CÔ ẤY XINH ĐẸP NHƯ VẬY

Edit #Salim

Beta #Kumoe

Khoảng trời đêm lung linh trên thành phố G, nhưng thành phố này, vẫn luôn luôn không ngủ.

Hứa Anh nhớ tới đã từng nói chuyện phiếm với ai đó, nghe người ta nói qua: Nếu thành phố G chỉ đình chỉ trong một ngày, kinh tế của quốc gia sẽ đình trệ ít nhất một năm.

- -- Mạch máu tài chính của quốc gia chính là chỗ này.

Những thứ phức tạp đó Hứa Anh cũng không hiểu, chỉ cảm thấy toà Bất Dạ Thành ( thành phố không có ban đêm: ý là thành phố không ngủ đó) ở phía Nam này, xa hoa trụy lạc, ngợp trong vàng son, nơi nơi đều là âm thanh ong ong của xe thể thao, cũng khá thú vị.

Bởi vì hôm sau có việc, mọi người đều không dám chơi lâu lắm, cơm nước xong liền tan. Hứa Anh trở lại khách sạn cũng chưa tới chín giờ.

Tắm rửa xong đi ra, cô kéo bức màn dựa vào cửa sổ uống một ly rượu vang đỏ.

Gió đêm mang theo mùi vị khói xe rất nhạt bay tới, hòa với hương hoa cỏ của thành phố, cùng với hơi thở mơ hồ của những cửa hàng cửa hiệu nước hoa cùng với tiệm bánh ngọt.

Hứa Anh uống một mình cũng hơi chán, liền mở ra WeChat nhắn tin với Đường Đường.

Cô nói rằng cô thích văn nhã sạch sẽ, sau đó Đường Đường lại tiếp tục phát qua một số danh thiếp WeChat đề cử.

Hứa Anh nhìn một lần, sau đó chụp hình một người gửi qua.

< Anh trai này cũng tạm.>

Đường Đường sau một phút đồng hồ liền trả lời.

Đường Đường:

< À>

< Sorry nhắn sai rồi>

< Đây không phải>

Hứa Anh <?>

Đường Đường < Anh ấy không phải là người trong vòng. Là một quản lý cấp cao của một công ty tài chính, hàng hiệu du học Anh quốc về đó.>

Đường Đường < Đúng rồi, anh ấy cũng ở thành phố G>

Hứa Anh lại gửi một tin nhắn < Thôi vậy>, cũng chẳng có chút tỏ vẻ nào, sau đó liền đi đánh răng chuẩn bị ngủ, vừa mới nằm lên giường liền thấy âm thanh WeChat tới.

Đường Đường < Cậu thích người trong giới giải trí hay bên ngoài>

Hứa Anh lười nhác ngẩng đầu trả lời < Tớ chỉ nhìn mặt>

Đường Đường < Nghiêm túc hỏi cậu một câu>

< Cậu>

< Cậu còn nhớ tới mối tình đầu kia hay sao?>

Hứa Anh nằm thẳng trong chăn, ngơ ngác nhìn trần nhà trong chốc lát.

Vẫn không buông xuống được sao?

Hẳn là…… Vẫn ổn mà.

Thời gian đã trôi nhiều năm như vậy, cô cũng không phải thiếu nữ ngây thơ mười bảy mười tám tuổi lúc kia nữa. Tình yêu thời niên thiếu, nồng nhiệt nóng bỏng phảng phất giống như cậu là cả thế giới, mỗi câu treo trên miệng đều là chồng ơi, thích cậu. Đến khi trưởng thành những câu bên người nghe nhiều nhất chính là “ Ước sao”, tình yêu cũng trở nên tục khí hơn nhiều.

Phần tình yêu ngây ngô thuần túy kia, đã được mai táng theo thời gian rồi, một đi không trở về được nữa….

