ĐỒ KHỐN, EM MUỐN ÔM ĐÙI ANH

Một phòng YY rất kín đáo, gần như không có trang trí nổi bật gì, trong phòng chỉ có một nick đang treo mặc áo màu tím.

Phía trước áo tím vẫn hiện đèn xanh, thỉnh thoảng còn nghe được tiếng nhấn chuột máy tính, tiếng gõ bàn phím, một lúc lâu sau mới có tiếng người vang lên.

Một tiếng thở dài mệt mỏi, thì thào lẩm bẩm: “Tất cả những gì anh đã làm, anh cho rằng em sẽ thấu hiểu. Hoa Mạch, rốt cuộc thì em vẫn không hiểu được lòng anh.”

Sau đó là tiếng ho khô khan, giống như một người bị bệnh rất nặng. Trạng thái giằng co này kéo dài hơn mười giây không dứt, rồi có tiếng nói trong sáng cuốn hút vang lên, giọng này hoàn toàn khác hẳn chất giọng cứng ngắc của người bệnh vừa rồi, tự nhủ oán thầm: “A a a! Sao mà khó diễn vậy chứ?”

Nếu như không phải biết rõ trong kênh này chỉ có một nick, nếu chỉ nghe giọng, thì ắt hẳn ai cũng cho rằng có hai người đang trò chuyện.

Một giọng nói thuộc thể loại cường công mạnh mẽ, một giọng nói không tới mức nhược công, cũng không tới mức cường thụ, tức là chất giọng sử dụng kỹ thuật giả giọng trong lồng tiếng.

Ký Tử Lâm dừng ghi âm, nghe đi nghe lại một lầm, cảm thấy vẫn không tài nào thể hiện được tâm trạng mất mát của nhân vật. Bởi vì anh đè giọng thấp quá lâu khiến cổ họng đau nhói, phải liên tục uống nước ấm thông họng.

Ký Tử Lâm là một CV mới gia nhập giới võng phối, không có danh tiếng. Anh đang luyện tập một vở kịch mà anh tuỳ tiện tìm được kịch bản trong một topic tặng quà trên diễn đàn võng phối, tập phối vai công chính để nâng cao diễn xuất của mình.

Lý do kéo anh vào giới võng phối rất đơn giản. Trên mạng xã hội có người nói dùng weibo Tencent là trẻ con, dùng weibo Sina mới là người lớn(1). Ký Tử Lâm nghe vậy, rất dễ dàng cuốn theo chiều gió chuyển sang dùng weibo Sina. Hệ thống weibo đề cử cho anh vài người bạn, anh đều follow hết.

Một thời gian sau khi bắt đầu dùng weibo mới, anh vô tình ấn vào một đường link dẫn tới diễn đàn võng phối. Vì thế, một thế giới mới mở ra trước mặt Ký Tử Lâm. Trải qua bao sóng gió gập ghềnh, Ký Tử Lâm đã thích ứng được với những thuật ngữ mới mẻ trong giới. Mặc dù anh có chất giọng khá hay, nhưng không có kinh nghiệm diễn kịch, vì vậy anh luôn tranh thử thời gian rảnh rỗi để luyện tập trên YY.

Nhưng ngay từ đầu, anh đã gặp phải vấn đề nan giải. Khi phối âm thì không thấy gì, đến lúc nghe lại ghi âm thì thấy vô cùng buồn nôn. Rốt cuộc anh đã phối sai ở đâu chứ? (: 3″ ∠)_

Ký Tử Lâm tìm kịch gốc của kịch bản này để nghe thử, lặp đi lặp lại vài lầm, cảm thấy đã học hỏi được rất nhiều. Anh hắng giọng, tiếp tục luyện tập.

[Khung chat]

=.=: Giọng thật của cậu không tệ, giọng giả thì không được tự nhiên cho lắm.

Đệch mợ =口=

Nhìn xuống danh sách thành viên trong kênh ở bên trái, quả nhiên có một áo trắng lù lù xuất hiện ngay bên dưới anh. Ký Tử Lâm chắc chắn kênh YY này chỉ có mình anh biết, áo trắng này từ đâu chui ra vậy?

Chắc là vào nhầm?

“Nè, áo trắng!” Ký Tử Lâm gọi thẳng, người kia gõ chữ đáp.

=.=: Ơi?

“Anh nghe lén từ khi nào?” Ký Tử Lâm rất không vui khi bị người khác nghe thấy màn luyện tập vừa rồi của mình. Anh đang luyện một mình, phẩn diễn tập còn chưa hoàn chỉnh làm sao có thể để người ngoài nghe được. Bây giờ anh vẫn chưa cần fan hâm mộ tới ủng hộ đâu.

