CUỘC SỐNG HIỆN ĐẠI CỦA THẦN HẬU HERA

Điều đau khổ nhất trên thế giới này là cái gì?

Không phải trước lúc kết hôn mới phát hiện chồng mình là một con ngựa giống, cũng không phải rõ ràng chưa cùng hôn phu làm cái gì cả mà lại đột nhiên xuất hiện bốn đứa con, càng không phải là bi thương vì nhớ tới trước kia mình là một người đàn bà nóng tính lòng dạ độc ác.

Điều đau khổ nhất trên thế giới, không có gì bằng việc trong túi có tấm thẻ tín dụng có thể tùy ý quẹt mà còn không phải lo lắng đến vấn đề hoàn trả tiền, nhưng không dám lấy ra dùng. Bởi vì bạn không thể giải thích việc tại sao đột nhiên bạn trở lên giàu có trong khi mọi người đều biết thường ngày bạn vốn không mua vé số, muốn dùng cái cớ tầm thường “A ha ha ha tôi trúng năm triệu” lừa gạt bưng bít quá khứ cũng không được.

Tôi vô cùng hận cái khối tài sản kếch xù không rõ nguồn gốc này.

Thậm chí bỏ qua ánh mắt đầy chất vấn của bạn thân, cõi lòng tràn đầy ước ao, hào hứng kéo cô ấy đến cửa hàng một lần khoe khoang hào phóng, nhưng kết quả lại bị cô ấy nói một câu “Ủa cậu lấy đâu ra tiền mà mua những món đồ này” đả kích cứng họng chôn chân tại chỗ.

Đúng, đúng vậy, Hàn Tiểu Nhạc là một tiểu thị dân sống bằng tiền lương, để đến Hy Lạp du lịch đã vắt kiệt tiền tích cóp hai năm, thậm chí còn bóc lột tiền thưởng cuối năm của hôn phu, cô ta không thể nào tiêu sái vung tiền như rác mua liên tiếp một chuỗi sản phẩm điện tử đẳng cấp có tiếng nào đó. Dĩ nhiên, tôi có thể sửa đổi một chút trí nhớ của bạn thân, để cho cô ấy nghĩ tôi là người có tiền, nhưng tôi không muốn.

Động tay động chân lên trí óc của người khác, loại chuyện này quá thấp hèn, kỷ sở bất dục, vật thi vu nhân *. Sau khi bị Zeus xóa đi trí nhớ hai mươi sáu năm, tôi vô cùng thấu hiểu cái cảm giác đáng căm phẫn đó.

Kỷ sở bất dục, vật thi vu nhân: Điều gì mình không muốn thì chẳng nên làm đối với người khác, nếu chính mình không muốn bị người ta đối đãi như vậy, thì chính mình cũng không nên đối đãi với người khác như vậy.

Phải làm sao đây? Thôi bỏ đi, sớm trở về nhà, tôi nhớ bố mẹ mình rồi.

Những ngày cuối cùng của cuộc hành trình, Vương Lệ liên tục than thở thì thà thì thầm nhắc mãi sự khác thường của tôi. Thật may không có vị thần nào khác đến tìm tôi ôn chuyện cũ hay tìm cách thuyết phục. Đêm hôm đó tôi đi đến mười hai giờ mới quay lại khách sạn, dọa cô ấy phát hoảng, bởi vì cô ấy gọi rất nhiều cuộc điện thoại nhưng tôi không để ý. Nói chuyện tào lao tìm đủ mọi lý do cuối cùng cũng dừng được cuộc truy hỏi của cô ấy. Tôi dám khẳng định sau khi về nước chắc chắn việc cô ấy làm đầu tiên là sẽ đem những chuyện này nói cho Đông Tử. Từ ngày biết Đông Tử, Vương Lệ bắt đầu khuyên bảo tôi phải nắm thật chắc người đàn ông này, bởi vì tôi sẽ không thể tìm được đối tượng thích hợp nào khác ngoài anh ấy.

