16/08/2022
Edit: Nhật Nhật
Tôi đã trở lại và ăn hại hơn xưa ???
...
Chương 151
Văn Tinh Diệu bị mạch não của đám người chơi này làm cho hoang mang, đang định hỏi heo con thì có cái gì hay mà xem, lấy lý do đó từ chối yêu cầu này của bọn họ, thì đã thấy đối phương trưng ra vẻ mặt thèm thuồng, tiếp tục nói.
"Mấy người có nhớ không?" Người chơi tên là [Bụng thuồng luồng] quay lại nói với nhóm bạn của mình, "Lúc hoạt động tháng trước kết thúc, điểm tích lũy của tôi không đủ, chỉ có thể khóc ròng, đổi lấy hai phần Mãn Hán toàn tịch, lúc đó tôi còn mời mấy người đến ăn đó, trong số đó có một món ăn tên là Bì heo quay, dùng bánh tráng cuốn lại rồi chấm với nước mắm chua ngọt, thơm ngon đậm đà, dư vị dài lâu, ăn món đó xong, đi ngủ tôi đều mơ thấy hương vị của nó ấy."
"Tôi nghiên cứu kỹ rồi, nguyên liệu chính để làm món Bì heo quay này chính là heo con, bây giờ không thể ăn được, tôi chỉ muốn tận mắt nhìn heo con, thấy heo nhớ đồ ăn một phen thôi, hì hì." [Bụng thuồng luồng] khẩn thiết nhìn Văn Tinh Diệu, "Anh đại [Yêu Tinh], anh có thể thỏa mãn yêu cầu nho nhỏ này của tôi không, tôi đảm bảo, tôi chỉ nhìn, tuyệt đối sẽ không động tay động miệng..."
Đồng thời còn làm động tác xoa xoa tay y như ruồi, khiến người ta thấy khó mà tin được lời của y.
Không cần Văn Tinh Diệu tỏ thái độ, đám bạn của y đã không nhịn được mắng ra miệng.
"Được rồi, cái tên này, chúng ta cùng lắm chỉ muốn nhìn xem dáng vẻ heo con trông nó thế nào thôi, có khác gì với mấy con heo rừng nhỏ đợt trước hay không, ông thì hay rồi, cái mặt thèm nhỏ dãi này là sao hả, ăn cũng không chặn nổi miệng ông à?"
"Đúng đúng! Nếu ông không nói mấy lời này ra, anh đại [Yêu Tinh] có khi đã đồng ý rồi, ông nói vậy, e là phải đề phòng ông cẩn thận!"
Vì một miếng ăn, khéo chuyện gì người này cũng làm ra được!
Nhưng mà, hai người nói câu này cũng chẳng phải đứng đắn gì cho cam, sau khi lên tiếng phê phán đối phương xong thì đều làm cùng một động tác, chính là nuốt nước miếng mấy lần.
Rất hiển nhiên, qua lời miêu tả của [Bụng thuồng luồng], bọn họ cũng nhớ lại hương vị tuyệt hảo khi được thưởng thức Mãn Hán toàn tịch.
Chỉ tiếc ngày vui ngắn chẳng tày gang, hai bàn đồ ăn ấy, chỉ trong có một tuần đã bị bọn họ ăn sạch không còn lấy một mống. Bây giờ còn đang ngóng trông hoạt động tháng này, muốn dùng điểm tích lũy để đổi tiếp đây.
Văn Tinh Diệu chỉ cảm thấy thái dương của mình giật giật, suýt chút nữa đã không khống chế được biểu cảm trên mặt, cố nén giọng, để nghe cho có vẻ bình tĩnh: "Vậy mọi người đi cùng tôi luôn đi, đến lúc đó tôi bỏ heo vào chuồng, cho mọi người tự xem."
"Được được, cảm ơn anh đại ~" Ba người trăm miệng một lời, cười ngu với Văn Tinh Diệu.
"..."
Hắn còn trông chờ gì nữa chứ? Những người chơi này hoàn toàn không thể dùng cách nghĩ bình thường để hiểu được!
