EM KHÔNG NGOAN

Nhà họ Thương là thế gia có gốc gác rất lớn, cũng có rất nhiều bất động sản ở Bắc Thành.
 
Trong đó bao gồm không biết bao nhiêu tứ hợp viện trị giá hàng trăm triệu tệ, người ta nói rằng nó từng là nơi ở của một Vương gia rất quyền lực.
 
Bây giờ khu vực này đã được bảo tồn lại từ lâu, khi ra vào sẽ bị kiểm tra rất nghiêm ngặt.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
 
Một giờ rưỡi sáng.
 
Ninh Già Dạng ngồi trên chiếc giường lớn được phỏng theo phong cách cổ, vô cùng mới lạ.
 
Đây là lần đầu tiên cô ở một nơi như vậy. Còn được làm đẹp hơn bối cảnh phim truyền hình cổ trang mà cô quay rất nhiều.
 
Ngay cả ga trải giường và chăn trên giường cũng được thêu những họa tiết tuyệt đẹp.
 
Ninh Già Dạng nhẹ nhàng vuốt ve những hình thêu trên chăn, mẹ cô là người thừa kế giấu mặt của nghệ thuật thêu Tô Châu, nên tất nhiên là cô có thể nhận ra tất cả những hoa văn này đều được may thủ công, thậm chí là do bậc thầy có trình độ cao, giá trị không thể đong đếm được, có giá trị để bảo tồn.
 
Mà chỉ dùng để làm ga trải giường thôi?
 
Lúc này.
 
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Có tiếng ‘kẽo kẹt’ vang lên.
 
Cửa phòng tắm mở ra, người đàn ông khoác chiếc áo ngủ bằng vải satin, mái tóc xoăn màu bạch kim để lòa xòa trên trán, xuất hiện trước mặt cô.
 
Hoàn toàn khác với những chiếc áo ngủ lụa trơn màu ở nhà trước đó.
 
Chiếc áo ngủ màu xanh nhạt này có ống tay áo to rộng, được thêu rồng và phượng bằng chỉ lụa màu nhạt, hoa văn phức tạp lộng lẫy.
 
Chiếc áo ngủ theo phong cách cổ trang cùng với màu của trần nhà không hề phù hợp với mái tóc xoăn màu bạch kim chút nào.
 
Nhưng khi được mặc lên trên người Thương Dư Mặc, dường như lại có một trích tiên không tình không dục, không vui không buồn giáng trần, nhìn thế gian chỉ với nửa con mắt, không hề sinh ra một tí suy nghĩ xằng bậy nào cả.
 
Nhìn dôi mắt lạnh lùng như trăng sáng dưới mái tóc xoăn màu bạch kim của anh, Ninh Già Dạng chớp chớp mắt, một lúc vẫn chưa lấy lại được tinh thần.
 
Cho đến khi người đàn ông thong thả đến gần mép giường.
 
Anh hơi cúi người xuống.
 
Mùi ẩm ướt mát lạnh từ trên người anh ập đến.
 
Hơi thở gần trong gang tấc.
 

Ninh Già Dạng cho rằng trích tiên cao cao tại thượng muốn khom lưng hôn môi mình, đầu ngón tay trắng nõn vô thức nắm chặt tấm chăn mềm.
 
Vừa định nhắm mắt lại....
 
Thì hơi thở đã không còn.
 
Người đàn ông không có việc gì làm, thả cô lên giường.
 
Sau đó úp mặt vào tường, kéo chăn mỏng từ trong lòng bàn tay của cô ra và đắp chăn lên cho cô.
 
Ninh Già Dạng: “???”
 
Chơi cô à?
 
Cô chợt quay đầu nhìn sang, nhìn sườn mặt của người đàn ông, không nhịn được vươn đầu ngón tay chọc vào sau lưng anh: “Sao anh chảnh thế hả?”
 
Giống hệt loài mèo kiêu ngạo.
 
Cách lớp vải mỏng, cô có thể cảm nhận rõ độ ấm trên cơ thể của người đàn ông.
 
Cực kỳ ấm áp.
 
Không phải chỉ lừa anh có một lần……
 
Mà là, 1,2,3……4, 5, 6 lần?
 
Đàn ông có thể rộng lượng hơn không.
 
Ninh Già Dạng thấy anh không nói lời nào, cũng không tức giận, ghé sát vào môi người đàn ông, hôn người đàn ông như đang dỗ bé mèo: “Không phải anh nói rồi mà, giờ sự nghiệp của em đang trên đà phát triển, sinh con sẽ ảnh hưởng tới sự nghiệp.”
 
“Nếu như anh thật sự muốn, vậy thì cứ đến đi.”
 
“Dù sao ở đây cũng không có đồ tránh thai.”
 
Nói xong, cô kéo sợi dây hổ ngọc đang buộc trên cổ tay của Thương Dư Mặc ra, đeo lên tay cô.
 
Ngay sau đó.
 
