[ĐỒNG NHÂN] TỨ HỒN CHI NGUYỆT LÃO

Phái đoàn Hồ tộc được sắp xếp tại nhóm cung điện phía Đông, một phần thể hiện lòng hiếu khách của Bạch khuyển tộc, một phần còn lại là cách ly Lăng mộ càng xa càng tốt. 

Cánh cửa điện lớn nhất vừa được đóng lại, Tomoe lập tức dẹp đi nụ cười ngượng ngùng của mình, giận dữ nhìn Tsukimaru:

" Đây là chủ ý của ngươi? Không những không ép được bọn họ đồng ý, ngược lại còn bị lão yêu quái đó qua mặt. Thành ý mà ngươi nói là thế này? "

Người bị chất vấn thản nhiên ngồi về trên ghế, cười lạnh nhìn nàng: " Việc đã xảy ra, ngươi nhai lại liền có thể thay đổi? Có trách thì trách ngươi không lấn át được người kia, bị chặn lại cơ hội liền co đầu rút cổ sau lưng ta đi. "

Tự tin cơ bản của một nữ nhân chính là dung mạo và sự hấp dẫn, lúc này Tomoe khuôn mặt tái mét gắt gao trừng hắn: " Ngươi có ý gì? Đừng quên giao dịch của ngươi và cha ta. Ta có thể yêu cầu cha ta hủy bỏ nó bất cứ lúc nào. "

Uy hiếp của nàng căn bản không bị đặt trong mắt, Tsukimaru nhàn hạ nhận lấy chén trà từ tay thị nữ: " Ngươi cứ việc thử a. Ngươi ngu dốt nhưng cha ngươi thì khác, hắn biết thế nào là xu lợi tị hại. Nếu ngươi còn muốn giữ giấc mộng ôm ấp Sesshomaru, tốt nhất ngậm chặt miệng trước mặt ta."

Hắn nói xong liền thong dong đi vào sâu trong điện. Thị nữ bê khay trà định đi theo, lại bị Tomoe gọi lại: " Ngươi đứng lại. "

Thị nữ ngẩng đầu, ánh mắt không có bất cứ cảm xúc nào nhìn nàng. Thấy vậy, Tomoe càng cảm thấy mình bị cười nhạo, nhất thời điên tiết vung tay: " Tiện nhân ngươi cũng dám coi thường ta?"

Tiếng đổ vỡ cùng da thịt bị hành hạ vang lên. Thị nữ đứng chờ bên ngoài run rẩy nhắm mắt, không dám tưởng tượng tình cảnh bên trong. 

Trong khi đó, tại cung điện của Sát điện hạ.

Inuyasha vừa chống tay vừa nghiến răng ngồi dậy. 

Tên khốn đó! Ra tay nặng như vậy! 

Thiếu niên nhấc người ra khỏi phòng, nhìn cảnh trí đẹp đẽ bên ngoài thở dài. Lúc nào mới có thể thoải mái ngồi thưởng thức những thứ như vậy a? Lực lượng của hắn còn thấp như vậy. 

Viên đá Kim Cương mà mẫu thân ném cho hắn hôm trước đến nay chỉ mới mẻ được một góc, chưa có chút dấu hiệu nào muốn vỡ ra. Cứ như vậy thật có thể chém vỡ nó trong một tuần thật sao? Hắn cảm thấy điều này không quá khả thi a, nhất là trong tình trạng thế này nữa. Hắn căn bản không tập trung để chém vỡ nó được, lúc nào cũng không ngừng bận tâm đến tình hình của Sesshomaru và mẫu thân, làm thế quái nào tập trung cho được? 

Inuyasha phiền muộn đâm đầu vào cửa gõ gõ. 

" Không sợ ngốc thêm? " Thanh âm mang theo chút hàn khí nhè nhẹ vang lên bên tai, Inuyasha nhảy dựng, lưng dán lên cửa đề phòng nhìn:

" Ngươi..... ngươi mới ngốc ấy! "

Sesshomaru nheo mắt, khóe môi hơi cong lên. Inuyasha gò má không khống chế được đỏ lên, nhịn không được trừng mắt:

" Liên quan gì đến ngươi?....  Ngươi không phải đã xuất cung rồi sao?...  Quay lại làm gì?  "

Nhìn Inuyasha lúc này giống như tiểu cẩu cẩu đang xù lông phòng bị đại cẩu đang cười nhạo mình. Sesshomaru ánh mắt vô thức thoải mái xuống, đột nhiên vươn ra một tay đụng vào thắt lưng thiếu niên. 

Một tiếng hét thảm vọng ra, dọa chim chóc xung quanh bay tán loạn. 

Mikazuki từ ngoài trở về yên lặng đem lỗ tai bịt lại. Lần này hắn rút kinh nghiệm không xồng xộc chạy vào nữa, bình tĩnh đẩy cửa đi bộ vào. 

Hai hài tử này còn chơi tình thú thế này, hắn sớm muộn cũng bị bọn họ dọa nổi nóng cho xem.

Bình luận

Truyện đang đọc