Không cần Tiểu Bạch trả lời, Cổ Thần đã nhìn thấy hai đạo độn quang phi độn về phía hắn.
- Hử? Chỉ là một tiểu tử Tiên Thiên cảnh tầng thứ bốn?
Hai con mắt Vạn Hữu Căn như điện, khoảng cách còn mấy trăm trượng đã nhìn ra được tu vi của Cổ Thần.
- Tiểu tử này hình như là…
Ngữ khí Vạn Hữu Tiều cả kinh, một bức họa đột nhiên xuất hiện trong tay hắn, nhìn vào bức họa, người trong bức họa và Cổ Thần giống nhau như đúc.
Vạn Hữu Tiều kinh hỉ nói:
- Đây chính là tiểu tử chúng ta muốn tìm.
- Ha ha… May mà chúng ta qua đây xem, không thì đã bỏ lỡ, tìm hai tháng, rốt cuộc cũng tìm được tiểu tử này rồi.
Vạn Hữu Căn hài lòng nói.
Nếu đã không phải tu sĩ Tiên Thiên cảnh tầng thứ tám trở lên, hai gã trưởng lão Vạn gia lập tức đẩy nhanh tốc độ, rất nhanh liền hạ xuống trước mặt Cổ Thần hơn mười trượng, hai đạo độn quang tiêu tán, Vạn Hữu Tiều và Vạn Hữu Căn xuất hiện trước mặt.
Thấy hai người này, ánh mắt Cổ Thần nhất thời lạnh lùng, kiếp trước đám người Vạn gia huyết tẩy Cổ gia có hai người này, nhất thời sát khí trong lòng bốc lên.
- Tiểu tử, ngươi chính là Cổ Thần?
Vạn Hữu Tiều vừa hạ xuống đất, bước vài bước về phía Cổ Thần, hỏi.
Cổ Thần lạnh lùng gật đầu.
Sắc mặt Vạn Hữu Tiều nghiêm túc, tiếp tục hỏi:
- Ngươi cũng biết Vạn Nhân Kiếm, Vạn Nhân Kỳ?
Cổ Thần tiếp tục gật đầu.
- Nửa năm trước, ngươi có phải từng cùng với Vạn Nhân Kiếm, Vạn Nhân Kỳ từ thành Thái Dương tiến vào Đông Hoang?
Vạn Hữu Căn bước về phía trước một bước, trịnh trọng hỏi.
Cổ Thần vẫn gật đầu.
- Vậy hiện tại bọn họ ở nơi nào?
Vạn Hữu Tiều, Vạn Hữu Căn cùng kêu lên hỏi.
Vạn Thiên Thụy chỉ có một trai một gái Vạn Nhân Kiếm, Vạn Nhân Kỳ, trong lúc hắn bế quan, hai người đồng thời thất tung, khiến cao tầng Vạn gia vô cùng tức giận, nếu như sau khi Vạn Thiên Thụy xuất quan, Vạn Nhân Kiếm và Vạn Nhân Kỳ còn chưa tìm được, Vạn Thiên Thụy tuyệt đối sẽ phát cuồng.
- Các ngươi thực sự muốn biết hạ lạc của bọn họ?
Cổ Thần nhìn chằm chằm hai người nói.
- Tiểu tử, bọn họ ở đâu? Nói mau!
Vạn Hữu Tiều vội vã quát hỏi.
Cổ Thần nhàn nhạt nói:
- Bọn họ đã đi tới địa phương rất xa, sợ là khó có thể trở về được!
Hai người ngẩn ra, cùng kêu lên hỏi:
- Đi nơi nào?
Cổ Thần bình tĩnh nói:
- Hai vị muốn tìm họ như vậy sao? Ta có thể lập tức dẫn hai người đi tìm bọn họ!
- Tiểu tử thối bớt lời thừa đi, Nhân Kiếm và Nhân Kỳ ở nơi nào?
Ngữ khí của Cổ Thần khiến Vạn Hữu Tiều rất không thoải mái, cả giận nói.
