CON DÂU THƠM NGỌT MỀM MẠI

•Chương 53:Gấp không chờ nổi.•

Phải hiếm lắm ba người mới cùng nhau ăn sáng, bởi vì công ty Trương Đào có việc, vừa ăn xong hắn đã vội rời đi.

Ba chồng con dâu hai người liếc mắt nhìn nhau một cái, Trương Quốc Dương khóa chính thật kỹ. Lâm Kiều Kiều lên lầu, bảo ông đến phòng dành cho khách.

Đến khi Trương Quốc Dương đi vào, Lâm Kiều Kiều đã cởi sạch quần áo nằm trên giường, chăn phủ lên người để lộ bả vai tuyết trắng cùng cánh tay ngọc. Thấy ba chồng bước vào liền vươn ngón trỏ ngoéo một cái, vứt ánh mắt câu nhân về phía ba chồng, làm đáy lòng ông ngứa ngáy không thôi.

Trương Quốc Dương vừa đi vừa cởϊ qυầи áo, khi tới giường trên người ông đã không còn một mảnh vải, không kiềm nỗi mà ôm con dâu, dán lên làn da trắng nõn kia.

“Tiểu yêu tinh, lại câu dẫn ba.”
“Là con câu dẫn ba, thế nào?”

“Chết dưới hoa mẫu đơn, thành quỷ cũng phong lưu, con hút khô ba đi.”

Hôm qua chỉ mới làm một lần đương nhiên không thể so với mỗi đêm tận mấy giờ đồng hồ ở nông thôn, hai người chưa ăn no, hiện tại có thể từ từ thưởng thức.

Hai người thực hiện tư thế 69, Lâm Kiều Kiều ghé lên người Trương Quốc Dương, mông thoáng nâng lên, dâng tiểu huyệt đặt bên miệng ba chồng. Còn cô thì ngậm mút lão gậy thịt thô dài của ba chồng, tuy có mùi tanh nhàn nhạt, nhưng cô không thấy phản cảm.

Thật kỳ quái, trước kia Trương Đào có ý muốn cô liếm, khi đó cô lại thấy ghê tởm. Vậy mà cô có thể ngậm gậy thịt của ba chồng rất nhiều lần.

Đôi mắt Trương Quốc Dương nhìn vào tiểu huyệt kiều nộn, dùng râu cọ cọ lớp âm mao, mật dịch trào ra từ miệng huyệt đều bị ông ăn sạch.
Lâm Kiều Kiều nói rất thích râu của ông nên không cho ông cạo sạch sẽ.

Hai người chỉ chơi một hồi, Lâm Kiều Kiều không định hút cho ba chồng bắn ra, cô biết ông sẽ không bắn vào miệng mình, nên cô cũng không tự làm khó bản thân.

Lâm Kiều Kiều thay đổi tư thế đối diện với ba chồng, ngồi trên người ông. Hoa huyệt cọ lão gậy thịt, cọ đến lúc âm hộ ướt dầm dề mới chậm rãi ngồi xuống. Hai người đều cảm thụ được tư vị huyệt động cắn nuốt gậy gậy thịt.

Nhớ đến Lâm Kiều Kiều cũng dùng tư thế này vào ngày đầu tiên hai người về quê. Giường màu đỏ cùng với dáng vẻ cao cao tại thượng. Đó cũng là đêm đầu tiên bắt đầu cho những này hai người trải qua những đêm xuân không biết mệt mỏi.

Khi thì kiều diễm, khi thì cao ngạo tùy ý, khi thì ưu nhã mê người, gia thế tốt, trời cao còn ban cho cô nhan sắc mỹ lệ và dáng người tinh tế. Quả đúng là con cưng của trời. Người phụ nữ ưu tú này là của ông, ông cảm thấy cuộc đời này thật đáng giá.
Mái tóc đen của Lâm Kiều Kiều nhảy loạn, vòng eo mảnh khảnh và mông nhỏ cùng nhau vặn vẹo, hai luồng đẫy đà tạo nên những tầng sóng cuồn cuộn. Cô cúi người hôn lên cái miệng đầy râu của ba chồng, đầu lưỡi nhỏ không ngừng đảo loạn.

“Lão hư hỏng, con mệt, chúng ta đổi chỗ đi, ba cắm con.”

Nhận được mệnh lệnh, ông liền xoay người bao bọc cô. Ông không vội, thời gian hôm nay rất dài, ông muốn chậm rãi nhấm nháp mỹ vị. Miệng liếʍ ʍúŧ da thịt mềm mại của con dâu, từ môi, vành tai đến cổ. Đầu lưỡi liếm từng chỗ, gậy thịt bên dưới thong thả cắm huyệt.

