[ĐỒNG NHÂN HOKAGE] LÃO BẢN NƯƠNG! THƯỢNG NGƯU LƯỠI

*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Edit+Beta: Lã Thiên Di

************************************

—— oa cạp cạp cạp ~ cô thật đúng là thông minh!

************************************

Gaara đem Haruhisa đưa đến Konoha.

Hắn nhìn cô gái cao hứng đến mức miệng đều cười lệch hết sang một bên, trong lòng nổi lên một đợt sóng nhỏ.

Ừm…, Haruhisa nói đợi đến lúc hắn có thời gian rảnh thì có thể đón cô ấy trở về…

Trong lòng Gaara âm thầm suy nghĩ. Như vậy thì… hắn cảm thấy ngày mai sẽ có thời gian rảnh.

Chỉ tiếc, mọi việc trên đời này không bao giờ được như ý hoàn toàn.

Chân trước Gaara vừa mới chạy về Làng Cát, đã bị vô số nhiệm vụ ùn ùn kéo đến, đập vào đầu đến nỗi choáng váng hoa mắt.

Vì vậy mà Haruhisa vẫn còn ở lại Konoha, cuộc sống tạm bợ của cô thật quá dễ chịu.

Mặc dù đã là đầu thu, ngay cả gió ở Konoha cũng mang theo một chút lạnh lẽo. Nhưng các loại rau và trái cây ở Konoha lại không giảm bớt đi chút nào.

Haruhisa lôi kéo Aki đi loanh hoanh ở trên chợ. Một bên cùng với thím bán đồ ăn nói chuyện phiếm vài câu, một bên lại ở trên “múa bút thành văn”.

Aki cười cô:

“Thì ra là vậy, em tới Konoha chính là vì những nguyên liệu thức ăn này.”

“Làm sao có thể?” Haruhisa khép vở lại, một mặt đứng đắn nói. “Em là vì quá nhớ chị Aki cùng cùng chú Goro.”

Aki nhéo nhéo mặt Haruhisa, nụ cười càng thêm mở ra:

“Ai có thể so được bản lĩnh nói chuyện với em cơ chứ!”

Haruhisa “Hì Hì” nở nụ cười vài tiếng, cũng không phủ nhận.

“A, đúng rồi.” Aki tiện tay chọn đại từng cái ớt xanh. “Trong phòng em có nhiều túi lớn dùng để làm gì vậy?”

Con nhóc này. Vào thời điểm lúc đó, cái gì cũng đều không mang theo, trên lưng chính là cõng một đống túi lớn, làm cho Aki cùng Goro kinh ngạc thật lâu.

“Ách…”

Nhắc tới điều này, Haruhisa liền biến thành sương đánh cà tím.

Khi đó, vào lúc có tờ giấy thông hành, trong đầu cô liền có một ý tưởng —— đi Konoha tiến hành chọn mua thực phẩm với số lượng lớn. Vì vậy, mỗi lần cô vào nhà bếp liền hào hứng tìm mọi ngõ ngách, tìm toàn bộ túi lớn có thể dùng được đóng gói mang đi hết.

Kết quả, chờ lúc nóng lên, đầu rốt cuộc cũng đã tỉnh táo lại. Haruhisa mới phát hiện, chỉ mình cô với dáng vẻ nhỏ bé như vậy, khi trở về đem một túi khoai tây cũng không có vấn đề gì, hơn nữa cũng chưa nói tới việc những túi này sẽ được lấp đầy.

Ngay cả khi có đến mười Gaara, cũng không thể vận chuyển chúng quay về a…

Huống chi, liên tục nhiều ngày như vậy cũng không có tin tức của Gaara. Cô cũng không biết khi nào hắn có thời gian quay lại đón cô. Hại cô bây giờ cái gì cũng không dám mua, sợ qua nhiều ngày, những nguyên liệu này sẽ hư hết…

Bởi vì mộng đẹp chọn mua nguyên liệu của cô bị đạp nát. Cho nên cả ngày không có việc gì làm, Haruhisa quyết định lại “tham gia công tác” ở quán mì vui vẻ.

Bất quá lần này, cô cũng không cần ngồi ở phía sau phòng bếp tiến hành nghiên cứu phát triển hương vị mới nữa. Mà là đứng trước quầy, giúp Aki làm mì sợi, hay thu tiền chẳng hạn.

