CÓ THỂ QUAY LẠI NHÌN EM KHÔNG?

Không khí hiện tại có chút ngượng ngùng, mỗi người một suy nghĩ, chưa ai muốn lên tiếng trước, người này lén quan sát người kia, thật sự vừa lo lắng vừa buồn cười. Vũ Quân Thành đưa tay ra sờ sờ đùi Hạ Dương, cậu trợn mắt liếc nhìn anh, bởi vì "làm chuyện xấu" bên dưới bàn cho nên chắc không ai biết

Hạ Dương cùng Vũ Quân Thành mắt to mắt nhỏ nhìn nhau

"Anh đang sờ chỗ nào vậy"

"Chỗ tiểu Dương, a, em dám véo tôi? Đêm nay để xem tôi phạt em thế nào"

"Ai bảo anh bắt nạt em...ở đây có người lớn đó, anh cũng...nghiêm túc một chút cho em"

"Có ai nói gì đâu, chi bằng đừng để lãng phí thời gian, để tôi sờ sờ một chút..."

-Rốt cuộc hai đứa có đang nghe chúng ta nói không vậy?-An Minh Sơn ho một tiếng

Hạ Dương và Vũ Quân Thành sửng sốt nhìn nhau sau đó vội vàng ngồi thằng lưng. Vũ Quân Việt trừng mắt với con trai của mình, thằng con già đầu ngu ngốc háo sắc này, thật mất mặt. Yến Nhi lườm Vũ Quân Việt, chẳng phải là cha nào con nấy sao, đừng có trách con trai của tôi

An Minh Sơn quan sát mọi người, có chút dở khóc dở cười.

-Chuyện cũ...vẫn là cho qua đi.-Vũ Quân Việt bây giờ mới lấy lại tinh thần, ông nhìn thẳng vào An Minh Sơn rồi nói tiếp.-Tôi xin lỗi, đã gây phiền toái và...khó khăn cho gia đình.

Yến Nhi nhíu mày nhìn chồng mình, Vũ Quân Việt thở dài rồi đứng dậy, ông cúi đầu. Hành động này khiến cha con An Minh Sơn ngạc nhiên mười phần. An Minh Sơn cũng vội vàng đứng lên

-Không có gì, nếu đã là chuyện cũ, chúng ta đừng nhắc lại làm gì. Hiện tại điều quan trọng nhất là hạnh phúc của con cái, người làm cha mẹ như chúng ta chỉ cần ủng hộ và chúc phúc là được rồi...tôi cũng chỉ muốn sau này người người sống hòa thuận vui vẻ, vậy là tốt rồi.

-Vẫn là có lỗi với con, Hạ Dương, cho ta xin lỗi, dù gì

-Vũ bá, chúng ta đã nói sẽ không nhắc lại chuyện cũ nữa. Con cũng không suy nghĩ gì cả, ngài đừng như vậy. Con phải cảm ơn ngài và dì đã đồng ý cho con và Quân Thành ở bên nhau.

Vũ Quân Thành mỉm cười, bảo trì sự trầm ổn, anh nhẹ nhàng nắm lấy bàn tay của Hạ Dương.

-Được rồi, Quân Thành, con có gì muốn nói không?-Yến Nhi dịu dàng lên tiếng

-Cảm ơn An bá, cảm ơn ba mẹ, con và Hạ Dương nhất định sẽ sống hạnh phúc để không phụ lòng mọi người. Đây là thời gian và địa điểm tổ chức đám cưới và các ghi chú liên quan đến đám cưới cùng danh sách khách mời, mời mọi người xem và bổ sung thêm.

Hạ Dương đỏ mặt không dám nhìn ba mình, bởi vì hiện tại ba vị trưởng bối đang có chút hóa đá. Vũ Quân Thành vì cái gì mà lúc nào cũng đường đột như vậy hả...

Sau một hồi bàn bạc, mọi người cũng quyết định thêm khách mời là bạn bè của An Minh Sơn và của Vũ Quân Việt cùng Yến Nhi, ngoài ra chính là không có yêu cầu gì khác với sự chuẩn bị này của Vũ Quân Thành.

Lễ cưới xa hoa bậc nhất thế kỷ hay đám cưới thu hút lượt người quan tâm và theo dõi lên đến hàng triệu,...đang là tiêu đề hiện tại của hàng loạt các tờ báo trong và ngoài nước.

Dưới sự chứng kiến của gia đình, người thân và bạn bè cùng sự chúc phúc của rất nhiều người, Vũ Quân Thành xúc động ôm lấy eo rồi hôn lên môi Hạ Dương, anh dịu dàng trân trọng khoảnh khắc này, muốn dùng sự ôn nhu và yêu thương cả một đời cho An Hạ Dương.

Vào lễ trao giải cuối năm, các bộ phim của Hạ Dương đều được đánh giá cao và có giải thưởng, cậu trở thành Ảnh đế của làng giải trí nước C.

-Cuối cùng, dành cho người tôi yêu thương, người vì tôi mà làm rất nhiều việc, đã bảo vệ và yêu thương tôi bằng cả trái tim của mình, Vũ Quân Thành, cảm ơn anh vì tất cả điều đó.

Còn về phía Bạch Nhất Thiên, sau khi công bố giải thưởng, y có một bộ phim đạt giải nhưng hôm nay lại không có mặt ở đây. Sau đó người ta không bao giờ thấy Bạch Nhất Thiên xuất hiện trong giới giải trí nữa...

Bình luận

Truyện đang đọc