CÁM DỖ NGOẠI TÌNH



Bạch Tiên Nhi cắn chặt môi mới có thể đè xuống cảm xúc hoảng loạn đang muốn bùng phát ra ngoài, bên tai đột nhiên vang lên giọng nói của Đường Du Nhiên: “Vậy thì sao chứ? Đứa con mà cô đang mang không phải vẫn còn chưa sinh ra sao!”
Đường Du Nhiên vừa dứt lời, Bạch Tiên Nhi lập tức hoảng hốt đưa tay bảo vệ bụng nhỏ của mình, giống như một con nhím xù lông, ánh mắt cảnh giác nhìn chằm chằm Đường Du Nhiên: “Đường Du Nhiên! Cô muốn làm gì!”
Đây là lần đầu tiên Bạch Tiên Nhi phát hiện Đường Du Nhiên lại đáng sợ như vậy!
Đường Du Nhiên nhìn dáng vẻ lo sợ hốt hoảng của Bạch Tiên Nhi, tâm trạng càng trở nên tốt hơn, không nhịn được mà cong cong môi một cách sâu xa với cô ta: “Bạch Tiên Nhi, chúng ta đánh cược đi.


“Không phải cô nói Khâu Thiếu Trạch không yêu tôi, chỉ yêu cô sao? Vậy chúng ta cược xem Khâu Thiếu Trạch sẽ nghe lời cô hay là nghe lời tôi là được rồi.


“Tôi sẽ bắt Khâu Thiếu Trạch ép cô phá bỏ cái thai trong bụng cô, cô tin không?”
Nghe thấy câu nói cuối cùng của Đường Du Nhiên, Bạch Tiên Nhi đang hoảng loạn miễn cưỡng bình tĩnh lại một chút.

Tối qua Khâu Thiếu Trạch đã đồng ý với Bạch Tiên Nhi rằng sẽ để cô ta bình an sinh đứa nhỏ ra.


Khâu Thiếu Trạch từng nói rằng sẽ nói được thì làm được, nên Bạch Tiên Nhi không sợ anh ta nuốt lời.

Trên mặt Bạch Tiên Nhi cuối cùng cũng nở nụ cười nhẹ, như đã tính trước mọi việc mà nhướng mày với Đường Du Nhiên: “Được, vậy chúng ta cược đi!”
“Nhưng tiền đặt cược phải do tôi quyết định!”
“Đường Du Nhiên, nếu tôi thua, tôi sẽ phá bỏ cái thai này, tự động rút lui! Nhưng nếu cô thua, cô phải lập tức ký giấy ly hôn với Khâu Thiếu Trạch, thế nào?”
Đường Du Nhiên nhìn dáng vẻ đã tính trước của Bạch Tiên Nhi, cũng cười lên, không chút do dự mà đồng ý: “Được.

Cô yên tâm, nếu tôi thua, tôi sẽ lập tức ly hôn với Khâu Thiếu Trạch.


“Đường Du Nhiên! Vụ cá cược này cô thua chắc rồi! Tôi sẽ đợi ngày cô ly hôn với Khâu Thiếu Trạch!” Bạch Tiên Nhi đắc ý đứng dậy, nhướng mày khiêu khích Đường Du Nhiên.

Đường Du Nhiên nhìn thấy dáng vẻ chắc chắn của Bạch Tiên Nhi, không nhịn được mà cười nhạo một tiếng: “Bạch Tiên Nhi, đừng có chuyện gì cũng nói quá chắc chắn, lỡ sau này bị vả mặt thì sẽ rất đau đấy.


Bạch Tiên Nhi nghe Đường Du Nhiên nói, sắc mặt cứng lại, trong lòng bỗng thấy hơi lo sợ.

Cô ta không kìm được mà nhíu chặt mày, nhìn Đường Du Nhiên, càng nhìn trong lòng cô ta càng sốt ruột.

