CƯỚP LẤY BÀN TAY VÀNG CỦA VAI CHÍNH!

Edit: Nì

Beta: Linh211 + Miêu Nhi

"...... cắt đứt cơ duyên của ta, ngăn cản ta tu đạo, ta muốn nàng ta chết! Khiến nàng ta chết."

Bạch y nữ tử thần sắc kích động, trạng thái điên cuồng, Văn Khanh đành phải đánh ngất nàng ta, sau đó bước vào không gian vô tận. Thế giới lần này nàng chưa bao giờ gặp qua - thế giới tu chân. Nơi này khắp nơi đều ẩn chứa nguy hiểm, nàng cần phải cẩn thận tính toán.

*

[ Thanh Nguyên đạo quân ] : Ah! Tử Thần tiểu muội đã lâu không xuất hiện, lão đạo vô cùng nhớ muội đó!

[ Hợp Hoan lão tổ ]: Ha, ngươi là nhớ cánh gà, xương sườn, tương thịt bò của muội ấy thì có.

[ Thanh Nguyên đạo quân ]: Chẳng lẽ ngươi không nhớ?

[ Hoa âm đạo quân ]: Ta cũng nhớ tiểu tỷ tỷ, nhớ cổ vịt cay, nhớ bò kho, nhớ cánh gà mật ong....

[ Thiều Quang ma tôn ]: Lầu trên, đêm khuya rồi đấy!

[ Tiêu Dao Tử ]: Tử Thần tiểu muội biến mất lâu lắm rồi? Là bế quan hay là.....

[ Hoa âm đạo quân ]: Đừng nói bừa! Tiểu tỷ tỷ chính là Tử Thần, sao có thể dễ dàng ngã xuống như vậy?

[ Tử Thần ] : Mọi người khoẻ không, đã lâu không gặp!

[ Huyền Thanh đạo quân ]: Đậu má! Xác chết sống dậy?

[ Hoa âm đạo quân ]: Tiểu tỷ tỷ ngươi rốt cuộc đã trở lại! Nhớ tỷ muốn chết!

[ Tử Thần ] : Nhớ ta hay là nhớ cánh gà?

[ Thanh Nguyên đạo quân ] : Đều nhớ đều nhớ! Tiểu muội mau lì xì lão đạo một ít đồ ăn ngon để cho đỡ thèm nào!

[ Huyền Thanh đạo quân ]: Thịt kho tàu, đầu sư tử, sườn heo chua ngọt, thịt Đông Pha!

[ Nguyên Chân đạo quân ]: Phật khiêu tường, cơm dứa, thịt viên tứ hỉ, tương thịt bò!

[ Tử Thần ]: Ngại quá, bây giờ ta cũng đang ở Thương Lan giới giống các ngươi.

Văn Khanh đi qua nhiều thế giới như vậy, chỉ có đồ ăn ở Thương Lan giới là khó ăn nhất! Khó trách người trong nhóm mỗi ngày đều nhao nhao đòi nàng phát đồ ăn ngon.

Lần này đúng là rất khéo, người ủy thác Hà Văn Khanh trùng hợp cũng đến từ Thương Lan giới, mà bàn tay vàng duy nhất của Văn Khanh ở tu chân giới chính là cái nhóm lì xì này, đương nhiên là phải chọn nó rồi. Huống hồ nàng cũng nhớ mấy ông bạn già trong nhóm. Xuyên qua nhiều thế giới như vậy, vẫn còn có người nhớ rõ mình, thật là một việc vô cùng may mắn.

[ Huyền Thanh đạo quân ] : Muội đang ở Thương Lan giới hả? Không đúng, muội làm sao có thể ở Thương Lan giới? Chẳng lẽ muội có thể vượt qua không gian?

[ Nguyên Chân đạo quân ] : Hay Tử Thần tiểu muội thật sự là thần?

Có thể xuyên qua thời không trừ bỏ thần còn có thể là ai?

[ Thanh Nguyên đạo quân ]: Đại thần ngươi còn thiếu người hầu không? Cái loại mà vừa có thể làm ấm giường lại vừa có thể bán manh ý!

[ Thiều Quang ma tôn ] : Ngươi không biết xấu hổ sao? Mặt Thanh Nguyên ngươi toàn nếp nhăn, đừng đi ra ngoài doạ người! Đại thần nhìn ta này, đệ nhất mỹ nam Tứ Hải Bát Hoang, nhan sắc giá trị ngàn vàng, mang ra ngoài tuyệt đối không mất mặt.

[ Hoa âm đạo quân ]: Tiểu tỷ tỷ ~~(づ ̄ ³ ̄)づ

[ Tử Thần ]: Khụ! Cái đó.... Mọi người hiểu lầm rồi, ta không phải thần, có thể vượt qua vị diện cũng là ngoài ý muốn.

Trong nhóm yên tĩnh ba giây, sau đó lại bắt đầu náo nhiệt lên.

[ Hoa âm đạo quân ]: Dù sao cũng rất lợi hại nha! Ta mặc kệ, có thế nào ta cũng muốn ôm đùi!