Trong lòng đôt nhiên có chút phiền muộn, cũng không giải thích được vì sao, Hứa Anh đơn giản chỉ cảm thấy chán nản, di động giơ lên trước mắt, đánh chữ gửi qua:

< Nhớ cái gì>

< Tuổi này rồi, có lẽ anh ấy cũng đã kết hôn>

< Nói không chừng>

< Đến con cũng có rồi>

< Đàn ông chất lượng tốt cậu mau nhanh chóng giới thiệu cho tớ đi>

Đường Đường:

< Yên tâm tớ ở đây giật dây cho cậu>

< Kỳ thật tìm người ngoài vòng giải trí nguy hiểm quá cao, kết thúc quan hệ dễ dàng bị trả thù vấy bẩn, chỉ cần tùy tiện đăng hai bức ảnh thân mật cũng làm cậu ăn đủ>

< Cũng may người này tớ quen biết, người vừa đẹp trai vừa cao [ngón tay cái], nhân phẩm không cần lo lắng>

< Tuyệt đối cực kỳ có đủ tư cách trở thành pháo hôi>

Hứa Anh cũng chỉ là nhất thời nhàm chán mới hỏi, cũng chẳng quan tâm đối phương thế nào, không có hứng thú.

Cô nghe hát trong chốc lát, đang muốn đem di động cất xuống đầu giường đi ngủ, bỗng nhiên trên WeChat liền có người thêm cô.

- -- Thế mà lại chính là người học ở đại học thương mại bên Anh quốc kia gửi tới.

Hứa Anh ngưng mi nghi hoặc, Đường Đường liền gửi WeChat: < Tớ bảo anh ấy add cậu rồi, đã thấy chưa ( cười xấu xa) >

“ A, tác phong thật nhanh.”

Hứa Anh có chút buồn cười, vốn dĩ cũng không muốn làm gì, nhưng cuối cùng lại rước phải việc thừa thãi.

Cái chuyện đàn ông này nói có là có sao.

< Bỏ thêm! Cảm ơn cậu! ( ha hả) > Dù sao cũng là người quen của Đường Đường, bất đắc dĩ Hứa Anh mới phải ấn đồng ý.

Cuối cùng, mấy tin nhắn Đường Đường gửi qua là:

< Vậy để tớ hỏi thay cậu, ngày mai anh ấy cũng tham gia tiệc tối từ thiện! Nhìn xem hai người đúng là có duyên phận>

< Nhớ phải hẹn người ta ( nhướng mày) >

< Đừng có mà nhớ tới người kia nữa>

< Những anh trai tri thức luôn có thể thỏa mãn cậu mà 666>

- --

Hoạt động từ thiện này quy mô không nhỏ, minh tinh tới tuy rằng không có siêu sao, nhưng ngôi sao tuyến ba tới không ít.

Hứa Anh đang là tiểu hoa đán tân nhiệm, cũng coi như ở tuyến hai.

Bởi vì là hoạt động từ thiện, sân khấu, chủ trì cùng với minh tinh ăn mặc biểu diễn đều khá mộc mạc. Đối với những hoạt động phù hoa thịnh hành trong giới giải trí mà nói, biểu hiện của nghệ sĩ đã được coi là mười phần thu liễm Phật hệ rồi.

Minh tinh ngồi ở hàng ghế phía trước.

Kết thúc biểu diễn, Hứa Anh từ hậu đài đi ra, ngồi trong thính phòng của mình, dọc theo đường đi đều có những ánh mắt dõi theo cô, nhưng đảo qua những gương mặt mênh mang trong thính phòng, ánh đèn sân khấu lại biến hóa, cũng chẳng thể phân rõ ai đang nhìn mình.

Cùng nữ minh tinh bên cạnh gật đầu hỏi thăm xong, Hứa Anh liền kéo váy ngồi xuống, cảm giác di động trong túi rung lên.

Cô lấy ra xem thử, trên màn hình theo thứ tự nhảy ra vài tin WeChat.

< Wow~>

< Bravo!>

< So Perfect performance I’ve ever seen!>

< My little poppy flower ( ngón tay cái)>

< ( mỉm cười) ( mỉm cười) ( mỉm cười)>

Người gửi: Cao Dịch

Hứa Anh chớp chớp mắt, có chút ngốc, sau đó click mở hình đại diện người này, nhìn hồi lâu mới nhận ra --- Đây không phải là anh trai du học Anh quốc mới về kia sao?

Mày dần nhăn chặt lại, Hứa Anh nhìn chằm chằm màn hình sờ cằm:

Cho nên, thằng cha này gửi cái gì vậy?

Hoa cái gì?

Hoa đán sao?

Cuối cùng, căn cứ vào ngón tay cái kia, Hứa Anh suy đoán hẳn là đang khen cô, có nề nếp mà trả lời < Cảm ơn> cùng với gương mặt mỉm cười cô vẫn thường dùng khi nói chuyện với người xa lạ.