Cuối cùng, Bạch Tiên Nhi cũng dằn lòng được nữa, đột ngột đứng dậy nói với Đường Du Nhiên: “Tôi còn có việc, bây giờ đi đây!”
Nói xong, không đợi Đường Du Nhiên trả lời, Bạch Tiên Nhi đã cất bước đi ra khỏi tiệm bánh ngọt.

Bây giờ trong lòng Bạch Tiên Nhi đang rất hoảng loạn! Cô ta nhất định phải nhìn thấy Khâu Thiếu Trạch ngay bây giờ thì mới yên tâm được!
Chắc Khâu Thiếu Trạch sẽ không thật sự nghe lời con khốn Đường Du Nhiên đó mà ép cô ta phá thai đâu nhỉ!
Không thể nào! Tuyệt đối không thể nào! Tối hôm qua rõ ràng Khâu Thiếu Trạch đã đồng ý với cô ta mà!
Bạch Tiên Nhi đi ra khỏi tiệm bánh ngọt, chặn một chiếc xe taxi đi thẳng đến công ty Đường Thị.

Đường Du Nhiên vẫn nhàn nhã ngồi tại chỗ, tâm trạng không tệ nhìn bóng lưng vội vàng rời đi của Bạch Tiên Nhi.


Đường Du Nhiên có thể đoán ra bây giờ chắc chắn Bạch Tiên Nhi đang vội vàng đi tìm Khâu Thiếu Trạch, nhưng cô không lo lắng chút nào, vẫn nhàn nhã cầm muỗng múc một miếng taro sago coconut milk lên thử.

Sau đó cô mới lấy điện thoại ra, gửi đoạn ghi âm đoạn cuộc nói chuyện lúc nãy với Bạch Tiên Nhi cho Khâu Thiếu Trạch.

Ở nơi khác, trong công ty, Khâu Thiếu Trạch cố tình cài tiếng chuông tin nhắn đặc biệt cho Đường Du Nhiên.

Tiếng chuông vừa vang lên, Khâu Thiếu Trạch vui mừng vội vàng bỏ công việc trong tay xuống, phải biết rằng Đường Du Nhiên đã rất lâu không chủ động nhắn tin cho anh ta rồi.

Khi anh ta mở điện thoại ra mới phát hiện Đường Du Nhiên gửi một đoạn ghi âm qua.

Khâu Thiếu Trạch cười cười, không nghĩ nhiều mà mở ra nghe.

Giọng nói bên trong vừa truyền ra, nụ cười của Khâu Thiếu Trạch lập tức cứng lại!
Anh ta bất ngờ khi nghe thấy giọng của Bạch Tiên Nhi: “Đường Du Nhiên, thực ra hôm nay tớ rủ cậu ra đây là có một chuyện quan trọng muốn nói với cậu.



“Đường Du Nhiên, tớ có thai rồi! Cha của đứa nhỏ trong bụng tớ là Khâu Thiếu Trạch!”
Nghe thấy câu nói này, trước mắt Khâu Thiếu Trạch suýt nữa đã đen thui, một trận lửa giận đốt cháy trong lòng anh ta!
Trong phút chốc, sắc mặt của Khâu Thiếu Trạch trở nên u ám, trong mắt tràn đầy sự hung ác, tức đến đấm một cái lên mặt bàn làm việc!
Bạch Tiên Nhi chết tiệt! Bạch Tiên Nhi chết tiệt! Không phải anh ta đã cảnh cáo cô ta từ trước rồi sao! Bảo cô ta không được nói chuyện của hai người với Đường Du Nhiên rồi mà!
Rốt cuộc là ai đã cho cô ta lá gan này chứ!
Khâu Thiếu Trạch hốt hoảng lập tức ấn số điện thoại của Đường Du Nhiên.

Khâu Thiếu Trạch tưởng rằng Đường Du Nhiên sẽ không nghe điện thoại của anh ta, vừa gọi vừa nhanh chóng đi ra ngoài.

May mà chuông vang lên một lúc, điện thoại đã thông rồi.