Ngồi trên máy bay, tâm tình bề bộn, tôi suy nghĩ rất nhiều, trong đó nghĩ đến nhiều nhất là Ares. Qua những lời nói của Hephaestus, dường như nó vẫn luôn ở bên cạnh lặng lẽ quan sát tôi. Nghĩ nát óc cũng không tìm ra câu trả lời người nào có thể là nó. Hiện nay các vị thần mặc dù thích đùa giỡn đổi tới đổi lui, nhưng luôn là mấy bộ dáng cố định, bởi vì phòng ngừa những chuyện phát sinh ngoài ý muốn. Chẳng hạn như biến thành động vật bị người nào đó không cẩn thận giết lầm… Mặc dù sinh mệnh chúng tôi gần như vô tận, nhưng bị làm tổn thương vẫn sẽ chết. Cho dù cuối cùng đến Âm phủ dạo quanh một vòng rồi cũng được thả ra, nhưng không người nào thích nhìn cái mặt chứa đầy tử khí của Hades. 1

Vì vậy, chỉ cần Ares cố tình biến thành bộ dáng tôi chưa từng thấy, cẩn thận che giấu thân phận, thật đúng là tôi nhìn không ra. Có thể dễ dàng đoán được tất cả ngụy trang của nó chỉ có Zeus và Athena, bởi vì bọn họ một người là thần vương, một người quản lý trí khôn. Chúa tể thế giới người chết Hades cũng có khả năng này, nhưng tôi không thể đi hỏi bọn họ.

Nghi vấn này liên tục quấy nhiễu tôi, thậm chí tôi còn nghĩ tới khả năng nó biến thành vị hôn phu của tôi? Không không, không, không thể nào, cho dù nó dùng hình dáng người xa lạ tạm thời lừa gạt tôi, nhưng chỉ cần vừa tiếp cận tôi vẫn có thể ngay lập tức nhận ra nó, bởi khuôn mẫu tính khí và ngôn ngữ của nó quá rõ ràng, không thể giả bộ được.

Trải qua chuyến hành trình dài, rốt cuộc chúng tôi cũng xuống máy bay, tôi cảm thấy xương cốt cả người rã rời. Chỉ những lúc này, tôi mới hoài niệm xe ngựa hoàng kim trên núi Olympus, thứ đó so với máy bay tốt hơn nhiều.

“Nhìn kìa, tình yêu của cậu ở đằng kia kìa”.

Đi qua cửa kiểm tra an ninh, Vương Lệ cười nói với tôi, tôi nhìn thấy Đông Tử đứng cạnh một cây cột, anh ấy đang vừa hăng hái vẫy tay với chúng tôi vừa tiến lại gần. Nhưng tôi lại không giống như trước vui vẻ nhào tới, mà cẩn thận đứng xa một chút, quan sát cẩn thận anh ấy từ trên xuống dưới.

Đông Tử tỏ ra rất kinh ngạc: “Tiểu Nhạc, em làm sao vậy? Chẳng lẽ nửa tháng không gặp, phát hiện anh đẹp trai hơn?”

Không thể nào, anh ấy không thể nào là Ares, cho dù bị mất trí nhớ hay là đầu óc bị hỏng hóc tuyệt đối Ares sẽ không nói ra những lời này. Nhiều nhất nó chỉ gào thét hô to “Nhìn nữa ta khoét mắt ngươi”.

Không do dự nữa, tôi ném hành lý xuống đất, nhảy lên người anh ấy: “Đông Tử”.

Chỗ này cần giới thiệu một chút về Đông Tử. Đông Tử tất nhiên không phải là tên của anh ấy. Hà Cảnh Đông mới là tên đầy đủ của anh ấy. Cao 1m78, nặng 74 kg, là bạn học thời đại học kiêm bạn trai cùng vị hôn phu của tôi. Nếu giới thiệu tỉ mỉ về anh ấy, tôi chỉ cần nói một câu là đủ rồi.