=.=: Nghe được năm phút, nhân vật này không phù hợp với cậu.

Ký Tử Lâm đọc kỹ lời của áo trắng, anh không thể nào hoà mình vào nhân vật, chẳng lẽ bởi vì bất giác bài xích thuộc tính nhân vật ư?

Anh tạm thời ôm thái độ khiêm tốn học hỏi áo trắng, muốn được nghe lí do cụ thể.

=.=: Giọng thật của cậu tầm trên dưới 0.5, giọng giả tầm 0.7. Yêu cầu của nhân vật này cần trên 0.8. Cậu không thích hợp. Cậu nên lựa chọn nhân vật Tề Hoan để luyện tập.

Đọc câu trả lời của áo trắng, Ký Tử Lâm cảm thấy như gặp được người cùng nghề, ban đầu anh chỉ hơi đoán vậy, giờ thì gần như chắc chắn. “Áo trắng, anh cũng là người trong giới võng phối à?”

Áo trắng tốt bụng hỏi gì cũng đáp, cực kì nghe lời.

=.=: Ừa.

“CV?”

Bởi vì giới tính YY của áo trắng là nam, hầu hết con trai trong giới võng phối đều là CV.

=.=: Ừa.

“ID của anh là gì thế?”

Tuy rằng anh chưa quá quen với giới võng phối, nhưng tốt xấu gì cũng biết vài cái tên nổi bận, hy vọng ID của áo trắng có thể trùng hợp là một trong số vài cái tên anh biết. Ký Tử Lâm cố gắng hỏi.

Nhưng lần này áo trắng mãi không trả lời, hoá ra muốn trốn tránh.

=.=: Giới võng phối rất nhỏ, chắc chắn sau này chúng ta sẽ gặp lại.

(ˉ▽ ̄~) Hứ~ Ký Tử Lâm bĩu môi, bởi vì tính anh rất thân thiện, nên mới có thể thoải mái tán ngẫu với một người xa lạ vừa mới quen biết được được năm phút đồng hồ như một người bạn đã lâu không gặp.

Ký Tử Lâm nhấn xem thông tin cá nhân của người kia, gần như trống trơn, lại nhấn vào xã đoàn.

Mục quản lí áo của acc có thể biết được người này là thành viên của những xã đoàn nào.

– Xã đoàn Quần chúng yêu âm thanh.

Không biết!

– Xã đoàn kịch truyền thanh Thanh Thanh Mạn.

Trông quen quen.

– Hẹn ước mùa đông.

Cái gì vậy trời?



Acc này không có áo tím, áo tím là đại diện của chủ kênh, hẳn sẽ làm bại lộ thân phận thật sự của người này, vậy mà lại không thấy áo tím nào. Ngoài ra thì acc còn rất nhiều áo đỏ, áo vàng, nhưng điều đó không nói lên được cái gì.

Ký Tử Lâm đành phải từ bỏ.

Khi anh đang tìm hiểu thông tin của người ta, áo trắng vẫn gõ chữ trên khung chat.

=.=: Chẳng phải dùng giọng thật để phối kịch nghe hay hơn sao?

Dù sao thì giọng giả phải cố gắng để đè thấp xuống, phối quá dài sẽ khiến cổ họng tổn thương, cuối cùng chỉ như dã tràng xe cát. Hơn nữa, giọng thật của Song Mộc Lâm rất hay.

Ký Tử Lâm đắc ý đáp: “Anh không hiểu được đâu.”

=.=: Ừa, đúng là tôi không hiểu được suy nghĩ của tiểu thụ.

“Anh!” Được rồi, tuy rằng anh là thụ 100%, nhưng cũng không thể chấp nhận bị người ta khiêu khích như vậy. “Có giỏi thì lên mic đi!”

=.=: Đang đi làm.

Ký Tử Lâm tiện thể cà khịa: “Chậc chậc, tranh thủ làm việc riêng trong giờ làm việc, cẩn thận bị đuổi việc.”﹁_﹁

=.=: Cậu không luyện tập nữa sao?

Vừa nghe vậy, Ký Tử Lâm mới nhận ra mình bị mất tập trung mà tán ngẫu khá lâu rồi. Trong nhà chưa tỏ, ngoài ngõ đã tường, Ký Tử Lâm cảm thấy có người ngoài ở bên cạnh lắng nghe rồi góp ý cho anh cũng tốt. Vì vậy, anh cưỡng ép áo trắng tạm thời không được out kênh, phải giúp anh cải thiện diễn xuất.

=.=: Được rồi, phối vai Tề Hoan đi.