Mấy ngày kế tiếp. Haruhisa nói vài điều hợp logic khiến trong miệng Naruto phải họi cô là “chị Haruhisa”. Mặc dù dựa theo tuổi tác, cô chỉ lớn hơn Naruto có hai tháng mà thôi.

Lại qua vài ngày, Naruto đã biết toàn bộ hương vị của mì đều từ một tay Haruhisa chế biến ra. Vì thế xưng hô đã được thăng cấp lên một bậc, Haruhisa nhanh chóng biến hóa thành “Chị gái thần bếp”.

Ngay từ đầu, Haruhisa đối với cái xưng hô này vô cùng có chướng ngại tâm lý, bởi vì cô có thể liên tưởng tới “thần tiên tỷ tỷ”… Điều này làm cho cô vô cùng khó chịu. Nhưng Naruto không thèm để ý tới nhiều lần phản đối của cô. Về sau, Haruhisa hoàn toàn bất đắc dĩ, cũng đành tùy theo tên nhóc ngu ngốc kia.

“U ~ Chị gái thần bếp!”

Âm thanh trong trẻo truyền tới, cả đầu Haruhisa đều đang cắm vào nồi cơm, cho dù không ngẩng đầu lên cũng biết người đến chính là ‘nhóc ria mép’ Naruto.

Haruhisa để vào trong bát nhiều hơn hai con tôm, lại bỏ thêm nhiều rau xanh vào. Xoay người, cầm số mì cực lớn đổ vào bát, đem đến trước mặt Naruto, cười tủm tỉm nói:

“Naruto, ngày hôm nay cũng giống như vậy, không được bỏ sót lại thứ gì!”

Naruto cùng Gaara có thói hư giống nhau, chính là không thích ăn rau xanh. Naruto nhìn trong bát có nhiều rau xanh mượt mà, cau mặt tội nghiệp:

“A? Không ăn được không?”

“Được ~ đương nhiên có thể!” Haruhisa vẫn cười tủm tỉm. “Vậy thì tất cả mì sợi khỏi ăn luôn đi!”

Nói xong, liền thuận thế muốn đem bát mì sợi đi.

Naruto hoảng thần, kêu to nói:

“Em ăn, em ăn!”

“Phốc…”

Bên cạnh đột nhiên truyền đến một trận cười khẽ, Haruhisa một bên đầu, lúc này mới phát hiện, người đứng bên cạnh Naruto là một nam một nữ. Thoạt nhìn tuổi của bọn họ lớn hơn Naruto một chút, cô gái thì có hai chỏm tóc hình bánh bao, còn cậu con trai thì hơi khép mi mắt, nhiều hứng thú nhìn Naruto một mặt xanh xao.

“Neji cùng Tenten cũng đã tới rồi?” Haruhisa nâng tay làm động tác chào đón. “Hôm nay muốn dùng gì?”

“Mì sợi rau trộn, cho nhiều tiêu!”

Hai người trăm miệng một lời trả lời.

Tròng mắt Haruhisa lộc cộc đảo qua hai người họ, ánh mắt quỷ dị của Haruhisa làm cho hai người ngồi ở chỗ kia cảm thấy không thoải mái. Sau một lúc, Haruhisa thu hồi tầm mắt nghiên cứu của mình, hiểu rõ nói:

“Được rồi, hai phần mì sợi rau trộn cho nhiều tiêu, đã nhớ kỹ.”

Naruto đang ăn mì ở một bên cũng tham gia góp vui, hắn dùng khuỷu tay đụng đụng Neji, cười giống như chú hồ li nhỏ:

“Này này, Neji, cậu khi nào thì đã bắt đầu ăn tiêu cay? Cậu không phải sợ cay nhất sao?”

Nói xong, còn hướng về phía Tenten liếc mắt một cái.

Haruhisa một bên pha chế nước sốt, một bên ở trong lòng cười thầm —— không nghĩ tới Naruto bình thường có bộ dáng ‘thiếu chất xám’, vậy mà về phương diện này rất nhạy bén a!

Nhìn Naruto vẫn còn hướng về phía cô làm mặt quỷ. Cái trán Tenten tuôn ra một chuỗi ngã tư đường xá:

“Naruto, lo ăn mì của mình đi!”

