DUYÊN SỐ GẶP MA

Nhớ tuổi đi học ở Lào, một trạm như là nghe nhiều người nói về ma quái ở làng tôi, tôi theo dõi coi thì chẳng bao giờ tôi được gặp. Những người già cả hay nói: “Nếu mình cố ý tìm ma thì ít khi lắm mới được gặp”. Tôi nghĩ là chắc cũng đúng theo lời nói của người già, khi người ta thấy mà tôi đến cũng không có gì, lạ trời, làng tôi hồi trước chưa từng nghe ma nhiều đến nỗi này mà trạm này người gặp ma nhiều quá xá vậy.

Người thứ 1 gặp ma kể:

- Một cô gặp ma kể lại cho tôi nghe:

- Khi tôi tan rạp cinema khuya thì tôi về đường tắt luôn luôn, nhiều năm cũng chẳng thấy gì cả. Đêm kia tôi về trời âm u lạnh sắp mùa đông, sương phủ trăng vàng với lác đác hạt mưa đêm, tôi đi về đến bên cạnh bờ ao mấy bụi tre gai lớn, đong đưa theo gió và nghe tiếng kẹt kẹt của cây tre chạm vào nhau theo chiều gió, như có gì gọi tôi cho tôi ngó về hướng bụi tre. Ở trên cao như có gì mà giống tà áo ai trên đó, tôi dừng bước không biết có đi thêm hay trở về đường cái, lạnh cột sống, da gà mọc lên đầy người. Tôi cố kiếm nhặt lại cái bình tĩnh, đứng hình một lát ngó cho rõ, thì tôi thở dài, đó là cái váy đàn bà như gió bay vướng trên lưng chừng bụi tre đó. Trời ơi tôi tưởng là ma, mới cất bước đi tiếp khi đến gần bụi tre, tôi đang sợ ma không muốn ngó, như có cái gì nữa mà kéo đôi mắt tôi, cay như ăn ớt nóng rồi bốc lên đầu, tóc tôi đứng thẳng lên tại chỗ, hình như có cảm giác là tóc nó vướng vít với cơn gió đang thổi nhè nhẹ, bất thình lình đó tôi thấy: Một bóng đen từ dưới đất từ từ đứng lên thành hình người. Ông trời ơi ông nội ơi tôi tè ra váy như trời mưa đổ trên cái dù rồi chạy luôn. Khi đến nhà ngồi một lát, thấy ướt váy và ấm ấm mới biết là tè ra váy, đi tắm rồi đi ngủ, nhưng cả đêm nằm giật mình cho đến sáng. Tôi nghĩ là con đường đó tôi chừa đến già luôn.

Người thứ 2 gặp ma kể:

- Lại thêm một chuyện nữa tôi nghe kể:

- Sau đó 2-3 ngày có đám ma chết để xác ở chùa, thân nhân và người quen đến viếng thăm chia buồn, khi tới khuya thì có một anh với 2 nàng về đường tắt sau lưng chùa, phía đằng sau nhà tôi, và đằng sau chùa có hai cái hòm trống không, để đó cho người nghèo không có tiền đóng hòm mượn, đem xác thiêu rồi đem hòm đó về trả lại cho chùa.