Cao Dịch ngay lập tức liền trả lời lại:

< Lát nữa gặp trong tiệc nhé>

< See u later! ( đáng yêu mỉm cười)>

< My little poppy>

Khóe miệng giật giật, Hứa Anh nhìm chằm chằm di động cười lạnh hai cái, không còn chút hảo cảm nào đối với người này ---

Cái gì poppy? Poppy cái gì?

Còn muốn theo đuổi chị đây sao, không biết chị là học tra à….

Hứa Anh không chút suy nghĩ, liền dịu dàng cự tuyệt: < Xin lỗi, đêm nay có lịch trình rồi ( mỉm cười)>

Cách đó mấy phòng.

Mặc âu phục, có một người đàn ông đào hoa nhíu mày với di động. Cao Dịch không nghĩ vị minh tinh này khó hẹn như vậy.

Lý Từ Long bên cạnh đang ôm cánh tay liếc mắt nhìn hắn ta một cái: “ Bị từ chối?”

Cao Dịch nhún nhún vai, trạng thái vô cùng thương tâm buông tay.

Lý Từ Long nhìn chằm chằm diễn đàn tin tức của công ty: “ Nếu không để tôi hỏi lão đại giúp cậu một chút? Đại não tinh anh có thể sẽ có ý kiến hay.”

Cao Dịch trừng mắt qua: “ Cậu muốn tôi chết hay sao? Đây là thời gian công việc.”

Lý Từ Long cười: “ Đừng mà, tính cách lão đại văn nhã như vậy, tính tình lại tốt, sẽ không bao giờ mắng cậu, nói không chừng còn có thể có chủ ý cao siêu.”

Mắt đào hoa Cao Dịch nghiêng mặt liếc hắn một cái, hơi tự luyến nói: “ Ha! Lão đại tuy tài giỏi, nhưng tính tình lại lãnh đạm, làm sao tinh tế bằng tôi.”

- --

Kết quả sau tiệc tối Hứa Anh vẫn ở lại, bị Llily năn nỉ.

Lily quen biết vài người đàn ông ngoài vòng giải trí, cầu mong Hứa Anh đi giúp cô chắn rượu, bằng không sợ mình không thể trụ nổi.

Đại sảnh của yến hội nam nữ tiến tiến lui lui, có hương vị ái muội hỗn hợp của tiền tài, rượu vang đỏ, điểm tâm ngọt cùng giày cao gót.

Thàng phố G không hổ là thành thị trọng điểm tài chính của cả nước.

Đàn ông ở nơi này, tới ánh mắt, môi răng đều tản ra hương vị xa xỉ.

Tất cả những người tài giỏi thành công nhất đều đĩnh đạc tập hợp tại đây.

Người trong giới giải trí đều ôm tâm lý thấp thỏm, ai cũng không biết rốt cuộc có khả năng nổi tiếng hay không, lui khỏi vòng giải trí để lập nghiệp chính là mộng tưởng của đại bộ phận các nghệ sĩ, cho nên loại cơ hội có thể quen biết tinh anh, ông lớn này phải nắm chắc thật tốt.

Hứa Anh không có hứng thú kết bạn với những tên nhà giàu tinh anh, chỉ lười nhác đi theo Lily, thế cô ấy chắn rượu, lúc cô ấy giới thiệu mình thì gật đầu vài cái.

Cô đang có chút thất thần, bỗng nhiên thấy sau lưng có người gọi.

“ Ồ, là tiểu thư Hứa Anh sao?”

Hứa Anh quay mặt.

Là một người đàn ông mặt âu phục tối màu mận chín, tuổi vẫn còn trẻ đi tới, người này có một đôi mắt đào hoa, cười rộ lên làm cảnh xuân bay tán loạn.

Hứa Anh nhất thời cảm thấy quen mắt, nhưng nhất thời không nghĩ ra là ai.

Thấy cô như thế, Cao Dịch hơi có chút xấu hổ, theo hành động của Hứa Anh mà hơi đung đưa chân dài: “ Cao Dịch, là người vừa rồi nhắn tin WeChat với em.”

- --

Người trong yến hội đều có tu dưỡng cao, tuy náo nhiệt nhưng vẫn luôn khống chế, hòa hợp nhưng không ầm ĩ.

Hứa Anh coi như vẫn nể mặt Đường Đường, lười nhác đối đáp với Cao Dịch.

May mà tên rùa biển này đã từng uống qua mực Tây, nói chuyện cũng coi như thú vị.