“Xấu xa, làm người ta dính toàn nước miếng.”

“Chỉ xấu xa với con. Kiều Kiều, thoải mái không?”

“Dạ.”

Lâm Kiều Kiều đã sớm bị ba chồng làm cho mềm cả người, một già một trẻ, hai thân thể một trắng một đen liên tục dây dưa. Trong phòng chỉ còn tiếng thở dốc và âm thanh va chạm bạch bạch.
•Chương 54: Bước đầu kế hoạch.•

Kết quả của việc lăn lộn nguyên một buổi sáng chính là khăn trải giường trong phòng khách bị làm cho rối tinh rối mù. Cuối cùng, Trương Quốc Dương lấy khăn trải giường đi giặt.

Lâm Kiều Kiều về phòng, mở notebook gọi cho Ôn Nhu Nhu nhờ cô ấy tìm cho cô một thám tử tư, giúp thanh toán tiền đặt cọc, nhờ người ta giúp đỡ điều tra Trương Đào.

Thám tử là người thành thị, nên hành động tương đối thuận tiện, sau khi nhận được ủy thác liền bắt đầu điều tra. Lâm Kiều Kiều ngồi chờ tin tức từ hắn.

Mà trong công ty, Hạ Hoan Tâm không giấu được vẻ thất thần, từ lúc Lâm Kiều Kiều trở lại, Trương Đào rõ ràng lãnh đạm với cô ta hơn nhiều. Nhớ tới một tháng trước, hai người vẫn nhu tình mật ý, Trương Đào còn mua hẳn một căn hộ riêng cho cô ta, tuy diện tích không lớn, nhưng đó là thứ cô ta không bao giờ dám nghĩ đến.
Cô ta còn trẻ nhưng lại có thể sở hữu một ngôi nhà trong thành phố Hải nổi tiếng là tất đất tất vàng này, cho nên cô ta càng không thể buông tha Trương Đào.

Trương Đào và Lâm Kiều Kiều hiện tại chưa có con, Hạ Hoan Tâm đã tính toán kỹ lưỡng, nếu có thể có khiến hai người họ ly hôn, cô ta sẽ thượng vị, thay thế vị trí của Lâm Kiều Kiều.

Chẳng may không được thì cô ta lại ở cạnh Trương Đào thêm mấy năm, chờ đến lúc đó chắc cũng đủ tiền đi tìm một người đàn ông khác.

Sở dĩ Hạ Hoan Tâm nắm chắc Trương Đào sẽ không vứt bỏ mình, bởi vì cô ta biết Trương Đào có lòng tự trọng rất mạnh, chủ nghĩa đàn ông đã thấm tận sâu trong xương cốt, Lâm Kiều Kiều là người kiêu ngạo, hai người sau khi kết hôn sẽ nảy sinh mâu thuẫn.

Mặc dù Lâm Kiều Kiều không cường thế như vậy, nhưng càng ngày thờ ơ Trương Đào. Cô ta từng nghe Trương Đào than trách không ít lần.
Lúc trước Trương Đào bị hấp dẫn không phải là vì cô ta ôn nhu săn sóc sao? Huống chi đàn ông một khi đã nɠɵạı ŧìиᏂ thì rất khó quay đầu.

Cô ta không lo lắng Trương Đào sẽ vứt bỏ mình, bởi vì hắn không dám. Nếu cô ta nháo lên, Lâm Kiều Kiều sẽ biết, không ai chiếm được chỗ tốt.

Đã là tình nhân của Trương Đào, về sau phải duy trì mối quan hệ này mới có thể đạt được ích lợi lớn hơn.

Trong lúc đó, Trương Đào đang cực kỳ vui sướng, sau khi Lâm Kiều Kiều trở về, Lý tổng rốt cuộc cũng đồng ý hợp tác với hắn. Lâu lắm mới nhận được đơn hàng lớn như vậy, phải biết rằng từ khi công ty được thành lập hơn một năm, tài chính vẫn luôn là Lâm Kiều Kiều chu cấp. Tuy tiền vốn đã trở lại, nhưng công ty cần vốn lưu động.