Zeus có, anh ấy không có, Zeus không có, anh ấy đều có.

Tóm lại, anh ấy là một người đàn ông tốt phong độ ôn nhu khiêm tốn cẩn thận vui vẻ bình tĩnh biết giữ mình cùng với vô cùng vô cùng yêu tôi. Nếu tôi là Hàn Tiểu Nhạc tất nhiên sẽ yêu anh ấy đến chết đi sống lại, còn là Hera, ho khan một cái, không khỏi phải thừa nhận, lấy anh ấy làm chồng là một lựa chọn tốt, tốt hơn gấp mười ngàn lần Zeus. Trên thể giới này cũng khó tìm một tên tra nam hơn được Zeus.

Nhìn thấy Đông Tử, tôi mới phát hiện tôi nhớ anh ấy đến mức nào. Mối tình đầu cùng lòng chân thành đều giao cho anh ấy. Bây giờ Hera không phải là Hera, Hera chẳng qua là Hàn Tiểu Nhạc mà thôi. Nhớ tới dáng vẻ dương dương tự đắc của Zeus, tôi ôm Đông Tử thật chặt, một chút cũng không muốn xa anh ấy.

“Ôi chao, ở nơi này công khai như vậy, các bạn cũng nên chú ý một chút”.

Vương Lệ đã sớm quen đối với loại dính chặt này của chúng tôi, tự mình nhặt túi xách bị tôi ném dưới đất, định đi trước. Đông Tử âu yếm nhìn tôi, anh ấy là một người siêu cấp đứng đắn, sẽ không có chuyện dùng nụ hôn nóng bỏng kiểu Pháp, bất quá chỉ có vuốt tóc một cái. Vì vậy anh ấy mỉm cười ôm eo tôi, tôi thừa dịp anh ấy không để ý hôn lên gò má một cái. Nhưng một kẻ cố tình không biết thời thế lúc này không khách khí xen vào giữa, cứng rắn tách chúng tôi ra.

“Chị họ, chị chỉ để ý hôn phu mà lạnh lùng vứt em trai sang một bên cũng không được tốt lắm đâu”.

Thiếu niên tóc đen áo trắng quần dài màu đen tai đeo tai nghe cười hì hì nói, còn rất thân thiết nồng nhiệt kéo tay tôi. Gắt gao nhìn chằm chằm hắn, tôi cảm thấy mình muốn bốc hỏa.

Hermes, tại sao tôi lại quên mất hắn, cái tên khốn này!

Dường như Đông tử lúc này mới nhớ ra còn một người khác, lúng túng ho khan một cái, đẩy kính mắt, nói lời xin lỗi với Hermes: ” Xin lỗi, Anthony”.

“Không sao, tại em muốn đi cùng anh đến sân bay mà”. Thằng khốn tự xưng là Anthony cười híp mắt, ra dáng một cậu bé ngoan. Tôi thầm nghiến răng với hắn.

“Tiểu Nhạc, sao trước kia không nghe em nhắc tới mình có một cậu em họ lai. Cậu ấy đến đây thực hiện chương trình trao đổi sinh viên, mẹ em rất nhiệt tình giữ cậu ấy ở lại. Lúc đến nhà em mấy ngày trước anh cũng không khỏi giật mình”. Đông Tử thấp giọng hỏi tôi.

Ngươi đã làm gì người nhà của ta, trợn trừng mắt,tôi dùng ánh mắt hỏi hắn.

Xin thứ lỗi, chẳng qua ta đang phụng mệnh làm việc, hắn nhún vai mỉm cười.

“Mọi người rốt cục có đi hay không, không đi tôi tự mình bắt xe về!”

Vương Lệ không kiên nhẫn hét lên.

