DANH KIẾM KHÔNG THỂ DUY TÂM

Khi tôi trở về ký túc xá, ba cô bạn cùng phòng của tôi đều có mặt. San San luôn xuất quỷ nhập thần là người đầu tiên xông lên nắm lấy tay tôi, nhìn xung quanh, cuối cùng cười hì hì nói: “Trông bộ dạng này của cậu nè, có phải có tin tốt muốn kể tụi mình nghe đúng hông?”

Trong lòng tôi cảm thấy ấm áp, có lẽ Tuế Tuế đã thầm kể cho mấy cổ hết rồi, chỉ là đang lo lắng cho tôi.

Tôi: “Đúng đấy! Mình tuyên bố, từ hôm nay trở đi, mình cũng thoát ế rồi!” Tôi vỗ vai Đại Lâm, nói vài lời thâm ý giáo dục Đại Lâm rằng, đừng luôn vùi đầu làm bài tập, phải đi tham quan thảo nguyên bao la bát ngát bên ngoài nhiều một chút.

Đại Lâm lắc đầu: “Mình không chấp nhận được chuyện yêu đương với người có IQ thấp hơn mình.”

Tôi, Tuế Tuế, và San San lộ ra ánh mắt kinh hoàng: “Cậu tính ế suốt đời đó hả!”

Đại Lâm: “…”

Cùng tụi tôi đùa giỡn được một lúc, San San bận rộn lại chạy mất, khi đi còn thật nhây chụt chụt tôi một phát, bỏ qua vết son trên má, tôi vẫn hơi bị vui.

Lúc này, QQ nhận được yêu cầu kết bạn của lão Trương, tôi lại đồng ý, rồi hắn vui sướng gọi tôi lên game.

Tựa như trước đây, lại không giống trước đây.

Tôi do dự một lúc, cuối cùng vẫn đăng nhập cái acc Cầu Lông kia của mình.

Mà lão Trương, thì đang chờ tôi trên đỉnh Trích Tinh Lâu.

Tôi hơi nghi ngờ một chút, tại sao phải vào một ngày như hôm nay, tiếp tục kiên trì nhảy Trích Linh Lâu. Cho đến khi tôi đến bên cạnh lão Trương, hắn thuần thục ôm lấy tôi, trong vòng ba mươi giây, mang tôi đáp xuống chỗ NPC sẽ xuất hiện lúc diễn ra hoạt động thất tịch.

Tôi:!!!

Cho nên lão Trương, cái con mèo hoang Tây Vực này, cái đồ trai thẳng thích diễn sâu đấy, đó giờ luôn gạt tôi?!

Lão Trương cười ha hả: “Thì không phải là muốn đi chơi với em lâu thêm một chút sao! Làm xong nhiệm vụ thất tịch, em lại muốn đi đánh danh kiếm với lão đại…”

Được rồi, tôi chấp nhận lời giải thích này, dù sao lão Trương từng tưởng rằng tôi thích Vị Vụ mà tủi thân chít chít suốt hai năm, không biết sau lưng khóc ướt lông mèo bao lần rồi.

Tưởng tượng ra biểu cảm mèo con khóc thút thít, tôi liền tha thứ cho hắn trong nháy mắt.

Lão Trương thấy tôi không hỏi nữa, bèn dắt tôi đến Tam Sinh Thụ, giống như mỗi lần luyện tập nhảy Trích Tinh Lâu xong.

Tôi vừa đáp đất, trong không trung bỗng dưng bay lên thật nhiều Vạn Gia Đăng Hỏa mà tôi thích nhất, còn có thật nhiều thật nhiều Minh Giáo đứng ở đây thi triển Triều Thánh Ngôn.

Khắp trời là pháo hoa rực rỡ.

Đầy đất là Triều Thánh Ngôn lấp lánh.

Là lời tỏ tình lãng mạn nhất của môn phái Minh Giáo này.

Tôi và lão Trương đứng trong biển lửa, nói thật nhiều lời với nhau.

Cuối cùng tôi hỏi hắn: “Anh biết địa chỉ của em, điện thoại của em, tại sao không trực tiếp đến tìm em vậy?”

Lão Trương đột nhiên nghiêm túc trả lời: “Chưa được em đồng ý, mà đã tới cổng chặn đường, loại hành vi này còn có thể gọi là thích sao?”

Tôi nói đùa rằng: “Chẳng phải trong tin tức thường hay có mấy anh chàng si tình, gió mặc gió, mưa mặc mưa, mỗi ngày chờ đợi cô gái mà mình vừa gặp đã thương à?”

Lão Trương không tán thành nói: “Đó không gọi là si tình, cái đấy gọi là biến thái.”

Tôi đột nhiên bị Vị Vụ nhập, tự dưng có cảm giác rất tự hào —— Con trai tui thật giỏi quá!

Nếu như cách suy nghĩ này của lão Trương, có thể copy paste cho người khác thì tốt rồi.

Lão Trương có lẽ là thấy tôi không lên tiếng, nên spam QQ của tôi một tràng biểu cảm mèo con ngoan ngoãn đáng yêu, cẩn thận dè dặt hỏi: “Anh nói không đúng hở? Chính là anh cảm thấy, không nên quấy rầy người mình thích. Hai người thích nhau, thì điều đầu tiên nên là em tình anh nguyện.”

Tôi còn đang đắn đo nên trả lời lão Trương như thế nào, thì hắn nói tiếp: “Nếu như em không đồng ý, thì em cứ nói, anh có thể làm như chưa từng nói gì.” Nhìn thấy câu này của hắn, trong lòng tôi đột nhiên có chút khác thường —— Tuy có lúc nghe được mấy câu kiểu “Tình yêu làm con người ta thấp hèn”, nhưng nếu bởi vì tình cảm mà thỏa hiệp tiêu chuẩn làm người, vậy cũng quá không có nguyên tắc rồi.

