CỐ SỰ


Bắc Châu.

Thiên Hà Quận.

Thanh Mộc Trấn từ rừng rậm đi ra một đội người đứng trên mảnh đất trống, đội người này không ai khác là đám người Vân Mộc, đi từ Trung Châu đến tham gia Bí Cảnh.

Dẫn đầu là một thanh niên nam tử mặc một bộ trường bào màu đen, đi theo là hơn mười thiếu niên, còn có vài nữ tử, người mặc trường bào màu đen không ai khác là Vân Hỏa, hắn là người dẫn đầu của Kỳ Lân Tộc lần này tham gia bí cảnh.

"Ngày hôm nay chúng ta đến đây, các huynh đệ đều biết bản thân muốn gì, không sai Tộc Trưởng thúc thúc phân phát cho chúng ta một tấm lệnh bài đi vào bí cảnh, cơ duyên thuộc về ai đó là phúc phần của người đó, các ngươi không được ám toán người trong tộc, hiểu chưa."
Vân Hỏa hơi chút dừng lại, sau đó nói rằng "Bí cảnh lần này nguy hiểm vô cùng, không giống như những bí cảnh có sẵn trong tộc, không ai bảo vệ được các ngươi, các ngươi tự mình mà lo liệu".

"Các ngươi chuẩn bị một chút, ta chuẩn bị mở bí cảnh".

Vân Hỏa dứt lời, đi ra một bên táng cây, nhìn Vân Mộc cùng Bạch Hà mở miệng nhắc nhở.

"Đại ca, Bạch tỷ bí cảnh lần này rất hung hiểm, hai người phải cẩn thận một chút, không phải chỉ có chúng ta tham gia, còn có các môn phái khác, cùng các tộc thần thú khác nữa, hai người phải cẩn thận một chút."
"Được rồi, đệ không cần lo cho chúng ta" Vân Mộc cùng Bạch Hà đồng thanh trả lời Vân Hỏa.


"Vậy được, ta liền đi mở ra bí cảnh"
Một lát sau.

"Được rồi, các ngươi tập trung, đứng ngay ngắn, ta chuẩn bị mở bí cảnh rồi, nhớ kỹ phải bảo vệ tốt bản thân".

Nói xong Vân Hỏa từ tay phải nắm chặt lệnh bài màu xanh, trong miệng hét lớn "Mở ra".

Bí cảnh mở ra phương thức cũng đơn giản, cần ở địa phương nhất định, có thêm lệnh bài liền mở được mở ra, nếu không, cần tiêu hao rất nhiều năng lượng, tỷ như linh thạch, pháp bảo, linh ngọc các loại mới có thể mở ra.

Một ánh sáng từ lệnh bài bắ n ra nháy mắt bay lên không trung, bắn vào mảnh đất trống, hình thành một cái của ánh sáng, không giống với truyền tống trận mà bọn hắn nhìn thấy ở Hoang Vực.

Một cánh cửa rộng tầm hai mét, cao ba bốn mét, không cần Vân Hỏa mở lời, các thiếu niên của Kỳ Lân Tộc từng người từng người đi vào bí cảnh, rất nhanh đến phiên Vân Mộc cùng Bạch Hà.

"Đại ca, Bạch tỷ cẩn thận, đừng cậy mạnh" Vân Hỏa nhắc nhở hai người một lần nữa,cũng từ sau lưng hai người đi vào bí cảnh.

Trong chớp mắt, Vân Mộc một mình xuất hiện ở một cánh rừng hoang vu, Vân Mộc cảnh giác đem Du Long Thương lấy ra đề phòng xung quanh, dù sao đây cũng là lần đầu hắn tiếng vào bí cảnh.

"Răng rắc" Đột nhiên từ đâu xuất hiện một con vượn người, tu vi không cao cho lắm, lao thẳng về phía Vân Mộc mà đánh tới.


Hắn cũng không chần chừ vung thương chém một cái, đầu kia Yêu Thú chết ngay lập tức.

"Lục Cấp Yêu Thú, không phải quá yếu sao, không quá nguy hiểm như Tiểu Hỏa nói".

