CON ĐƯỜNG GIẢI OAN CỦA NỮ PHÁP Y


Nhậm Du Nhiên có chút đau đầu.Bởi vì nạn nhân lần này là một minh tinh, là một ca sĩ kiêm nhạc sĩ nổi tiếng và Weibo có hơn 30 triệu người hâm mộ.

Tô Liệt là người đại diện của cô ấy và biết rõ nhất lịch trình của cô ấy.

Trước khi cảnh sát rút đôi, cô ấy đã tìm đến Nhậm Du Nhiên."Cảnh sát à, tôi có một vấn đề."Nhậm Du Nhiên dừng lại nhìn cô và nói, "Cô Tô, mời nói."Tô Liệt: "Là thế này, Tịch Tịch là một ca sĩ nổi tiếng, lịch trình tiếp theo của cô ấy còn có tour diễn đang tổ chức, nếu cô ấy không xuất hiện thì chắc chắn sẽ gây ra sóng gió trên mạng.

Nhiều nhất là ba ngày nữa, ba ngày sau đoàn đội của chúng tôi phải đưa ra thông báo, từ nay về sau cô ấy không thể xuất hiện nữa, chúng tôi cần giải thích rõ với người hâm mộ và công chúng.

Liệu điều này có mang lại rắc rối cho cảnh sát phá án không?"Nhậm Du Nhiên khẽ nhíu mày: "Ý của cô là chậm nhất ba ngày nữa sẽ đưa ra thông báo tin tức về cái chết của Lam Tịch sao?"Tô Liệt trông hơi khó xử: "Đây không phải là chuyện có thể giấu được.

Tuần sau cô ấy có tour diễn, theo dự kiến ​​sẽ đến phòng thu để thu âm bài hát mới trong tuần này, bây giờ tất cả lịch trình đều không thể tham dự nữa.


Cô ấy là người của công chúng, có rất nhiều người chú ý đến cô ấy như vậy, không thể nào giấu giếm được và cũng nên có lời giải thích rõ ràng.

Cho dù lần này che giấu được tin tức về cái chết của cô ấy, nhưng sau này cũng......!nếu người còn sống thì phải xuất hiện, không thể đột nhiên biến mất trước mắt công chúng được."Nhậm Du Nhiên hiểu ý cô ấy, nhíu mày hỏi: "Nếu tin tức về cái chết được thông báo ra ngoài, sẽ có tác động lớn đến thế nào?"Vẻ mặt bi thương của Tô Liệt lại thêm nở một nụ cười gượng gạo: "Weibo tê liệt là nhẹ.

Cánh cửa sudio của chúng tôi sẽ bị đám đông chèn lấn, đến lúc đó đám phóng viên giải trí sẽ phát điên, họ sẽ không ngừng hỏi nguyên nhân cái chết của Tịch Tịch, tự sát, bị giết hay tai nạn......!Người hâm mộ không nhịn được mà phát cuồng, tóm lại, đây là chuyện lớn gây ra cuồng phong."Nhậm Du Nhiên suy nghĩ một chút rồi nói: "Cố gắng trì hoãn, không phải cô đã nói tuần sau mới có chuyến lưu diễn công khai ty? Có thể trì hoãn đến lúc đó không?"Tô Liệt trầm ngâm nói: "Tôi cố gắng hết sức.

Nhưng ba ngày nữa cô ấy phải đi thu âm bài hát mới, đến lúc đó nhất định không thể giấu được những người trong ngành, muốn lỡ hẹn với phòng thu âm của người ta thì dù sao cũng phải có lý do."Nhậm Du Nhiên nhíu mày nói: "Cứ mặc kệ người trong ngành trước, ngoài ngành có thể trì hoãn được bao nhiêu thì hay bấy nhiêu.

