CỰC PHẨM CHIẾN LONG

"Làm sao, mày muốn trở mặt? Muốn ra tay à?"

Triệu Long Đồ hừ lạnh một tiếng, chỉ vào cái mũi Trương Hách mà mắng: "Con mẹ nó mày đừng có cái kiểu cho thể diện mà không cần, ông đây sẽ tốt bụng giới thiệu thiếu gia của tập đoàn Chiến Long cho mày biết."

"Nhìn lại con của các người đi, dám chọc thiếu gia nhà tao nổi giận."

"Người nhà họ Trương, nhà họ Chu, nhà họ Lưu không tầm thường phải không? Có bản lĩnh thì bây giờ huy động tất cả nguồn lực của các người ra đây."

"Nhưng mà đừng quên tôi đã nhắc nhở các người, nhà họ An mạnh hơn gia tộc của các người nhiều, nhưng cũng vì đắc tội thiếu gia nhà tôi rồi có kết cục gì thì hẳn

là các người cũng đã biết."

Triệu Long Đồ mắng to một phen, Trương Hách lập tức cảm giác có một chậu nước lạnh dội từ trên đầu xuống, tỉnh táo lại trong nháy mắt.

Cách đây một thời gian, nhà họ An ở thủ đô bị người ta xóa sổ, các thế lực lớn trong hàng ngũ hàng đầu ở thủ đô đã bị cửa nát nhà tan trong vòng một ngày.

Bây giờ mới biết hoá ra là từ người thanh niên trước mắt mình này.


Nói thật, so sánh với nhà họ An thì gia tộc của mấy người bọn họ đúng là không tính là gì. Có thể trở thành người đứng đầu gia tộc, đương nhiên hắn hiểu thế lực có thể

diệt nhà họ An khủng bố đến cỡ nào.

Bọn hẳn nào còn dám lên tiếng, chỉ sợ bọn họ vừa gọi điện thoại tìm người thì một giây sau nhà ở thủ đô đã không còn nữa.

Nhân vật như vậy, đừng nói là đánh con trai của bọn hắn, cho dù bới mộ phần tổ tiên lên thì bọn hắn cũng không dám lên tiếng.

Trương Hách, Chu Tổ Mậu và một nhóm người giàu đều khiếp sợ.

Lúc này, Lý Quân yêu cầu những phú nhị đại kia đứng thành một hàng ngay trước những gia chủ này, sau đó tát từng người một.

Không ai dám đứng ra nói một lời phản đối.

Nếu phạm sai lầm thì phải đứng vững, bị đánh cũng phải đứng nghiêm.

Từ xưa đến nay, Lý Quân không hề dễ trêu.


Ngay cả Trương Dương đang quỳ ở nơi đó và Chu Thanh đầu đầy là máu cũng không thể may mắn thoát khỏi, tất cả đều bị Lý Quân hung hăng thưởng cho hai cái vả miệng mới bỏ qua.

"Tất cả tổn thất của chiếc Ferrari này đều do bọn hắn bồi thường, còn đám xe của bọn hắn, đập hết cho tôi."

Cuối cùng Lý Quân lạnh lùng nói.

Nhìn chiếc xe đó bị thuộc hạ của Triệu Long đập vỡ thành từng mảnh, lúc này mới xem như hả giận.

Triệu Long Đồ đích thân dẫn đường, dẫn Lý Quân vào bên trong biệt thự. Đám đại gia nơm nớp lo sợ.

Đợi đến khi nhìn thấy Lý Quân và những người khác đi xa, lúc này bọn họ mới thở dài một hơi như trút được gánh nặng.

Đồng thời khi nhìn về phía con trai nhà mình, ánh mắt không khỏi lộ ra vẻ tức giận.

"Cha, chẳng lế mình phải cần răng chịu thua thiệt lần này?"

Đầu Chu Thanh đầy máu, nhưng thật ra cũng không bị thương nặng bao nhiêu, chỉ là đầu hắn bị đập rách mà thôi, giờ phút này hắn đang tức giận bất bình nói với cha mình.

Bị đánh như thế này ngay trước mặt bạn gái mình, cho dù lúc ở thủ đô, hắn cũng chưa từng phải chịu thiệt thòi như vậy, huống chỉ là ở Sở Châu.

Chỉ là vừa dứt lời, hắn đã bị Chu Tổ Mậu đạp một phát vào bụng, sau đó quát to: "Mày đúng là cái thứ thành sự thì ít mà bại sự có thừa, vừa tới Sở Châu đã gây rắc rối cho ông đây, xem ông đây có đánh chết mày không?"

Chu Thanh sợ hãi run rẩy. Vốn dĩ xung quanh còn có mấy thiếu gia khác không phục, nhưng khi nhìn thấy dáng vẻ Chu Thanh bị hành hung, bọn họ không khỏi đồng cảm với nhau, nào còn dám nói chuyện.


Bình luận

Truyện đang đọc