Văn Tinh Diệu cứ tưởng, chuyện người chơi thấy tò mò với đủ thứ trên đời thế này, một lần xuất hiện ba người đã là quá lắm rồi, nhưng trải nghiệm trên đường, lúc từ nhà trưởng thôn quay về đã làm hắn khắc sâu ấn tượng, không phải do lòng hiếu kỳ của người chơi khác quá nặng, mà do việc hắn đạt đến level được nuôi heo quá vang dội, phàm là người chơi nghe nói đến chuyện này thì đều có ý nghĩ muốn tới vây xem một chút.
"Cái gì? ! Anh đại [Yêu Tinh] có thể nuôi heo rồi á? Chuyện có ý nghĩa kỷ niệm như vậy làm sao tôi có thể bỏ qua cho được? Anh đại, cho tôi theo với!"
Văn Tinh Diệu: "Tới đi."
"Heo con đâu? Heo con ở đâu? Tôi cũng chỉ mới được nhìn heo con trắng trẻo mũm mĩm trong ảnh thôi, chưa được thấy tận mắt bao giờ đâu, lần này phải ngắm nghía thật cẩn thận mới được!"
Văn Tinh Diệu: "Xem đi."
"Ha ha, nghe nói anh đại [Yêu Tinh] chuẩn bị nuôi heo, tôi đây sao có thể bỏ qua chứ, lập tức cưỡi Đầu Sắt tới đây. Anh đại lúc nuôi heo mà có gì không hiểu thì có thể tới hỏi tôi, tôi cũng có chút ít kinh nghiệm có thể chia sẻ!"
Đây là [Vảy Xám] nghe tin mò đến. Làm chủ nhân của con heo rừng đầu tiên trong game, y vẫn luôn cưng heo rừng lớn của mình như cưng trứng, chăm sóc nó phải nói là rất tỉ mỉ công phu, từng cọng lông heo đều lộ ra vẻ khỏe khoắn.
Văn Tinh Diệu: "... Vậy làm phiền cậu."
Một đường đi về, Văn Tinh Diệu cảm thấy thế giới nội tâm của mình đã thăng hoa, "Không vui vì cảnh, không buồn vì mình*", hắn không còn bị thái độ quan tâm quá đà của người chơi với heo còn làm cho buồn bực khó xử nữa.
*Câu này trích trong Nhạc Dương Lâu ký của Phạm Trọng Yêm.
Muốn xem thì cứ xem, chẳng lẽ còn rơi mất miếng thịt được sao?
Chẳng bao lâu, hắn đã dẫn theo một chuỗi đuôi dài phía sau đi về tới nhà, liếc mắt ước lượng nhân số một chút, chỗ đất trống trong sân miễn cưỡng vẫn đủ để đám này đứng, hắn bèn trực tiếp cho tất cả bọn họ đi vào.
Không phải nói muốn xem heo con à, vậy thì lại gần mà xem!
Dẫn người vào sân xong, Văn Tinh Diệu không để ý đến phản ứng của bọn họ, đi đến chỗ chuồng heo thả mười con heo con mình mới mua về vào trước, năm heo đực năm heo cái, vừa đủ chia vào hai gian.
Mà lúc nào, diện mạo của nhóm heo con mới được hé lộ với đám đông người chơi.
Màu da trắng hồng có cảm giác mịn màng mỏng manh, lớp lông tơ bên trên rất nhạt màu, gần như là trong suốt, dưới ánh nắng ấm áp, trông đám heo con này càng thêm hoạt bát đáng yêu.
Có thể do tới nơi ở mới nên bọn nó có hơi hoảng sợ, "Ụt ịt" chen nhau rúc lại thành một nhúm, đầu sát bên đầu, dùng cái mông đối diện với những người tới vây xem.
Người chơi dùng thái độ còn nghiêm túc hơn cả lúc ngắm trai xinh gái đẹp, từng ánh mắt đều giống như tia X-quang, dường như muốn nhìn xuyên qua người heo con, ánh mắt nóng rực đó, khiến ngay cả sinh vật được tạo thành bởi một chuỗi số liệu cũng nhạy bén nhận ra, cảm giác giống như đang bị nướng trên đống lửa?
Vì thế chúng nó lại càng thêm bồn chồn bất an, khụt khịt kêu liên hồi.