Đến lúc không thể trì hoãn được nữa thì có thể thông báo, nhưng đừng thông báo chi tiết và cố gắng không nói rõ rằng cô Lam đã bị sát hại."Tô Liệt hỏi: "Có gây phiền toái cho cảnh sát các cô không?"Nhậm Du Nhiên nhún vai nói: "Chúng tôi không phá được án và bị áp lực từ bên ngoài là chuyện bình thường, điều tra rõ chân tướng vốn là trách nhiệm của chúng tôi, bất kể có áp lực từ thế giới bên ngoài hay không."Tô Liệt cảm ơn cô ấy: "Mong các cô mau chóng tìm được hung thủ." Sau đó lại hỏi: "Có phải mấy ngày này tôi không thể ở nhà không?"Nhậm Du Nhiên nhìn cô ấy nói: "Xin lỗi cô Tô, hiện trường vụ án mấy ngày này cần được chúng tôi kiểm soát, bởi vì chúng tôi có thể quay lại để điều tra bất cứ lúc nào, mong cô phối hợp với chúng tôi." Hơn nữa, ở đây vừa có người chết, vẫn muốn ở đây, không sợ à? Những lời này cô ấy không nói ra.Tô Liết cười khổ nói: "Vậy à, được, tôi sẽ đến ở nơi khác."Trước khi Tô Liệt đi, Nhậm Du Nhiên còn hỏi thêm một câu: "Cô Tô, căn hộ này là của cô và cô Lam mua phải không?"Ánh mắt Tô Liệt hiện lên vẻ đau xót, ngập ngừng nói: "Đúng vậy, chúng tôi cùng nhau mua căn hộ này, trên sổ nhà đều ghi tên cả hai.""Mua năm nào vậy? Là trả hết toàn bộ phải không?"Tô Liệt sững sờ, ngây người trả lời: "Mua năm 2017, trả hết toàn bộ.

Có chuyện gì sao? Chuyện này liên quan đến vụ án à?"Nhậm Du Nhiên nói: "Không có, chỉ tùy tiện hỏi thôi.


Ba năm trước, cô và cô Lam mới 23 tuổi đúng không? Nhiều người vừa tốt nghiệp đại học, hai người đã có thể mua được một căn hộ cao cấp như vậy rồi, thật lợi hại."Tô Liệt cười gượng gạo, nụ cười này ngoài chua chát còn làm cho người ta cảm nhận được ý vị sâu sa phức tạp: "Tịch Tịch rất lợi lại, cô ấy ra mắt năm 18 tuổi, tham gia vào một chương trình tài năng ca hát và ra mắt với thành tích top 1.

Mấy năm nay cô ấy là ca sĩ kiêm nhạc sĩ hiếm có, từ cuộc thi cô ấy đã hát những ca khúc do chính mình viết, giọng hát trời sinh, cuộc thi năm đó vô cùng hoàn hảo.Nhậm Du Nhiên nhìn chằm chằm vào vẻ mặt của cô ấy một lúc, rồi nói: "Thực sự rất lợi hại.

Nhưng không phải cô ấy đã gia nhập một công ty lớn sau khi ra mắt sao?"Tô Liệt lắc đầu nói: "Không.

Cô ấy dùng tên cá nhân của mình để tham gia cuộc thi, sau khi ra mắt, chỉ ký hợp đồng với nền tảng sáng lập của chương trình tài năng, nhưng chỉ là một hợp đồng thu âm không phải hợp đồng quản lí.

Khi đó, hai chúng tôi đã bàn bạc với nhau cùng cố hắng làm trong ngành giải trí, tôi làm người đại diện, còn cô ấy làm nghệ sĩ.""Nhưng khi đó cô mới 18 tuổi."Có thể là ánh mắt của Nhậm Du Nhiên nhìn quá trực diện, Tô Liệt hơi luống cuống: "Tôi......!Tôi đã làm trợ lý của cô ấy khi còn học Đại học Truyền thông.

Khi đó cô ấy có hợp đồng thu âm với bên nền tảng, dùng không kí hợp đồng quản lí, cũng không ảnh hưởng con đường phát triển của cô ấy.


Sau đó, dưới sự giúp đỡ của nền tảng, album đầu tiên của cô ấy đã trở nên nổi tiếng, khi đó cô ấy chỉ mới 19 tuổi.""Thì ra là vậy." Vẻ mặt của Nhậm Du Nhiên không biểu lộ nhiều cảm xúc, cô ấy cười nhẹ cảm ơn Tô Liệt: "Cô Tô, cảm ơn đã phối hợp.

