ĐẠI ĐẠO TRIÊU THIÊN

Tỉnh Cửu xoay người nhìn về phía Triệu Tịch Nguyệt, không nói gì.

Triệu Tịch Nguyệt mở thật to hai mắt, có chút nghi hoặc.

Tỉnh Cửu đang suy nghĩ chuyện gì.

Cách nhìn của hắn đối với vạn vật vẫn luôn như trước, không có gì thay đổi, chưa bao giờ nghĩ tới chuyện nhập thế cảm ngộ, bởi vì làm vậy quá mức tận lực.

Lúc ban đầu có chín ngày ở sơn thôn, chỉ là vì muốn thích ứng với thân thể này, mà hắn mang theo Triệu Tịch Nguyệt đi lên Thần Mạt Phong, cũng chỉ là kéo dài nhân quả kiếp trước.

Tầm mắt của hắn rời khỏi Triệu Tịch Nguyệt, nhìn phía Nguyên Khúc bên trong đạo điện đang cùng Cố Thanh nói gì đó.

Nguyên Khúc là nhân quả kiếp này, chỉ có Cố Thanh mới thật sự là chính mình đi tới trước mắt của hắn.

Đương nhiên còn có hồ yêu đến từ Ứng Thành kia nữa.

Trên bếp lò cạnh vách đá đang đặt thiết ấm, trà đen bên trong ấm chậm rãi nhuận ra tư vị, Tiểu Hà ngồi xổm trước lò, sợi tóc bị mồ hôi ướt nhẹp dính vào hai bên má, dáng vẻ rất ưa nhìn.

Nhìn nàng, Tỉnh Cửu chợt nhớ tới Liễu Thập Tuế.

Liễu Thập Tuế cùng Triệu Tịch Nguyệt như thế, đều là kiếp trước kéo dài, cũng tựa như Triệu Tịch Nguyệt, vượt ra khỏi dự đoán của hắn.

Hai người đều trời sinh đạo chủng, không muốn ở bên trong Thanh Sơn yên tĩnh tu hành, lại một mực muốn lật lại bản án cũ, không thì lại muốn đi làm nội ứng.

Tỉnh Cửu thật không biết đám tiểu tử này suy nghĩ như thế nào.

Triệu Tịch Nguyệt xem như được hắn dẫn về chính đạo, không tiếp tục lãng phí sinh mệnh đi tra xét chuyện phi thăng nữa, nhưng Liễu Thập Tuế vẫn đi ở trên con đường chính hắn lựa chọn, không biết tương lai còn gặp phải bao nhiêu phiền phức.

Hiện tại phiền phức của Liễu Thập Tuế cũng đã rất nhiều rồi.

Không phải chuyện trên Tích Lai Phong, mà là vấn đề tu hành.

Thanh Sơn kiếm đạo của Liễu Thập Tuế đã từng bị phế, dựa vào yêu đan cùng Huyết Ma Giáo bí pháp mới coi như được tân sinh, sau đó lại theo Tây Vương Tôn học Vụ Đảo kiếm pháp mấy năm.

Những thứ này đều là đạo pháp cao thâm nhất thế gian, vấn đề ở chỗ hệ thống hoàn toàn khác biệt, chính tà khác nhau, căn bản không có cách nào đồng thời tồn tại.

Hiện tại cảnh giới của Liễu Thập Tuế còn thấp, tạm thời không cảm nhận được tai hại, thậm chí sẽ có vẻ so với người tu hành tu vi ngang nhau mạnh mẽ hơn rất nhiều, nhưng theo thời gian tu hành tăng cường, cảnh giới tăng lên, một ngày nào đó sẽ xảy ra chuyện. Đến thời điểm đó vài loại đạo pháp bất đồng tương hỗ xung đột, nhẹ thì kinh mạch lại đứt, nặng thậm chí khả năng trực tiếp biến thành tro bụi.

Ngày đó Tỉnh Cửu nói nếu như Liễu Thập Tuế đi Hành Vân Phong tu hành kiếm ý thối thể, có lẽ có thể giải quyết vấn đề này, chỉ là không muốn Liễu Thập Tuế suy nghĩ quá nhiều.

Nếu như cảnh giới bây giờ của Liễu Thập Tuế thấp hơn chút, Kiếm Phong có lẽ thật sự có thể giúp hắn tẩy luyện lại một lần, hiện tại thì đã hơi chậm mất rồi.

Phóng mắt nhìn khắp Triêu Thiên đại lục, nơi có thể giải quyết vấn đề tu hành của Liễu Thập Tuế chỉ có năm.

