CƯNG CHIỀU LÃO BÀ


Sau khi hoàn thành xong buổi chụp ảnh thì cả đoàn ekip ai nấy đều bận rộn thu dọn hiện trường để trả phòng , Ninh Hạ Vũ mệt mỏi cả người được tháo bỏ lớp makeup cùng với bộ trang phục rườm rà kia cô liền khỏe hẳn ra.

Thay lại một chiếc váy trắng mang đôi guốc đế thấp búi cao tóc lên gọn gàng , tô nhẹ lớp son lên môi rồi dùng son đánh chút má hồng thế là xong .
Bình thường cô cũng không trang điểm gì quá cầu kì , vì trời phú cho làn da với gương mặt không khuyết điểm kia thì ra đường chỉ cần tô son thôi dù cho bị chụp trộm cũng không dìm được cô.

Cùng Ánh Tuyết rời khỏi phòng vừa xuống sảnh thì thấy Trịnh Như Tâm , Lục Tử Ngạn , Vĩ Thành và cả A Triết đều đứng ở đấy .
- " Đói chưa , tôi đưa em đi ăn " Lục Tử Ngạn nhìn thấy cô ra liền bỏ đi bộ mặt lạnh lùng mà thay vào đấy là gương mặt ấm áp mỉm cười nói chuyện với cô .
Ánh Tuyết đứng bênh cạnh cũng cảm thấy mùi cẩu lương , hiểu đại khái quan hệ của hai người này nên đành âm thầm lặng lẽ bước qua đi đến vị trí của A Triết mà tình tứ .
- " Lục Tử Ngạn , anh lại giở trò gì nữa đây.

Hôm nay anh phá tôi chưa đủ hả " Ninh Hạ Vũ liếc nhìn Tử Ngạn .
Quả thật hôm nay Tử Ngạn đến hậu trường chụp ảnh khiến cho cô cảm giác ngột ngạt , mọi người xung quanh ai cũng thay đổi thái độ với cô.

Từ niềm nở thân thiết trở thành cung kính , không bực làm sao được .

- " Em đừng giận lần sau tôi sẽ chú ý hơn , bây giờ đi ăn nhé ? " Lục Tử Ngạn nhỏ giọng nói .
Ninh Hạ Vũ nghe xong liền nhạc nhiên , hắn ta là đang xin lỗi mình sao ? Là đang nịnh nọt mình để cùng đi ăn cơm sao ? Bệnh một trận xong tính tình cũng thay đổi.

Cô đang suy nghĩ thì Vĩ Thành cùng Trịnh Như Tâm đi đến .
- " Đi ăn cùng đi Ninh tiểu thư , vừa hay chúng tôi cũng muốn đi ăn " Trịnh Như Tâm mỉm cười nhẹ nhàng nói .
Nghe vậy Lục Tử Ngạn liền liếc mắt sang nhìn Trịnh Như Tâm , anh hiểu ý đồ của cô ta là gì.

Rõ ràng là tranh giành công khai đây mà , con nhóc ranh.

Ninh Hạ Vũ từ đầu đã có thiện cảm với Như Tâm , là đạo diễn xuất sắc nên Ninh Hạ Vũ rất khâm phục tài năng của cô ấy được hợp tác trong một dự án là điều vinh hạnh và đương nhiên lời mời này cô sẽ không từ chối .
- " Được , mình đi thôi " Cô cười mỉm rồi đi cùng bọn họ để lại Vĩ Thành , A Triết và tên mặt lạnh Lục Tử Ngạn .
- " Vĩ Thành , cậu mau xử lý con nhóc kia cho tôi " Lục Tử Ngạn đen mặt tức lên não , thế mà người của mình lại bị con nhóc đấy cướp đi một cách dễ dàng như thế .
- " Tổ tông của tôi ơi , cậu thà giết tôi còn lẹ hơn.

