CÔ ẤY LÀM LOẠN, VÌ TÔI CHO PHÉP!

- Cha à, cha có thể bớt lại hộ con được không? Mất mặt quá!

- Hứ! Cha ứ chơi với con nữa.... Lêu lêu!

Nhược Uyển: "..............." Ai nói cha tôi lạnh lùng? Ai nói!!! Tôi chémmm hết!!!! Dối trá! Dối trá! Tất cả chỉ là dối trá!!!!

- Có gì ồn ào ở đây vậy? Tiểu Cơ, con lại bắt nạt Thiếu Tường sao?

Giọng nói khàn khàn, là của một người cao tuổi phát ra từ trên cầu thang. Thân ảnh có chút cao tuổi của Tuyệt lão thái gia bước xuống, Trang Thiếu Tường bĩu môi nhìn vợ mình rồi đi đến cho của ông, bám lấy tay của Tuyệt lão thái gia vẻ mặt ủy khuất

- Cha, cô ấy mắng con!

Ánh mắt của mọi người đổ dồn về phía Tuyệt thái lão gia và Trang lão gia, một là cha vợ một là con rể, người con rể lại kể tội con gái của cha vợ. Người mất mặt nhất chắc hẳn là Nhược Uyển

- Ông ngoại ~

Tuyệt lão thái gia nghe thấy tiếng của Nhược Uyển, liền ngước mặt lên nhìn. Ông đẩy Trang lão gia ra một bên, run rẩy đi đến bên cô

- Tiểu Ái, cháu gái của ông... Cuối cùng con cũng về rồi... Khụ

- Ông, ông ngoại! Ông chậm thôi. Sức khỏe của ông không tốt, đừng nhanh chân như vậy!

Nhược Uyển tỏ ra vẻ mặt giận dỗi. Tuyệt lão thái gia mỉm mỉm cười hiền hậu nhìn cô, rồi gật đầu

Riêng Trang lão gia, vừa mới đây được ôm tay cha vợ bài tỏ ủy khuất trong lòng, khi nhìn thấy cháu ngoại liền thẳng tay hất hủi người con rể như ông đây. Trang lão gia mếu máo, đôi mắt rưng rưng nhìn về phía Tuyệt Ánh Cơ

- Trang Thiếu Tường, còn không đi úp mặt vào tường!?

Trang lão lão mếu mếu nhìn sang cha vợ, nhưng Tuyệt lão thái gia đã sớm không để ý đến ông. Bây giờ Tuyệt lão thái gia chỉ để ý mỗi mình Nhược Uyển mà thôi, Trang lão gia ấm ức, giậm chân đùng đùng đi úp mặt vào tường. Chưa đi được hai bước đã bị Tuyệt Khuyết gằng giọng

- Em rể, em muốn giậm nát Uyển Cơ Bảo hay sao?

Trang lão gia rụt đầu, sợ hãi lắc lắc đầu. Rồi ngoan ngoãn đi úp mặt vào tường

- Tiểu Ái, cậu này là...?

Tuyệt Khuyết lên tiếng khi nhìn vào Vũ Dạ Triệt. Tuy nói Tuyệt Ảnh Quân của ông chuyên đào tạo sát thủ ở Hắc Đạo, nhưng về Bạch đạo ông cũng biết không ít. Đương nhiên, người trẻ tuổi mà làm chức vị cao như Vũ Dạ Triệt, Tuyệt Khuyết cũng biết. Ông còn cho là Vũ Dạ Triệt đối với nhân viên nào cũng ưu ái như Nhược Uyển. Nhưng tình hình hiện tại có vẻ không giống như ông nghĩ

- Tuyệt lão gia, Tuyệt đại nhân. Con là Vũ Dạ Triệt, là ông chủ của Thống Nhất, nơi mà Nhược Uyển đang làm!

- Đúng đấy, ông ngoại, bác... Đây là Dạ Triệt, ông chủ của con. Còn cô bé này là Mộ Sa, trợ lí của con!

Mộ Sa cúi đầu chào hỏi mọi người, Tuyệt lão thái gia mỉm cười gật đầu.

- Vũ Thị có vẻ đang rất nhàn rỗi. Nên Vũ thiếu mới có thời gian đến Ân Thành này?

- Vũ Thị rất bận, nhưng trên dưới Vũ Thị rất nhiều nhân viên, mọi người đều có thực lực, quả thật... Con cũng rất nhàn rỗi

Tuyệt Khuyết khá hài lòng về câu trả lời của anh, nó rất rõ ràng và chính anh đang khẳng định rằng, Vũ Thị không phải chỉ có vẻ bề ngoài, họ cần chất lượng không cần số lượng. Riêng Tuyệt lão thái gia nhìn qua anh, đã biết được tâm tình của Vũ Dạ Triệt đang đặt ở đâu

Khi không khí bỗng chốc im lặng. Thì Trang lão gia nghiêng đầu, chu mỏ lên thêm một tí dầu vào lửa

- Cha! Thằng nhóc thối tha đó dám cưỡng hôn Tiểu Ái nhà ta đó. Cha mau xử chết nó đi!