Điện thoại vừa thông, không đợi Đường Du Nhiên lên tiếng, Khâu Thiếu Trạch đã vội vàng giải thích: “Du Nhiên! Chuyện không phải như Bạch Tiên Nhi nói đâu, em hãy nghe anh giải thích!”

Khâu Thiếu Trạch sốt ruột đến đổ một lớp mồ hôi lạnh trên trán.

Sợ Đường Du Nhiên không tin tưởng lời mình, muốn ly hôn với mình, không đợi Đường Du Nhiên trả lời, Khâu Thiếu Trạch vội vàng cầm lấy điện thoại tiếp tục hỏi: “Du Nhiên! Bây giờ em đang ở đâu? Anh qua tìm em, giải thích trực tiếp với em!”
Sự việc phức tạp như vậy, vốn dĩ không thể nói rõ ràng trong điện thoại.

Vẻ mặt Đường Du Nhiên bình tĩnh nghe Khâu Thiếu Trạch sốt ruột đến lời nói cũng gần như nói không rõ ràng, trong lòng cô cười lạnh một tiếng, giọng điệu lạnh đi, nói với Khâu Thiếu Trạch địa chỉ của tiệm bánh ngọt đó.

“Du Nhiên, em đợi anh, anh lập tức qua đó!” Nói xong, Khâu Thiếu Trạch cúp điện thoại, lập tức đi thang máy xuống bãi giữ xe, lái xe đi thẳng đến tiệm bánh ngọt mà Đường Du Nhiên nói.

Tiệm bánh cách không xa, Khâu Thiếu Trạch lái xe lại nhanh, không đến mười lăm phút, anh ta đã đến tiệm bánh ngọt.

Lúc Khâu Thiếu Trạch đến, Đường Du Nhiên vừa giải quyết xong một phần taro sago coconut milk.

Một phút trước khi Khâu Thiếu Trạch đến, Đường Du Nhiên cố ý dụi mắt đến đỏ bừng, còn chuẩn bị một chai thuốc nước nhỏ vào mắt.

Vì vậy Khâu Thiếu Trạch vừa đi vào, đã nhìn thấy Đường Du Nhiên đỏ bừng mắt, lại còn nước mắt rưng rưng khiến người khác nhìn đến vô cùng đau lòng.

Khâu Thiếu Trạch chỉ cho rằng Đường Du Nhiên vừa khóc, trong lòng đột nhiên siết chặt lại, nhanh chân đi đến trước mặt cô, hơi luống cuống nhìn Đường Du Nhiên, nói: “Du Nhiên, em đừng khóc, em khoan hãy khóc, em nghe anh giải thích đã, anh có thể giải thích rõ ràng với em!”
Đường Du Nhiên cố tình run giọng giống như đang đè nén sự đau khổ, nhìn Khâu Thiếu Trạch, nói từng câu từng chữ: “Khâu Thiếu Trạch! Những gì Bạch Tiên Nhi vừa nói có phải là thật không? Anh thật sự đã ở bên cô ta từ lâu rồi sao? Bây giờ đứa con trong bụng cô ta thật sự là của anh sao?”
Khâu Thiếu Trạch bị mấy câu nói này của Đường Du Nhiên khiến cho nghẹn họng, nhất thời không tìm ra được lý do để ngụy biện.

Anh ta ngây người mất mười mấy phút mới hoàn hồn, vội vàng nói với Đường Du Nhiên đang đỏ bừng mắt: “Du Nhiên, em đừng tin những lời nói bậy bạ của Bạch Tiên Nhi!”
Khâu Thiếu Trạch vừa dứt lời, giọng nói của Đường Du Nhiên đột nhiên cao lên, lạnh lùng nhìn chằm chằm anh ta: “Khâu Thiếu Trạch! Vậy anh nói xem! Rốt cuộc đứa con trong bụng Bạch Tiên Nhi là của ai?”.


Bình luận

Truyện đang đọc