Anh Khâm, anh đâu có ăn được cay?
Nguyệt Hi trợn tròn mắt nhìn Cố Tử Khâm, kinh ngạc trông thấy anh gắp lần lượt từng miếng mực, bỏ vào miệng nhai với thái độ hết sức bình thản.
Châu Ly cúi đầu, vừa ăn vừa cười thầm. Chờ sau khi dọn dẹp bàn ăn, cô đi vào trong bếp, rót một ly sữa tươi đem lên trên nhà. Nguyệt Hi vì trót lỡ miệng nói muốn ăn cay nên môi cũng sưng đỏ, liên tục thở phù phù khó chịu. Trông thấy Châu Ly đem sữa lên, cô đưa tay với lấy, nhưng ai ngờ Châu Ly nhàn nhã bước qua, khiến bàn tay giơ lên không trung của Nguyệt Hi trở nên vô cùng cứng ngắc và ngượng ngùng.
- Chồng à, uống chút sữa đi anh!
Châu Ly đưa đến trước mặt Cố Tử Khâm, mỉm cười nói với anh. Cố Tử Khâm gật nhẹ đầu, uống cạn ly sữa vợ đưa. Cơn cay bỏng rát trong cổ họng anh cũng được dịu lại hẳn.
Nguyệt Hi không chịu được, vội vàng đứng bật dậy, chạy xuống bếp tự rót sữa uống để làm giảm cơn nóng bỏng rát như thiêu như đốt.
Lúc này, Châu Ly mới nhìn Cố Tử Khâm, lo lắng hỏi anh:
- Anh ăn ớt sẽ không việc gì chứ?
Cố Tử Khâm gõ nhẹ lên trán cô, lắc đầu đáp:
- Cùng lắm nổi vài cái mụn nhỏ thôi!
Đêm xuống, Cố Tử Khâm thực sự bị dị ứng. Anh nằm lăn lộn trên giường, khắp người cắn rứt vô cùng khó chịu. Da thịt Cố Tử Khâm đỏ ửng, mồ hôi rịn ra ướt đẫm, có hiện tượng sốt. Châu Ly hoảng hốt chạy đi lấy khăn ấm cùng thuốc hạ sốt cho anh, cẩn thận ngồi bên cạnh chườm người.
- Anh không ăn được cay còn cố làm gì!
Cô xót xa nhìn chồng, mi tâm nhíu lại thật chặt. Chốc chốc, Cố Tử Khâm lại khẽ run lên, gồng người chịu đựng cơn đau âm ỉ như kiến cắn đang dày vò.
- Ừm... Anh cũng muốn tập ăn cay!
Anh chống chế đáp, nở nụ cười khó khăn, nhìn Châu Ly đầy mệt mỏi. Hiện tại đã là nửa đêm, Cố Tử Khâm nằm cuộn tròn trong chăn, mồ hôi vẫn vã ra như tắm. Sau khi để anh uống thuốc, Châu Ly ngồi bên cạnh, liên tục kẹp nhiệt độ và theo dõi tình trạng sức khỏe của chồng. Càng nhìn Cố Tử Khâm, Châu Ly lại càng thương anh hơn. Mặc dù ngoại hình anh không hoàn hảo nhưng đối xử với cô hết mực chân tình. Cô đâu nghĩ rằng, bản thân lúc đầu cự tuyệt hôn sự vì ghét bỏ anh, ai ngờ lại được Cố Tử Khâm hết mực cưng chiều đến như thế.
Mệt mỏi một lúc, Châu Ly ngủ thiếp đi lúc nào không hay. Tới khi cô choàng tỉnh, đồng hồ cũng điểm ba giờ sáng. Cố Tử Khâm đã dậy, đang dịu dàng vuốt tóc vợ. Bắt gặp ánh mắt mơ màng của cô, trái tim anh bỗng chốc đập loạn xạ.
- Anh cảm thấy trong người thế nào?
Châu Ly lo lắng đưa tay sờ trán chồng. Lòng bàn tay truyền tới cảm giác mát lạnh, làm cô thở phào yên tâm. Cố Tử Khâm kéo Châu Ly nằm xuống bên cạnh, gối đầu tay cho cô nằm, ngọt ngào đáp:
- Em thức cả đêm chăm sóc cho anh sao?