Tuyệt lão thái gia kinh ngạc nhìn anh. Nhưng sắc mặt của Vũ Dạ Triệt lại cực kì bình thường, xem như chưa có gì xảy ra

Riêng Trang lão gia lại đang mừng thầm vì sắp có người bị phạt chung với mình. Nhưng câu nói của Tuyệt lão thái lại khiến cho giấc mộng của Trang lão gia tan tành mây khói

- Tốt! Tốt! Tốt lắm. Ông đây cứ nghĩ đến khi ông nằm xuống thì Tiểu Ái mới đưa bạn trai về. Chàng trai này, làm tốt lắm. Từ trước đến giờ chưa ai dám cưỡng hôn cháu gái của Tuyệt gia. Xem ra thằng nhóc này cũng có khí chất! Tốt!

Nhược Uyển nghe ông ngoại mình nói như vậy, bất giác khóe môi giật giật. Cái gì mà "lần đầu có người dám cưỡng hôn" cơ chứ. Làm như cô hung dữ lắm không bằng... Nhưng sự thật là vậy....

Vũ Dạ Triệt nhìn Tuyệt lão thái rồi cũng mỉm cười.

Tuyệt lão thái cùng Nhược Uyển, Vũ Dạ Triệt và Mộ Sa đi ra vườn để tâm sự

Tuyệt Ánh Cơ thì trừng mắt nhìn Trang Thiếu Tường, bà xách tai Trang lão gia về phòng giáo huấn một trận

Tân Yết và Kim Long thì theo chân Tuyệt Khuyết đi đến Nhược Cơ Các, cả ba đi vào một căn phòng sâu nhất trong nơi này. Nhược Cơ Các này nghe tên rất là bình thường, nhưng ở trong đó là nơi tra tấn, lần trước trong số người muốn ám sát Nhược Uyển, thì có một tên đáng nghi là tên cầm đầu. Nên Chu Tước đã áp giải đến Nhược Cơ Các

Người đàn ông này có một hình xăm rất lớn ở ngực, theo như những điều tra của Chu Tước về tổ chức Xà, thì hình xăm con rắn càng lớn thì tước vị càng cao. Người đàn ông này, có hình con rắn dường như là to hơn một bàn tay. Những người khác thì rất nhỏ, nên Tuyệt Khuyết cho rằng tên này biết nhiều điều về tổ chức Xà

Tuy nhiên, nhiều lần tra khảo hoặc dùng hình, người đàn ông này cũng không hé răng nửa lời. Điều này cho thấy, hắn ta chắc hẳn là biết chuyện gì đó

- Đại nhân, hắn ta quá cứng miệng! Không moi ra được thông tin gì....

Chu Tước lắc đầu nhìn ông, Tuyệt Khuyết hơi nhướn mày lại. Ra hiệu cho Kim Long ra thử sức, sau đó là Tân Yết nhưng kết quả vẫn không có gì

Bỗng nhiên, ở ngoài có người bước vào Nhược Cơ Các. Mọi người đương nhiên không quá cảnh giác, vì nếu đã bước được vào đây cũng chỉ có con cháu của Tuyệt gia và bộ ba Tước - Yết - Long

- Tiểu Thư!

- Bác, không lấy được thông tin gì về tổ chức Xà sao?

Tuyệt Khuyết lắc đầu. Nhược Uyển thở dài một tiếng

Chắc ai cũng có thắc mắc, vì sao một tổ chức như Xà lại có thể giúp Hạ gia chống đối lại Tuyệt gia. Vì một lí do đơn giản...

Thứ nhất, chủ nhân của tổ chức Xà chính là một người do Tuyệt Khuyết rèn luyện. Sau đó, ông ta phản bội Tuyệt Ảnh Quân và tự mở ra một tổ chức mang tên Xà. Thường xuyên chống đối lại với Tuyệt Ảnh Quân của ông

Thứ hai, tổ chức Xà đã nhiều lần muốn giết chết Nhược Uyển, vì họ biết rằng trên dưới Tuyệt gia chỉ có một mình cô là cháu gái, là người được mọi người yêu thương, chiều chuộng và đặc biệt là Nhược Uyển chiếm một vị trí rất quan trọng trong Tuyệt Ảnh Quân cũng như là ở Tuyệt gia. Họ chỉ nghĩ đơn giản, chỉ cần bắt được cô, thì Tuyệt Ảnh Quân sẽ nằm trong tay họ

Tuy vậy, đã 18 năm trôi qua, Nhược Uyển bây giờ đã không còn là cô bé ngây thơ lúc hồi 4 tuổi trước kia. Luận về võ, ngoài Tuyệt Khuyết ra chẳng ai có thể so bì với cô. Luận về miệng lưỡi, cô thắng chắc!