Cổ Thần nhún vui, nói:
- Đã chết…
- Cái gì?
Sắc mặt Vạn Hữu Tiều, Vạn Hữu Căn tái nhợt, vội la lên:
- Bọn họ thế nào lại chết? Tiểu tử thối, đừng nói bậy…
Cổ Thần cười cười, nói:
- Ta tận mắt nhìn thấy bọn họ chết.
Caí gì? Vạn Nhân Kiếm, Vạn Nhân Kỳ đã chết? Vạn Hữu Tiều, Vạn Hữu Căn liếc mắt nhìn nhau, trong lòng đều nghĩ đến sau khi Vạn Thiên Thụy xuất quan sẽ bộc phát lửa giận như thế nào? Nếu như không tìm ra hung thủ, chỉ sợ bọn họ phải chịu đựng Vạn Thiên Thụy trút lửa giận.
- Bọn họ chết như thế nào? Là ai giết bọn họ?
Vạn Hữu Tiều hỏi.
Cổ Thần vỗ vỗ ngực, cười hắc hắc nói:
- Chính là tại hạ.
Vạn Hữu Tiều, Vạn Hữu Căn đồng thời cả kinh, có chút không tin tưởng nhìn Cổ Thần, cùng kêu lên nói:
- Là ngươi?
Cổ Thần gật đầu, cười nhạt:
- Không sai, chính là ta, các ngươi đều đã tới, ta cũng nhất loại giết chết các ngươi, giúp các ngươi đi gặp Vạn Nhân Kiếm, Vạn Nhân Kỳ.
- Ha ha ha ha…
Vạn Hữu Tiều cười to, nói:
- Khá lắm, tiểu tử không biết trời cao đất rộng, mặc kệ Nhân Kiếm và Nhân Kỳ thế nào rồi? Bọn họ cùng với ngươi tiến vào Đông Hoang, tung tích của bọn họ nhất định có liên quan tới ngươi, chờ khi ngươi rơi vào trong tay ta, ta sẽ khiến ngươi phải nói thực.
- Cuồng vọng…
Vạn Hữu Căn cũng quát giận.
Cổ Thần lắc đầu thở dài một tiếng, nói:
- Ai, ta nói chính là sự thực, các ngươi lại không tin, chờ ta tiễn các ngươi đến gặp Vạn Nhân Kiếm, Vạn Nhân Kỳ, các ngươi sẽ không nghi ngờ…
Nói xong, Cổ Thần mở trừng trừng hai mắt, thân thể khẽ động, vẽ lên một đạo tàn ảnh, một đạo kiếm cương chợt lóe, nhắm thẳng Vạn Hữu Tiều đâm tới.
Kiếm trước cừu nhân huyết tẩy cổ gia, Cổ Thần không thể báo thù, kiếp này từng bước từng bước khiến bọn họ phải trả lại đầy đủ, từ lúc nhìn thấy hai người, Cổ Thần đã động sát khí.
Tốc độ thực nhanh…
Vạn Hữu Tiều biến sắc, trăm triệu lần không nghĩ tới, tiểu tử thoạt nhìn mới chỉ Tiên Thiên cảnh tầng thứ bốn trước mắt dĩ nhiên có tốc độ công kích nhanh như vậy.
Bất quá, phản ứng của Vạn Hữu Tiều cực nhanh, trong nháy mắt lấy ra một thanh cự phủ, hoành trước ngực ngăn lại, đương một tiếng, Thanh Ly Kiếm va chạm với cự phủ.
Cự phủ này tên là Khai Sơn Phủ, là một kiện pháp khí trung phẩm, Cổ Thần không dùng Thiên Cương Thối Thể đại pháp cường hóa thân thể, tốc độ một kiếm này tuy nhanh, nhưng vẫn bị Vạn Hữu Tiều ngăn cản rất đơn giản.
Bên cạnh chợt lóe quang mang, một thanh xoa ba mũi mang theo cương khí đâm thẳng vào Cổ Thần, tốc độ cực nhanh, Vạn Hữu Căn xuất thủ rồi. Thân ảnh Cổ Thần chợt lóe, so với hắn nhanh hơn nhiều, tránh thoát được công kích.