Lúc này hắn cũng không biết rằng mình chọc phải thứ đáng sợ, hắn ngồi một bên, một thời gian không thấy điều gì xảy ra liền chuẩn bị rời đi.

Đúng lúc này không biết từ đâu tới tiếng Ầm Ầm, mấy ngàn con Lục Cấp Yêu Thú Thạch Hầu nhảy vọt người ra mà tấn công Vân Mộc.

"Cái thứ gì?" Vân Mộc ngơ ngác định vung thương lên mà chém, nhưng bọn chúng quá đông.

"Chết tiệt, phải chạy trốn" Vân Mộc thi triển Kỳ Lân Bộ chạy trối chết, hắn chạy suốt mấy giờ, nhưng đám Thạch Hầu vẫn không dừng lại, như có thứ gì đó k1ch thích bọn chúng đuổi theo Vân Mộc vậy.

Thạch Hầu là một bầy Yêu Thú tộc quần, Vân Mộc lại vô tình đánh chết người của bọn nó, bọn nó liền một đường truy sát Vân Mộc không thôi.

Đành bất đắc dĩ, hắn thi triển Đột Như Kỳ Lai Thương, thương này vừa nhanh lại có tính quần công hiểu quả, Vân Mộc đành sử dụng, cản bọn chúng một chút liền bỏ chạy.

Cho dù hiện tại hắn đã là Thiên Nhân Hạ Vị Cảnh, nhưng đối đầu với hơn ngàn còn Lục Cấp Yêu Thú, tuy có thể giải quyết nhưng quá tốn sức, nên hắn đành bỏ chạy.


Đào thoát được hai canh giờ không thấy đám Thạch Hầu đuổi theo nữa, hắn thở phào nhẹ nhõm, không biết đám ngươi Vân Hỏa có làm sao không, còn có Bạch tỷ không biết hiện tại ở nơi nào.

Chạy trốn mấy giờ cũng rất mệt, hắn đành ngồi nghỉ một chút dưới gốc cây gần đó, được một lúc thì hắn nghe có tiếng va chạm đánh nhau, hắn cũng không ngồi im liền lập tức đi kiểm tra.

Một nhóm hơn mười người đang vây công một con Yêu Hoàng Cảnh, hai bên đáng giao chiến cực kỳ kịch liệt, cơ thể Yêu Thú có vô số vết thương, huyết nhục liên tục chảy ra, không quá mấy hơi thở con Yêu Thú ắt hẳn sẽ bị đám người kia gi3t chết.

"Tật Tinh Lang, Thiên Nhân Cảnh Yêu Thú, tương đương với Yêu Hoàng Cảnh, nhưng mà hình như rất lạ, nếu đã đến Yêu Hoàng Cảnh tại sao không hóa hình?" Vân Mộc có rất nhiều câu hỏi đặt ra.

Những vấn đề của Yêu Thú hắn không đọc qua quá nhiều, nhưng hắn biết một điều đến Tiên Thiên Cảnh yêu thú liền có cơ hội hóa thành người, tỷ như con Tật Tinh Lan này hắn cũng tìm hiểu qua Thư Tịch của Thanh Vân Môn mà nhìn thấy, nếu không hắn cũng không biết nó là Yêu Thú loại gì, giống như đám Thạch Hầu ban nãy.

Vân Mộc xem đại chiến cũng đã dần kết thúc, cũng không phải việc của hắn, quay đầu rời đi, Yêu Hoàng tuy giá trị rất lớn, nhưng hắn cũng không muốn một lần đối đầu với mười tên Thiên Nhân Cảnh, rất phiền phức.

Hai ngày sau Vân Mộc tiếng vào một nơi được gọi là Lạc Hà Cốc bên trong có rất nhiều thảo dược quý hiếm, đặc biệt có một gốc Cửu U Thanh Hoàng Liên, Thiên Nhân Cảnh có thể phục dụng tăng lên cơ hội đột phá cảnh giới nhỏ, nếu mang Cửu U Thanh Hoàng Liên đi luyện hóa thành Cửu Hoàng Đan liền có thể giúp hắn bước vào Thượng Vị Cảnh.