Một sói một hổ biết làm sao cho vừa lòng cả hai , thật khổ quá mà "
Vĩ Thành chịu thua gương mặt tay chân bắt đầu đưa lên đưa xuống diễn tả sự bất lực.

Còn A Triết thì chỉ biết đứng nhìn mà cười mỉm trong lòng , sếp của mình không ngờ còn có ngày này .
Nhà Hàng X
- " lấy món này , món này và cả món này nữa " Trịnh Như Tâm tay chỉ các món trong thực đơn cho phục vụ sau đó đưa lại cho họ rồi quay sang nhìn Ninh Hạ Vũ .
- " Sao anh ta cũng ở đây ? " Ninh Hạ Vũ hất đầu sang hướng đối diện mà nói .
- " Tôi đến cùng em ăn cơm " Lục Tử Ngạn không cần Trịnh Như Tâm giải anh tự đáp lời .
Quả thật thì Lục Tổng này có vẻ lì lợm , người ta đã bơ như vậy rồi mà vẫn còn đi theo.

Quả nhiên người ta nói không sai " muốn tán gái phải chai mặt "

Cô cũng không thèm nói gì nhiều , bình thường thi Ninh Hạ Vũ cực kì ghét kẻ nào đu bám mình.

Nhưng đối với cái tên Lục Tử Ngạn này cô lại cảm giác thích thú một chút vui mừng chờ đợi , hoàn toàn không có cảm giác ghét bỏ.

Bênh ngoài thì tỏ ra không thích nhưng thâm tâm trong lòng dần dần đã dành cho Lục Tử Ngạn một vị trí nhất định.

Trên bàn ăn A Triết tình tứ gắp thức ăn cho Ánh Tuyết hai người ánh mắt ngọt ngào cử chỉ nhẹ nhàng dành cho nhau.

Trịnh Như Tâm thì ngồi nhìn quan sát cử chỉ của Lục Tử Ngạn dành cho Ninh Hạ Vũ , thầm đánh giá và cô chốt định trong đầu rằng : Cái tên mặt lạnh này là sa vào con đũy tình yêu rồi , quả nhiên khác hẳn chậc chậc.

Pha này không phá sao hả dạ được.

- " Tôi không ăn tôm " Ninh Hạ Vũ nhìn thấy Lục Tử Ngạn gắp tôm bỏ vào chén cho mình liền từ chối , Lục Tử Ngạn nghe vậy liền gắp lại bỏ vào chén mình.

Kéo tay áo lên cho gọn rồi bắt đầu lột vỏ tôm sau đó một lần bỏ hết lại vào chén cho cô.

Ninh Hạ Vũ cũng hơi bất ngờ , không ngờ anh ta lại tinh tế như thế.


Tôm này cần bóc vỏ , với không khí sang trọng như thế này mà đưa tay bóc tôm có vẻ không hợp mấy cô cũng làm biến bóc nữa nên từ chối.

Không ngờ một tổng tài như thế mà đồng ý hạ mình tự tay bóc tôm cho cô ăn.

A Triết và Ánh Tuyết nhìn thấy liền cùng cười mỉm trong lòng , Vĩ Thành thấy vậy cũng hất nhẹ tay Trịnh Như Tâm mà sát lại nói nhỏ
- " Em từ bỏ đi , em chọc cậu ấy hai mươi mấy năm vậy cũng đủ rồi.

Để cậu ấy yêu đi , nhanh rướt vợ vào cổng cho anh em tôi bớt khổ "
- " Tùy " Trịnh Như Tâm đáp một từ cũng khiến cho Vĩ Thành vui vẻ lên.

Chơi với nhau từ nhỏ đương nhiên hiểu tính nhau ra sao , một chữ " tùy " của Trịnh Như Tâm đồng nghĩa với việc là cô đã ngầm đồng ý nhưng không muốn nói rõ ra thôi.




Bình luận

Truyện đang đọc