"Oa~ mấy con heo con này nhìn thật là tươi non, mấy người nhìn da chúng nó kìa, trong trắng lộ sắc hồng, so với da của mấy nữ game thủ còn tốt hơn!"
"Hê, ông lấy mấy chị đại dũng mãnh đó ra so với heo con, đã được heo con đồng ý chưa hả? Nhưng mà da tụi nó trông đẹp thật đấy, nhìn vô cùng sạch sẽ, ăn vào... Mùi vị tuyệt đối là đỉnh của chóp! Chảy nước miếng ~"
"Ha ha, mấy bé heo con này đúng là trông xinh thật đấy!"
"Mấy người nhìn đuôi trên mông tụi nó kìa, nhỏ nhỏ xinh xinh, làm tôi nhớ đến một món ăn mở ra được từ Giỏ thực phẩm, đuôi heo kho, mềm mại lại đàn hồi, nhai sần sật, khiến người ta ăn rồi còn muốn ăn mãi!"
"Mấy chú heo con này trông đáng yêu thật đấy, chắc cũng có thể nhận làm thú cưng nhỉ, tôi có hơi động lòng... Đúng lúc tôi mới chỉ có một thú cưng..."
"Tỉnh lại đi người, heo con này phải đến level 20 mới nuôi được, ông còn không mở mắt ra mà nhìn mình mới được cấp mấy, muốn nhận chúng nó là thú cưng á hả, cứ ở đó mà mơ đi!"
"..."
Cả đám châu đầu ghé tai thì thầm liên hồi. Làm chủ nhân của mấy con heo nhỏ này, Văn Tinh Diệu đã hoàn toàn mất đi cảm giác tồn tại.
Cũng may là hắn không quan trọng vấn đề này lắm, trái lại còn cảm thấy thoải mái hơn, trong lúc những người chơi khác vây xem heo con, hắn tranh thủ vào khu mua sắm game mua một lúc mấy chục túi "Thức ăn heo siêu đẳng", bỏ vào khay cho ăn tự động trong chuồng heo. Sau đó, hắn sẽ không cần lo lắng đến vấn đề ăn uống của đám heo con trong một thời gian khá dài.
Thức ăn được bổ sung vào khay, phát ra tiếng "Kèn kẹt" nho nhỏ, chuồng heo bắt đầu tự động vận hành. Máng ăn trong hai gian "Ký túc xá heo" rất nhanh đã được đổ đầy, thức ăn cho heo hình dáng đầy đặn, dinh dưỡng cân đối.
Cách thật xa, nhóm game thủ ngửi thấy mùi thơm ngát của các loại ngũ cốc, mùi này đến cả con người ngửi cũng còn thấy thơm, càng không nói đến đám heo con.
Chỉ thấy đàn heo hơi ngây ra một chút, sau đó bắt đầu chen nhau châu về phía máng ăn, mỗi con chiếm lấy một vị trí trống, cắm đầu cắm cổ ăn. Vừa ăn còn vừa kêu "Ụt ịt" liên hồi, thức ăn gia súc trong máng dùng tốc độ ánh sáng biến mất.
Lúc này, người chơi mới để ý tới, chuồng heo của anh đại [Yêu Tinh] trông đến là cao cấp. Kiến trúc vững chắc không nói, còn có mái che mưa diện tích không nhỏ, dù trời có đổ mưa to cũng không sợ đám heo còn bị ướt. Càng không cần nói đến chức năng tự động cho ăn kia, vừa nhìn đã biết cái đó không thể do người chơi tự mình chế tạo ra rồi.
Người chơi "Có kiến thức rộng rãi" lập tức quay sang hỏi Văn Tinh Diệu để xác thực: "Anh đại, cái chuồng heo này... Có phải cái được bán trong khu mua sắm game không? Là cái chuồng heo tự động hoàn toàn, giá 500 tinh tệ ấy?"
Văn Tinh Diệu gật đầu: "Ừ, đúng thế."
Theo như hắn thấy, vấn đề này cho dù người chơi khác có không hỏi, trong lòng cũng nhất định có suy đoán, sớm hay muộn gì họ cũng sẽ biết đến sự tồn tại của "Chuồng heo tự động chống bỏ trốn" thôi.