Lâm Kiều Kiều không hỏi hắn về số tiền kia, hắn cũng không chủ động đề cập. Tiền riêng của hắn không nhiều lắm, sau khoảng thời gian mua nhà cho Hạ Hoan Tâm , hắn càng ý thức được tầm quan trọng của tiền. Đáng tiếc danh tiếng của công ty không đủ, ngoại trừ khách mà Lâm gia giới thiệu, khách hàng mà hắn kéo đến chỉ đặt những đơn nhỏ vụn vặt.
Nếu đơn của Lý tổng thành công, hắn có khả năng kiếm được một khoảng lớn.

Hắn càng nghĩ càng vui vẻ, buổi tối về nhà liền kể cho ba và vợ nghe chuyện này, sẵn tiện nói cho họ biết sắp tới hắn sẽ bận hơn.

Đôi ba chồng con dâu nghe được thì không khỏi vui mừng, ba người không muốn sống cùng nhau, nhưng ý nghĩ lại rất khác biệt.

Buổi tối, Trương Đào cho rằng mình rất có khả năng sẽ ở lại trong công ty, muốn cùng vợ thân thiết một phen.

Lâm Kiều Kiều đã sớm có chuẩn bị, tắm rửa xong liền cho hắn ngấm thuốc mê.

Kể từ ngày trở về từ nông thôn, cô đã ngưng uống thuốc tránh thai, nếu không có gì ngoài ý muốn, hẳn là cô đã mang thai con của ba chồng. Nhưng cô không nói điều này cho Trương Quốc Dương.

•Chương 55: Cô an bài•

Trương Quốc Dương và Lâm Kiều Kiều lăn lộn rất nhiều, hôm nay Trương Quốc Dương đã thỏa mãn, buổi tối cũng không bị mất ngủ, thật nhanh đã ngủ say, mà Lâm Kiều Kiều ngủ ở phòng dành cho khách.
Thẳng đến năm giờ sáng, một có một người bất ngờ chui vào chăn làm ông thức tỉnh.

Tiểu yêu tinh đúng là càng ngày càng lớn mật, chồng còn ở nhà, vậy mà dám bò lên giường ba chồng.

Nhưng ai ông không cản được dụ hoặc từ cô?

Sau hai lần triền miên, Lâm Kiều Kiều hài lòng rời đi, mang theo tiểu huyệt chứa đầy tϊиᏂ ɖϊ©h͙ của ba chồng nằm bên cạnh Trương Đào, sau đó say giấc.

Sau một đêm túng dục, Trương Đào tỉnh lại không khỏi đầu nặng chân nhẹ, ghé mắt nhìn cơ thể trần trụi của vợ, còn có tình hình chiến đấu trên giường, hắn cực kỳ hài lòng đi rửa mặt.

“Ông xã, em đã ngừng uống thuốc tránh thai rồi, công ty bây giờ ổn định hơn trước nhiều, ở nhà cũng có ba lo liệu, cho nên em muốn có con.”

Lâm Kiều Kiều vừa thốt ra lời này, thần sắc của hai người đàn ông trên bàn cơm hoàn toàn khác nhau.
Trương Đào không phấn khởi, cũng không cự tuyệt. Chỉ nhớ tới trước đây hắn còn nhỏ, giờ chớp mắt đã được làm ba, thời gian trôi qua thật nhanh.

Còn Trương Quốc Dương là khϊếp sợ, nghĩ đến mọi khi làʍ t̠ìиɦ ông đều bắn sâu vào trong, rót cho con dâu một bụng tϊиᏂ ɖϊ©h͙. Mọi chuyện đã đến mức này, ông mà không biết tính toán trong lòng con dâu thì ông chính là heo.

Tim ông đập thình thịch, đến lúc con trai đi rồi mà vẫn còn ngẩn người.

Trương Đào không nghĩ nhiều, chỉ cảm thấy ba đang vui mừng quá độ vì sắp được ôm cháu nội, mấy người cùng tuổi hắn ở quê đã có con chạy đầy đất.

Lâm Kiều Kiều đánh gãy sự trầm tư của Trương Quốc Dương, hôn lên mặt ông một cái, sau đó cười hì hì nói:

“Làm sao vậy? Lão hư hỏng đang choáng váng à?”

“Kiều Kiều, con…”
“Ba yên tâm, con đã tra qua, ba và Trương Đào đều có cùng nhóm máu B, anh ấy sẽ không nghi ngờ.”

“Nhưng mà chúng ta…”

Ngủ với con dâu ông đã rất có lỗi với con trai, giờ lại làm cho con dâu mang thai con của ông. Tuy ông thấy rất vui, nhưng vẫn có cảm giác tội lỗi với con trai.