Nhưng mà nào dễ dàng lấy được Cửu U Thanh Hoàng Liên như vậy, bên cạnh tiếng gầm thét của một đầu Tôn Cấp Yêu Thú, có mấy ngươi xui xẻo tiến vào cướp Cửu U Thanh Hoàng Liên, nếu như không có đầu kia Bạch Hổ Yêu Tôn canh giữ, hắn đã vào cướp từ lâu rồi, không đợi để cho đám người này đi vào.

Bạch Hổ Yêu Tôn tu vi tương đương với Phá Hư Cảnh của Nhân Tộc bọn hắn, lại một thân cường hoành cơ thể, Phá Hư Cảnh bình thường khó mà đánh thắng được nó.

Mấy ngày nay không ít Phá Hư Cảnh cường giả bị nó đánh trọng thương chạy ra ngoài, cơ duyên phải có mạng dùng mới được, hắn cũng không ngu ngốc mà chui đầu vào chỗ chết.

Đúng lúc này giữa không trung xuất hiện hai quả cầu vô cùng quỷ dị sau đó lại tiếp tục có thêm mấy chục quả cầu như vậy nữa, oanh kích mà đến bốn người vừa tiến vào.


"Bạch Hổ Yêu Tôn? Tại sao nó lại chổ này?"
"Chạy mau".

Mấy tên Phá Hư Cảnh bỏ chạy, một tên lấy một tấm lệnh bài ném đến bên người Bạch Hổ Yêu Tôn, lệnh bài vừa chạm đất nổ tung tạo thành mấy tấm lá chắn, chặn công kích của Bạch Hổ Yêu Tôn nhưng chỉ được một lúc, mấy tấm lá chắn liền vỡ nát.

"Không ổn, chia nhau ra chạy".

Đám người bỏ chảy ra ngoài Lạc Hà Cốc giống như ong vỡ tổ, gần mấy trăm con Hổ Yêu đuổi theo tiếp tục truy kích khi bọn chúng sắp bắt được một tên thì đột nhiên xuất hiện một tấm lệnh bài biến mất, trong lúc nguy cấp một tên bóp nát lệnh bài truyền tống ra ngoài.

Mấy trăm con Bạch Hổ Yêu liền trở lại bên người Bạch Hổ Yêu Tôn, đây là Thần Thông của nó, Kính Vạn Phân Thân, có thể tạo ra hơn ngàn con Bạch Hổ yếu hơn nó hai đại cảnh giới.

Vân Mộc ngồi trên cây liễu, nhìn thấy cảnh này mà há hốc cả mồm, không thể tin được Bạch Hổ Yêu Tôn còn có chiêu đáng sợ như vậy.

"May mắn, may mắn, không đi chọc nó, nếu không xương cũng không đủ cho đám phân thân kia nhai" Vân Mộc vỗ vỗ ngực cảm thấy may mắn không đi tranh đoạt Cửu U Thanh Hoàng Liên.

Cửu U Thanh Hoàng Liên nhìn qua cũng hơn ngàn năm, bên dưới không ít hơn một trăm cánh, mỗi một cánh đều phát ra âm u khí tức, nếu đem thứ này luyện thành Hoàng Thiên Đan có thể trở giúp Tiên Thiên Cảnh rất nhiều.

Ánh mắt Vân Mộc lại tập trung bên người Bạch Hổ Yêu Tôn, tuy hắn không thể làm gì nhưng vẫn có thể từ trên cây liễu nhìn xuống, Bạch Hổ Yêu Tôn thân dài hơn trăm trượng, cả người tỏa ra âm u khí tức cực kỳ đáng sợ, có lẽ Bạch Hổ Yêu Tôn đã đến cảnh giới Phá Hư Cảnh Thượng Vị Đỉnh Phong mới có khí tức này.

Nhưng mà Vân Mộc không biết rằng, thực ra Bạch Hổ Yêu Tôn không phải là Bạch Hổ tầm thường, nó là một đầu Bạch Hổ biến dị, chiến lực so với đồng tộc Thần Thú mạnh hơn gắp trăm lần..


Bình luận

Truyện đang đọc