Đáng tiếc, Naruto luôn luôn quan sát cảm thấy không đủ, chỉ thấy hắn buông đũa trong tay, lại hướng Neji vươn ngón út tay phải lên:

“Neji Neji, Tenten thật ra rất được đấy!”

Cái này không chỉ mình Tenten, ngay cả Neji cũng không nhịn được. Haruhisa nhìn sau tai Neji có vết đỏ ửng không rõ ràng, gắt gao nhìn chằm chằm Naruto, gân xanh xung quanh ánh mắt mơ hồ nổi lên.

“Thôi thôi ~ tớ chỉ đùa một chút thôi!”

Naruto vội vàng xin khoan dung, nhìn thấy Neji quay đầu đi không thèm nhìn hắn, lại lặng lẽ tiếp tục lại gần bỏ thêm một câu:

“Cho dù bây giờ hiện tại không phải, về sau chắc chắn sẽ đúng như vậy!”

“U-ZU-MA-KI NA-RU-TO!”

Tenten nghiến răng nghiến lợi kêu, một tay ở phía sau lấy ra một quyển trục, chậm rãi kéo ra, lại đưa ngón tay để ở bên miệng:

“Có bản lĩnh cậu không phải cần chạy!”

Mắt thấy một đợt chiến tranh nhỏ sắp bùng nổ, Haruhisa kịp thời bưng lên hai bát mì sợi đã được làm tốt:

“Có chuyện gì để sau hẵng nói ~ ăn trước đi đã!”

Tenten nhìn bát mì sợi được bưng lên, vừa mạnh mẽ trừng mắt với Naruto. Lúc này mới đem quyển trục cất đi.

Haruhisa nhìn quyển trục trong tay Tenten, trong đầu bỗng nhiên có một một ý nghĩ thoáng qua. Cô quay đầu đem phần rau trộn đã được làm tốt đặt ở trước mặt Neji cùng Tenten:

“Tenten, ống cuộn kia của cậu, bên trong đựng tất cả nhẫn cụ sao?”

Tenten thông linh về nhẫn cụ, ở Konoha hoàn toàn không có bí mật gì. Cho nên, cô gái có kiểu đầu bánh bao gật gật đầu.

“Vậy…” Ánh mắt Haruhisa bộc phát sáng ngời lên. “Trừ bỏ nhẫn cụ gì đó, những thứ khác đều có thể bỏ vào sao?”

Tenten là một cô gái thông minh chăm chỉ. Nghe nói như thế, cô cũng thấy hứng thú, buông đũa trong tay xuống:

“Đựng gì đó? Cậu muốn nói đến cái gì?”

“Ví dụ như…” Haruhisa lấy một quả táo đặt ở trên bàn. “Cái này.”

“Quả táo?!”

Âm thanh của Tenten lớn lên. Ngay cả Naruto, cũng bất chấp “bỏ rơi” mì sợi, đặt một dấu chấm hỏi nhìn hai người các cô.

“Đúng, chính là quả táo này.” Hai tay Haruhisa nâng cằm, cười tủm tỉm nhìn Tenten. “Vật như vậy, có thể chứ?”

“Tớ thử một chút.”

Đầu tiên, Tenten cau mày suy tư một chút. Sau đó, từ túi xách bên người lấy ra một quyển trục cuốn tranh rỗng, viết chú văn lên. Tiếp, cô đem quả táo đặt ở phía trên quyển trục, hai tay nhanh chóng kết ấn.

Mắt của Haruhisa cũng không ngừng trừng mắt nhìn quả táo trên bàn, sau đó “oành” một tiếng. Trên bàn dâng lên một trận khói trắng, mà quả táo cứ như vậy mà biến mất ở trước mắt mọi người.

Nhìn quả táo biến mất ở trên bàn, tâm tình Haruhisa như một chậu nước được đun sôi tới 100°C, trong nháy mắt liền sôi trào!

“Tenten!”

Âm thanh Haruhisa hưng phấn có chút biến đổi dọa Tenten nhảy dựng.

“… Cái gì, cái gì?”

Tenten có chút khẩn trương trả lời. Ngay sau đó, đột nhiên một gương mặt tươi cười được phóng đại ở ngay trước mặt cô, một đôi mắt màu hải đường chính là đang khẩn thiết nhìn cô.