Về phần giá của chuồng heo, tuy nhìn qua thì có hơi đắt, nhưng nó lại không có yếu tố "Độ bền", thuộc về loại dùng mãi không hỏng, hơn nữa còn tự động hóa hoàn toàn, có thể giúp hắn tiết kiệm không ít thời gian và sức lực, tính như thế thì 500 tinh tệ không đắt chút nào.
Phía trên chính là cách nghĩ của Văn Tinh Diệu.
Còn những người chơi khác, sau khi nghe thấy giá cả của món đồ khiến bọn họ thích thú này thì đều không hẹn mà cùng trưng lên vẻ mặt khổ não. Không phải bọn họ không bỏ ra được 500 tinh tệ, nhưng mà nghĩ đến chuyện nhà ở của mình, trừ nhà đá với nhà cây ra, đắt nhất cũng chỉ có 25 tinh tệ một căn, thì có loại cảm giác đau hận "Người không bằng heo".
Chênh lệch 20 lần này giống như một rãnh trời, khiến bọn họ không thể nhìn thẳng vào cái chuồng heo xa hoa này, nghĩ thầm, chỉ có anh đại hệ nạp tiền như [Yêu Tinh] mới có thể không chớp mắt một cái, bỏ ra số tiền này.
Đã có một cái chuồng heo đắt đỏ 500 tinh tệ, một túi thức ăn gia súc "Thức ăn heo siêu đẳng", chỉ có thể cung cấp lượng thức ăn trong vòng một tuần cho một đầu heo, giá 50 tinh tệ, đã không còn là cái gì quá xa xỉ nữa.
"Hức..." Có người ở trong đám đông phát ra một tiếng nghẹn ngào đau khổ, "Nếu hôm nào anh đại cảm thấy mình còn thiếu heo, tôi nhất định sẽ gửi CV xin việc ngay tắp lự!"
Đãi ngộ này quá tốt rồi! Tôi đây không muốn nỗ lực nữa TAT!
Những người khác: "Không được không được, vẫn là làm người thích hơn, người anh em, chú em nghĩ thoáng một chút đi!"
May mà người này nói không to, lại đứng cách Văn Tinh Diệu khá xa, hai bên hoàn thành chuyến thăm quan một cách bình an vô sự, cho dù có người chơi âm thầm ra quyết định, chờ heo con nhà Văn Tinh Diệu lớn, có thể mang bán hoặc trực tiếp giết thịt sẽ tới vây xem tiếp, thì cũng không nói ra miệng, lễ phép chào tạm biệt Văn Tinh Diệu, sau đó đồng loạt rút quân ra khỏi sân nhà đối phương.
Người chơi háo hức thảo luận về chuyến thăm lần này, chỉ nói với mấy người có mặt đã không đủ để thỏa mãn bọn họ nữa, cả dám lập tức chuyển sang chiến đấu trên diễn đàn game, nói cho mấy người không cướp được tiêu chuẩn đăng nhập để đối phương trông mà thèm, còn tiện thể khoe khoang với mấy con gà mờ khác ở thôn mới.
Hừ, bọn họ tạm thời không có cách nào có được "Heo con", thì cũng phải để mấy người khác thèm cùng ~
Nhưng mà chờ bọn họ vào diễn đàn, lại phát hiện... Ồ, náo nhiệt quá nha, trò chơi mới nâng cấp chưa được bao lâu, sao đã lại ầm ĩ rồi?
Khởi điểm của sự việc là một topic bình thường, không có gì lạ.
"Tất cả thôn dân của Vùng đất điền viên ơi, mọi người đã mở nhiệm vụ Nhà ở của trưởng thôn chưa, nói một chút coi, mọi người chọn bức hình nào làm mục tiêu nhiệm vụ thế?"
Này có thể nói là chọc trúng tổ ong vò vẽ, lập tức có mấy người chơi chọn phải "Lâm viên" nhảy ra khóc sướt mướt, nói chủ post quá thể đáng, đúng là muốn làm người khác thương tâm mà!