Khi đến đằng sau chùa gần nơi để hòm đó, bỗng dưng có cơn gió từ đâu tới, theo với tiếng rên rỉ, cả 3 người dừng bước chân, gai ốc từ chân đến đầu, ngó trước ngó sau thì thấy im lặng. Tất cả tiếp tục cất bước thì nghe tiếng rên nhè nhẹ nữa và tiếng cây cọ vào nhau kẹt kẹt kẹt, cả 3 người nắm lấy tay nhau, khi ngó xuống gầm nhà nơi chú tiểu ngủ đó, cả 3 đứng hình. Chiếc hòm cũ kỹ bụi bặm mờ mờ theo ánh đèn từ đằng trước chùa rọi đến, chiếc hòm đó đang di chuyển cái nắp ở trên. 3 người đứng hình cứng như tượng đá, một cô em tè rồi, nắp hòm từ từ nghiêng ra một bên tóc tai bù xù bắt đầu nhô lên, tiếng hú hồn hú vía, tiếng chân tiếng chạy và tiếng la hét. Tôi cũng không biết cả 3 người chạy ra con đường cái thế nào nữa, ngó mặt cả 3 người dài chắc hơn nửa thước, dài hơn mặt ngựa nữa, 3 cái mặt chia nhau nửa trắng nửa đen luôn, vì tóc tai nó đứng sững lên trời, nếu ma thấy mặt 3 đứa chúng tôi lúc này bảo đảm là ma sợ luôn chứ không phải chúng tôi sợ ma. Đêm đó khi đưa 2 cô em gái về rồi, tôi về nhà, trên đường về ngó trước ngó sau lia lịa, nửa chạy nửa đi, khi đến nhà tắm rửa cho tỉnh mà cũng không tỉnh lên được, khi ngó vào bóng tối là chợt giật mình, tôi phải mở đèn ngủ cả đêm, trằn trọc mãi đến sáng luôn. Bây giờ những đêm đi trên đường, ngó vào ngõ hẻm về đằng sau chùa đó tôi vẫn còn nổi da gà da ngỗng.

Ông bạn chơi hàng chiều với nhau, người thứ 3 gặp ma kể:

- Hôm nay là chiều thứ 4 lại nghe thêm một người bạn thấy ma đêm qua nữa, lại ở ngõ hẻm đường qua nhà mình nữa:

- 11 giờ đêm. tôi đi qua nhà bạn rồi đi về hướng sau chùa, vừa gần bụi chuối, tôi thấy cành cây nhãn bên này rung tôi dừng bước ngẩng lên thì lại im lặng, nếu cây rung sao lại rung có một cành thôi tôi nổi da gà. Khi quay mặt lại để đi tiếp thì phía bên này một bóng như người cao hẫng mặt đất, tôi không cần biết là ma hay người, kiếm trong túi quần thêm mấy cái chân nữa để chạy lẹ, nên 3 chân 4 cẳng còn chưa đủ để mà chạy. Ai cũng cười ầm, nó không chịu cho ma dọa nó rồi nó chạy trước. Thằng này khôn ghê luôn bạn chọc ghẹo.

Tôi nói:

- Vì bao nhiêu chuyện gặp ma của bạn bè và người qua lại thì nghe từng ngày, sao ngõ hẻm nhà chúng mình dạo này ma nhiều dữ vậy? Chưa từng thấy bao giờ nó đến nỗi này, để đó tôi phải chia thời giờ đêm khuya đi canh ma coi, tôi muốn thấy nó như thế nào?

Rồi đêm thứ 6 và thứ 7, ngày nghỉ cuối tuần sáng dậy không được đi học, khi rạp cinema chiếu xong rồi mình đi tìm coi có thấy bóng ma nào không?

Tôi hỏi mấy ông vua ngồi đó tiếp:

- Có ai không? Tối nay với tối mai mình rình ma thử coi có thấy con ma nào không? Im lặng không có một tiếng trả lời. Vậy tôi đi rình ma một mình.

Nói xong tất cả về tắm rửa không có đá cầu gì cả, khi tan cinema 10.30 giờ đêm, tôi về ngồi ở bờ ao dưới cây nhãn lớn cỡ 1 tiếng đồng hồ, xong tôi đứng lên đi lang thang trong ngõ hẻm, rồi trở về nơi cây nhãn đó nữa. Cỡ nửa tiếng tôi đứng dậy vòng quanh ra sau chùa rồi vòng về ngõ hẻm thêm một lần mới về nhà, mà cũng chẳng có cái gì cả. Ngày mai trôi dài đằng đẵng khi tới 10.30 giờ đêm, lần này tôi chú ý nơi mà các bạn bè từng gặp ma. Đêm nay tôi nghĩ là ở khuya hơn đêm qua để thấy ma, tôi ngồi dựa ở gốc cây dừa nơi tối tối hút điếu thuốc lá đến nửa đêm, cũng không thấy gì cả, tôi đứng dậy đi từng nơi từng nơi mà người ta thấy ma đó, rồi đến gần qua đêm cũng chẳng thấy gì cả, tôi trở về ngủ, sáng ra xong việc nhà rồi đến chiều tôi ra chơi với bạn.