“Tenten, có thể dạy cho tớ được không?”

“A?”

************************************

Sasuke phản bội!

Nhận được bức thư khẩn cấp từ Konoha, Maki dùng vận tốc ánh sáng tìm ba người học trò tâm đắc của mình. Ngay tức khắc liền để cho bọn họ tiến hành đến Konoha trợ giúp.

Ba người đã một mạch chạy như bay thật nhanh đến Konoha.

Temari cùng Kankuro một mặt nghiêm túc.

Ninja phản bội thôn nhẫn là một chuyện lớn, cũng là sự kiện làm cho thôn vô cùng mất mặt. Duới tình hình chung bây giờ, thôn nhẫn đều sẽ kịch liệt truy kích Ninja phản bội. Mà lần này, Konoha lại cư nhiên đưa thư đến xin viện trợ, có thể thấy được tình thế nhất định vô cùng nghiêm trọng.

Nhưng…

Temari cùng Kankuro đối với người nào đó nhìn thoáng qua, lại nhìn Gaara đang dẫn đầu chạy phía trước.

Vì sao, bọn họ lại cảm thấy tâm tình hiện tại của Gaara giống như rất tốt?

Người đi đường cũng không bỏ trống, ba người phân công một chút về đối tượng để đến cứu viện.

Gaara chỉ vào điểm đen nhỏ cách Konoha gần nhất nói:

“Em đi nơi này.”

Temari gật đầu, chỉ vào một điểm ở trong rừng:

“Vậy chị đi đến nơi xa nhất này.”

Kankuro xem xét vị trí cuối cùng còn thừa lại, bất đắc dĩ gật đầu. Xin hỏi, hắn còn có khác lựa chọn sao…

“Đồng minh của Konoha.”

“Ninja.”

“Làng Cát.”

Làm phong cách nghìn cân treo sợi tóc bất bình thường xong, ba chị em bọn họ đều đứng ở trước mặt đối tượng cần cứu viện.

Temari liếc mắt nhìn cậu con trai cả người đầy vết thương, kéo cây quạt qua, chắn ở phía trước hắn.

“Có nghe nói Làng Cát phản bội và cũng đã kết thân trở lại… nhưng không ngờ lại nhanh đến như vậy.”

Shikamaru nhìn cô gái tóc vàng đứng ở ngay trước mặt mình, trong lòng cảm giác có chút phức tạp.

—— rõ thật là, cuối cùng vì sao lại xuất hiện vào lúc hắn đang chật vật thế này?!

Đều đã bị đánh thành như vậy, miệng vẫn còn một chút không buông tha cho người khác…

Temari lúc này vô cùng tức giận nhưng không có chỗ để phát tiết, nhìn Shikamaru liếc mắt một cái, hiếm thấy có được mất thăng bằng nói:

“Cơ bản, chúng tôi không phải tự mình đi tấn công Konoha, tất cả đều là mệnh lệnh. Và lần này có mặt ở đây cũng như vậy.”

“Hừ, phải không?”

Lời kia vừa thốt ra, bản thân Shikamaru cũng liền phát hoảng. Chính hắn lại hơi phát ra ngữ khí thất vọng a, rốt cuộc sao lại thế này?!

“Mà này, cái đầu thông minh của cậu ngu đi rồi sao?”

Temari khóe môi khơi mào một chút ý tứ hàm xúc không rõ mỉm cười.

Shikamaru không khỏi sửng sốt, sau khi hoàn hồn lại cảm thấy vô cùng mất mặt.

“Lại muốn chịu thua nữa sao? Vậy lần này để tôi giải quyết cho.”

“Xin lỗi… nhưng tôi không thể đầu hàng, con trai không việc gì phải để cho con gái bảo hộ cả!”

Shikamaru náo loạn không rõ. Tại sao mỗi lần đối diện với cô gái tóc vàng này, hắn lại khác thường nói nhiều như vậy, cũng khác thường khoe khoang? Rõ ràng cô ta dữ đến như vậy mà…

“Hừ! Vẫn lải nhãi chuyện trai gái phiền phức như mọi khi. Bày đặt tỏ ra mạnh mẽ, sớm muộn gì cũng lộ ra hết thôi, đồ ngu ngốc!”

