BẢO BỐI PHONG CÁCH THÍCH TRÊU CHỌC THƯỢNG TƯỚNG


Sáng dậy Lâm Như mới rửa mặt xong chưa kịp đến phòng bếp thì đã nhận được một cuộc gọi từ Lạc Ngũ Xuyên.-"Ngũ Xuyên,có chuyện gì sao? Mới sáng sớm mà đã gọi rồi!"Lạc Ngũ Xuyên luống cuống nói: -"Cô lên mạng xem đi,bây giờ cả giới truyền thông đang bàn về việc của cô với Triệu Việt Lân đấy!"-"Bộ mấy tên nhà báo đó rảnh quá không có gì làm nữa à?!"-"Người khơi dậy chuyện này không phải là một mình nhà báo đâu mà là ả Thẩm Yến Kiều kia đấy!"-"Gì? Thẩm Yến Kiều á?! Cô ta ghen ăn tức ở à?"-"Tôi không biết nhưng bây giờ cô phải tìm cách giải quyết đi."-"Biết rồi,giờ tôi sẽ đến chỗ của Thẩm Yến Kiều."-"Ừ! Mà hình như cô ta đang được phỏng vấn ở đài truyền hình Tinh Quang đấy!"-"Vậy tôi sẽ đến đó!"Cô vội vàng cúp máy,thay đồ để đi ra ngoài.

Thấy cô ăn mặc vậy Mỹ Ly liền hỏi: -"Chị Lâm Như ra đi đâu sao ạ?"Cô vừa buộc tóc lên vừa trả lời: -"Ừm! Chị ra ngoài có tí việc nếu như Âu Diệc Phong có hỏi chị đâu thì nói chị ra ngoài rồi nhé!"Mỹ Ly gật đầu.

-"Vâng ạ! Vậy chị đi cẩn thận."Cô vơ lấy chiếc điện thoại trên giường rồi nhanh chóng rời đi.

Ở trước cổng đã có một chiếc xe chờ sẫn cô ở đó,cô liền vội ngồi lên xe đóng cánh cửa xe lại nghe cái "bịch".Cô ngồi trong xe mở điện thoại lên mạng xem thử thế nào,quả đúng là như lời Lạc Ngũ Xuyên nói,Thẩm Yến Kiều cái ả trà xanh mưu mô đấy đang được phỏng vấn ở đài truyền hình Tinh Quang.

Nhìn mặt ả ta kìa,trông giả tạo gớm đấy.


Bữa nay lại chơi thêm chiêu trò phốt nhau lên hẳn cả đài truyền hình,đúng là chẳng có cái gì mà cô ta chẳng dám làm.

Cô ta còn nói rằng mình chính là người đến yêu Triệu Việt Lân trước nhưng do bị Lâm Như cảnh cáo không được đụng vào vị hôn thê là Triệu Việt Lân nên ả ta chỉ đành ngậm ngùi lùi lại phía sau.

Ôi trời! Nghe mà buồn cười quá cơ.Lâm Như ngồi nghe cô ta kể mà cười chảy ra nước mắt.

-"Diễn như thật nhỉ?".

Nhưng cô ta đâu chỉ nói mấy câu thế đâu mà trên mặt còn kèm theo hai hàng nước mắt không biết là cô ta đã nhỏ nước từ khi nào.

Nói gì thì nói cũng phải công nhận rằng cô ta giỏi hơn cô chỉ được cái là diễn ra nước mắt thôi.Cuối cùng cũng đã đến nơi,cô đeo khẩu trang mắt kính đen mở cửa xe ra thì thấy vô số phóng viên nhà báo đang đứng trước của đài truyền hình.

Mấy người họ thấy cô thì chen chúc nhau đến gần cô muốn phỏng vấn cô và giải thích chuyện này là như thế nào.-"Cô là Lâm Như phải không? Cô có thể trả lời cho chúng tôi một số câu hỏi được không?"-"Liệu lời nói của Thẩm Yến Kiều nói có đúng là sự thật không?"-"Cô giải thích thế nào về chuyện này,Lâm Như?!"Cứ thế mà họ kéo nhau đến gần cô,vô số máy quay phim chụp ánh chụp hình ảnh cô đến trước Tinh Quang.

Lâm Như chẳng nói gì cứ thế mà đi qua,đi thẳng vào trong đài truyền hình.