Vân Mộng Sơn khẳng định không nỡ để cho Kỳ Lân xuất thủ, Triều Ca thành toà Thái Thường Tự kia có tác dụng càng thêm quan trọng, Nhất Mao Trai hắn lại không quen, như vậy chỉ còn lại hai nơi.

Hiện tại Phương Cảnh Thiên dựa vào chuyện Tả Dịch làm khó dễ, vừa vặn mượn cơ hội này đưa Liễu Thập Tuế tới.

Tỉnh Cửu nghĩ như vậy, nhìn sang Triệu Tịch Nguyệt nói: "Kiếm thư nói chuyện gì?"

Triệu Tịch Nguyệt nói: "Thiên Quang Phong Mặc Trì trưởng lão muốn cầu tổ chức phong hội, trưng cầu chư phong đồng ý."

Người tu đạo phần lớn thời gian đều dùng để bế quan tu hành, đối với việc khai hội nghị sự từ trước đến giờ không có hứng thú gì.

Phong hội chính là hội nghị nghị sự cấp bậc cao nhất Thanh Sơn, thương nghị tất nhiên đều là đại sự, bình thường đều do chưởng môn chân nhân hoặc kiếm luật Nguyên Kỵ Kình tự mình triệu tập, thường thường cách mấy năm mới có một lần. Trưởng lão phổ thông như Mặc Trì yêu cầu tổ chức phong hội, cần được tất cả các phong chủ đồng ý, càng phi thường hiếm thấy.

Tỉnh Cửu nhớ rất rõ ràng, tình huống như vậy phát sinh lần trước là hơn ba trăm năm trước, năm ấy Nhân tộc cùng Tuyết quốc ở Lan Lăng cánh đồng tuyết phát sinh một hồi đại chiến, Liễu Từ mang theo Cửu Phong cường giả đi cứu viện, Minh Sư từ chỗ của Quyển Liêm Nhân tra được một số bí mật, nhân cơ hội lẻn vào Thanh Sơn muốn đem người kia cứu ra ngoài, kết quả bị hắn một chiêu kiếm chém giết, sau đó một vị trưởng lão Thượng Đức Phong đưa ra yêu cầu tổ chức phong hội, trên danh nghĩa là tổng kết việc này, kỳ thực ngầm có mũi kiếm nhắm thẳng vào Thiên Quang Phong, muốn truy cứu trách nhiệm của Liễu Từ.

Lần này Mặc Trì yêu cầu tổ chức phong hội, dùng danh nghĩa cũng là thảo luận chuyện xử lý Bất Lão Lâm, nhưng ai cũng biết chân chính muốn nói chính là chuyện của Liễu Thập Tuế.

Như vậy mục tiêu của Thiên Quang Phong chính là Tích Lai Phong?

Tỉnh Cửu biết Mặc Trì là người đàng hoàng, người đàng hoàng hiếm khi tức giận mới đáng sợ, nhưng hắn không nghĩ chuyện này đơn giản như vậy.

Chuyện của Liễu Thập Tuế là việc nhỏ, dù cho dùng Bất Lão Lâm làm lời dẫn, các phong chủ kia cũng sẽ không đồng ý tổ chức phong hội.

Triệu Tịch Nguyệt nói: "Đều đồng ý, bao gồm cả Quảng Nguyên chân nhân đang bế quan."

Thần Mạt Phong xếp hạng cuối cùng, kiếm thư được đưa đến trong tay Triệu Tịch Nguyệt, nói rõ những người còn lại đều đã kí tên rồi.

Chuyện này khẳng định có vấn đề.

Tỉnh Cửu không có bất ngờ.

Chuyện của Liễu Thập Tuế là việc nhỏ, nhưng nhiều người tham dự, sẽ trở thành chuyện lớn.

Có mấy người chính là muốn đem chuyện này biến thành chuyện lớn.

Triệu Tịch Nguyệt bỗng nhiên nói: "Có người thông qua Quyển Liêm Nhân đang tra chuyện Tả Dịch."

Từ cánh đồng tuyết lúc trở về, hắn cùng Triệu Tịch Nguyệt lần đầu tiên đối thoại chính là hai từ Kiếm Phong cùng Tả Dịch.

Bọn họ lần đầu tiên gặp mặt chính là ở Kiếm Phong, đêm đó bọn họ giết chết Tả Dịch.

Đây là bí mật không ai biết rõ, ngoại trừ Liễu Thập Tuế.

Nhưng Liễu Thập Tuế cũng không biết được chi tiết.