Cô một tay ôm lấy khuỷu tay, chậm rãi phe phẩy ly rượu vang đỏ, có chút cười nghiền ngẫm.

Nếu là người cùng Hứa Anh quen biết, nhất định nhìn ra được trong lòng cô đối với đối phương đang trào phúng, nhưng thật đáng tiếc, nơi này chẳng ai quen cô. Mọi người chỉ cảm thấy cô bé này thật xinh đẹp, cười rộ lên lại càng xinh đẹp.

Hứa Anh đang đánh giá sườn mặt Cao Dịch, nhớ tới, tối hôm qua ở cửa hàng, không phải từng gặp qua người này sao?

Là người, cùng nói chuyện với ông chủ quán.

Nói như vậy thì…..

Ngón tay đang lay động ly nước của Hứa Anh hơi dừng, lông mi dày nâng lên nhìn Cao Dịch đánh giá: Nói như vậy, Cao Dịch cùng người đàn ông có bóng dáng văn nhã lạnh lùng kia quen biết sao?

Nghĩ tới vậy, Hứa Anh chậm rãi thu hồi bộ dạng lười biếng có lệ, nổi lên hứng thú.

Người đàn ông kia, nhìn qua cũng có chút ổn đấy chứ.

Cao Dịch chậm rãi nói xong những việc vui vẻ thời đi du học của mình, chợt anh ta cùng Lý Từ Long bên cạnh nhận được cuộc gọi của công ty, vội vàng nói chuyện công việc vài câu.

Cao Dịch luyến tiếc bỏ đi, khi hắn vừa đi ra, Lý Từ Long cũng không đành lòng “ Giơ gậy đập chết uyên ương”, liền đi.

Thành phố G là đặc khu kinh tế, vùng ven sông có một dãy cao ốc, chính là khu nhà tài chính.

Nhà cao trùng trùng đứng sừng sững, trộn vào đêm không.

Nơi này trừ bỏ các ngân hàng lớn, còn có những công ty tài chính lớn lớn bé bé.

Mảnh đất không quá lớn này, hội tụ tất cả các nhân tài tài chính tinh anh tối cao trong nước, mỗi một giây phát sinh ở nơi này, đều tác động tới kinh tế cả nước thậm chí là cả thế giới.

Nơi này không có thời gian tan tầm, đèn sáng suốt đêm, con số luôn không dừng ở trên trang báo mà liên tục nhảy, đường cong cao thấp di chuyển, thay đổi trong nháy mắt, nhiều ít tròn khuyết đều bị những sự sáng tạo xoay chuyển. Phá sản cùng với phất lên, mỗi một giây đều có.

- -- Tiền tài, vĩnh viễn không ngủ.

Lý Từ Long vơ vét tư liệu truyền tới từ NewYork xuyên qua đại sảnh, hướng tới khu vực của tổng tài.

Dừng lại trước cửa, kẹt cửa mơ hồ truyền tới âm thanh gõ bàn phím dồn dập nhợt nhạt.

Anh ta hơi thở ra một hơi, gõ gõ cửa.

Bên trong truyền tới âm thanh rất thấp “ Mời vào.”

Lý Từ Long ôm văn kiện đi vào, đem tư liệu giao vào tay người đối diện.

Tư liệu vừa mới đóng dấu ra, trang giấy vẫn còn chút ấm áp tàn dư từ máy in cùng với hương vị mực dầu.

“ Sếp, tin tức mới! Ba mươi phút trước có người bán tháo cổ phiếu công ty SEM với lượng rất lớn, đã tạo ra sóng gió nhiều, giá cổ phiểu sụt giảm! Chỉ sợ không được mấy giờ bên kia lại phải bỏ tiền ra mua lại.”

Âm thanh đánh bàn phím cũng không dừng.

Đôi tay kia, ngón tay thon dài, móng tay được cắt tinh tế. Chỗ cổ tay áo theo kiểu Pháp, có cúc đen đơn giản bằng kim loại, cổ tay trắng tuyết trong trẻo.

“ Tôi đã thấy rồi.” Anh có âm thanh thanh lãnh sạch sẽ.

Vì lệch múi giờ, hiện tại thời gian ở nước Mỹ đã là ban ngày, là giai đoạn giao dịch dày đặc. Lý Từ Long hơi có chút hổ thẹn, đã trì hoãn ở tiệc tối hơi lâu…..