Nếu sau này có việc cần, chúng tôi sẽ liên hệ với cô, mong cô có thể phối hợp với chúng tôi điều tra vụ án này."Tô Liệt thở phào nhẹ nhõm nói: "Ta biết rồi." "Đúng vậy, cô Tô."Sau khi rời khỏi căn hộ và cùng nhau vào thang máy, Nhậm Du Nhiên như vô tình cố ý hỏi: "Cô và cô Lam có quan hệ gì?"Vẻ mặt đúng mực từ đầu đến cuối của Tô Liệt thoáng chốc đã lộ rõ ​ vết rạn nứt, dù nhanh chóng giấu đi nhưng cô ấy không thể thoát khỏi ánh mắt của Nhậm Du Nhiên."Quan hệ gì chứ? Trong công việc, cô ấy là nghệ sĩ và tôi là người đại diện."Nhậm Du Nhiên truy hỏi: "Còn chuyện riêng tư thì sao?"Thang máy vẫn đang đi xuống, áp suất không khí bên trong khá thấp, Tô Liệt cảm nhận được cảm giác ngột ngạt tỏa ra từ nữ cảnh sát hình sự xinh đẹp bên cạnh quá mạnh."Về chuyện riêng tư, chúng tôi là bạn bè, bạn bè hơn mười năm rồi." Tô Liệt nhẹ giọng nói.Nhậm Du Nhiên lại nhìn cô ấy, thu lại ánh mắt rồi nói: "Thì ra là vậy, xin chia buồn."Cảnh sát này thật lợi hại.

Tô Liệt lén nhìn cô ấy, chỉ thấy cô ấy đút tay vào túi áo và thản nhiên đứng đó, nhưng khí thế vô hình trên người cô ấy lại rất mạnh.Sau khi ra khỏi nhà Lam Tịch, việc đầu tiên Nhậm Du Nhiên làm khi lên xe là gọi cho Diêu Viễn: "Lúc điều tra các mối quan hệ của Lam Tịch, hãy tập trung kiểm tra mối quan hệ của cô ấy với Tô Liệt, tôi luôn cảm thấy họ không chỉ là người đại diện và nghệ sĩ, hoặc đơn giản như bạn bè."Diêu Viễn tuyệt đối tín nhiệm và tuân theo đội trưởng của mình, chỉ đâu đánh đó, điều tra cái gì cũng không mơ hồ không rõ.Nhậm Du Nhiên luôn cảm thấy Tô Liệt mang đến cho cô ấy một cảm giác không thể giải thích được, ở hiện trường vụ án cô ta rất bình tĩnh, bình tĩnh đến dị thường.

Theo những gì Tô Liệt kể, cô ta và Lam Tịch là bạn bè quen biết nhau hơn mười năm, họ có nền tảng tình cảm khi làm việc cùng nhau trong ngành giải trí gần tám năm.

Hôm nay, Lam Tịch qua đời, Tô Liệt không nên bình tĩnh như vậy.Nhưng cô ta bình tĩnh không hoàn toàn là vô cảm, mà là một nỗi đau thấu tim gan không thể tả xiết.

Nỗi đau này đã vượt qua nỗi buồn theo lẽ thường, Tô Liệt bình tĩnh là vì tuyệt vọng trước cái chết của Lam Tịch, bình lặng như nước đọng.Nhậm Du Nhiên cảm thấy sẽ có phản ứng như vậy, giữa Tô Liệt và Lam Tịch chắc chắn không chỉ là bạn bè đồng nghiệp, theo hướng này thì bọn họ có thể xảy ra rất nhiều chuyện.Trở về Cục thành phố, Nhậm Du Nhiên không quay lại phòng làm việc, mà trực tiếp đi tới điều tra kỹ thuật tầng 7.

Quả nhiên, cô ấy thấy Cố Dĩ Di đứng đó như thần cửa bên ngoài phòng giải phẫu.Tâm trạng của Nhậm Du Nhiên tốt lên hẳn, cô ấy nghiêng người đi qua va vào vai Cố Dĩ Di, đổi lại là một ánh mắt trống rỗng."Dô, đợi đại pháp y nhà cậu à?"Cố Dĩ Di gật đầu nói: "Đi vào được một lúc rồi, chắc sẽ xong nhanh thôi."Nhậm Du Nhiên nhướng mày nhìn cô, nói: " Cậu cần phải thế này không, chỉ vào giải phẫu thôi mà cậu phải đứng làm thần cửa ở đây luôn."Cố Dĩ Di mặc kệ cô ấy: "Cậu không hiểu đâu.""Tôi không hiểu? Thì không ai hiểu hơn tôi đâu!" Nhậm Du Nhiên tự nhủ trong lòng rằng tình yêu cuồng nhiệt chính là như vậy, còn Hạ Chi Tinh thì chạy đến thông báo rằng nàng ấy ước mình có thể trở thành trang sức dính trên người cô ấy.Cố Dĩ Di bật cười, cô phát hiện gần đây Nhậm Du Nhiên có chút thay đổi: "Du Du, gần đây cậu không giống như trước nữa."Nhậm Du Nhiên sửng sốt: "Không giống chỗ nào?"Cố Dĩ Di xoa xoa cằm: "Trước kia cậu không mặn mà gì với Yến Quy, sau khi biết tôi ở bên chị ấy còn luôn có biểu cảm một lời khó nói hết, cậu tưởng tôi không nhìn thấy sao? Gần đây xảy ra chuyện gì? Tôi phát hiện thái độ của cậu đối với chị ấy thay đổi rồi, còn trêu chọc chúng tôi nữa.


