Sau đó là cảnh giá gỗ đổ xuống, đất trồng cây đổ đầy người Bùi Minh Hoa, Dịch Linh Linh nôn lên mặt Bùi Minh Hoa, và mấy tên đàn em của Bùi Minh Hoa vây quanh Tiểu Tinh Tinh, kết quả bị Tiểu Tinh Tinh đang muốn chạy trốn đánh cho một trận.
Ông cụ phẩy tay với quản gia Vương.
Quản gia Vương đóng laptop lại, lui sang một bên.
Ông cụ chậm rãi đứng dậy, chống mạnh cây gậy xuống đất.
"Cạch" một tiếng.
Âm thanh vang dội.
Nhị phu nhân lùi lại hai bước, ôm chặt lấy Bùi Minh Hoa đang nắm lấy vạt áo mình, không dám thở mạnh.
Trong bầu không khí ngột ngạt này, Bùi Phượng Chi lại thản nhiên lên tiếng.
"Ba, chuyện này đã rõ ràng rồi, cũng đã trả lại sự trong sạch cho Tiểu Tinh Tinh, vậy những kẻ bắt nạt con trai con nên xử lý thế nào?"
Nhị phu nhân kinh ngạc nhìn Bùi Phượng Chi, gần như không cần suy nghĩ đã buột miệng nói.
"Phượng Chi, sao em lại nói vậy, đây chỉ là chuyện trẻ con đánh nhau thôi mà, dù sao Minh Hoa cũng là cháu của em, em nhất định phải dồn ép đến cùng sao? Hơn nữa Tiểu Tinh Tinh cũng đã đánh Minh Hoa rồi, em xem tay Minh Hoa kìa..."
Bùi Phượng Chi bình tĩnh nhưng lạnh lùng nói.
"Đây không phải là trẻ con đánh nhau, mà là Bùi Minh Hoa cố ý bắt nạt! Chuyện này tuyệt đối không thể dễ dàng bỏ qua! Nhất định phải trừng trị nghiêm khắc, em không cho phép có người xem thường con trai em, nó không thể bị bắt nạt lần thứ hai!"
Giọng nói của Bùi Phượng Chi tràn đầy sự kiên định và quyết đoán.