ứng ở chỗ nào đó trên cơ thể mình, cho nên nhân lúc cô còn chưa nhìn thấy, cậu phải nhanh chóng che đi.

Thế nhưng, Ông Như Mạn càng lúc càng dựa lại gần, tựa hồ giống như sát chặt vào lồng ngực cậu, khiến Châu Sâm có chút kinh hỷ bất ngờ.

Lợi dụng lúc Ông Như Vọng còn chưa tỉnh, cậu quay sang nhanh như chớp hôn một cái lên má cô, sau đó vòng tay ra sau ôm chặt lấy, sau đó cứ đến đoạn có cảnh máu me sợ hãi liền giơ tay lên che mắt cô.

Đây cũng tính là một trải nghiệm mà Ông Như Mạn chưa hề được trải qua.

Rất mới lạ, trái tim cũng dao động ít nhiều.

Lúc Ông Như Vọng ngủ dậy đi ra, khoảng cách giữa hai người đã kéo dãn như chưa hề có gì cả, nhưng cậu ta sẽ không thể ngờ nổi, chỉ vừa trước đó mấy phút, ở trên sofa kia đã diễn ra một trận kích tình cuồng nhiệt cỡ nào.

Mấy vệt đỏ trên ngực cô đều là do vừa rồi Châu Sâm không kiềm chế được mà để lại.

Không muốn động lòng trước cậu cũng thật khó.

Lúc cùng cậu hôn môi, cô cũng đều không cưỡng lại được. Cùng cậu ấy ở bên nhau, thử một chút rồi sau này sẽ thế nào đây? Trên thế giới này không có quy định ai bắt buộc phải ở bên cạnh ai cả, nếu không hợp nhau thì chia tay, như thế là được rồi?

Thế nhưng cô sợ, sợ sau khi ở bên nhau rồi cậu sẽ thay đổi, sợ hai người sẽ nhanh chóng chán nhau, rồi lại chia tay mỗi người một nơi.

So với như thế, cô thích sự mờ ám như bây giờ hơn, cảm thấy giai đoạn mờ ám mới chính là giai đoạn đẹp nhất trong một mối quan hệ.

Xem xong phim, cậu bắt đầu phần cắt ghép và review lại. Bởi vì cậu không có máy tính, nên Ông Như Mạn đưa máy cho mình cho cậu dùng, để cậu ngồi ở phòng khách làm việc.

Ông Như Vọng ăn sáng xong xuôi liền mượn đồ nghề của Ông Như Mạn, sau đó quay về phòng khóa cửa bắt đầu tiến hành những bước đầu tiên cho kế hoạch trở thành siêu blog làm đẹp của mình.

Ông Như Mạn chép video hồi sáng mới quay vào máy tính bàn trong thư phòng, sau đó cũng đóng cửa làm việc.

Ngồi trong thư phòng kín mít, nỗi sợ hãi bắt đầu bao trùm lấy cô, lúc nào cũng cảm giác phía sau có người. Đến lúc không chịu nổi nữa, cô mới hớt hải chạy ra phòng khách, giống như là bị chó săn, ngập ngừng nói với Châu Sâm: "A Sâm... Cậu có thể vào thư phòng làm được không? Tôi cảm thấy sợ quá..."

Đương nhiên tên nhóc Châu Sâm này còn đang cầu mà không được, thế nhưng trên mặt vẫn phải giả bộ ngạc nhiên, một lúc sau mới gật gật đầu, thu dọn máy tính sau đó xách vào thư phòng cùng cô.

Hai người ngồi đối diện nhau, có cậu bên cạnh, Ông Như Mạn yên tâm hơn rất nhiều, bắt đầu tập trung làm việc.

Bởi vì đã lên ý tưởng sẵn trong đầu, cho nên video của cô làm rất thuận lợi, ngược lại là Châu Sâm, mặc dù trước đó cậu đã lên ý tưởng cho mình, nhưng đến lúc bắt tay vào làm vẫn gặp nhiều trúc trắc.

Ông Như Mạn xử lý video của mình xong xuôi, liền đi sang ngồi cạnh nhìn Châu Sâm làm. Cậu đã cắt ghép xong, nhưng còn chưa có chèn tiếng. Cô chỉ yên lặng ngồi một bên, ngoan ngoãn đáng yêu như một chú mèo nhỏ.

Châu Sâm không nhịn được, quay sang chụt một cái vào gò má cô, trước khi cô kịp lên tiếng quở trách gì, đã nhanh chóng khôi phục lại dáng vẻ nghiêm túc tập trung ban đầu.

Ông Như Mạn bị hành động này của cậu chọc cho phì cười.

Châu Sâm bắt đầu thu âm, cùng với nhạc nền đầu phim khá tươi sáng, làm cho bộ phim dường như không còn khủng bố cho lắm.

Làm liền một lúc đến hơn năm giờ sau mới xong, suốt thời gian này, ngoại trừ một lần ra ngoài đi vệ sinh, cậu đều ngồi tập trung bất động. Châu Sâm là một người có tính cách khá hoàn mỹ, cứ làm xong một lần lại tìm ra một vài điểm nhỏ chưa hài lòng, sau đó làm tới lần thứ ba, mới chốt hạ sản phẩm cuối cùng đưa cho Ông Như Mạn xem.

Việc cần làm bây giờ chỉ là tạo một tài khoản, sau đó đăng bài.

Tên người dùng cậu đặt rất đơn giản: A Sâm xem phim.

Đăng video lên sau đó còn chờ thời gian xét duyệt, Ông Như Mạn kiến nghị cậu nên đăng một bản lên phần mềm bilibili (một phần mềm chia sẻ video khá nổi tiếng ở TQ). Châu Sâm nghe xong liền làm, đơn giản đối với cậu, cô nói gì, cậu cũng không bao giờ từ chối.

Bên này hai người làm xong, Ông Như Vọng ở phòng bên cạnh cũng hoàn thành tác phẩm của mình, trông thế mà video hiệu quả ngoài sức mong đợi, làm Ông Như Mạn hết hồn một phen.

Ông Như Vọng mặt vênh lên đến tận trời, có cảm giác như phía sau cũng bắt đầu mọc đuôi ngoe nguẩy.

Cũng như Châu Sâm, cậu ta cũng tạo một tài khoản cho mình, lấy tên: Phòng trang điểm thẳng nam.

Video của hai người gần như đăng cùng một lúc, âm thầm tranh tài.

Hết chương 33.

Bình luận

Truyện đang đọc