CÔ ẤY LÀ ĐỂ SỦNG!

Tại tòa nhà cao nhất, Đông Phương ngồi đó nhìn những hình ảnh của Dạ Tâm.

Anh đã biết từ lâu thằng bé là con ruột của mình, nhưng nhìn thằng bé luôn hạnh phúc cùng Dạ gia, làm sao anh nỡ đến giành về chứ.

Năm đó, ngày giỗ của mẹ anh, anh đã quá đau lòng mà uống rượu say, ngủ với một người con gái.

Không biết đêm đó anh đã làm gì, anh chỉ biết người con gái đó rất né tránh, cào xé, giãy giụa rất nhiều. Nhưng mà có lẽ do rượu, anh không kiểm soát được mình.

Rồi không tìm thấy người, sau vài tháng thì Dạ gia được báo đưa tin rằng Dạ Phong Lệ có con, vợ thì không biết là ai.

Đến hiện tại, thì là kết hôn với Bạch Doãn Chy.

Thời gian năm đó báo đưa tin về đứa con Dạ Phong Lệ, vừa tròn thời gian trôi qua anh ngủ với cô gái ấy vào đêm đó.

Đúng là...quan gia ngỏ hẹp mà!

Khi bài báo này đưa lên, Đông Phương anh đã tìm ra người con gái đó là ai. Nhưng mà...cũng chỉ là một người hám tiền!

Vì tiền có thể đem con mình ra làm công cụ!

" Uyển Ý Nghiên...cô cũng quá rồi " Anh cầm sơ yếu lí lịch của cô ả, trầm tư.

Xa không bằng gần, cô ả cũng là tình nhân mà ba anh đã nuôi " tròn trĩnh " nhiều năm nay.

Sự nghiệp của Đông gia và Đông Phương anh không liên quan. Nên Đông gia sụp đổ, anh cũng không quan tâm.

Không ngờ Uyển Ý Nghiên này gan lớn, dám chơi đùa với Dạ Phong Lệ.

Nhưng chưa cần Dạ gia ra tay, chính anh sẽ trừng trị cô ta trước.

Mà..

( Anh chậm hơn Doãn Chy rồi)

...

Doãn Chy ăn mặc thật đẹp, đến quán bar khi trời đã trở đêm xuống.

Cô đi qua nhiều người, tiếng nhạc sôi động vẫn vang lên.

Tiến đến bàn của Uyển Ý Nghiên, nhìn cô ta đang ôm những kẻ đàn ông khác.

Rẻ tiền! Vì tiền đúng là cô ta bất chấp!

" Chào, hôm nay tôi muốn nói chuyện với cô " Doãn Chy mỉm cười.

Uyển Ý Nghiên kiêu ngạo:" Xin hỏi cô cần nói gì? "

Doãn Chy cười, đưa tay lấy li rượu hất lên mặt cô ta. Rồi xông đến, nắm cổ áo Uyển Ý Nghiên lôi lên.

" Tôi nói cho cô biết, hôm nay chỉ là cảnh cáo. Nếu còn dám đụng đến Tâm Tâm, tôi cho cô ra sông trôi xác ngoài đó " Doãn Chy quát lớn, những người xung quanh bỏ chạy.

Tay cô rất nhanh, lấy con dao phẫu thuật. À...cái này của Tài Triệu!

" Cô biết dao dùng để phẫu thuật không? Nó bén lắm đấy " Doãn Chy man rợ, nhìn con dao rồi nhìn Uyển Ý Nghiên.

Cô ả tái mặt...sợ đến câm lặng rồi.

Dạ Phong Lệ và Đông Phương từ xa, rợn người. Thật ra họ đến đây tìm Uyển Ý Nghiên nói chuyện, nhưng mà...

" Trễ hơn Doãn Chy rồi " Cả hai nhìn nhau đồng thanh.

Doãn Chy không thấy  cô ả nói gì, cô buông cô ả ra.

" Sao? Lúc làm mạnh miệng lắm mà? Sao không nói nữa đi? " Cô cúi xuống, nắm tóc cô ta lôi giật ngược.

Bốp

" Còn đòi kết hôn với chồng tôi à? Bà đây chưa chết mà muốn leo lên đầu ngồi sao? " Doãn Chy nhìn Uyển Ý Nghiên.

" Uyển Ý Nghiên, anh ấy vì thương Dạ Tâm nên nuôi thằng bé đến giờ, còn cô muốn mượn cớ để kết hôn với anh ấy, thì xin lỗi! MUỐN ĐẤU VỚI BẠCH DOÃN CHY NÀY THÌ CHUẨN BỊ MẤT NỬA CÁI MẠNG ĐI "

Hai người đàn ông từ đằng xa...sợ hãi!

Không nên chọc phụ nữ ghen! Không thể! Đây là điều cấm kị thật rồi...

Bình luận

Truyện đang đọc