Tôi mới vừa định phản bác, kết quả lão Trương lại kèm thêm một câu: “Thế nhưng, anh vẫn giữ vững quan điểm này.”

A, thật tốt.

Tôi: “Em, không thể càng đồng ý hơn nữa!”

Lão Trương hết cẩn thận dè dặt trong nháy mắt, điên cuồng khen ngợi tôi, lố đến mức làm tôi nghi ngờ hắn có phải tốt nghiệp chuyên ngành tâng bốc từ trường đại học nào đó không.

Cách đó không xa, tôi thấp thoáng thấy bóng dáng nhân vật của Vị Vụ và Kiếm ca.

Tôi vận đến thì cũng khôn ra, vọt tới YY của Vị Vụ. Thấy trong đó chỉ có Vị Vụ và Kiếm ca, hai người đang cảm thán ——

Kiếm ca: “Tự dưng tôi thấy phương án kia không được, kém xa cái này.”

Vị Vụ: “Phương án nào?”

Kiếm ca: “Tôi dự định tạo một niềm vui bất ngờ cho Tuế Tuế, nhìn lão Trương, tôi cảm giác cái phương án kia không ổn. Không được, tôi phải đi bảo bọn họ sắp xếp cho tôi một đám Thuần Dương, rồi để tôi đứng giữa, dùng kỹ năng cho Tuế Tuế.”

Vị Vụ: “Cậu nói thế, tôi đột nhiên cảm thấy cũng nên tổ chức cho Vệ Tân giống vậy. Dù gì Trường Ca Môn cũng có thể khoe kỹ năng.”

Kiếm ca rất tán thành: “Thế cùng đi hỏi ý kiến lão Trương thử.”

Vị Vụ: “Ừm, tuy lão Trương bình thường không thông minh cho lắm, nhưng về mặt này thì lại rất hữu dụng.”

Tôi: “…”

Tôi, bởi vì Vệ Tân không có mặt, cho nên Cầu Lông không bị bại lộ, làm bộ chính mình chưa từng bước chân vô đây.

Yên tâm đi, em nhất định sẽ âm thầm phối hợp với hai anh, che giấu thật sâu tên tuổi cùng công trạng.

Tôi đang định chuồn, thì Vị Vụ với Kiếm ca đột nhiên triển khai một cuộc đối thoại mang tính triết học giữa hai người đàn ông.

Kiếm ca: “Sao hôm nay không thấy Vệ Tân đâu?”

Vị Vụ: “Tôi mua cho em ấy một cái quần da bó sát người.”

Kiếm ca: “Cho nên?”

Vị Vụ: “Em ấy đang cố gắng mặc cái quần da đó.”

Kiếm ca: “Quần quá chặt, mặc không được.”

Vị Vụ: “Không, là thẹn tâm quá chặt, mặc không được.”

Kiếm ca phát ra một tiếng “ồ~”.

Mà tôi chỉ có thể yên lặng nói mát ở trong lòng: Trước đây thật sự coi thường đại sư huynh rồi, phúc hắc cái gì chứ, căn bản là một quý ngài đáng sợ!

Tôi vốn dĩ cảm thấy mình không nên nghe tiếp nữa.

Nhưng! Là!

Kiếm ca đột nhiên lại đặt ra một câu hỏi chí mạng: “Tại sao phải mua quần da?”

Vị Vụ nói một cách đầy hàm ý sâu xa: “Quần da, là một ngọn lửa nóng trong mùa đông.”

Kiếm ca lại hiểu rõ “ồ~” một tiếng.

Tiếp theo tôi nhận được tin nhắn của Kiếm ca: [Link mua sắm] Theo sự hiểu biết của em về Tuế Tuế, thì em thấy em ấy sẽ thích quần da loại này chứ? Đủ giữ ấm không?

Tôi: …

Không hổ là sắt thép thẳng nam bảy năm sinh nhật bạn gái luôn tặng tiền.

Kiếm ca, anh có thể lý giải không quá chính xác cái từ “Lửa nóng” này rồi!

Tôi uyển chuyển truyền đạt sự hiểu biết của mình về gu thẩm mỹ của Tuế Tuế cho Kiếm ca hay, tiếp theo nhanh như tên lửa chuồn ra khỏi YY.

—— Tôi sợ mình sẽ tiếp tục nghe thấy cái gì không nên nghe thấy.

Vạn Gia Đăng Hỏa bên này vẫn chưa cháy hết, Tuế Tuế bên kia đã nhắc nhở tôi đi xem Tieba (*) —— Tieba của server tụi tôi có một topic đang hot, mắng lão Trương là tra nam, mấy bữa trước còn thân thiết với Mộc Cẩn Hoa Khai, ngày hôm nay thì lại bắn pháo hoa cho Cầu Lông.

(*) Là một loại diễn đàn trực tuyến bên Trung. Mỗi server của JX3 luôn có tieba riêng để post tin tức, mua bán, hay thị thọt trong server.

Lời văn của người viết topic, am hiểu sâu bút pháp Xuân Thu (*), đắp nặn Mộc Cẩn Hoa Khai thành một đóa sen trắng.

(*) Bút pháp hàm súc, ngắn ngọn, ngụ ý khen chê trong cách hành văn.

ID của tôi và lão Trương bị đăng lên kênh thế giới, kèm theo những lời mắng chửi thô tục.

Người có “lòng tốt”, đúng lúc “đi ngang qua” Tam Sinh Thụ, thông báo vị trí của hai tụi tôi.

Đúng lúc thật, thật đúng lúc.

Bình luận

Truyện đang đọc