Nằm trên tay anh, Châu Ly bối rối nói nhỏ:
- Chẳng phải em cũng ngủ được một giấc đó thôi!
Trầm ngâm một lát, Cố Tử Khâm bỗng chốc thở dài. Anh nhìn vào chiếc đèn neon sáng dịu trên tường, nhẹ nhàng lên tiếng hỏi:
- Châu Ly, em thích nhất điều gì?
Câu hỏi này không quá khó, Châu Ly không chút giấu diếm, tủm tỉm trả lời anh ngay:
- Một căn nhà nhỏ, một hạnh phúc trọn vẹn, có vợ chồng và những đứa con xinh xắn. Tử Khâm, em không đòi hỏi quá chứ?
Cố Tử Khâm bật cười, đem những lọn tóc nhỏ của cô cuốn vào trong kẽ ngón tay, dịu dàng đáp:
- Đây cũng là điều anh muốn. Nhưng em thích có con thì cũng nên hợp tác với anh!
Cơ thể Châu Ly phút chốc cứng đờ, cô cảm nhận rõ da mặt mình đang dần dần đỏ bừng lên.
- Vâng!
Tiếng đáp của Châu Ly hết sức nhẹ nhàng như rót mật bên tai Cố Tử Khâm, làm trái tim anh càng thêm đập loạn. Bỗng chốc, Cố Tử Khâm lật nhẹ người Châu Ly nằm ngửa trên giường, còn anh thì dùng sức đè lên phía trên. Bốn mắt nhìn nhau không rời, nhiệt độ cơ thể ngày càng tăng thêm.
- Châu Ly, em có đồng ý cùng anh đêm nay không?
Châu Ly hít sâu một hơi, cụp mắt e thẹn đáp:
- Em... em đồng ý!
Ưm... ưm...
Môi mọng của cô lập tức được khuôn miệng lạnh lẽo của anh phủ lên. Cố Tử Khâm nhắm mắt, hôn cô say đắm. Môi mềm phủ lên nhau, đầu lưỡi dẻo dai của anh chầm chậm luồn lách vào trong khoang miệng của vợ. Hai chiếc lưỡi ướt át cọ xát, chờn vờn lên nhau, say mê hút sạch những mật ngọt tinh tế.
Châu Ly mềm nhũn trong nụ hôn đê mê với Cố Tử Khâm, hai cánh tay thon nhỏ vòng qua đầu anh, luồn những ngón tay tinh nghịch vào trong mái tóc bồng bềnh.
- Ahhh! Châu Ly à, em biết em làm thế anh rất thích không?
Cố Tử Khâm rụt đầu rên khẽ, nụ hôn mãnh liệt dần dần rơi xuống cằm và ngần cổ mịn màng của Châu Ly. Anh há miệng, cắn nhẹ lên vòm họng, sau đó lại đẩy lưỡi li3m lên vết cắn.
Ưm...
Châu Ly ngửa cổ kêu khẽ, hai mắt lim dim tận hưởng kh0ái cảm đang dâng lên mãnh liệt. Bàn tay Cố Tử Khâm bắt đầu sờ s0ạng, phiêu du khắp cơ thể mịn màng của Châu Ly, từ vòng eo thon nhỏ đến bụng phẳng mềm mại. Chiếc váy ngủ mỏng manh của cô cũng bị anh cởi ra, cơ thể tr@n trụi quyến rũ phơi bày trước mặt anh không chút che đậy.
Châu Ly xấu hổ, vội vàng đưa tay che chắn các phần nhạy cảm, thỏ thẻ mắng anh:
- Đừng... đừng nhìn em như thế!
Hai mắt Cố Tử Khâm đã mờ đi. Anh đem hai tay Châu Ly gom lại trên đầu, nhẹ nhàng cúi xuống hôn cô âu yếm. Bàn tay to lớn đặt lên bầu ng ực căng tròn mềm mại, liên tục tiến hành xoa bóp, day mạnh nụ hồng nhỏ xinh.
Châu Ly cong người thở hổn hển, bàn tay ôm đầu Cố Tử Khâm càng thêm siết mạnh hơn.
- Đừng Tử Khâm!
Cô kêu lên, nhịp tim càng lúc càng đập thật mạnh. Cố Tử Khâm đã cúi xuống hôn lên ngực cô, kết hợp sự cử động của cả môi và lưỡi mà thỏa mãn k1ch thích, làm cơ thể Châu Ly liên tục co giật.