Mấy ông vua ngồi một đống ở sân chùa, chẳng ai đá cầu gì cả, ngồi chờ tôi có còn sống sót không, mà 2 đêm đi rình ma một mình. Khi thấy bóng tôi đến, cả 5 đôi mắt ngó thẳng vào mặt tôi coi có bơ phờ vì ma dọa không?

Rồi theo với tiếng hồi hộp hỏi:

- Có thấy ma gì không trong 2 đêm vừa qua?

Tôi trả lời:

- Chẳng thấy ma gì cả hai đêm mệt mỏi tí nữa sáng luôn.

Tôi bàn với bạn:

- Làm vầy đi, cuối tuần này chúng mình canh coi có con ma nào không.

Một người bạn tên Ling chưa bao giờ bị ma dọa nói:

- Mình chưa bị ma dọa lần nào, còn đi kiếm nó làm chi, mình không có chơi đâu.

Một người bạn tên Pone nói:

- Mình đi theo.

Tôi nói:

- Chiều thứ 6 đi coi phim cinema với mình tan rạp 10.30 giờ đêm rồi tính nhau sau là mình bắt đầu từ đâu.

Rồi đêm rất là hồi hộp và hấp dẫn, thứ 6 đã tới 10.30 giờ đêm, tôi mua chuối nướng và ngồi ăn với bạn ở bờ ao, có ánh đèn xa xa rọi lọt khe lá cây một chút sáng thôi. Hai người hút thuốc lá ngồi ăn chuối nướng một lát, đôi mắt ngó lia lịa hỏi nhau: “Bạn có thấy gì không? nếu thấy thì nhéo nhau nghe”.

Một lát hai người đổi chỗ về nơi bụi chuối với cây nhãn, nửa tiếng đồng hồ ngồi ngó vòng quanh mỏi cả mắt rồi muỗi cũng nhiều nữa khi về đêm. Tôi nói mình ra nơi bụi tre kia đi có cây tre nào ngã xuống đó không. Hai người ra ngồi ở bóng đêm tối gần một tiếng cũng chẳng có gì cả. Bây giờ, hai đứa mình đi bộ chơi vòng quanh qua mấy cái ngõ hẻm cho hết đến cả đằng sau chùa luôn coi có con ma nào không. Gần 3 giờ sáng hai người thấy mệt mỏi rồi chia đường nhau về ngủ.

Ngày mai là thứ 7 hai đứa mình còn thêm một đêm nữa chắc thấy ma đó. Rồi giây phút đợi chờ đêm thứ 7 đã tới, 10.30 đã thăm, hai người ngồi im lặng với bóng đêm, đôi mắt tìm kiếm một hình bóng giống như người mà chẳng thấy. Hai người dạo bước vào cả sân chùa cũng chẳng có thấy một hình bóng ai, ma hay là người cũng chẳng có. Đêm nay 2 người tìm kiếm đến khuya rồi lại chia đường nhau về. Hai tuần rồi đêm muốn làm bạn với ma mà cũng chẳng có, tôi cũng lắc đầu, sao tôi canh thì không thấy con ma nào hết?

Ling nói:

- Hai đứa tụi mày không có phúc được gặp đâu, mấy thằng tè ra quần mới có phúc gặp ma.

Tôi than thở nói tiếp:

- Tôi chịu thua hai tuần đêm mệt mỏi, làm việc trong rạp cinema đã mệt rồi còn mệt mỏi với ma thêm, tôi không có số gặp ma đâu.

Chiều thứ 6 tôi mới ra chơi, bỗng có một chiếc xe chở xác chết trôi, đến chùa làm mai táng, chết chắc cũng đã cả tuần rồi, xác đã sình và có mùi hôi khắp chùa, ai cũng chạy lên coi ngoài ra tôi.

Ling nói:

- Xác là đàn bà mặt mũi sình lên hết rồi, hôi quá.

Chúng tôi rủ nhau về.

Ling hỏi tôi tiếp:

- Đêm nay có đi tìm ma không?

Tôi trả lời:

- Đủ rồi bạn ơi quá mệt với ma rồi, ai muốn thấy thì đi tìm còn tôi thì đi ngủ.

