BẢO BỐI CỦA TỔNG TÀI

Sau khi hay tin vị hôn thê của mình bỏ trốn, Phong Vĩnh Kỳ nhanh chóng cho người đi tìm Lâm Mẫn Nhi. Anh nghĩ:

" Đã 6 năm rồi chúng ta không gặp lại nhau, Mẫn Nhi. "

Anh nhớ lần đầu tiên anh gặp cô là lúc anh 16 tuổi, còn cô thì 14 tuổi. Lúc đó, cả hai rất thân thiết với nhau. Đúng lúc đó, Phong Nhất Thiên và Lâm Gia Huy cả hai đang xem đua ngựa và đã cá xem đội nào thắng. Cuối cùng, đội mà Phong Nhất Thiên cược đã thắng nên Lâm Gia Huy đã hứa gã Lâm Mẫn Nhi cho Phong Vĩnh Kỳ. Nhưng vào một ngày nọ, khi Phong Vĩnh Kỳ và Lâm Mẫn Nhi đang chơi thì thấy có một chú chó con. Chú chó con này chạy ra ngoài phố làm cho Lâm Mẫn Nhi và Phong Vĩnh Kỳ đuổi theo. Không may đi đến một con đường nọ, một chiếc xe mất láy đã vô tình đụng vào Lâm Mẫn Nhi. Lúc đó, cô được đưa vào bệnh viện kịp thời nhưng lại bị mất trí nhớ.

Cảm thấy mình có lỗi vì không chăm sóc tốt cho cô, anh đã nói với Phong Nhất Thiên là cho anh đi du học, sau khi học xong sẽ quay lại cưới cô làm vợ

Sau khi nhớ lại chuyện cũ, anh nhận được một cuộc gọi nói là đã tìm được cô tại một quán sủi cảo. Anh liền sai người đưa cô trở về

Còn cô vừa cùng với Trần Băng ăn xong thì bị người của anh chặn đường không cho đi

" Nè, các người là ai, dám chặn đường tôi? "

Lâm Mẫn Nhi tức giận nói

" Mẫn Nhi, tớ thấy những người này đúng là gây sự với chúng ta. Cậu mau gọi điện cho cảnh sát lại đây đi "

Trần Băng cũng tức giận không kém bèn nói

Cô vừa định lấy điện thoại ra điện cho cảnh sát thì có một chiếc xe chạy lại. Thấy đúng là xe của Phong Vĩnh Kỳ, tất cả những người chặn đường lúc nãy đều né qua mộ bên cho anh đi. Vừa nhìn thấy anh, cô nói:

" Anh là ai? "

" Anh ta là chồng tương lai của cậu đó, đồ ngốc "

Trần Băng nói nhỏ vào tai cô

" Anh là Phong Vĩnh Kỳ "

Nghe Trần Băng nói vậy, cô ngạc nhiên hỏi

" Chúng ta mau về nhà thôi, bảo bối!

Anh nói với giọng đầy lạnh lùng cũng có yêu thương cô

" Hả "

Cả cô và Trần Băng nghe vậy đều ngạc nhiên

Thấy vậy, anh liền nhanh chóng bế cô rồi nhanh chóng bỏ cô vào trong xe mặc cho cô giãy giụa. Anh cho xe chạy để mặc Trần Băng ở đó vẫn còn ngạc nhiên.

Bình luận

Truyện đang đọc