Bỗng nhiên cổ tay bị anh giữ ngược lại, cô nhìn người đàn ông chậm rãi ngồi dậy, chăn lụa trơn trượt từ lồng ngực xuống đến thắt lưng, mơ hồ có thể nhìn rõ đường cong trên cơ thể anh.
 
Môi mỏng của Thương Dư Mặc ghé sát vào tai Ninh Già Dạng, giọng điệu lười biếng đầy nguy hiểm: “Bà Thương, tuy em thèm nhỏ dãi con người anh, nhưng... ”
 
“Cưỡng ép trong hôn nhân có thể bị phạt tù từ ba đến mười năm đấy.”
 

Dứt lời, người đàn ông buông ngón tay dài ra, khôi phục lại tư thế trước đó.
 
Lấy chăn che đi da thịt lộ ra của mình.
 
Đề phòng ai đó, vô cùng rõ ràng.
 
Ninh Già Dạng bị những lời nói của anh làm cho sững lại.
 
Sau vài giây mới phản ứng lại, làm vẻ không thể tin nổi nhìn bóng lưng lười biếng của người đàn ông: “Thương lười nhác!”
 
Vãi!
 
Mẹ nó ai thèm nhỏ dãi chứ?
 
Mẹ nó ai thèm cưỡng ép trong hôn nhân!
 
Đổi trắng thay đen!
 
Khoảng thời gian trước, mỗi đêm con mèo lớn đều phải ôm cô gặm cắn, mà đêm này chưa từng ôm cô.
 
Vốn dĩ Ninh Già Dạng đã chuẩn bị tốt tâm lý bị mèo lớn gặm cắn, sau khi thả lỏng lại thấy không quen.
 
……
 
Ngày hôm sau, Thương Dư Mặc tham gia quay kỳ cuối cùng của chương trình [Người Thừa Kế] từ sớm.
 
Ninh Già Dạng ngâm mình trong suối nước nóng ở sân sau, trước đó Ngôn Thư và Tiểu Lộc tới tìm cô, tiện thể hưởng thụ suối nước nóng cùng cô luôn, và phàn nàn về hành vi thái quá của người đàn ông chó má.
 
Ban đầu Ngôn Thư nhìn thấy quầng thâm dưới mắt của Ninh Già Dạng, trêu chọc cô bận rộn cả đêm.
 
Lần này, Ninh Già Dạng không nhịn nổi nữa.
 
Cuối cùng nói những việc xảy ra trong khoảng thời gian này.
 
“Bận cái gì, từ khi tên đó nhuộm tóc, em cũng chưa ăn được miếng nào!”
 
“Tối hôm qua em mới hôn một cái, lại nói em cưỡng gian anh ấy???”
 
“Làm cái kiểu băng thanh ngọc khiết như thế, không biết còn tưởng anh ấy muốn luyện đồng tử công gì gì đó!”
 
Ninh Già Dạng càng nghĩ càng giận, đập thật mạnh xuống mặt nước mù mịt.

 
Ngôn Thư bỗng nhiên nghĩ đến câu ‘dục cầu bất mãn’ mà tiểu tổ tông nói vào tối hôm qua là có ý gì.
 
Cộng thêm việc hôm nay, tiểu tổ tông không hề lừa chị ấy.
 
Tưởng tượng tới dáng vẻ như tiên giáng trần với mái tóc xoăn màu bạch kim của bác sĩ Thương, kiêu ngạo như một con mèo lớn không cho phép ai động vào, Tiểu Lộc không nhịn được mà che trái tim nhỏ của mình lại: “Quyến rũ anh ấy đi! Để anh ấy phải hầu hạ chị! Tưởng tượng đến cảnh gương mặt đẹp như trích tiên hầu hạ chị! Á!”
 
Ninh Già Dạng bỗng nhiên nhớ tới chiếc sô pha bị hỏng bên cạnh cửa sổ sát đất hồi trước.
 
Đến bây giờ cô vẫn còn nhớ cái cảm giác mà lúc người đàn ông tóc xoăn màu bạch kim cọ qua làn da của cô.
 
Đột nhiên cô lặn mình vào trong làn nước nóng.
 
Đôi tai vốn trắng nõn lại đỏ như sắp nhỏ ra máu.
 
Có thể thấy chắc chắn là cô nghĩ đến việc gì đó rất xấu hổ.
 
Vài giây sau.
 
Cô đi lên từ trong nước, hai chân giẫm lên bậc thang dưới nước, từng bước một đi trên mặt đất như được lát bằng ngọc bích.
 
Mái tóc ướt vương trên bờ vai gầy, những giọt nước liên tục chảy từ trên làn da trắng như tuyết mịn màng của cô xuống. cuối cùng chảy xuống dưới chân.
 
“Tiểu Lộc, một thiếu nữ chưa lập gia đình như em, mà sao lại chứa mấy suy nghĩ rác rửa trong đầu thế!”
 
Tiểu Lộc giả vờ là một thiếu nữ thuần khiết: “Chị, chị nói gì thế, em không hiểu.”
 