___________________
Bì heo quay (Đây là món ăn nổi tiếng của Quảng Đông)
Đuôi heo kho
---o0o---
Chương 152
Mới đầu, cư dân mạng vẫn chưa nhận ra mức độ nghiêm trọng của vấn đề này. Chỉ nghĩ lâm viên là một căn nhà kiểu hoàng cung thôi, bộ dạng trang nghiêm, hoa lệ lộng lẫy như vậy, sau khi xây xong nhất định sẽ là một cảnh đẹp tuyệt vời, có cái gì mà phải khóc?
Cái đám người chơi này có phải mắc bệnh gì khó nói không?
Mãi đến khi người chơi trưng ra danh sách vật liệu nhiệm vụ yêu cầu, đem so với danh sách vật liệu xây nhà vườn.
Không ai nhìn thấy mà không hít vào một hơi khí lạnh.
"Tôi không nhìn nhầm đâu đúng không? Đây là nhiều thêm một số 0 luôn à? Trời đất thánh thần ơi, tôi nhớ lúc người dân thôn Nâm xây nhà, hình như phải bỏ ra tròn 13 ngày mới xong, giờ vật liệu cần gấp 10 lần, nghĩa là phải 130 ngày đó!"
"Đâu chỉ có vậy, ông quên bọn họ đều là người mới đăng nhập vào game à, mỗi ngày chuyện phải bận có một đống, thời gian dùng để thu thập vật liệu, nhất định không thể nhiều bằng người thôn Nấm, trừ khi thôn bọn họ xuất hiện mấy anh đại cuồng cày game, như vậy may ra tiến độ nhiệm vụ mới nhanh hơn được chút."
"Chẳng trách bọn họ lại khóc thành thế này, nếu là tôi, nhất định tôi còn khóc ác hơn. Nhưng mà điểm tốt chính là, bỏ công sức nhiều như vậy để dựng nhà, phần thưởng sẽ càng phong phú hơn, đúng không? Hì hì, đến lúc đó, hi vọng lại có thêm hoạt động Mở hộp mù tập thể!"
Cư dân mạng lập tức thấy cảm thông sâu sắc đối với những thôn chọn xây "Lâm viên", không biết là mình thảm hay bọn họ thảm nữa, rõ ràng may mắn cướp được tiêu chuẩn đăng nhập, lại trở thành đầy tớ của "NPC", phải lao động công ích bốn, năm tháng mới có thể thoát thân!
Đúng lúc đó, có một người đột nhiên thông suốt, tỉnh tác đưa ra điểm đáng ngờ: "Không thể có chuyện tất cả các thôn đều chọn xây lâm viên được, kiểu gì cũng có chỗ mở nhiệm vụ trước, mở nhiệm vụ sau chứ, những người biết trước xây kiểu nhà này phải thu thập nhiều vật liệu như vậy, sao không lên diễn đàn nhắc nhở những thôn khác?"
Nếu có người nhắc nhở, số người hôm nay đau lòng thương tâm trên diễn đàn chắc chắn sẽ bớt đi nhiều.
Đúng đấy, tại sao không có ai đứng ra nhắc nhở chứ?
Đây thực sự là một câu hỏi rất xắt xéo.
Trong giây lát, những "Người bị hại" vốn đang khóc lóc sướt mướt lập tức thu hồi nước mắt, tiếng thút thít cũng nghẹn lại trong hòng, trên mặt trưng lên biểu cảm chăm chú giả trân.
Chậc... Còn không phải lúc đó tụi này nghĩ, không thể để thôn mình gặp xui một mình như vậy được à...
Vì thế mới lòi ra 28 thôn mới chọn "Nhà ở kiểu lâm viên", trong một khoảng thời gian rất dài sau này, gần 140 nghìn người chơi sẽ phải điên cuồng cày game. Thực sự là không tính thì không biết, tính rồi phải giật nảy cả mình, tận 140 nghìn người, số đất đá thu thập được xếp lại một chỗ, khéo phải được vài ngọn núi lớn ấy nhỉ?
Mà kết quả này là do ai tạo thành? Còn không phải tại chính bọn họ sao? Bây giờ chuyện cùng đã rồi, chỉ có thể tự vả miệng, mắng mình một câu "Đáng đời".
Sau đó, một đương sự biết chuyện không muốn tiết lộ họ tên bày tỏ: Bây giờ tôi rất hối hận, vô cùng hối hận.