Thật ra, Temari cũng không làm rõ được, vì sao mỗi lần nhìn thấy cái tên chịu đựng vết thương này, cô liền nhịn không được muốn phát giận. Rõ ràng là một “thằng cha” đáng ghét…

“Hai người các ngươi còn muốn tán gẫu tới khi nào?”

Đối diện, đối thủ không kiên nhẫn nói.

Hai người đang tự suy xét vấn đề của mình đột nhiên bị chen ngang, đồng thanh trả lời:

“Chuyện này ai cần ngươi xen mồm vào!”

************************************

Kankuro thật không nói gì.

Vì người mà hắn đến viện trợ chính là cái tên mang theo cún con, hơn nữa còn ở trước mặt “lộ ra nhan sắc tàn phai”, còn đóng vai có cá tính mạnh mẽ hoặc thô bạo a!

Nhìn thấy con rối đứng ở phía trước mặt hắn, Inuzuka Kiba thở dài nhẹ nhõm——

Xem ra lần này là “người một nhà”.

Tuy Inuzuka Kiba đã hoàn toàn ở trong tình trạng kiệt sức cùng với bị trọng thương, nhưng Inuzuka Kiba vẫn cụ thể nhắc nhở Kankuro:

“Ngu ngốc, bọn chúng cũng không phải tay vừa. Cẩn thận phía sau ngươi!”

Kankuro nhất thời chán nản, hắn khi nào thì cần đến một người bị thương chỉ điểm hắn…

Đầu óc nhất thời không tập trung, động tác trên tay cũng chậm một nhịp. Hắn cư nhiên một bóng đen xuất hiện gắt gao đè lấy cái trán hắn.

Inuzuka Kiba suy nghĩ muốn đứng lên hỗ trợ nhưng vô luận thế nào cũng không có sức lực. Chỉ có thể ngồi dưới đất giương mắt nhìn Kankuro bị chế ngự.

Không nghĩ tới, Kankuro đang bị chế trụ lại bật cười. Hắn trở tay đặt lên cánh tay của đối phương. Cát trên mặt dần dần tróc ra từng mảng, lộ ra bộ mặt thật của con rối.

Hóa ra, giống với ngày mà Kankuro chiến đấu với ninja Làng Âm Thanh, dùng con rối để ngụy trang thành chính mình!

Tình hình chiến đấu trong khoảng thời gian ngắn bị đảo ngược. Inuzuka Kiba kinh ngạc nhìn Kankuro một mình không chế hai con rối, sạch sẽ lưu loát giải quyết đối thủ mà hắn dây dưa chiến đấu, không khỏi cảm khái:

“Thật sự là một đối thủ đáng sợ! Bất quá, nhưng khi làm bạn cũng được đấy chứ…”

************************************

Sau khi đến nơi, Gaara nhìn Lee, đôi mắt xanh ngọc mơ hồ lướt qua một tia xin lỗi.

Lần trước, trong cuộc thi Trung Nhẫn ở Konoha, hắn có thể coi như đã xuống tay độc ác.

Sau đó, hắn ngẩng đầu nhìn đối thủ lần này, trong lòng nhất thời bắt đầu bất mãn——

Vì sao lại là một tên có làn da trắng, mắt to, không nói nhiều!

“Để tớ đấu với hắn.”

Gaara liếc mắt nhìn Lee, trầm giọng nói.

“Không, cậu hãy yểm trợ tớ thôi.”

Chỉ tiếc, Lee cũng là một người có tính tình quật cường, không dễ dàng thu tay lại.

Gaara dùng hạt cát đem Lee bôn ba chạy về phía trước trở về, hai tay ôm cánh tay nhìn miệng Lee dính đầy cát.

Hắn đều đã nói với người này, người này thế nào lại không nghe?

Hừ! Cái này, từng bước từng bước những tên da trắng, mắt to, sớm muộn gì cũng bị hắn giết chết hết!

************************************

Tác giả có chuyện muốn nói: nha nha nha ~~~

Temari thật sự rất giống nữ vương!!!

Shikamaru gì đó cũng không phải đối thủ của cô!!!

Thoải mái đem hắn bắt cóc đi ~~~

Oa cạc cạc cạc ca ~~~~

PS. Nhưng tàn phá rừng rậm cũng không tốt lắm…

Bình luận

Truyện đang đọc