Sau đó em ấy nhìn về phía váy sa mỏng, bộ bikini màu đen bên trong như ẩn như hiện, lộ ra dáng người hoàn mỹ yêu kiều uyển chuyển: “Chỉ với dáng người của chị cùng giá trị nhan sắc này, ngoắc tay một cái, thì đến trích tiên cũng phải hầu hạ dưới váy chị.”
 
Vốn dĩ chân của Ninh Già Dạng đã mềm nhũn sau khi ngâm nước.
 
Nghe được câu đó của em ấy, nháy mắt trong đầu đã hiện ra hình ảnh một bộ phim hành động.
 
“Còn nói nữa sẽ trừ lương.”
 
“Haizz.”

 
Ngôn Thư nhìn thấy tiểu tổ tông thẹn quá thành giận, nên nhanh chóng chuyển chủ đề, “Hiện giờ ở trên mạng, chuyện em bị ép sinh con càng ngày càng vô lý.”
 
“Em định làm thế nào?”
 
Hơi nóng trên mặt mất đi.
 
Màu đỏ ửng trên mặt Ninh Già Dạng dần dần biến mất, đầu óc cũng thanh tỉnh vài phần.
 
Ngôn Thư lấy máy tính bảng ở trên bàn rồi đưa qua, đập vào mắt cô là tiêu đề top 1 hotsearch #Bạn trai Ninh Già Dạng bắt cô giải nghệ sinh con#.
 
Sau khi ấn vào...
 
Bình luận top 1: [Nữ minh tinh trước kia bị bạn trai ép về nhà sinh con của hai mươi năm về trước, bạn đoán xem bây giờ cô ta có kết cục như thế nào, đúng vậy, cô ta đã điên rồi, giờ đang đi nhặt rác ở ngoài đường.]

 
Bình luận top 2: [Cầu xin bạn hãy nhìn thẳng vào giá trị nhan sắc và thực lực của mình đi, không cần bạn phải tìm được người như Cố thần, nhưng ít nhất thì cũng phải là một người đàn ông ưu tú bình thường chút chứ?]
 
Bình luận top 3: [Thiên nga có thể tránh xa con cóc ghẻ màu bạc một chút hay không!!!]
 
……
 
Ninh Già Dạng ngồi lên ghế đẩu bằng ngọc bên cạnh, lông mi ướt át rũ xuống, trầm ngâm: “Em đang nghĩ lại, đầu tiên không cần phải vội.”
 
Cô có thể chịu được những kiểu bình luận này.
 
Chỉ cần trong một khoảng thời gian ngắn mình không mang thai, lại công khai tham gia hoạt động thì tin đồn chưa đánh đã tan.
 
Nhưng.
 
Có những bình luận, Ninh Già Dạng không nhịn nổi.
 
Ví dụ như fans mắng con mèo lớn nhà cô là con cóc ghẻ, cô không thể nhịn được!
 
Cô lấy điện thoại ra, tìm bình luận ở top 3 để trả lời một câu: [Gàoooo chúng tôi là những con mèo lớn với cái đầu màu bạch kim thích làm nũng!]
 
Ngôn Thư trơ mắt nhìn cô làm hành động như một con quỷ.
 
Vốn dĩ chị ấy muốn ngăn cản, nhưng nghĩ lại thấy cũng không tệ hơn, dù sao muốn thoát fans thì cũng đã thoát fans rồi.
 
Những người còn lại có lẽ sẽ là những fans thật sự.
 
Còn những fans khác thì đu CP, đợi đến lúc tiên nữ và bác sĩ Thương công khai, bây giờ khóc lóc chạy đi như thế nào thì đến lúc đó sẽ khóc lóc chạy về như thế đó.
 
Hơn nữa đúng là.
 
Nhân vật như bác sĩ Thương, hoàn toàn không có tí quan hệ nào với cái loài cóc ghẻ cả.
 
Vì để tránh hành động của tiểu tổ tông này làm cho lên cơn đau tim, Ngôn Thư tập trung vào bộ bàn ghế bằng ngọc, không nhịn được cảm thán: “Ngọc này giá bao nhiêu tiền thế, chị thật sự học được rất nhiều kiến thức từ em đấy.”
 
Ninh Già Dạng liếc mắt qua, thuận miệng nói: “Không rõ, chắc là đồ kèm theo khi mua căn tứ hợp viện này.”
 
Thế nên, đây là đồ cổ à???
 
Đồ cổ dùng để làm vật dụng hàng ngày?
 
Đúng là còn xa xỉ hơn cả Thanh Hạc Loan!
 
Ngôn Thư và Tiểu Lộc đều được mở mang tầm mắt.
 
Tiểu Lộc yên lặng đứng bên cạnh: “Em không ngồi nữa, sợ làm bẩn đồ cổ.”
 
Ninh Già Dạng lười biếng liếc em ấy: “Cứ ngồi đi.”

 


Bình luận

Truyện đang đọc