Cách duy nhất để khiến một việc không vui chìm vào quên lãng chính là tìm chuyện gì khác thú vị hơn, lấy chuyện vui để che đậy quá khứ.
Tính cách của người dân vũ trụ xưa nay đều không phải kiểu thích nhắc mãi chuyện sai lầm trong quá khứ, nếu đã không còn cơ xoay chuyển, bọn họ cũng chỉ có thể cắn răng chấp nhận. Nhưng nhiệm vụ ấy mà, lại là việc cần trường kỳ kháng chiến, bây giờ vẫn nên khoe khoang về thôn của họ đi!
Chẳng bao lâu, lại có một topic mới xuất hiện, triệu hoán những người chơi ở thôn khác cùng các cư dân mạng hóng hớt đến khoe phong cảnh thôn mình, loại náo nhiệt này không tham gia thì phí, lập tức có người chơi nhảy ra điên cuồng khen ngợi cảnh vật xinh đẹp ở thôn mình.
Vì thôn vẫn chưa chính thức được đặt tên, cho nên tạm thời chỉ có thể gọi bằng số thứ tự.
"Nhanh nhìn thôn tân thủ số 166 của bọn tôi này, đâu đâu cũng có thể nhìn thấy sông, nước sông trong vắt mát lành, cá tôm bên trong cũng vô cùng béo tốt, tôi thực sự rất thích thôn này của mình, chỉ muốn chui luôn xuống nước ở thôi!"
"Phong cảnh thôn số 2 tụi tôi không khác thôn Nấm là mấy, nhưng rừng rậm ngoài thôn lại có cực nhiều cây ăn quả, ngày đầu tiên bọn tôi vào game đã vọt vô rừng hái ăn xả láng rồi, mấy loại quả như táo tây, lê, đào, dương mai, bọn tôi ăn nhiều đến muốn ói luôn!"
"Ha ha, có cây ăn quả thì sao chứ, bây giờ ở chỗ trưởng thôn cũng bán đầy các loại giống cây ăn quả rồi, 100 vàng là mua được một cây, người chơi nào cũng có thể trồng một cây ở trong sân, chờ trái chín, hàng xóm láng giềng đưa tặng nhau một chút, thế là có thể ăn không sót loại nào rồi. Còn không bằng thôn 55 của bọn này, trong thôn sườn núi liên tiếp, mọi người đều ở trên núi, sáng sớm từ trên cao nhìn xuống, mây mù bảng lảng trôi, mấy người ở dưới đồng bằng như các ông vĩnh viễn cũng không thể thấy cảnh đẹp này đâu ~"
Miêu tả bằng chữ còn chưa đủ, không ít người chơi lựa chọn dùng tranh ảnh để cư dân mạng có cảm nhận trực quan hơn.
Chưa kể, phong cảnh và diện mạo của từng thôn không cái nào trùng với cái nào, cho dù có một số thôn kết cấu tương tự nhau, nhưng phân bố thảm thực vật cùng các loại động vật xung quanh lại có khác biệt rõ ràng.
Thậm chí có người chơi post lên bức ảnh mình chụp được khi đi sâu vào rừng rậm, trên nền đất ẩm ướt phát hiện dấu chân rất lớn, hoặc là hình bóng hổ, báo, gấu chợt lóe, hoặc là chim lớn sải cánh ché khuất bầu trời.
Mà những động vật này, không thể nghi ngờ gì, chính là hình mẫu thú cưng trong mộng của các người chơi. Hoang dã, hung dữ, tràn đầy vẻ đẹp của sức mạnh.
Vì thế, chủ đề rầm rộ chuyển hướng sang việc, làm thế nào để bắt giữ những mãnh thú to lớn này.
Ngay lúc mọi người đang trò chuyện rôm rả, thì đột nhiên có người hét lên đầy phấn khích.
"A a a1 Mọi người nhanh lên trang web với Xingbo của trò chơi đi. Lê Lê mới đăng thông báo kìa, nói là tiến hành một lần cập nhật nhỏ trong trò chơi, với tiếp tục tuyển streamer cho game!"
Cư dân mạng vừa nghe thế thì làm sao nhịn được nữa, lập tức vứt hot topic lại, lao về phía trang web và Xingbo của trò chơi.