Nhìn nét mặt đầy rối rắm của ông, Lâm Kiều Kiều trực tiếp nói chuyện Trương Đào nɠɵạı ŧìиᏂ cho ông nghe. Tin tức đã được xác nhận, chỉ có điều thám tử vẫn chưa tìm được chứng cứ mà thôi.

“Trương Quốc Dương, ba nói cho con biết, ba có muốn cùng con ở bên nhau không?”

Đây là lần đầu tiên Lâm Kiều Kiều gọi thẳng tên của ông. Con dâu vẫn còn thanh xuân phơi phới, điều này làm ông có chút tự ti, nhưng trong nháy mắt lại trở nên quyết tâm.

Nếu con trai trân trọng cô, ông sẽ không dám cầu xa điều gì. Nhưng con trai quá hồ đồ, một cô gái tốt như vậy gả cho hắn mà hắn lại không quý trọng.
“Ba sẽ bảo vệ con thật tốt, nếu chuyện của chúng ta bị lộ ra ngoài, ba sẽ nói hết thảy là do ba cưỡиɠ ɠiαи con. Kiều Kiều, chẳng may chuyện đó xảy ra, con nhất định phải nói là bị ba ép buộc.”

“Ba không sợ người nhà của con trả thù?”

“Ba từng trải qua sinh tử, còn cái gì đáng sợ hơn, chỉ là chuyện con cái, ba hy vọng con suy nghĩ thật kỹ.”

“Ba yên tâm, con không bao giờ làm những việc mình chưa nắm chắc.”

Hiện tại cô đã có hoa thất sắc, đây là bí mật không người biết.

Cho dù cô và Trương Đào ly hôn, ba mẹ cũng sẽ ép cô gả đi. Cô không tin người khác, nhưng lại tin Trương Quốc Dương.

Cô có thể dùng hoa thất sắc giúp ông điều dưỡng sức khỏe, như vậy về sau hai người có thể ở bên nhau thật lâu thật lâu.

Đời trước cô đã cùng Trương Đào nháo cả đời, đời này cô không muốn như vậy.
Cô muốn chờ cơ hội thích hợp, sau đó ngả bài, ít nhất là cho đến khi Trương Đào đã có phụ nữ và con bên ngoài.

Lâm Kiều Kiều muốn Trương Đào chậm rãi thích ứng. Cô không yêu hắn là thật, có con, cô có lý do chính đáng để Trương Đào không chạm vào mình. Sau khi con ra đời, cô sẽ nói ra việc hắn nɠɵạı ŧìиᏂ, hai người họ sẽ ở riêng, rồi chậm rãi ly hôn.

•Chương 56: Thẳng thắn thành khẩn.•

Trương Đào vì mối hợp tác làm ăn với Lý tổng, thời gian gần đây thường ở lại công ty. Hạ Hoan Hoan Tâm vẫn luôn nấu ăn, chăm lo cho cuộc sống hằng ngày của hắn. Hai người đều trong giai đoạn tuổi trẻ tràn đầy sinh lực, khó tránh khỏi du͙© vọиɠ.

Vào đêm khuya tĩnh lặng, Trương Đào đôi khi tắt hết hệ thống theo dõi, sau đó kéo Hạ Hoan Tâm vào một góc làʍ t̠ìиɦ.

Hạ Hoan Tâm đương nhiên rất vui, những lúc cùng cô ta trầm luân Trương Đào thường không thích mang bao, mà bảo cô tự mình tránh thai, có thể là thói quen mọi ngày với Lâm Kiều Kiều.
Thuốc tránh thai có hại với phụ nữ đến cỡ nào, Trương Đào căn bản không hề nghĩ đến, nhưng không lý nào Hạ Hoan Tâm sẽ ngoan ngoãn nghe hắn nói.

Cô ta biết Trương Đào không yêu mình, chỉ xem cô ta như công cụ tiết dục.

Không có Trương Đào trong biệt thự, ba chồng con dâu hai người như được sống trên thiên đường.

Ngày đầu tiên Trương Đào rời khỏi, Lâm Kiều Kiều liền đưa ba chồng đến bệnh viện kiểm tra toàn thân, cô muốn xác định tình trạng cơ thể hiện tại của ông.

Kết quả hoàn toàn trong dự kiến của Lâm Kiều Kiều, nhưng lại làm bác sĩ ngạc nhiên, bởi vì thân thể Trương Quốc Dương cực kỳ tốt, dù đã hơn 50 tuổi nhưng trạng thái cơ thể lại không khác gì với những người 30.