[ Thanh Nguyên đạo quân ]: Đều ở Thương Lan giới, có phải chúng ta có thể gặp mặt không? Gọi là gặp mặt offline đúng không?

[ Tử Thần ]: Chuyện gặp mặt nói sau đi, ta bây giờ vẫn là phàm nhân, phải chuẩn bị gia nhập tông môn trước đã.

[ Hợp Hoan lão tổ ]: Tử Thần muội tử đến Hợp Hoan Tông của ta đi! Cũng để lão đạo làm hết lễ nghĩa của chủ nhà.

[ Hoa âm đạo quân ]: Phải đến Thái Nhất Tông của ta mới đúng! Tiểu tỷ tỷ, ta nói với ngươi, tông chúng ta có nhiều mỹ nam nhất, mười đại mỹ nam của Tu Chân giới thì Thái Nhất Tông chiếm năm người rồi, sáu tông khác chiếm năm người còn lại!

[ Thanh Nguyên đạo quân ]: Tới Vô Cực Tông của ta! Cửu phẩm đan sư duy nhất của Thương Lan giới ở Vô Cực Tông, hắn là sư đệ của ta, soái cực kì lại còn độc thân, để ta làm mai cho hai người!

[ Nguyên Chân đạo quân ]: Tới Thiên Phù Tông đi! Tông môn ta chuyên chế phù mười vạn năm rồi, chúng ta có thể cùng nhau nghiên cứu bùa chú đó!

[ Huyền Thanh đạo quân ]: Đến Huyền Kiếm Tông! Kiếm tu soái khí nhất! Vũ lực cũng cao nhất! Có thể lấy một địch mười các tông môn khác!

[ Thiều Quang ma tôn ]: Tới Ma Tông của ta! Chính đạo toàn bọn ngụy quân tử dong dài, thật phiền!

[ Huyền Thanh đạo quân ]: @ Thanh Nguyên đạo quân @ Nguyên Chân đạo quân @ Hoa âm đạo quân Gần đây rảnh rỗi quá, không bằng chúng ta cùng nhau đi tiêu diệt ma tông nhỉ?

[ Thanh Nguyên đạo quân ]: Ý kiến hay! Lão đạo cũng muốn hoạt động gân cốt một chút!

Văn Khanh đứng ở bên ngoài xem kịch, người trong nhóm vẫn trước sau như một vô sỉ, cũng không biết những đệ tử tông môn sau khi nhìn thấy dáng vẻ này của mấy lão tổ tông, bọn họ có kinh ngạc đến rớt tròng mắt không nhỉ?

Văn Khanh bò dậy khỏi đống cỏ khô, sờ sờ chiếc bụng khô quắt, không khỏi thở dài, xuyên đến thời điểm trước khi cốt truyện xảy ra đúng là rất tốt, nhưng đói bụng thì không ổn.

Nàng nhìn màn hình trong suốt trước mặt, cả nhóm đang công khai lên án Thiều Quang. Nàng vẫn luôn tò mò, Tu Chân giới không có di động, Thanh Nguyên bọn họ làm thế nào vào được nhóm lì xì, nhưng giờ thì đã hiểu rồi, nó có thể huyền phù* ở trước mặt, lúc nào không cần dùng thì giấu đi là được.

* Huyền phù: nổi lơ lửng.

Văn Khanh đã gửi một vị trí, sau đó tag @Hoa Âm.

[ Tử Thần ] : Ta ở gần Thái Nhất Tông nhất, đi nơi đó đi, làm phiền Hoan Âm....

" Ách?" Văn Khanh nhìn bạch y nam tử đột nhiên xuất hiện trước mặt mình, mày kiếm mắt sáng, phong thần tuấn lãng. Nửa đêm nửa hôm tự nhiên nhảy ra một người, suýt chút nữa hù chết nàng!

Văn Khanh đột nhiên nghĩ đến điều gì, thử thăm dò hỏi một tiếng: " Hoa Âm?"

" Là ta." Giọng nói mát lạnh sạch sẽ giống như dòng suối trong.

Ách? Nàng ở trong nhóm còn chưa nói xong, người cũng đã đến trước mặt nàng, thuấn di cũng không nhanh đến vậy chứ? Văn Khanh không biết là Hoa Âm vừa biết tin tức chính xác của nàng liền lập tức bay lại đây. Hắn gấp không chờ nổi muốn nhìn một chút, tiểu tỷ tỷ thần bí khó lường rốt cuộc trông như thế nào. Kết quả ấy hả, ừ, chắc là cao nhân đều không câu nệ tiểu tiết chăng.

Văn Khanh vội thông báo cho mấy người kia.

[ Tử Thần ]: Ta đã gặp Hoa Âm rồi, hẹn gặp lại sau!

[ Thiều Quang ma tôn ]: Tiểu tử Hoa Âm này, vô thanh vô thức, tốc độ lại nhanh đến doạ người.

[ Hợp Hoan lão tổ ] : Hoa Âm Hoa Âm, ngươi nhìn thấy Tử Thần tiểu muội rồi hả? Mau chụp ảnh cho chúng ta xem!