Tỉnh Cửu vẫn biết Triệu Tịch Nguyệt ở bên trong Cửu Phong có giúp đỡ.

Người kia hẳn là nội ứng mà Triều Ca thành thậm chí là hoàng cung chôn ở bên trong Thanh Sơn.

Đã như vậy, hắn đương nhiên sẽ không để ý tới.

"Phong hội vào thời gian nào?"

"Mười ngày sau."

"Chúng ta cũng đi xem xem."

"Tốt."

......

......

Thất Hải quận Giám Lợi thành không quá lớn, ước chừng hơn mười vạn nhân khẩu, nhưng đủ để chống đỡ hơn mười nhà y quán.

Trọc thủy có một đạo nhánh sông đi ngang qua trong thành, thu thụ ở hai bên theo gió mà rụng lá, hình ảnh rất đẹp, nơi lá vàng đầy đất, có tòa y quán nhìn rất phổ thông.

Trên biển của y quán không có hoa hải đường, mà là một mảnh lá bạch quả.

Một nam tử cao lớn đi vào y quán, không đợi tiểu nhị y quán chiêu đãi, trực tiếp lấy ra một khối mộc bài, nói: "Ta là tới lấy kết quả."

Khối mộc bài này là gỗ liêu âm trầm, cực kỳ ngăm đen, mặt trên khắc một cái tiểu kiếm, khí tức trầm trầm, chính là Thanh Sơn kiếm bài không cách nào giả bộ.

Nam tử cao lớn tên là Giản Như Sơn, chính là Lưỡng Vong Phong đệ tử, không biết tại sao hắn bỗng nhiên xuất hiện ở Giám Lợi thành nơi phương bắc.

Hắn muốn lấy kết quả tự nhiên không phải kết quả khám bệnh.

Y quán đóng cửa lớn, trận pháp khởi động, ngăn cách âm thanh cùng khí tức trong ngoài.

Giản Như Sơn nhìn chằm chằm vào mắt đại phu nói: "Người kia chính là chấp sự của các ngươi, ta không tin cách thời gian dài như vậy, các ngươi còn không tra được hắn đang ở đâu."

Vị đại phu kia híp mắt nói: "Người mà ngươi muốn tìm đã chết rồi."

Giản Như Sơn biểu hiện khẽ biến, nói: "Ta phải biết vì sao hắn lại chết."

Đại phu lẳng lặng nhìn hắn nói: "Đây là sự tình nội bộ của Quyển Liêm Nhân chúng ta, tại sao phải nói cho ngươi?"

Giản Như Sơn liên thanh hỏi: "Có phải là Tả Dịch sư thúc thông qua hắn tra được một số vấn đề, vì lẽ đó hắn mới bị diệt khẩu?"

Đại phu không muốn để ý đến hắn, nói: "Nếu như quý khách không có chuyện gì khác muốn hỏi, xin mời rời đi."

Giản Như Sơn hơi giận nói: "Ngươi dám vô lễ như thế?"

Đại phu hờ hững nói: "Quyển Liêm Nhân tự nhiên không dám vô lễ đối với Thanh Sơn tiên sư, nhưng yêu cầu cùng câu hỏi của ngươi vô lễ trước."

Cửa lớn y quán một lần nữa mở ra.

Tên tiểu nhị đi tới bên người đại phu, nghĩ lúc trước dáng vẻ tên đệ tử Thanh Sơn trước khi rời đi đầy phẫn nộ, có chút bận tâm hỏi vài câu.

"Thanh Sơn hung hăng nhiều năm, nhưng cũng không phải thật sự không nói lý lẽ, hiện tại thực sự là đời sau không bằng đời trước, nhưng chúng ta ở Thanh Sơn cũng có người, vì lẽ đó không cần để ý tới."

Đại phu đề bút bắt đầu viết, cúi đầu nói: "Phân loại bính đẳng, nhưng muốn dùng tốc độ nhanh nhất đưa về Triều Ca thành đi."

Tiểu nhị có chút không rõ, nghĩ thầm tin tức bính đẳng xác thực trọng yếu, chỉ là vì sao vội vã như thế?

Đại phu không ngẩng đầu, yên lặng nghĩ, năm đó Tích Lai Phong chủ Phương Cảnh Thiên muốn giết Tỉnh Cửu, hiện tại Lưỡng Vong Phong lại đang tra chuyện có liên quan đến Tỉnh Cửu, tranh đấu bên trong Thanh Sơn đã đến một bước này ư?

Bình luận

Truyện đang đọc