CUỐI TUẦN TÔI VÀ EM



... 2 năm sau...

Đêm đêm, bên ngoài Thành phố đã yên ắng hơn, ánh đèn đường vẫn sáng rực, Bội Mễ lúc này trên giường đã lục đục tỉnh. Từ hồi chiều về đây làm bữa tối, cô chưa kịp ăn uống gì lại bị anh hành lên hành xuống. Cả người mỏi nhừ, bụng nhỏ xẹp lép đang ọc ọc lên đói. Cô mở mắt ra, cả căn phòng tối mịt, lập lờ sáng sau rèm cửa kính ban công, Bội Mễ quay sang Tử Sâm, có lẽ anh vẫn đang ngủ. Cả người cô bị anh kẹp chặt, không tài nào thoát ra nổi, đành mở miệng khe khẽ:

- Tử Sâm... Dậy đi...

Giọng cô thều thào, cất tiếng lên chỉ sợ anh không nghe rõ. Cổ họng đã buốt lên không nói to nổi, cứ ngỡ đành nằm chịu trận đói, hóa ra Tử Sâm tỉnh ngay. Anh quặn mình, vươn vai ra rồi quay sang ấp chặt cô vào lòng, ma mị nói:

- Mễ Mễ...


Bội Mễ không còn sức bông đùa, hai ngài nhíu lại, môi mọng sưng đỏ vẫn cố chu lên:

- Em đói

Tử Sâm hôn chụt lên đôi môi ấy, nhanh chóng đứng dậy rồi bế cô trên tay, tiến về phòng tắm, nói:

- Bây giờ chúng ta đi tắm.. Xong ra ngoài tôi nấu đồ ăn cho em

Vào trong phòng tắm, bồn nước nóng xả ra, bên trong bồn được lắp hệ thống sục tự động, thả người vào khá dễ chịu. Tử Sâm ngồi đằng sau bóp vai cho Bội Mễ, rồi chuyển qua xoa bóp các cơ cho cô. Cả hai nhanh chóng tắm rửa rồi ra ngoài thay quần áo, bụng Bội Mễ từ nãy đã ục ục kêu đói, Tử Sâm cứ tủm tỉm cười

Ra ngoài phòng bếp, Tử Sâm đặt cô ngồi lên bệ đá, mình thì ra dọn bãi "chiến trường" ban nãy của hai người. Vốn dĩ định ăn mừng Tử Sâm đã tốt nghiệp Đại học, có được tấm bằng cử nhân và sẽ bắt đầu về Tập đoàn làm việc. Cô nổi hứng muốn nấu ăn, ai ngờ lại thành đồ ăn cho anh.

Rau củ quả trên bệ đã bị Bội Mễ lúc nãy quơ tay rơi xuống đất, xoong nồi cô bày ra nấu ăn đang hổ lốn cộng thêm chút dịch thủy vẫn đọng trên sàn.

Anh dọn dẹp mọi thứ khoảng tầm 15 phút, sau đó mới bắt đầu nấu món. Vì đã đêm muộn, thời điểm ăn lúc này không tốt, Tử Sâm chỉ chuẩn bị các món nhẹ, chủ yếu là rau củ salad, một phần cơm gà nhỏ.

Xong xuôi anh bế cô ra bàn ăn, đặt trên đùi mình. Tử Sâm cầm bát cơm gà đã xé thịt, xúc thìa nhỏ đưa lên miệng cô. Bội Mễ ngoan ngoãn ăn nhanh, trông cô be bé ngồi trong lòng Tử Sâm như đứa trẻ. Một lúc sau cái bụng nhỏ có vẻ đã được lấp đầy, khuôn mặt cô tươi tỉnh hơn nhiều. Tử Sâm từ nãy ngồi đút ăn cho cô, thi thoảng cứ nhìn rồi cười, anh chưa ăn gì cả. Bội Mễ cầm lấy quả cà chua bi đỏ mọng, đưa lên miệng anh:


- Ăn đi...

