ĐỒ CHƠI


Quý Phượng Lâm tặng Mang gia một phần lễ vật, phu nhân của Mang lão gia đảm nhiệm một chức vụ cao ở ngân hàng, sau đó bòn rút một hai ngàn vạn tiền gửi, đây là một đoạn ghi âm.

Trong đoạn ghi âm này âm thanh Mang phu nhân cùng Lão tiên sinh của Mang gia nói chuyện, làm sao có thể biến số tiền này vào túi mình một cách hợp pháp, không liên quan một phần trách nhiệm nào.
Mang lão tiên sinh tất nhiên là không đồng ý, nhưng sau đó số tiền này vẫn không cánh mà bay.

Bản ghi âm này chỉ có lời nói tâm tư của phu nhân Mang gia, không thể chứng minh được rằng bà ta ăn trộm, nhưng cũng đủ cho nghành kinh kịch đang nổi của Mang gia mất đi danh dự, tất cả sẽ biến thành một đống rác.

Vốn dĩ món quà này Quý Phượng Lâm dành cho Đái Nguyệt Hành, hắn biết anh ta sẽ sớm trở về, và khi trở về sẽ không thể đoạt lại được Kỳ La của hắn.
Không nghĩ tới, Đái Nguyệt Hành đi xa vài năm, đã học được chút bản lĩnh, rất thông minh, không tới chỗ hắn trực tiếp đòi người, mà xuống tay từ mẹ của Kỳ La là Trần Như Ý, đây là chiêu mà hắn không hề nghĩ tới, nhưng cũng không thể không trở tay đối phó.
Năm đó hắn chia cắt hai người, dùng nhiều tiền hoặc những thứ khác, chặn mọi đường, làm cho mọi người dần dần quên đi Mang gia, nhưng bây giờ hắn vẫn có thể làm được điều đó.


Bất quá nói về chuyện này, sở dĩ tiến hành thuận lợi, là do Mang gia chỉ lo diễn kinh kịch, không có mấy người lõi đời, không có nhân tài.

Mang phu nhân ngày đó đầu tư vào ngân hàng, quan hệ rộng, làm cho Mang gia trở lại thời kỳ huy hoàng, Đái Nguyệt Hành cũng trốn đi học thương nghiệp, tài chính.

Biết anh ta muốn học về thương nghiệp, Quý Phượng Lâm nghĩ rằng anh ta muốn phân thắng bại trên thương trường, nhưng kết quả anh ta vẫn đi theo con đường biểu diễn kịch trên sân khấu lớn.
Quý Phượng Lâm nhẹ nhàng gõ gõ mặt bàn, vẻ mặt bình thản.
Quản vào chuyện của hắn, định tìm cách đánh tới đây, có nghĩ cũng đừng có nghĩ.
***
Đái Nguyệt Hành chạy về Mang Gia, nghe xong file ghi âm này, biểu tình tự nhiên cũng không thay đổi là bao.
Mang phu nhân liên không bình tĩnh nổi, cả người đều khẩn trương:
"Làm sao bây giờ? Hắn ta dám gửi cái này tới đây, có bản lĩnh sự việc năm đó giá hoạ cho chúng ta, chúng ta có lý cũng không thể nói rõ, không biết sao hắn lại có cái này?"
Đái Nguyệt Hành khoan thai nói: "Mục đích của hắn không phải Mang gia, con biết ứng phó ra sao".

Mang phu nhân đã nhớ tới Kỳ La: "Hắn muốn A La?"
Đái Nguyệt Hành không trả lời.
Kỳ La không phải là món đồ chơi, không phải hắn thích thì có thể cướp đi, anh ta sẽ làm cho Quý Phượng Lâm biết được điều này.
***

Ngày đó Quý Phượng Lâm đốt sạch vườn hoa hồng hắn tặng Kỳ La, hắn biểu hiện vẻ có tốt hơn đối với cô, dẫn cô đi ra ngoài chơi, mua nhiều đồ hiệu mà phụ nữ đều thích, còn nắm tay, ôn nhu hôn môi, thong dong tiến vào trong cô, càng tận hứng, tận lực đem lại khoái cảm cho cô.

Kỳ La chưa bao giờ đạt được cao trào, mà bây giờ cao trào đến không ngừng, cô không thích bày ra vẻ mặt ửng hồng, kiềm chế lại sự thoả mãn của chính mình, mỗi lần làm tình xong đều bối rối quay mặt đi, không nhìn hắn, không cho hắn phát hiện được vẻ mặt này.

Nhưng Quý Phượng Lâm là loại người gì chứ, hắn chỉ nói đùa với Kỳ La vài câu, liền phát hiện được điểm này.
Giữa trưa, Quý Phượng Lâm tự mình nấu canh cho cô, Kỳ La không uống, hắn liền bón cho cô, cô nhổ miếng canh ra, hắn lại ung dung lau miệng cho cô.

Hắn nóng nảy ép cô uống xong nồi canh, lại đi gọt trái cây, mới vừa mang lại đây, di động ở trên bàn reo lên vài chuông, hắn không để ý, Kỳ La quay đầu tránh đi miếng trái cây được đưa đến miệng, không cố ý liếc vào màn hình, thấy một một tin nhắn Wechat:
" Quý tiên sinh, có rảnh cùng nhau ăn một bữa cơm được không? Tôi thật sự thích ngài".
Quý Phượng Lâm cầm miếng trái cây đặt xuống: " Em không ăn cơm là tiết kiệm tiền cho tôi sao?"
Kỳ La: "Tôi muốn gặp mẹ tôi."
Quý Phượng Lâm: "Bà ấy không muốn gặp em"
Kỳ La: "Tôi muốn nghe chính bà nói."

Ánh mắt của cô thật doạ người, mắt hai người đối diện thật lâu, sau đó hắn cầm lấy điện thoại, định cho cô xem video của Trần Như Ý, nhưng lại nhìn thấy tin nhắn của cô ca sĩ đã gặp trong hẻm ngày đó xin wechat của hắn, hắn trực tiếp xoá tin nhắn đi, mở ra album ảnh, tìm video.

Quá trình tìm kiếm này hơi lâu, Kỳ La nói: "Anh có thể phái người dẫn tôi đi gặp mẹ, vậy sẽ có nhiều thời gian trả lời tin nhắn Wechat".

Quý Phượng Lâm nhíu mày: "Tôi trả lời cái gì?"
Kỳ La: "Anh nghĩ trả lời cái gì thì trả lời, tôi chỉ muốn gặp mẹ tôi".

Quý Phượng Lâm mất hứng không còn muốn cho cô xem video nữa:" Nghĩ, đừng nghĩ."
Kỳ La mím chặt môi thành một đường..


Bình luận

Truyện đang đọc