Đều là do tên Cao Dịch mải theo đuổi nữ thần làm hỏng việc.

“ Xin lỗi sếp, chúng ta vốn nên đi sớm hơn…..”

Người đàn ông đối diện rốt cuộc cũng thay đổi tầm mắt từ màn hình máy tính nâng lên.

Cặp mắt kia, tròng mắt đen thuần như biển sâu, mí mắt vừa mỏng lại trắng nõn, có lực xuyên thấu cực cao.

“ Không sao, về sau chú ý chút.” Tiếng nói anh tuy lạnh lẽo lại nhàn nhạt nhưng không phải kiểu người sẽ hung hổ dọa nạt.

“ Nhưng các cậu phải hiểu rõ một điều, tiền tài sẽ không dừng lại bước chân để chờ mình. Chỉ dừng lại một chút, nó sẽ liền biến mất.”

Lý Từ Long hổ thẹn rũ mắt: “ Tôi hiểu rồi, sếp.”

Anh ta lại nhớ tới: “ Vừa rồi bên nước Mỹ có tuôn ra tin tức dầu mỏ thu về trong nước, cho nên ảnh hưởng tới SEM.”

“ Lời đồn mà thôi.”

Lý Từ Long ồ một tiếng, nhất thời không biết nói gì.

Người đối diện sớm đã một lần nữa tiến vào trạng thái làm việc chuyên tâm.

Trên đỉnh đầu có ánh đèn màu trắng rơi xuống, ánh lên mái tóc màu đen ngắn của anh. Cổ cùng mu bàn tay trắng nõn, mu bàn tay hơi có mạch máu màu xanh nhạt nhô lên, uốn lượn trên bàn tay khi đánh phím.

Lý Từ Long không khỏi nhìn nhiều thêm hai lần, tuy đều là đàn ông, cũng không nhịn được cảm thấy đẹp trai, nhưng người đàn ông này, tuyệt đối không phải là người có thể nhìn mặt mà bắt hình dong!

Vị này là CEO tân nhiệm, là vị CEO trẻ tuổi nhất trong toàn bộ giới tài chính của thành phố G, là chủ tịch phí nhiều công sức, lấy giá rất cao đào về từ NewYork Goldman Sachs trở thành tinh anh.

Nói “ Đỉnh cấp” nghe hơi quá, nhưng dùng từ này ở trên đầu người này, tuyệt đối không phải là khoa trương.

Goldman Sachs là ngân hàng đầu tư đẳng cấp nhất trong giới tài chính sản xuất của toàn cầu, người bước ra từ chỗ kia toàn bộ đều là ma quỷ tồn tại trên thế gian. Tiền tại ở trong tay bọn họ, giống như một màn ảo thuật.

Trong đầu não của bọn họ chính là tiền.

Bọn họ nói một chữ có thể biến ra ngàn vàng.

Thế giới này, sớm đã không còn chỉ là vũ khí chiến tranh. Tỷ như cuộc chiến mậu dịch, nói tới bản chất chính là cuộc chiến kinh tế, không có khói thuốc súng, lại tàn khốc tung hoành khắp nơi.

Nhưng loại đồ vật như tài chính này, chỉ có những người tinh anh mới có thể chơi được, người thường chỉ sợ nghe cũng nghe không hiểu.

Nhưng mà hiện tại người đàn ông an tĩnh ngồi đối diện hắn này, chính là một trong những nhân tài chơi siêu đỉnh. Chỉ một ngón tay, là anh ta có thể biến ra một trận mưa máu trong giới.

Lý Từ Long khi vừa mới trở thành trợ lý, cảm thấy áp lực cực kỳ lớn, ngủ không yên, chỉ sợ mình mắc lỗi, nhưng hiện tại cũng không quá sợ.

- -- Vị Cố tổng này thoạt nhìn cao lãnh, nhưng ở chung mới phát hiện, văn nhã nội liễm khác người, rất dễ ở chung, tính tình cũng rất tốt. Trừ bỏ khí chất trời sinh có chút lạnh làm người ta kính sợ, những cái khác không có gì để bắt bẻ.

“ Sếp, đêm khuya rồi, anh cũng mau chuẩn bị tan tầm nghỉ ngơi đi.” Lý Từ Long nói.

“ Một chút nữa sẽ tan.” Anh cũng không ngẩng đầu lên.