Trương Quốc Dương vô cùng phấn khởi, Lâm Kiều Kiều nói phải sinh con cho ông. Tuy ngay từ đầu ông hết sức lo lắng, nhưng trước thái độ kiên quyết của con dâu, ông đành tùy cô.
Lâm Kiều Kiều hiển nhiên không cần kiểm tra sức khỏe, hoa thất sắc lớn lên trong cơ thể cô, kể từ khi trọng sinh cô chưa bao giờ bị bệnh. Huống hồ cô còn trẻ, căn bản không cần lo lắng.

Sở dĩ cô đưa ba chồng đến kiểm tra, một là vì muốn kiểm tra sức khỏe, một mặt khác là chuẩn bị nói bí mật của mình cho ba chồng, không biết ông có thấy kinh sợ vì sự dị thường của cô hay không.

Buổi tối lúc Trương Quốc Dương đang muốn cùng con dâu thân thiết, nhưng bị cô ngăn cản.

Lâm Kiều Kiều ngồi trong lòng ba chồng, nhưng sắc mặt lại rất nghiêm túc.

“Ba, con có chuyện muốn nói cho ba biết, chuyền này người thường không thể chấp nhận, nhưng con không muốn giấu ba.”

“Kiều Kiều, con cứ việc nói, có gì ba sẽ giúp con.”

Lâm Kiều Kiều vừa động tâm niệm, hoa thất sắc lập tức xuất hiện trên cánh tay cô, sau đó lan tràn, mãi cho đến khi bao lấy toàn bộ cơ thể mảnh khảnh, đóa hoa lớn nhất trên đầu cô khẽ lung lay.
Trương Quốc Dương trông thấy tình cảnh trước mắt, ngây ngốc một hồi, đột ngột bắt lấy cánh tay con dâu, hoa thất sắc như bị dọa sợ, trong nháy mắt liền biến mất vô tung vô ảnh, giống như chưa từng xuất hiện.

“Ba thấy sao? Nó ở trong cơ thể con đã hơn nửa năm, lúc đầu con rất sợ, nhưng giờ đã thành thói quen, con không biết sau này sẽ thế nào, ba vẫn muốn ở bên con sao?”

Trương Quốc Dương không nói gì, thay vào đó là ôm Lâm Kiều Kiều gắt gao, quan sát cơ thể cô không có gì dị thường mới yên lòng.

“Kiều Kiều đừng sợ, ba chăm lo cho con, con là người bình thường cũng tốt, hay về sau con biến thành yêu tinh cũng thế, ba sẽ không rời bỏ con.”

Lâm Kiều Kiều phụt cười, thân thể trắng nộn run rẩy làm Trương Quốc Dương cảm thấy thỏa mãn. Sau đó, cô nói những gì mình quan sát và thí nghiệm về cánh hoa thất sắc cho ba chồng nghe.
Trương Quốc Dương ngạc nhiên, khó trách cơ thể trước kia của ông rất kém, không những thế còn có tật. Vậy mà nửa năm qua có chuyển biến tốt, thậm chí có thể so với tuổi trẻ, ông dần an tâm, bảo cô tuyệt đối không được nói chuyện này cho người nào biết.

Bí mật được nói ra, đáy lòng Lâm Kiều Kiều thoải mái hơn rất nhiều. Chốc lát sau, chỉ còn lại thanh âm rêи ɾỉ kiều mị hòa lẫn với tiếng cơ thể va chạm.

•Chương 57: Có thai•

Chu kỳ kinh nguyệt của Lâm Kiều Kiều luôn rất chuẩn xác, lần gần nhất là hồi cô ở nông thôn, nhưng tháng này đã qua nhiều ngày rồi mà vẫn chưa đến. Cô biết mình đã mang thai.

Sờ lên bụng phẳng lì mà gương mặt xinh đẹp không che lấp được nụ cười hạnh phúc, đây là đứa bé đầu tiên qua hai kiếp người của cô.

Nhưng tạm thời cô không nói cho Trương Đào. Tuy nhiên, Trương Quốc Dương đã phát hiện, sinh hoạt hằng ngày của con dâu ông nắm rất rõ, kinh nguyệt lần này không đến làm ông kích động khôn kể. Tuy cảm thấy có lỗi với con trai, nhưng ông không muốn từ bỏ.
Con trai còn trẻ, dựa vào điều kiện của nó thì có thể lấy rất nhiều thiếu nữ tuổi trẻ xinh đẹp. Còn Lâm Kiều Kiều đã mang cốt nhục của ông, ai cũng không thể cướp đi.

