ĐƯA CƠ TRƯỞNG VỀ LÀM VỊ HÔN THÊ



Dương Tư Thần nhanh chóng nắm lâý bắp tay của cô gái kia, như phản xạ có điều kiện cô nhanh chóng quay lại, gương mặt hốt hoảng nhìn vào khuôn mặt,ao lãnh của Dương Tư Thần mà không thể kiềm chế được sự ngạc nhiên.

- "Lục Kiều Hân...!Lục Kiều Hân, đúng là em rồi!".

- "Anh đang làm gì vậy? buông tay tôi ra"
Quả thật Dương Tư Thần lần này không nhìn nhầm, người này chính là Lục Kiều Hân.

Dương Tư Thần không chịu buông tay cô ra mà cứ thế siết chặt lấy như thể sợ cô sẽ thoát mất khỏi lòng bàn tay của anh.

- "Dương Tư Thần.

Anh đang làm gì vậy? Anh bị điên à?"
- "Không! Lục Kiều Hân.

Tôi nhớ em"

Nghe những lời này của Dương Tư Thần thì Lục Kiều Hân chỉ biết cười khinh bỉ.

Bao nhiêu ánh mắt cứ thế mà đổ dồn vào hai người họ với sự khó hiểu trong đấy, Lục Kiều Hân dù bị Dương Tư Thần siết chặt tay nhưng cô vẫn vùng tay ra được.

- "Dương Tư Thần.

Anh làm cái quái gì vậy? Anh nên nhớ anh là người đã có vợ rồi! khi không lại đến nắm tay nắm chân tôi"
Phi Vũ đi theo sau Dương Tư Thần đã chứng kiến được tất cả sự việc, cậu ta nhìn lên gương mặt của cô mà hốt hoảng khiến ai nhìn vào cũng có thể nhận ra được sự hốt hoảng ấy.

Phi Vũ nói.

- "Lục Kiều Hân, cô chính là cơ trưởng Lục Kiều Hân?"
Nói xong, Phi Vũ còn quay lại nói với Dương Tư Thần.

"Anh Dương Tư Thần, đây là là cô gái bữa trước đến đấm anh híp mắt, anh đang tính trả thù cô ta?"
Nghe được câu này mọi người đứng ở đây chỉ biết bật cười chứ không thể có biểu hiện gì khác.

Không ngờ một Dương Tư Thần cao lãnh như anh bị nữ nhi đấm híp mắt nhưng cũng muốn so đo tính toán với cô ta.

Dương Tư Thần mặt đen như than không một chút cảm xúc, bây giờ trong đầu anh chỉ biết Lục Kiều Hân cô mới chính là người mà anh đã nhung nhớ bấy lâu nay.

- "Lục Kiều Hân, anh không nhìn nhầm đâu"
Dương Tư Thần vẫn khẳng định và muốn đi lại nắm lấy cánh tay cô nhưng đã nhanh chóng bị cô đẩy tay anh ra rất mạnh.

- "Xin anh tự trọng một chút"
Trong khi mọi người chưa hiểu ra về vấn đề gì với sự hỗn loạn trước mắt thì Lục Kiều Hân lại tiếp lời.


- "Dương Tư Thần, anh là người đã có vợ mà đi ra ngoài lại nắm tay nắm chân với một cô gái khác, không lẽ anh không thấy có lỗi với vợ con của mình ở nhà sao?"
Khoan! Vừa mới nghe đến đây ngay lập tức Phi Vũ đã thắc mắc là Lục Kiều Hân cô nói ra những lời này có mục đích gì? nhưng khi nhìn lại Dương Tư Thần đang có ý định lên cơ thể Lục Kiều Hân thì Phi Vũ cũng đã hiểu.

- "Anh Dương Tư Thần thật sự đã cưới vợ nhưng thực chất là chưa đăng ký kết hôn và bọn họ bây giờ cũng không là gì của nhau"
Lục Kiều Hân nhìn lại Phi Vũ mà khinh biệt, trong lòng cô nghĩ: Hóa ra là cá mè một lứa.

Quả nhiên là hảo anh em.

Đã làm đám cưới bao nhiêu thông tin trên đài truyền thông đưa tin vậy mà bảo là chưa đăng ký kết hôn thì có vô lý không! nếu đã không là gì của nhau thì tại sao lại làm đám cưới! mọi người nghe đến cũng mắc cười không kém.

Lục Kiều Hân không ngờ anh ta lại phản ứng như vậy khi nhìn thấy cô, rõ ràng lần trước cô đến để đấm híp mắt anh ta thì anh ta đâu có nhận cô là ai.

Vậy mà bây giờ kêu tên "Lục kiểu Hân" như thể thân thiết lắm vậy!
Mới đầu khi bị anh nắm cánh tay khiến cho Lục Kiều Hân cô bất ngờ mà quay lại, cô cũng không nghĩ là anh ta lại có mặt ở đây! Ở đất Mỹ này.

Nghĩ lại những việc mà anh đã làm với cô thì cô cũng không bao giờ chịu được.

Vậy còn người vợ ở nhà của anh ta có khi cũng bị anh lừa giống y như anh đã lừa cô
Chưa kịp nghĩ nhiều Lục Kiều Hân đã bị Dương Tư Thần nắm tay lôi ra ngoài, giữa thanh thiên bạch nhật một vị tổng tài cao lãnh lại đi nắm tay nắm chân con gái nhà người ta mà lôi đi thì quả nhiên không biết đầu óc anh có làm sao không nữa!
Lực kéo của Dương Tư Thần khá mạnh khiến cho Lục Kiều Hân cũng không thế nào mà đáp trả nổi hay là phản kháng lại được, cứ thế cô bị anh kéo ra đến ngoài cửa tránh những ánh mắt của nhiều người nhìn kia.


Phi Vũ đi theo nhưng cũng không kịp.

Quá nhanh quá nguy hiểm.

Dương Tư Thần nhanh chóng đặt một nụ hôn cuồng nhiệt lên khuôn miệng nhỏ của Lục Kiều Hân, anh cứ thế hôn và hôn như chưa bao giờ được hôn.

Phi Vũ đi ra thấy cảnh tượng lác mắt này liền quay vô ngăn cản những con người hóng chuyện phía sau.

Phi Vũ thầm nghĩ: Đại ca, anh đang làm cái quái gì vậy!?
Sau một hồi hôn hít thì Dương Tư Thần cũng buông tha cho cô.

Bộp
Nhanh chóng một cái tát giáng xuống gương mặt nam thần của anh, một cái tát dường như đã lấy hết sức của cô khiến nửa mặt anh đỏ lên in dấu tay..


Bình luận

Truyện đang đọc