Trên đường về nhà, Vương Lệ tỏ ra cực kỳ có hứng thú với cậu em họ thình lình xuất hiện, bởi vì bề ngoài của lão yêu quái trong lốt trẻ con thực sự là một thiếu niên thanh tú mỹ lệ. Hơn nữa hắn rất biết cách diễn trò, trong lời nói cố ý dùng đủ mọi cách nịnh lọt lấy lòng. Tôi thờ ơ nhìn Vương Lệ mặt mày hớn hở, chỉ thiếu chút nữa là than thở lẽ ra mình nên sinh sớm mấy năm, không có cách nào cua được hắn, trong lòng lặng lẽ thở dài.

Hermes có thể không quan tâm đ ến việc sửa đổi trí nhớ của người khác, coi loài người như con khỉ mà đùa bỡn còn cho là rất thú vị, có lẽ trước kia Hera cũng thế, nhưng bây giờ là Hàn Tiểu Nhạc lại làm không được. Không muốn tùy tiện sử dụng thần lực, nhìn Hermes trừ làm xáo trộn trí nhớ của người xung quanh đối với sự hiện diện của hắn cũng không làm chuyện gì cả, tôi tạm thời mắt nhắm mắt mở cho qua. Nói thế nào hắn cũng là một trong những vị thần đứng đầu Olympus, tôi không muốn công khai trở mặt với hắn. Làm như vậy đối với tôi chỉ có hại không có lợi.

Sau khi đưa Vương Lệ về nhà, lòng vòng một hồi ba người chúng tôi (phải đính chính là hai người một thần) cũng về tới nhà. Bố và mẹ tôi đã sớm chuẩn bị một bàn thức ăn thật lớn chờ đợi, giống như không phải chúng tôi ra ngoài chơi mà là gian nan bảo vệ hòa bình thế giới trở về vậy. Nhìn Hermes miệng giống như bôi mật chọc cười mẹ tôi vui đến mức muốn đòi mạng, trừ việc ở trong nhà tắm hung hăng đập chai dầu gội đầu, tôi còn có thể thế nào nữa.

Nhưng Hermes không hổ danh là Hermes, rõ ràng là phụng mệnh đến giám sát tôi hơn nữa chờ cơ hội phá hoại tình cảm của tôi và Đông Tử, nhưng tỏ ra rất biết điều, yên lặng ăn cơm, không nói thừa câu nào, cũng không có bất cứ cử chỉ và ngôn ngữ khác người nào, nhìn qua thật giống một du học sinh mười sáu tuổi bình thường. Tôi cũng rất thức thời, hiển nhiên là người nhà bạn bè của tôi đều bị hắn lừa dối thừa nhận thân phận “em họ” của hắn, nếu cố ý chọc phá nhất định sẽ bị cha mẹ trách mắng. Địch bất động, tôi cũng bất động. Ý đồ chọc giận khiến tôi mất lý trí của hắn giống như trước, hừ, hắn đừng hòng thực hiện được.

“Tiểu Nhạc, ăn nhiều một chút, con xuất ngoại có một chuyến mà lại gầy đi như vậy”.

Mẹ vẫn là người hiểu tôi nhất, ở trên bàn ăn không ngừng gắp thức ăn cho tôi, nhiều hơn số lần gắp thức ăn cho Hermes rất nhiều.

“Không sao, gầy một chút mới tốt, như vậy mặc áo cưới mới đẹp”. Bố tôi vui vẻ nói, xem ra vẫn không quên chuyện giảm cân thất bại lần trước của tôi.

Ngẩng đầu nhìn thấy Đông Tử đang nhìn tôi, tựa như muốn nói bất kể tôi có hình dáng nào thì cũng đẹp nhất. Tôi vui vẻ cười một cái, mượn việc uống canh muốn che giấu một chút, nhưng vừa quay đầu đã nhìn thấy ánh mắt Hermes vừa xấu xa vừa sáng quắc đang mang vẻ mặt hứng thú nhìn chằm chằm, nhất thời tâm tình tốt đẹp gì cũng bay biến hết.