- Tiểu tử, dám đánh lén ta, ta sẽ khiến ngươi hối hận vì đã sinh ra đời, mặc kệ Nhân Kiếm, Nhân Kỳ xảy ra chuyện gì, ngươi đều chết chắc rồi.
Vạn Hữu Tiều giận dữ nói.
Đồng thời, thanh cự phủ trong tay Vạn Hữu Tiều hạ xuống, vẽ lên một đạo cương mang dài trượng rưỡi, chém thẳng vào Cổ Thần.
Thân thể Vạn Hữu Căn nhảy về phía trước, đi theo phía sau cự phủ, cương mang Tam Tiêm Xoa trong tay bành trướng, thẳng đâm vào ngực Cổ Thần.
Có Tật Vũ Phi Phong trong người, tốc độ Cổ Thần nhanh hơn, giống như quỷ mị, thân thể nhoáng lên liền tránh thoát được công kích từ cự phủ, Tam Tiêm Xoa của Vạn Hữu Căn cũng đâm vào khoảng không, kiếm cương Thanh Ly Kiếm đại trướng, quay sang Vạn Hữu Tiều mạnh mẽ trảm xuống.
Thực lực của Vạn Hữu Tiều, Vạn Hữu Căn so với Liễu Xuyên tương dương nhau, hơi kém một chút so với hắc tuyến giao, Cổ Thần dựa vào ưu thế tốc độ, dưới trạng thái bình thường cũng có thể chống đỡ được hai người, vừa lúc thúc đẩy đột phá bình cảnh Tiên Thiên tầng thứ năm.
Kiếm cương cao mấy trượng đánh xuống, Vạn Hữu Tiều không hề né tránh, ngược lại nở nụ cười, hai tay giơ lên cao, một đạo cương tráo Tiên Thiên ngưng tụ trước chưởng, chính là chân khí Tiên Thiên, ngăn chặn lại một kiếm của Cổ Thần.
Không dùng pháp khí, bằng cương tráo Tiên Thiên đã nghĩ ngăn được công kích của Cổ Thần, không khác người si nói mộng, trừ phi là tu sĩ Thần Hải cảnh, kết thành cương tráo pháp lực mới có thể ngăn cản được kiếm cương của Cổ Thần.
Thế nhưng, Cổ Thần không tiếp tục chặt bỏ, mà là thu lại kiếm cương, thân thể một lần nữa quỷ mị biến mất.
Xoẹt…
Một tiếng xé gió từ chỗ Cổ Thần vừa mới di chuyển vang lên, chính là Vạn Hữu Tiều vừa ném phi phủ, tự động bay trở lại, nếu vừa rồi Cổ Thần tiếp tục bổ xuống, Vạn Hữu Tiều bằng vào cương tráo Tiên Thiên có thể ngăn cản được một chút thời gian.
Thế nhưng, chỉ trong nháy mắt, thân thể Cổ Thần sẽ bị Khai Sơn Phủ chém thành hai nửa rồi.
Thấy Cổ Thần cư nhiên tránh được phi phủ, Vạn Hữu Tiều cảm thấy vô cùng kinh ngạc, cánh tay chưa dừng lại, cùng với công kích của Vạn Hữu Căn tiếp tục áp bách về phía Cổ Thần.
Cổ Thần dưới trạng thái bình thường không thể tiếp được hai người đồng thời công kích, chỉ là một mặt dựa vào tốc độ cực nhanh né tránh, đồng thời tìm kiếm thời cơ né tránh, tuy rằng thoạt nhìn bị vây trong thế yếu, bị hai người Vạn Hữu Tiều và Vạn Hữu Căn đuổi theo không rời. Bạn đang đọc truyện được copy tại
Truyện FULLTuy nhiên, trên thực tế Cổ Thần lợi dụng cảm giác bị vây trong nguy hiểm này, toàn lực đột phá bình cảnh Tiên Thiên tầng thứ bốn.