- Con đừng lo, sớm muộn gì tổ chức Xà cũng sẽ bị tiêu diệt!

Tuyệt Khuyết xoa xoa đầu cô. Nhược Uyển bên ngoài ngang ngạnh nhưng bên trong lại đầy lo lắng, người cô lo lắng nhất chính là Vũ Dạ Triệt, nếu như vì cô mà Vũ gia gặp nạn, thì cô cảm thấy rất ân hận... Nhưng, cô ích kỉ lắm... Chẳng muốn buông tay Vũ Dạ Triệt ra... Cô rất ích kỉ đúng chứ?

- Chu Tước, Kim Long giao lại cho hai ngươi. Tân Yết, sắp xếp phòng cho cô bé Mộ Sa. Tiểu Ái, chúng ta lên nhà chính!

Nhược Uyển gật đầu rồi khoác tay ông cùng nhau lên nhà chính

Tân Yết khóe môi giật giật, số của anh không lẽ lại dính miết với con nhóc miệng còn hôi sữa Mộ Sa này sao?

- Chu Tước, anh nói xem... Mộ Sa và Tân Yết hợp hơn, vậy với tôi hợp hơn?

Chu Tước liếc nhìn Kim Long một cái. Quay mặt bỏ đi mà không trả lời lại câu hỏi của anh ta, Kim Long bĩu mỗi rồi lẽo đẽo theo Chu Tước đi vào

Tân Yết ngây ngốc khi Kim Long hỏi như vậy. Bất giác, cái hình ảnh Mộ Sa nhắm mắt ngủ trên máy bay lúc sáng lại ùa về "Quả thật, cũng rất đáng yêu", nghĩ đến đây Tân Yết cười một tiếng rồi chạy đi lên nhà chính

Vũ Dạ Triệt được Nhược Uyển sắp xếp một căn phòng ở kế bên phòng của cô.

Còn Mộ Sa được Tân Yết sắp xếp một chỗ ở trong Ảnh Huyên Các, đối diện với phòng của Tân Yết. Tuy Mộ Sa không muốn nhưng vẫn phải ngậm đắng nuốt cay, miễn cưỡng đồng ý

Trong bữa cơm trưa, Tuyệt lão thái, Tuyệt Khuyết và Tuyệt Ánh Cơ chỉ để ý đến Nhược Uyển và Vũ Dạ Triệt. Chẳng ai để ý đến Trang lão gia đang ủy khuất kia

- Cha à, nét mặt bi thảm này lại muốn tranh cử Tổng thống sao?

- Xí, kệ cha!

- Cha à, cha thật là...

Tuyệt Khuyết ra hiệu mặc kệ Trang lão gia đi. Nhược Uyển bất lực, bỗng chốc Tuyệt lão thái lên tiếng

- Dạ Triệt năm nay cũng đã 30, tiểu Uyển cũng 22 rồi. Khi nào mới cho ông già này uống rượu mừng đây?

- Sớm thôi thưa ông!

- Sớm gì mà sớm? Ai gả? Hả? Ai gả con gái bảo bối của tôi cho thằng nhóc như cậu... Ai ui... Đau... Quá... Bà xã...

Trang lão gia đang lớn tiếng lên mặt với Vũ Dạ Triệt thì bị Tuyệt Ánh Cơ cú cho một phát không trượt một cái lên đầu. Làm cho Trang lão gia mếu máo

- Ông ăn đi!

Quay sang Nhược Uyển, bà mỉm cười

- Tiểu Ái, con cũng nhanh lấy chồng rồi sinh nhiều cháu trai, cháu gái mập mạp đáng yêu cho mẹ đi. Ở nhà không như vậy chán lắm!

Nhược Uyển nhìn sang cha mình, rồi lại nhìn sang mẹ mình. Cô đang định lên tiếng, thì Tuyệt Khuyết đã lên tiếng trước

- Bên cạnh em chẳng phải có một người thân xác 50 trong lòng như đứa trẻ ba tuổi hay sao?

Tất cả ánh mắt của mọi người liền đổ dồn về phía Trang Thiếu Tường. Nhược Uyển âm thầm giơ ngón cái về phía Tuyệt Khuyết

- Gì mà đứa trẻ ba tuổi. Ít nhất cũng là 6 tuổi nha!

Mọi người: "....................."

Bình luận

Truyện đang đọc