Sau khi xem xong, trong đầu của tất cả mọi người đều là "? ? ?", thật muốn tóm cái tên chạy tới mật báo lại, tẩn cho một trận, cập nhập này mà dám bảo là "Cập nhập nhỏ"? Thôi đi, sợ là tụi này không quen cái cái chữ "Nhỏ" này nữa rồi!
Căn cứ vào đặc điểm địa hình của từng thôn, tiến hành điều chỉnh tương ứng với bốn kiểu nhà trong nhiệm vụ "Nhà ở của trưởng thôn". Trong điều kiện vật liệu không thay đổi, thôn có nhiều nguồn nước, nhà trúc nhỏ kiểu nông thôn sẽ biến thành nhà trúc nổi trên nước, nhà lợp ngói biến thành nhà lầu nhỏ xây trên nước, kiểu nhà vườn có ao nhỏ sẽ đổi thành thác nước, với muôn hình vạn trạng. Cuối cùng kiểu nhà lâm viên sẽ có cả sông cả núi bên trong, được bao quanh bằng hoa và các loại cây ăn quả, không khác gì một vùng đất thần tiên.
Địa hình núi cao kéo dài trùng điệp, thế núi hiểm trởn, thảm thực vật phong phú, có nhiều thú dữ qua lại... Nhà ở của trưởng thôn tại những thôn đó đều được Bạch Lê điều chỉnh lại dựa theo tình hình thực tế. Hình thức nhà ở đủ các loại kiểu dáng, từng giây từng phút đều đang khiêu chiến trí tưởng tượng của người dân vũ trụ, nhưng điểm giống nhau cũng rất rõ ràng, đó chính là được cẩn thận thiết kế, từng chi tiết nhỏ lộ ra đều vô cùng tinh xảo.
Tuy vẫn chưa nhìn thấy dáng vẻ nhà ở sau khi trải qua sửa chữa, nhưng không ít người đã cảm thấy trong lòng chấn động, chỉ còn một suy nghĩ duy nhất, Lê Lê của bọn họ, rốt cuộc lớn lên kiểu gì vậy, tại sao lại có nhiều ý tưởng khiến bọn họ rung động thế?
Thực sự quá tốt, trong lòng Lê Lê quả nhiên có bọn họ QAQ!
Trong phút chốc, mức độ tôn sùng trên mạng vũ trụ đối với Bạch Lê đã đạt đến một tầm cao mới. Đồng thời, bên Bạch Lê cũng nhận được một luồng tín ngưỡng càng thêm dày đặc. Lúc đó, Bạch Lê còn không biết tại sao lại xuất hiện tình huống này, mãi đến tận khi nhìn thấy thảo luận trên mạng vũ trụ, cậu mới hiểu ra mỉm cười, thầm nói những người này thật đáng yêu, cậu sẵn lòng tiếp tục tạo thêm cho bọn họ những niềm vui bất ngờ lớn hơn.
Tỉnh cảm cho đi nhận lại, xưa nay đều phải bắt nguồn từ hai phía.
Ngoại trừ chỉnh sửa lại nhà ở của trưởng thôn, Bạch Lê còn bổ sung thêm các loại phương tiện giao thông công cộng khác trên cơ sở sẵn có là xe ngựa xe bò. Ví dụ như thôn có nhiều nguồn nước sẽ xuất hiện phương tiện giao thông là "Thuyền", người lái đò thì vẫn là ông Vương ngoài cửa thôn như cũ, không thay đổi gì.
Về phần phương tiện giao thông cá nhân của người chơi, cái này phải xem bọn họ có nỗ lực tham gia hoạt động tháng không đã.
Cư dân mạng cùng người chơi không biết Bạch Lê chuẩn bị những gì cho mình, dù sao cũng không ít hơn trong thông báo được, chúc mừng game cập nhật xong, mọi người lại đặt sự chú ý lên mục cuối cùng.
"Tôi cứ nói game cập nhật xong thiếu mất cái gì, hóa ra là thiếu rất nhiều game streamer nha! Bây giờ trong game có đến 1 triệu người chơi, quá ít streamer đúng là không hợp lý, xem ra trong lòng Lê Lê cũng biết rõ, nếu không, đã không tuyển cho mỗi làng năm người rồi. Hê, các anh em streamer đâu, có ý định thì nhanh xông lên đi kìa!"