Cô đi thang máy lên trên chỗ của Thẩm Yến Kiều rồi vứt kính vứt khẩu trang sang một bên.


Lúc này Thẩm Yến Kiều đang nói những lời bịa đặt nói xấu cô,còn giả vờ rằng trước giờ mình chưa bao giờ làm gì có lỗi với Lâm Như cả toàn là Lâm Như ức hiếp ả ta.-"Này Thẩm Yến Kiều! Cô nghĩ mình đang nói mấy cái thứ vớ vấn gì vậy?"Giọng của Lâm Như thốt lên,Thẩm Yến Kiều nghe thế thì quay đầu lại thấy cô đang lửa nóng hừng hực.

Lâm Như bước chậm rãi đến bên gần cô ta tiện thể xách theo một cái ghế gần đó đi tới ngồi vào phoá đối diện.-"Cô hồi nãy mới nói gì ấy nhỉ? Nói lại lần nữa tôi xem nào?"-"Lâm Như...cô..."-"Tôi sao nào? Hả? Cô nghĩ cô nói mấy cái lời giả tạo ấy thì ai tin cô cho nổi?"Thẩm Tến Kiều nước mắt bỗng giàn giụa,nức nở nói: -"Lâm Như,tôi chỉ nói sự thật cho mọi người biết thôi suốt mấy năm qua tôi đã chịu hết nổi với cô rồi.

Tại sao cô lúc nào cũng ức hiếp đánh đập tôi như thế chứ? Tôi đã gây nên lỗi gì với cô sao?"Lâm Như nghe đến đây thì hoang mang tột độ.

-" Cô nói cái gì cơ? Tôi ức hiếp đánh đập cô á? Chắc cô phải thức trắng đêm để nghĩ ra cái kịch bản này nhỉ? Cũng khá đấy rất có tố chất đóng mấy cái vai tiểu tam đó."-"Lâm Như cô đang định tẩy trắng những hành vi mà cô đã làm với tôi sao? Cô làm thì phải nhận lấy đi chứ!"-"Ôi trời! Xin lỗi cô nhé tôi không có cái khái niệm phải chịu trách nhiệm với những việc mình không làm hoặc thậm chí còn chẳng biết đó là chuyện gì.

Tốt nhất là cô nên dừng ngay tại đây và về nhà đi."-"Người nên dừng lại chính là cô đó Lâm Như,cô thôi ngay cái tính cách giả vờ thân thiện của mình đi!"-"Nghe mùi tự vả nhỉ? Ai mới là người nên dừng lại và quấn gói khỏi đây chứ? Cô nói rằng cô là người đến trước thế thì chứng minh xem nào,trong khi tôi với Triệu Việt Lân quen nhau từ thuở nhỏ không những thế cả hai bên gia đình còn có lập hôn ước với nhau trong khi cô với Triệu Việt Lân mới chỉ quen nhau từ lúc học cấp ba.

Giờ thì nói xem nào ai là người đến trước,ai là người thú ba chen vào."Lâm Như nói thẳng vào mựt cô ta khiến cô ta im lặng chẳng biết nên nói gì để hấci nỗi nhục này.


Trông quê chưa kìa!Thẩm Yến Kiều mặt tối đen,hai tay ả ta nắm chặt lại thành nắm đấm thấy vậy Lâm Như còn nói thêm vài câu.-"Ay ya! Sao nào tôi nói đúng quá nên rén rồi à.

Lần sau mà có diễn thì diễn tốt hơn tí nhé cô vẫn còn kém lắm.

À mà tôi tình cờ nghe được rằng cô cậy quyền để ức hiếp một cô bé nữa nè,liệu cô có muốn xem bằng chứng không?"Thẩm Yến Kiều đứng phắt dậy,cầm lấy chiếc ghế hùng hổ giơ lên đánh Lâm Như may mà cô phản ứng kịp lấy hai tay đưa ra phía trước chặn lại.

Mọi người ở trường quay thấy thế liền tới ngăn cản cô ta lại,lôi ả ra ngoài.

Ả ta còn nói thêm mấy câu đe doạ cô:-"Mày nhớ mặt tao đấy con ranh kia,tao nhất định sẽ không tha cho mày đâu!"****HẾT CHƯƠNG 33****(☞^o^) ☞ Nhấn sao để tui có động lực viết truyện tiếp nha.


Bình luận

Truyện đang đọc