Nói xong tôi về tắm rửa ăn cơm chiều rồi đi làm, trong lòng tôi im chuyện ma đêm nay tan làm rồi về ngủ sớm, sáng mai tôi nghỉ, được làm việc nhà.

Cỡ 10.00 giờ sáng hai bạn đá cầu trong làng đến gọi tôi:

- Đến nhà Ling gấp mấy bạn ở đó hết rồi!

Tôi bật đứng lên và ngơ ngác hỏi:

- Nó chết à?

Hai người bạn vừa nói vừa cười như hứng thú cái gì không biết, tôi càng thấy lạ lại lo nữa, tôi chạy vào lấy cái áo khoác trên vai, vì trời quá nóng nực chạy theo bạn gấp.

Tôi thấy bạn bè đầy nhà, ba mẹ cậu nữa tôi chẳng thấy ai có cái vẻ mặt lo lắng gì cả. Tôi chạy vào trong nhà thì: Úi chà!!! Mặt mày chẳng giống Ling chút nào, tái mét, tóc tai còn đứng sững lên trời, nằm trong một cái áo mưa dính với cái mũ choàng trên đầu, nằm ói lung tung, tè ra quần nữa. Trong khi Ling như vậy mà bạn lại cười nói đáng đời là cái gì đây. Ba mẹ bạn ngó con trai mình lúc nào cũng ôm bụng cười. Ling lấy tay kéo cái áo mưa phủ lên đầu lên mặt, thì bạn lại kéo xuống và nói:

- Ngó mặt nó!

Ling nó quay nằm sấp cũng không được, bạn lật nó lại.

Tôi nói:

- Chuyện nó ra thế nào đây?

Tất cả mọi người chỉ ngón tay lên mặt Ling nói:

- Bạn không thấy cái áo mưa mà đêm qua không có mưa mà nó mặc để làm gì không? Mấy con ma ở cái ngõ hẻm mà mấy tuần nay, đã làm cho bao nhiêu người tè ra quần, hú hồn hú vía, nhiều người phải đi vào chùa gọi hồn gọi vía về. Thì bạn thử ngó cái mặt nó, ông trời có mắt mà, đêm qua bị quả báo. Đêm qua nó biết là bạn không đi kiếm tìm ma thì nó bắt đầu dọa người khác, thảo nào Ling biết là mình đi rình ma thì nó nằm ở nhà nó cười, chờ khuya rồi bày kế đi dọa người qua lại, nó không có vừa phải đâu, bị trời đánh đêm qua thì đáng đời rồi chứ.

Bạn kể tiếp:

- Đêm qua nó đang rình người đi đám ma ở chùa về khuya mà qua ngõ hẻm là nó dọa người ta, đứng ở nơi tối trong nửa đêm, cũng lạnh hồn rồi, chẳng may con ma mà chết sình ở chùa, cái mùi mà xa cả 20 mét đã chịu không được rồi, cái mùi tanh hôi tàn bạo đó. Khi Ling quay mặt lại thì: Eo ơi!!! 2 cái trán đụng nhau luôn, con ma nó khà một cái vào mặt còn không đủ nữa, nó hắt hơi thêm một cái nữa, đầy mặt ông vua quậy luôn, rồi con ma nó đuổi dí sát đít luôn.

Cũng không biết con ma giả này chạy đi đâu, cũng không biết nó tẩu hỏa nhập ma nơi nào mà gần sáng mới tới nhà, rồi đến bây giờ nó còn lẩm cẩm hơn cả ông già 90 tuổi vậy. Có đáng đời không thử hỏi cả thế gian có đúng không? Có ai từng nghe ma thật dọa ma giả bao giờ mà nó còn xảy ra với chúng mình.

Bạn vừa kể chuyện vừa nháy mắt vào nhau, rồi 2 người xách đằng phía đầu, 2 người xách đằng phía chân chạy. 1-2-3 đánh rầm xuống cái ao đầy là bèo, cho cả cái áo mưa xuống ao theo luôn, để cho nó xong chuyện ma ngõ hẻm.

Viết Xong 12.20 đêm 27.07.2017

Bình luận

Truyện đang đọc