BẠN TRAI TÔI LÀ KẺ SÁT NHÂN


Haha…haha…
Không khí ở khu trượt tuyết này thật náo nhiệt làm sao? Mọi người ai nấy cũng đều vui vẻ trượt tuyết.

Nhưng đối với người không biết trượt thì đó là một câu chuyện khác.
Hajoon buồn rầu ngồi trên ghế không khỏi ngán ngẩm nhìn Soojin đang bị mấy cô gái vây quanh.
Cứ thế mọi thứ trở nên im lặng.

Mặc dù đứng trong sự ồn ào của khu trượt tuyết nhưng lòng cô lại trầm lặng một cách lạ thường.

Thế mà gần một năm rồi cô kể từ ngày cô bị Soojin cưỡng chế.

Dù là nạn nhân của một tên giết người bi3n thái nhưng đó lại là khoảng thời gian cô được ai đó bảo vệ.
Đôi mắt cô bỗng nhẹ nhàng, trong ánh mắt chỉ còn bóng hình người con trai đó.

Người con trai đó là một kẻ giết người vô tội vạ.

Là một tên tra nam bi3n thái toàn làm tổn thương người khác.
Nhưng mà…đó là người contrai đầu tiên mua tặng cô một chiếc váy, người đưa cô đến nhà hàng sang trọng mà cô chưa bao giờ nghĩ tới.

Là người mang cô đến những nơi tối tám nhưng lại là người luôn xuất hiện mỗi khi cô cần.
- -----------------------------------------------------------------------------------------------------------
" Ngày kia là sinh nhật em trai cậu rồi nhỉ? Nhưng mà trông cậu háo hức hơn tôi nghĩ." Hajoon khoanh chân ngoan ngoãn ngồi trên giường.
Cô chưa từng thấy Soojin vui vẻ khi chuẩn bị gặp một ai đó.


Càng khó tin hơn khi đó là em họ của cậu.

Có vẻ mối quan hệ của hai người họ rất tốt chăng.
" Phải! Tao luôn muốn mang cho thằng bé những điều tốt nhất." Soojin cười trừ vừa bước ra từ nhà tắm.
Cái thứ mùi hương của khách sạn thật khiến người ta mê mẩn.

Đúng là mấy cái khách sạn biết hỗ trợ cho các cặp tình nhân ghê.

Ý của cô ở đây là, Soojin tuyệt quá đi.
Hajoon cố giữ tâm lặng ôm chặt lấy cái gối.

Chỉ sợ Soojin mà quay đi thì cô sẽ giãy đành đạch mất.

Không phải là lần đầu tiên cô được chiêm ngưỡng body nóng hổi này nhưng cô vẫn không tài nào thích ứng được nó.
" Bị gì vậy?" Soojin khó hiểu nhìn cô đang quay lưng vào bức tường.

Cậu sẽ chẳng biết nội tâm cô đang gào thét đâu.
Hajoon im lặng đặt một tên lên trước ngực.

Sao hôm nay trái tim cô lại đập nhanh thế này? Hôm nay cô thấy mình kì lạ quá.
" Hajoon! "
Hajoon vội quay người lại, Soojin đã nằm ở bên cạnh từ lúc nào rồi.

Cô khẽ giật bắn nhưng rồi lại ngoan ngoãn nằm xuống bên cạnh Soojin.
" Ngày mai mày muốn đi đâu?" Soojin đột ngột hỏi.
Hajoon hơi bối rối.

Có lẽ cô không hợp đến mấy nơi yêu cầu kỹ năng đi.

Nhưng điều đó đâu quan trọng.

Cô được đi cùng Soojin, đó là một điều khiến cô cảm thấy mình thật may mắn và đặc biệt.
" Chẳng phải sắp sinh nhật em họ cậu sao? Sao chúng ta không thử đi mua chút quà cho em ấy?" Hajoon đưa ra ý kiến.
Soojin trầm mặc suy nghĩ:
" Tao đã chuẩn bị quà cho nó rồi nên cũng không cần thiết.

Nhưng nếu mày muốn thì mai chúng ta sẽ đi mua sắm." Soojin cười khẩy quay ra nhìn Hajoon.
Hajoon đứng hình, cú chạm mắt vừa rồi khiến cô cảm thấy rồi bời, cứ như bị hút hồn vậy.

Cô luôn biết mị lực của cậu ta khó cưỡng lại thế nào, nhưng cô chưa từng nghĩ nó lại khiến lòng cô cuộn hết cả lên.
Brmmm…Brmm…

Hajoon khẽ liếc vào màn hình điện thoại của Soojin.

Một dòng dãy số lạ gọi đến cho cậu.

Soojin có vẻ khá khó chịu và không muốn nghe nó.
" Ai vậy?" Cô nhẹ giọng hỏi.
" Đám xin thông tin liên lạc của tao sáng nay thôi.

Không ngờ mấy con ả đó lại gọi vào giờ này."
Hajoon khẽ nheo mặt.

Là đám con gái bu nấy Soojin sáng nay đây mà.

Không ngờ chỉ mới gặp một thời gian ngắn vậy mà họ đã trao đổi số liên lạc với nhau.

Hajoon trong lòng bực bội vội đưa tay giật lấy chiếc điện thoại trong tay Soojin rồi tắt đi.
Một hành động hết sức nguy hiểm nhưng cô đã chẳng suy nghĩ gì cả.

Soojin có chút bất ngờ vì hành động này.
" Soojin đừng nghe mà." Hajoon dè dặt khó xử.

" Bởi vì tôi…tôi thích cậu."
Lời vừa nói ra đã không thể thu lại được nữa.

Soojin thả lỏng:
" Thích tao? Mày chắc chứ?"
Câu hỏi như sự dò xét.

Có vẻ chính Soojin cũng bất ngỡ đi.


Người con gái đã biết được bản thất của cậu vẫn chấp nhận nói ra lời đó.
" L…là thật đó…tôi…tôi làm sao thế này?" Hajoon lúng túng.

" Tôi thật sự thích cậu."
Điều này trực tiếp khiến Soojin đứng hình.

Hajoon hơi hồi hộp.

Cô nhẹ lại gần Soojin, đặt một nụ hôn nhẹ lên môi cậu để bày tỏ tấm lòng mình.

Cảm giác trong lòng nhẹ đi phần nào vậy.
Bỗng có một thế lực phản công lại đè cô xuống giường.

Soojin đang nhìn cô với một khoảng cách vừa đủ.

Ánh mắt của cậu vẫn luôn lạnh lẽo như vậy.

Đường cong trên môi cậu khểnh lên khiến người ta loạn nhịp.
Đây là tầm nhìn tới một Soojin mà cô chưa hề thấy.

Một tầm nhìn mà gần một năm qua cô chỉ có thể âm thầm lặng lẽ nhìn cậu vui vẻ cùng những người con gái khác.

Hajoon cười, cô khẽ đan hai tay vòng qua cổ cậu như đang kéo cậu xuống cùng mình..


Bình luận

Truyện đang đọc