Lý Từ Long đột nhiên nổi lên tâm tư vui đùa: “ Đều do tên Cao Dịch kia phong lưu lãng tử, một lòng một dạ muốn cùng với nữ minh tinh yêu đương, làm hại lượng công việc của chúng ta tăng gấp bội.”

Bí thư Sally bưng cà phê tiến vào, đặt lên bàn: “ A, nữ minh tinh nào vậy?”

Lý Từ Long cười một chút: “ Chính là một trong tứ tiểu hoa đán xinh đẹp nhất, gọi là anh túc gì nhỉ…..”

Giọng nói Lý Từ Long vừa rơi xuống trong nháy mắt, đôi tay đánh bàn phím kia, hơi dừng lại.

Lý Từ Long cùng Sally chưa chú ý tới âm thanh bàn phím đột nhiên biến mất dị thường.

Sally: “ Là Hứa Anh phải không. Anh ta theo đuổi?”

Hai người không dám quấy rầy trong văn phòng, lui ra ngoài, mơ hồ truyền tới âm thanh nói chuyện về Hứa Anh cùng Cao Dịch, rất nhanh liền không nghe thấy nữa.

Đôi tay kia tạm dừng một hồi lâu, một lần nữa lại gõ trên bàn phím, ở trên hòm thư nhẹ nhàng đánh một dòng chữ tiếng anh, gõ hoàn chỉnh, phong bưu kiện, gửi đi.

Trên màn hình máy tính, những hồ sơ khác lại tiếp tục bị click mở, người đàn ông làm việc trong chốc lát, nhưng không còn nhập tâm như lúc đầu.

Vài lần tạm dừng xong, rốt cuộc anh cũng từ bỏ, đem laptop gập lại.

Di động liền nằm trong tay.

Anh do dự thật lâu, vẫn chậm rãi cầm di động lên, click mở vòng bạn bè WeChat, trạng thái mới nhất của Cao Dịch --- Là một bức ảnh chụp chung.

Người phụ nữ đứng bên Cao Dịch, tóc dài hơi cuốn, váy đen dài cổ chữ V, môi đỏ hơi cong, có chút ý cười mê ly cùng lười biếng.

Cô giống như hoa hồng đỏ, nở rộ trong bóng đêm sâu thẳm.

Có thể mê hoặc nhân tâm.

Tình nguyện đặt cô lên đầu quả tim.

Ngón tay anh cầm lòng không đậu chạm vào gương mặt kia một chút, sau đó liền giống như chạm vào lửa nóng, rút về.

Màn hình chậm rãi tối xuống, cho tới khi tắt hẳn, anh cũng không ấn bật lại.

Ngồi trên ghế trong chốc lát, người đàn ông tới cửa sổ sát đất đứng.

Trong bóng đêm u ám có tiếng vang bật lửa nhỏ, ngọn lửa nhảy lên.

Rõ ràng cử chỉ châm điếu thuốc rất ôn tồn văn nhã, nhưng tư thế hút thuốc lại cực kỳ sắc bén tàn khốc.

Ngón tay nắm bút máy thuần thục kẹp thuốc lá, một tay khác đút trong túi quần tây.

Trong sương khói lượn lờ, một ngụm lại một ngụm, chậm rãi hút thuốc.

Liên tiếp hút hai điếu.

Nơi này tầng cao, có thể quan sát phần lớn thành phố.

Ánh đèn lấp lánh phồn hoa trong bầu trời đêm, dòng xe cộ xuyên qua giữa đường cái, ngày đêm không nghỉ.

Nhìn không thấy được cây xanh trường học mát mẻ, chỉ có ồn ào náo động cùng tiền tài, dục vọng giao triền với nhau, sống trong mơ mơ màng màng.

Anh nấp trong bóng tối, mắt rất lạnh lại bàng quang nhìn qua bụi bặm buồn vui.

Không muốn tham dự vào trong đó.

Tiếng nói của Lý Từ Long vẫn còn vang bên tai, trong không khí rơi xuống một tiếng thở dài, thâm trầm.

Chỉ còn hai tháng mười tám ngày…..

Tròn chín năm….

______

Vì Cố đại ca đã trưởng thành, không còn là Cố em bé nữa nên từ giờ sẽ đổi đại từ từ "cậu" sang "anh", đồng thời xưng hô với Hứa Anh cũng đổi từ " Tớ - Cậu" sang "Anh-Em" nhé mọi người ❤❤❤

Bình luận

Truyện đang đọc