CỰC PHẨM CHIẾN LONG

Từ bóng tối, vô số bóng người xuất hiện, họng súng bốc khói hướng về phía Long Tiểu Đóa và các vệ sĩ.

Một tên đàn ông trùm đầu bằng tất chân bước ra, giọng điệu đắc ý:

"Long đại minh tỉnh, đi theo bọn này một chuyến đi, bằng không thì mấy khẩu súng trong tay các anh em của tôi cũng không có mắt đâu."

Các vệ sĩ đều nghiêm túc, bày ra tư thế nghênh đón kẻ địch, nhưng họ không có súng, mà bên đối phương lại đông, họ không thế nào xông đến gần.

Lý Quân đứng tại chỗ lạnh lùng nhìn, nhưng lại âm thầm chú ý đến những lưồng khí tức khác vẫn đang ẩn nấp trong bóng tối.

Sắc mặt người đàn ông trung niên u ám, đứng bên cạnh Long Tiểu Đóa, vẻ mặt cảnh giác.

Nếu như tiểu thư gặp bất cứ tổn hại nào, ông ta sẽ mang tội lớn.

Ngược lại, Long Tiểu Đóa rất lạnh nhạt, trên mặt không có biểu cảm gì.

Nghe giọng điệu của đám người này, hắn là bọn bắt cóc, không giống như người do đối thủ cạnh tranh của nhà họ Long phái đến.

Hơn nữa, Long Tiểu Đóa trong gia tộc cũng không nắm quyền, ra tay với cô ngoài việc chọc giận nhà họ Long thì không còn tác dụng gì khác.

Nếu không tranh đấu đến mức ngươi chết ta sống, các gia tộc lớn cũng rất ít khi trực tiếp phái người ám sát.


Nếu là bọn bắt cóc bình thường thì không vấn đề gì, cô đường đường là đại tiểu thư nhà họ Long, còn có thể để một đám bắt cóc bình thường hạ gục được sao?

Cô không nhịn được quay đầu nhìn Lý Quân, phát hiện đối phương như bị dọa ngốc, đứng ngẩn ra đó.

“Quả nhiên, những tên con cháu nhà giàu này đều chỉ được cái mã bên ngoài. Long Tiểu Đóa thăm nghĩ trong lòng.

"Long Tiểu Đóa, ông đây nói chuyện với cô, cô điếc sao?"

Tên cầm đầu trực tiếp giơ súng lên nhắm vào Long Tiểu Đóa.

Lúc này, người đàn ông trung niên đứng ra, sắc mặt lạnh lùng nói: "Hóa ra là một đám ngu."

Tên cầm đầu tức giận: "Xem ra chúng mày còn chưa nhận thức rõ tình hình, dù sao bọn tao chỉ muốn bất Long Tiểu Đóa, đám vệ sĩ tụi mày có chết cũng không ảnh hưởng!”

Nói rồi, hắn chuyển họng súng sang người đàn ông trung niên, định bóp cò súng.

Nhưng chưa kịp động ngón tay, người đàn ông trung niên đã như tia chớp, biến mất ngay tại chỗ.

Chỉ trong chớp mắt, khẩu súng trong tay tên căm đầu đã không cánh mà bay, nằm ở trong tay người đàn ông trung niên.


Cùng lúc đó, người đàn ông trung niên hướng họng súng vào giữa trần tên căm đầu.

"Pằng!"

Một tiếng súng vang lên, trán tên cầm đầu xuất hiện một lỗ thủng, ngã gục xuống đất

Mãi đến lúc này, những tên bắt cóc còn lại mới phản ứng kịp, nhao nhao muốn bóp cò.

Nhưng chỉ bản trúng một mảng ảo ảnh, chỉ trong vài hơi thở, tiếng la hét thảm thiết vang lên, phần lớn bọn bắt cóc đã ngã gục.

Lý Quân có hơi bất ngờ, không ngờ người đàn ông trung niên này lại là một Tông Sư.

Để một tông sư làm vệ sĩ, nhà họ Long quả nhiên có thủ đoạn.

Sau khi người đàn ông trung niên giải quyết hơn chục tên, những tên bắt cóc còn lại đã bị thủ đoạn ma quái của người đàn ông trung niên doạ cho sợ vỡ mật, không còn ý chí chiến đấu, th nhau chạy trối chết.

Nhưng người đàn ông trung niên nào chịu buông tha cho bọn họ, ngay lập tức biến thành một loạt tàn ảnh truy đuổi theo.

Từ đầu đến cuối, Long Tiểu Đóa đều dửng dưng đứng nhìn mọi chuyện, trong mắt không có chút gợn sóng.

Chỉ vài phút sau, người đàn ông trung niên quay trở lại, những kẻ bỏ trốn đã biến thành một đống xác chết.

Ông ta đến trước mặt Long Tiểu Đóa, cúi đầu nói: "Tiểu thư, xin lỗi đã khiến cô hoảng sợ”

Long Tiểu Đóa chỉ lạnh lùng nói: "Không sao."

Nói rồi, cất bước định rời đi.


Bình luận

Truyện đang đọc