[ Thanh Nguyên đạo quân ]: Đúng đúng đúng! Chụp ảnh chụp ảnh, phòng trường hợp về sau gặp mặt lại không nhận ra.

Hoa Âm quyết đoán đóng màn hình, nhìn Văn Khanh nói: " Đừng để ý bọn họ."

Văn Khanh gật đầu, bây giờ nàng chỉ là một tiểu đậu đinh tám tuổi, xanh xao vàng vọt thì có cái gì để xem.

Hoa Âm lấy ra một mô hình phòng ở từ trong không gian, ném xuống đất, mô hình lập tức biến thành một ngôi nhà tinh xảo. Văn Khanh xem đến ngây người, thủ đoạn của tu sĩ quả nhiên thần kỳ, phòng ở tùy thân, so với không gian tùy thân của nữ chủ cũng không kém.

"Tiểu tỷ tỷ, ngươi vẫn còn là thân thể phàm nhân, không bằng nghỉ ngơi ở nơi này một đêm, ngày mai chúng ta trở về được không?"

"Được." Đề nghị của hắn rất hợp với tâm ý của Văn Khanh, nguyên chủ đã nhịn đói hai ngày, suy yếu vô lực nên cần phải nghỉ ngơi.

" Hoa Âm, ngươi có đồ ăn không? Thân thể này của ta đã hai ngày không ăn cơm rồi."

Nghe vậy, Hoa Âm vội vàng lấy ra mấy món nhìn không giống đồ ăn cho lắm: "Sau khi tiểu tỷ tỷ biến mất, vì thèm nên ta đã đi tửu lầu nổi tiếng nhất mua một chút, nhưng vẫn không bằng đồ ăn tỷ tỷ đưa."

Văn Khanh nếm mấy món, hương vị đều giống nhau, miễn cưỡng có thể ăn được.

Sau khi ăn xong, nàng lại mượn phòng tắm để tắm rửa sạch sẽ. Hoa Âm tặng nàng một bộ trang phục cấp cao, quần áo mặc trên người tự động điều chỉnh lớn nhỏ theo dáng người nàng, quả nhiên thần kỳ vô cùng.

Hoa Âm chiếu cố như thế, cũng khiến Văn Khanh nhẹ nhàng thở ra, lúc trước nàng còn lo lắng lần này biến thành một phàm nhân bé nhỏ không đáng kể, không biết mấy vị đại năng này có thể trở mặt không quen biết hay không? Xem ra là nàng lo lắng nhiều rồi.

Sau lưng có bảy vị tu chân lão đạo chống lưng, nàng ở Thương Lan giới có đi ngang cũng không thành vấn đề, còn sợ không hoàn thành nhiệm vụ sao?

Trong thế giới này, người uỷ thác Hà Văn Khanh vốn là một đứa trẻ mồ côi, lúc Thái Nhất Tông chiêu mộ đồ đệ bị nghiệm ra linh căn, sau đó được mang về tông môn. Nàng là thủy hoả song linh căn - hai thuộc tính tương khắc, tu hành không dễ, nhưng tâm kiên định hướng đạo, khổ tu không tha, cần cù bù thông minh. Sau có cơ duyên xảo hợp, tìm được công pháp thích hợp với mình, tu vi tiến triển cực nhanh.

Nàng đến từ nhân gian, từ nhỏ xem những biến đổi ở nhân gian, tâm tính cứng cỏi, từ lúc đến tông môn cũng chỉ vùi đầu khổ tu một lòng theo đuổi đại đạo. Nàng tự làm thấp bản thân, không cùng người qua lại nhưng phiền toái vẫn cố tình từ trên trời giáng xuống.

Đối phương là con gái của trưởng lão tông môn, thiên phú tuyệt hảo, tư chất bất phàm, mười tuổi Trúc Cơ, mười tám tuổi làm nên thành tựu Kim Đan, ba mươi bảy tuổi Kết Anh, được cho là đệ nhất thiên tài Thương Lan giới. Theo lý thuyết là thiên chi kiêu nữ, vốn cùng nàng không có quan hệ, cũng không biết vì sao Khúc Thiên Ca không đội trời chung với nàng, thường xuyên gây phiền toái.

Đoạt cơ duyên của nàng, hủy đạo tâm của nàng, thậm chí còn vu oan nàng cấu kết với tà đạo, khiến nàng mất hết thanh danh, chính đạo bất dung, cuối cùng còn thiết kế đem nàng đưa cho tà tu làm thiếp, sau đó bị hút khô tu vi mà chết...

Ở vị trí của Hà Văn Khanh thấy thì không thể hiểu được tại sao Khúc Thiên Ca nhằm vào nàng, nàng cũng không biết đã đắc tội đối phương khi nào. Ở vị trí của người ngoài cuộc thì thấy rõ, Khúc Thiên Ca chèn ép Hứa Văn Khanh như vậy - đơn giản vì nàng ta trọng sinh.

Bình luận

Truyện đang đọc