Ký Tử Lâm ngoan ngoãn nghe lời tìm lời thoại của Tề Hoan, hít sâu một hơi rồi bắt đầu.

“Anh ba, anh đừng cố chấp chọn Hoa Mạch nữa, nó không xứng.”

[Khung chat]

=.=: Giọng điệu sai rồi, bị lộ giọng thật.

Ký Tử Lâm vừa thấy tin nhắn trên khung chat, lập tức dừng lại.

“Nè, anh đừng có bình luận từng câu theo lời thoại của tôi có được không? Sẽ làm tôi phân tâm đó! Chờ tôi phối xong một màn hãy nhận xét một thể, ok?”

=.=: À.

“Nó hận anh, anh có hiểu không?” Bởi vì hơi khó thở và khó chịu, giọng điệu của Tề Hoan như bị kích động, nói xong thì thở hồng hộc.

“Anh ba! Anh ba!” Thanh âm nhu nhược diễn tả cảnh Tề Hoan kiệt sức gào thét, muốn giữ người anh của mình lại.

Ký Tử Lâm búng tay một cái, ý bảo áo trắng có thể nhận xét rồi.

=.=: Câu đầu tiên dùng sai giọng điệu, bị lộ giọng thật. Câu thứ hai nói quá nhanh, diễn đạt sai tình cảm. Câu thứ ba tạm ổn.

Anh mới diễn một lần mà áo trắng có thể nhận xét cụ thể như vậy, Ký Tử Lâm đoán chắc áo trắng còn kiêm chức đạo diễn nữa, khá là chuyên nghiệp.

Áo trắng vào nhầm kênh của anh, coi như anh được lợi.

“Ừa, tôi hiểu rồi. Để tôi nghe lại ghi âm đã… Tiêu đời, tôi quên không ghi âm.”

=.=: Tôi ghi âm rồi, để gửi cho cậu.

Ngay sau đó, Ký Tử Lâm nhận được lời mời kết bạn trên YY. Sau khi xác nhận, anh nhận được một file audio.

Ký Tử Lâm đối chiếu từng cậu, cảm thấy áo trắng nhận xét rất có lý. Vì vậy, anh sửa lại giọng điệu, phối thử lần nữa.

Một lần luyện tập kết thúc, anh chờ mong kết quả của áo trắng.

=.=: Qua.

Song Mộc Lâm: ~(≧▽≦)/~

Nhận được sự khẳng định của áo trắng, Ký Tử Lâm vui vẻ gửi icon lên khung chat.

Cứ tiếp tục như vậy, Song Mộc Lâm phối một màn, áo trắng nhận xét trên khung chat, chỉ qua nửa tiếng, hiệu suất của hai người cực cao, thu âm được toàn bộ phần lời thoại của nhân vật này.

Ký Tử Lâm thả lòng người, bớt khẩn trương, cả người rũ xuống như cọng bún, giọng điệu lười biếng. “Mệt quá đi mất!”

=.=: Nghỉ ngơi nhiều, uống nhiều nước vào.

Được áo trắng giúp đỡ, Ký Tử Lâm vô cùng biết ơn. Sau khi nói lời cảm ơn áo trắng, cậu bảo rằng phải ra ngoài mua đồ ăn.

Khi định out YY, Ký Tử Lâm đột nhiên bị gọi lại.

“Sao thế?”

=.=: Có thể nhận quà cảm ơn khác không?

Ký Tử Lâm không nghi ngờ người này, chỉ tưởng là một trò đùa nhỏ mà thôi, vì vậy hứa hẹn chắc chắn sẽ đồng ý. “Không thành vấn đề, anh muốn gì?”

=.=: Có thể được hôn qua mic không?

Song Mộc Lâm:!!!

Song Mộc Lâm:  =口=

Anh ho khan một tiếng, định thương lượng với áo trắng. “Hay là tôi hát cho anh nghe nhé?”

=.=: Quân tử nhất ngôn.

“A a!!!!” Ký Tử Lâm hét lên, rồi từ từ thở dài, im lặng thoả hiệp.

Tự làm bậy không thể sống mà

Chụt~

Một tiếng hôn nhỏ vang lên, Ký Tử Lâm lập tức tắt mic. Đối với một người con trai trong sáng thiện lương như anh mà nói, hôn qua mic thật khiến người ta ngại ngùng nha!

Song Mộc Lâm: Được rồi, vừa lòng chưa? Tôi đi đây!

Sau khi áo tím của anh biến mất, trên khung chat mới có lời đáp lại.

=.=: Ừa ^_^

*Chú thích:

(1) Weibo Tencent và Weibo Sina:

Bình luận

Truyện đang đọc