"Ú ù ù! Lần này điệu kiện tuyển dụng có vẻ được nới lỏng hơn một chút so với tước đó, những người chưa từng có kinh nghiệm livestream cũng không thành vấn đề. Lê Lê nói, chỉ cần có ý tưởng phát sóng phù hợp đều có thể được chọn! Dù sao tôi cũng nộp đơn đăng ký rồi, các anh em, mọi người chờ được trông thấy luôn mặt đẹp trai ngời ngời của tôi trong livestream đi!"
"Xí ~ Cái tên lầu trên da mặt dày dữ dội, từ lúc nào có quy định, làm streamer của Vùng đất điền viên còn phải xem mặt vậy, lời này nói ra, Mì Gấu Đỏ chính là người đầu tiên không phục! Nhưng mà có sao nói vậy, làm game streamer có vẻ cũng rất thú vị đấy, tôi cùng đi đăng ký phát, hề hề!"
(Mạc Tụng: ? ? ?)
"Người chơi nào có ý tưởng thì nhanh xông lên, thời gian đăng ký không dài, trưa ngày mai là hết hạn rồi đấy, bỏ qua thôn này là không còn tiệm nào nữa đâu! Tôi đã không thể chờ đợi thêm được nữa, muốn nhìn thấy người khác livestream trong Vùng đất điền viên rồi, năm bản mặt già chát kia, tôi nhìn phát chán rồi ~"
(Năm streamer kia: ? ? ?)
"Lúc này, một bạn mạng đáng thương, hai tháng rồi vẫn không cướp được tiêu chuẩn đăng nhập lặng lẽ đi ngang qua."
...
Lấy độ phổ biến bây giờ của "Vùng đất điền viên", chuyện này hoàn toàn không cần Bạch Lê bận tâm thêm, đơn đăng ký làm streamer không ngừng tăng lên, mỗi thôn đều có đến mấy trăm người chơi báo danh, bây giờ chỉ phải khổ não, nghĩ xem nên chọn thế nào.
Nhưng mà, đối với vấn đề này, Bạch Lê cũng đã có ý tưởng từ trước, không cần sốt ruột.
*
Bạch Lê thoát khỏi giao diện thiết kế của "Thiết bị tạo dựng game giả lập", một lần nữa đăng nhập vào game. Mời từ trong nhà đi ra, đã bị Văn Tinh Diệu gọi lại, rủ cậu cùng tới nhà trưởng thôn mua giống cây ăn quả.
Vừa hay Bạch Lê có thời gian, nghĩ hai ngày nay vẫn bận rộn suốt, đúng là đã quên mất chuyện này, vì thế nhanh nhẹn đồng ý.
Lúc đi đường, cậu hỏi Văn Tinh Diệu muốn mua loại cây ăn quả nào.
Văn Tinh Diệu liếc mắc nhìn Bạch Lê, ánh mắt cứ quái quái, còn chưa để cậu kịp nhận ra ý tứ trong mắt đối phương, đã nghe Văn Tinh Diệu nói: "Tôi định mua một cây lê, nghe đâu hoa của loại cây này có màu trắng, thơm man mát, quả cũng ngon ngọt, nhiều nước, rất có lợi cho thân thể. Loại quả này tuy khá phổ biến, nhưng tôi nghĩ, nó cũng là một loại quả không thể thiếu trong cuộc sống."
Nghe Văn Tinh Diệu nói, Bạch Lê không thể không tán đồng, vì thế gật đầu nói: "Anh nói đúng, chính là đạo lý này. Nếu anh chọn cây lê, cậy tôi chọn loại khác là được, táo tây với quýt, anh cảm thấy loại nào tốt hơn?"
Về phần cây đào, nhóc Tống đã chọn nó rồi.
Văn Tinh Diệu: "..." Thật ra không phải tôi muốn nói chuyện hoa quả với em đâu.
___________________
Mạnh dạn cho Văn Tinh Diệu đổi xưng hô trong suy nghĩ. Hẳn là lê ngon ngon, mọng nước cơ, hí hí ~