Có kẻ này cùng thế lực tà ác sau lưng hắn tồn tại, tôi có thể cùng Đông Tử kết hôn sinh con sao? Rùng mình một cái, Zeus nói ra những lời hung ác như vậy, chắc chắn hắn sẽ không cho phép tôi có người đàn ông khác, dù ở trên Olympus vụng trộm cũng phổ biến như ăn cơm uống nước cũng không được.

Còn nhớ rất lâu trước kia, tôi chỉ cùng tư tế nói có mấy câu, cảm thấy ông ta rất hài hước nên cười nhiều hơn một chút, ngay tức khắc hắn ta đã nổi cơn tam bành mắng tôi không đứng đắn, cuối cùng còn biến cái người đàn ông đáng thương kia thành đá. Loài người đều nói Hera quá ghen tuông, tại sao không nhìn thấy Zeus ghen còn đáng sợ hơn nhiều. 2

Không, không phải hắn ghen, chẳng qua cảm thấy mất mặt khi vợ vượt tường mà thôi.

Tâm tình tôi lập tức cảm thấy không tốt, cố gắng kiên trì ăn xong bữa cơm, mượn cớ mệt mỏi, muốn trở về phòng nghỉ ngơi. Tôi bước nhanh về phòng ngủ khóa trái cửa lại, vừa quay đầu lại, ngay lập tức nghẹn lời. Hermes đang nhàn nhã nghiêng người tựa bên cửa sổ, hắn còn chơi đùa quyền trượng có hai con rắn trên tay.

Là kẻ bảo hộ ăn trộm, trên đời này chưa có căn phòng nào hắn không mở khóa được. Tôi trợn mắt nhìn hắn, hắn ngược lại cũng không tức giận, còn mỉm cười lộ ra hàm răng trắng như tuyết.

“Thần Hera tôn kính, là ta vô ý chọc giận ngài. Nhưng hy vọng ngài có thể hiểu, dù nhân gian đã thay đổi rất nhiều, nhưng Zeus vẫn là Zeus, mệnh lệnh của ngài vẫn là tuyệt đối. Hẳn ngài hiểu rõ tính khí của ngài ấy”.

Tôi cười lạnh: “Thế thì đã sao, ta sợ hắn chắc?”

“Đương nhiên, đương nhiên, phẫn nộ của thần Zeus vĩ đại chưa bao giờ giáng xuống người ngài”. Hermes cười rất giả dối, “Nhưng mà, chắc ngài cũng không bảo đảm ngài ấy sẽ không trừng phạt hay nguyền rủa giáng lên những người khác chứ”.

Hắn thấp giọng nói, nhìn thì giống như đang mỉm cười nhưng ánh mắt lại lạnh lẽo băng giá, tràn đầy giễu cợt.

“Nếu như biết vợ mình thật lòng yêu một con người thấp kém, ngài cho là ngài ấy sẽ làm cái gì?”

Chú thích:

1. Hades: anh trai thần Zeus, chúa tể địa ngục, vị thần cai quản Âm phủ, biểu tượng là chiếc mũ tàng hình.

2. Ixion: là một ông vua của Lapiths nhưng sau đó trở thành kẻ sống ngoài vòng pháp luật và bị xa lánh vì giết cha vợ dưới trần gian. Zeus thương tình nên đưa Ixion lên Olympus và nhập tiệc cùng các vị thần. Tuy nhiên Ixion chẳng hề cảm thấy biết ơn mà còn thể hiện sự khao khát với nữ thần Hera. Zeus đã rất tức giận, với tay ra khỏi cửa sổ và tóm lấy một đám mây rồi nhào nặn nó thành hình dáng của Hera rồi cho Hera giả (Nephele) đến mây mưa với Ixion. Nephele mang thai và sinh ra được một đàn Nhân mã (các nhân mã đầu tiên). Còn về phần tên vua bất kính Ixion bị Zeus xích vào một bánh xe lửa và chịu trừng phạt vĩnh viễn.

Bình luận

Truyện đang đọc