Chờ qua nửa tháng sau, Lâm Kiều Kiều thấy không có gì bất thường, liền đến bệnh viện kiểm tra, Trương Quốc Dương thì ở bên ngoài đi qua đi lại. Cuối cùng được xác định là đã mang thai hơn một tháng, vừa vặn đúng ngày hôm nay Trương Đào sẽ về nhà, cô nghĩ một hồi vẫn quyết định nói cho hắn biết.

Lâm Kiều Kiều cầm kết quả cho Trương Quốc Dương xem, ông thấy trên tờ giấy mỏng in nét chữ đã có thai.

Trương Quốc Dương kích động đến mức muốn nhảy lên, hơn khi ông biết vợ cũ mang thai.

Thật tiếc ở đây có quá nhiều người, bằng không ông sẽ ôm Lâm Kiều Kiều xoay vài vòng. Hai người mang theo vẻ mặt hạnh phúc lên xe. Lâm Kiều Kiều ôm Trương Quốc Dương hưng hăng hôn một cái.
“Lão hư hỏng, vui lắm đúng không? Dám làm con dâu mang thai.”

“Kiều Kiều, cảm ơn con.”

Lâm Kiều Kiều đương nhiên không cần phải nói, hết sức vui sướng.

Hạ Hoan Tâm bên này vẫn trong tình huống giống như Lâm Kiều Kiều, kinh nguyệt của cô ta không ổn định nên bình thường không mấy để ý, cho đến khi hai mươi ngày trôi qua, cô ta mới nhận ra.

Cô ta không dám nói cho Trương Đào mà tự mình đến bệnh viện kiểm tra, phát hiện thật sự đã mang thai. Trong khoảng thời gian Lâm Kiều Kiều chưa trở lại, cô ta đã lăn lộn cùng Trương Đào gần một tháng, khi đó còn diễn trò uống thuốc tránh thai trước mặt Trương Đào. Thứ gọi là thuốc tránh thai đó đã bị cô ta đổi thành thuốc vitamin C.

Hạ Hoan Tâm lộ ra một tia đắc ý, Trương Đào không để tâm đến cô ta thì đã sao? Bất quá thì cô ta cá chết lưới rách nháo lên, người tổn thất là hắn.
Cô ta muốn cho Lâm Kiều Kiều biết sự tồn tại của đứa nhỏ này, lòng kiêu ngạo của ả ta chắc chắn chịu không nổi.

Nếu Lâm Kiều Kiều ly hôn với Trương Đào, cô ta sẽ có khả năng thượng vị. Không yêu đương với Trương Đào cũng chẳng sao, thứ cô ta muốn có nhất chính là một ngày không phải vì tiền mà phát sầu.

Lâm Kiều Kiều có tái giá cũng sẽ tìm được người có gia thế tốt, nhưng cô ta thì khác, không gia thế, không năng lực xuất sắc. Cô ta không muốn giao cả đời mình cho một người đàn ông bình thường, dù sao cũng đã bị Trương Đào chơi hai tháng, sao có thể để hắn chiếm được tiện nghi?

Trương Đào không biết mình bị tính kế, lúc nhận được tin Lâm Kiều Kiều mang thai hắn chỉ cười nhạt. Hắn không hoài nghi Lâm Kiều Kiều, vì cô rất ít ra cửa, trong nhà còn ba quản thúc. Cho nên hắn không thể tưởng tượng hai người mình thân nhất đã sớm ở cạnh nhau.
Buổi tối, Trương Đào về nhà, cùng lúc đó đôi ba chồng con dâu đang hoan ái trong phòng bếp.

Nghe thấy tiếng động phát ra, biết là Trương Đào đã tới phòng khách, Trương Quốc Dương lập tức rút gậy thịt từ tiểu huyệt con dâu, hai người sửa soạn một chút. Lâm Kiều Kiều bước ra ngoài đầu tiên.

Mắt thấy Lâm Kiều Kiều bước đến, liền dặn cô là người có thai, đừng vào phòng bếp ngửi mùi dầu khói, sẽ dễ cảm thấy nôn nghén.

Lâm Kiều Kiều nói là ở bên ngoài ngửi thấy hương thơm của thức ăn làm cô thấy đói bụng, nên vội vàng đi vào lấy đồ ăn, kỳ thật là ăn vụng.

Bình luận

Truyện đang đọc