- Em thật đẹp!
Anh thì thầm khen ngợi, môi đỏ mọng bỏng rát di chuyển khắp bụng và ngực trần của cô. Mỗi khi bàn tay hư hỏng của Cố Tử Khâm di chuyển tới đâu, Châu Ly lại cong người r3n rỉ đến đó.
Khi anh di chuyển tay xuống phần nhỏ hẹp, cả cô và anh đều kích động đến mức nhìn nhau mê đắm. Phần dưới ẩm ướt, nóng bỏng làm từng ngón tay dài của Cố Tử Khâm run rẩy không ngừng. Anh tách rộng hai chân Châu Ly, để cô vòng qua eo mình. Những đầu ngón tay càn rỡ liên tục m ơn trớn hai bên cánh hoa ướt át, sau đó day mạnh trên viên ngọc hồng duy nhất nằm chính giữa.
- Tử Khâm... em... em chịu không nổi!
Châu Ly quặp chặt hông anh, th ở dốc kêu r3n đầy khó chịu. Cố Tử Khâm khẽ cười, nhanh chóng giải thoát vật n@m tính đã trướng phồng, vươn cao mạnh mẽ. Anh liên tục cọ xát lúc mạnh, lúc nhẹ trên điểm nhạy cảm ướt át của vợ, k1ch thích toàn diện từng yếu điểm gợi cảm trên cơ thể cô.
Cảm thấy giữa vùng hiểm mật đang bị vật thô cứng nóng rát chà xát, Châu Ly nhăn mặt, ngửa cổ thở hổn hển. Cô cắn chặt môi, thỉnh thoảng lại phát ra tiếng. Đến khi vật n@m tính của Cố Tử Khâm bắt đầu tìm kiếm nơi chặt trội tiến vào, cơ thể cô lập tức co rút.
Châu Ly nắm chặt tóc anh, sợ hãi kêu lên:
- Em sợ lắm! Ahhh!
Vật n@m tính sưng phồng đã ngông nghênh tiến vào được một đoạn. Sự eo hẹp khủng khiếp khiến Cố Tử Khâm cũng phải nhăn mặt, thở không ra hơi. Anh đưa tay quệt mồ hôi trên trán, lắp bắp nói nhỏ:
- Vợ à, cố gắng chịu đau chút nhé!
Dứt lời, Cố Tử Khâm lại đem vật n@m tính kéo ra, khiến nơi đó của Châu Ly phút chốc được giải thoát. Nhưng mật ngọt vẫn tiết ra rất nhiều, càng khiến kh0ái cảm trong cô dâng lên mãnh liệt.
Không để cô chờ đợi thêm nữa, Cố Tử Khâm đem vật nhỏ cứng ngắc tiếp tục tấn công lần thứ hai. Sự đột nhập sâu hơn nhanh chóng chạm tới vách ngăn mỏng manh, làm Châu Ly sợ đến mức sống lưng liên tục co thắt.
- Thả lỏng đi em! Anh... anh thương!
Giọng nói du dương của Cố Tử Khâm liên tục chờn vờn quanh vành tai Châu Ly. Anh hôn lên miệng cô, thúc eo mạnh mẽ. Vật n@m tính to lớn trực tiếp đâm xuyên, xé rách toàn bộ lớp ngăn mỏng dính.
- Á... á... Ahhh! Em đau quá!
Châu Ly đau đớn kêu thét lên. Cảm giác bị xé rách như đập gãy toàn bộ rải xương sườn khiến cô bật khóc nức nở. Nơi giao thoa của hai người chặt hẹp tới mức không có bất kỳ kẽ hở nào khác, liên tục bị Cố Tử Khâm khám phá đâm sâu. Anh chống tay làm điểm tựa, hôn sạch những giọt nước long lanh chảy ra từ khóe mắt của vợ.
- Châu Ly bé bỏng!
Cố Tử Khâm r3n rỉ gọi tên cô, làn da màu đồng rắn chắc đỏ ửng, đổ đầy mồ hôi của sự kh0ái cảm đê mê trong lần đầu tiên cả cô và anh được trải qua.
- Anh sẽ bù đắp cho em những gì tốt đẹp nhất!