Du Du, cậu không đúng lắm."Nhậm Du Nhiên sững sờ một lúc, rồi cười lúng túng, suýt nữa thì cả toát mồ hôi."Này.

Không phải......!Trước đây tôi......!Chẳng phải là không quen với pháp y Yến hay sao......" Nhậm Du Nhiên chột dạ, ánh mắt láo liên, nhưng cô ấy cố giả bộ bình tĩnh.Đội trưởng Nhậm là người khó lộ ra biểu cảm trước mặt người ngoài, nhưng không thể giấu được trước mặt bạn thân của mình, Cố Dĩ Di khoanh tay nhìn cô ấy nói: "Không phải chứ......!Không phải trước đây cậu luôn cố chấp, khó xử vì người bạn pháp y đã qua đời kia của cậu sao? Không phải cậu thấy Yến Quy cùng tuổi với bạn của cậu, năng lực cũng không thua kém, khi gặp chị ấy luôn làm cậu nhớ tới bạn của mình, khiến cậu khó chịu à?Nhậm Du Nhiên: "Ách......" nên nói gì đây, Cố Dĩ Di đã đoán đúng được tám, chín phần rồi.Nhìn thấy cô ấy như vậy, Cố Dĩ Di biết mình đã đoán đúng nên thích thú nhìn cô ấy: "Bây giờ làm sao vậy? Đột nhiên nhận ra chị ấy hoàn toàn khác với bạn của cậu?"Nhậm Du Nhiên: "......" Ngược lại, là đột nhiên phát hiện nàng chính là người bạn đó của mình, nhưng Nhậm Du Nhiên không thể nói cho Cố Dĩ Di biết chuyện này.Vì vậy cô ấy đã giả bộ theo lời của Cố Dĩ Di.Cố Dĩ Di chỉ thuận miệng nói đùa với cô ấy, hoàn toàn không để tâm đ ến và chủ đề lại trở về vụ án: "Đúng rồi, nạn nhân là một ca sĩ rất nổi tiếng, cô Hạ nhà cậu có quen biết không?"Nhậm Du Nhiên đã gửi một tin nhắn cho Hạ Chi Tinh sau khi cô ấy đến Cục thành phố, vừa nhắc đến chuyện này, Hạ Chi Tinh liền trả lời."Có biết, từng gặp ở chương trình và các bữa tiệc, cũng không thể coi là quen biết." Nhậm Du Nhiên nói: "Chi Tinh nói, Lam Tịch là một dòng suối trong trẻo, là ca sĩ tập trung vào việc sáng tác bài hát và hát và không đụng chạm đến lĩnh vực khác.

Tuy có ngoại hình xinh đẹp, hoàn toàn đạt tiêu chuẩn về diễn xuất nhưng chưa từng vượt quá giới hạn mà chỉ một lòng làm âm nhạc của riêng mình.

Cũng vì vậy mà giữa hai người rất xa cách nhau, không có cơ hội để làm quen."Hiện nay làng giải trí rất náo nhiệt, thần tượng, diễn viên và ca sĩ đã không còn tách rời nhau như trước nữa, thường xuyên làm việc trái tuyến.

Có những ca sĩ, thần tượng hát không hay, nhảy không đẹp nên đã đi diễn, hỗn loạn lung tung.

Vì vậy, một người như Lam Tịch chỉ chú tâm làm một việc, thật sự hít thở không khí trong lành.Nhậm Du Nhiên nói với Cố Dĩ Di những gì cô ấy đã hỏi Tô Liệt, hai người đang nói chuyện thì cửa phòng giải phẫu mở ra, Yến Quy từ trong bước ra, không ngạc nhiên khi thấy hai người họ."Vào nói chuyện đi." Yến Quy dẫn hai người vào phòng giải phẫu, Lý Vân Trường và Đường Huyên đang rửa tay bên trong.Nhậm Du Nhiên thấy tình hình trong phòng giải phẫu, ngạc nhiên hỏi: "Hôm nay hai người họ ra tay à?"Yến Quy cười nhẹ nói: "Đúng vậy, tôi để Lý Vân Trường luyện tay một chút, Đường Huyên làm trợ lý, còn tôi đứng xem ở bên cạnh."


Bình luận

Truyện đang đọc