Tử Sâm ánh mắt chăm chăm nhìn vào cô, khuôn miệng từ từ mở ra, hàm răng trắng cắn phập lấy nửa quả. Nước cà chua chảy ra ngoài mép, môi mỏng anh đang bóng lên vì nước cà chua. Ánh mắt cô bị thu hút, nhìn đôi môi kia như viên kẹo ngọt, vô ý mà Bội Mễ đưa miệng mình lại, chiếc lưỡi nhỏ liếm sạch nước cà chua. Tử Sâm im lặng nhìn hành động của cô, ánh mắt đen láy chằm chằm vào từng hành động chậm rãi một. Đến lúc chiếc lưỡi kia định rụt lại, tay anh ẩn đầu cô gần lại, môi mỏng nhanh chóng áp vào, bắt đầu càn quét khoang miệng, lưỡi anh dây dưa quấn chặt lấy lưỡi Bội Mễ, cổ họng lại ậm ừ kêu lên.

... 1 thời gian sau...

Tử Sâm về công ty cha làm, anh giữ chức Trưởng phòng, công việc luôn hoàn thành rất tốt, được huấn luyện nghiệp vụ và tiếp thu rất nhanh. Bội Mễ vẫn tiếp tục việc học hành, sắp đến kì thi cuối năm, thời gian ôn tập trên giảng đường cũng nhiều

Tối hôm đó ở Kí túc xá...

Á Tuệ vừa đi học thêm về, trên tay khư khư chiếc điện thoại tiến vào, Bội Mễ nằm trên giường nhìn vậy, lười nhác hỏi:

- Có gì mà chăm chăm cái máy vậy? Đi đứng nhìn trước sau đi mày

Á Tuệ hớ người, vội nói:

- Tao đang đọc tin giật gân... Con trai chủ tịch tập đoàn Triệu gia đang vướng tình ái với tiểu thư họ Lý...

Bội Mễ suy nghĩ một lúc, tập đoàn Triệu gia... Không phải là tập đoàn nhà Tử Sâm sao? Á Tuệ nói tiếp:


- Chính là vị tiên sinh Tử Sâm- nguyên trưởng Câu lạc bộ Kidhigh của mày đấy

Bội Mễ lúc này mới hớ người ra. Cô nhanh chóng giật máy Á Tuệ, con mắt căng ra đọc từng chữ báo viết. Nào là "trai tài gái sắc", gia thế khủng,... Hàng tá lời khen ngợi về cặp đôi này, những lời có cánh được dành cho cả hai. Tử Sâm trên mặt báo, đúng là anh rồi, bên cạnh lại đi cùng con gái ông Lý- Lý Lâm Thiên. Cô gái này trông cũng nhỏ nhắn, nét đẹp có chút đằm thắm, vừa đi du học về, bên nước ngoài cô gái này cũng có rất nhiều thành tích học tập đáng nể. Bên dưới là loạt ảnh của họ, nào là đi tiệc chung, rồi đi ăn bữa cơm của hai bên gia đình... Rất nhiều tấm ảnh được báo chí chụp lại, khui ra hết. Á Tuệ bỗng giật lại máy, bĩu môi rồi nói:

- Tưởng mày không mấy quan tâm chuyện thị phi này chứ?

Khuôn mặt Bội Mễ thoáng chút đơ lại, Á Tuệ nói tiếp:

- Haiz... Mày công nhận là họ đẹp đôi không? Tiên sinh Tử Sâm thì khỏi bàn, tiếng tăm cả trường này ai cũng biết. Nhưng nhìn vị tiểu thư họ Lý này xem, cô ấy cũng toát lên vẻ sang trọng biết bao, lại giỏi nữa chứ... Hai gia đình tập đoàn tài phiệt này, kết hợp này thì đúng "hổ mọc thêm cánh"... Một đám cưới nghìn tỷ, những đứa con kháu khỉnh...

Á Tuệ cứ ngồi đó lảm nhảm, không biết rằng Bội Mễ đã như chết lặng từ ban nãy




Bình luận

Truyện đang đọc