GẢ CHO BA CỦA BẠN TRAI CŨ

Sáng sớm hôm sau, Kiều Nhan vẫn còn ngủ say, Triệu Quân Khiêm đã theo đồng hồ sinh học tỉnh dậy.

Anh mở mắt, tâm tình mê man chợt nghĩ đến gì đó, một giây sau cặp mắt phượng liền khôi phục sự sắc bén cơ trí như ngày thường cũng làm cho anh hồi tưởng đến tất cả những chuyện tối qua.

Triệu Quân Khiêm cúi đầu chăm chú nhìn người đẹp ngủ say trong ngực, khuôn mặt tuấn mỹ được thỏa mãn lộ ra ý cười, vui vẻ tràn đầy sức sống.

Anh hôn lên trán Kiều Nhan, nhẹ nhàng buông cô ra, tay chân rón rén sửa soạn sau đó dặn dò nhóm người làm không cần đi lên quấy rầy đến cô, rồi vui vẻ ăn sáng đi làm.

Nếu như trước đó mỗi ngày anh đều giữ thói quen đi muộn ở nhà thêm cùng cô, hôm nay hứng trí bừng bừng phấn chấn đi làm trước.

Dù sao bây giờ anh đã là người có gia đình, vì vợ con phải cố gắng công tác mới được.

Toàn bộ quá trình anh đều giữ vẻ mặt vui vẻ phấn khởi khiến cho tài xế kinh sợ, toàn bộ nhân viên công ty cũng hóa ngốc, cuối cùng lên tới văn phòng tầng cao nhất cao ốc tập đoàn Thịnh Hải, ngồi ở bàn làm việc uống trà bắt đầu xử lý công việc, hiệu suất đặc biệt cao.

Thư ký Lý nhìn đến loại tình huống này, sáng tỏ cười cười, tỏ vẻ đã hiểu.

Cũng là đàn ông nha, thỏa mãn tâm nguyện là gì, cuối cùng cũng đem mỹ nhân nhớ thương đã lâu ngậm vào miệng, chắc hẳn đêm qua cũng nhịn không được thưởng thức không ít, sáng nay thần thái không phải đặc biệt vui vẻ hay sao.

Không khí làm việc vô cùng hài hòa, đột nhiên thư ký Lý nhận được điện thoại từ Triệu Cảnh Hàn, nói cậu ta chuẩn bị đến đây một chuyến, tìm ông chủ nhà mình có chuyện, muốn anh đi xuống tiếp đón một chút.

Thư ký Lý nghi hoặc vẻ mặt khó hiểu, không biết Cảnh đại thiếu gia cố ý đến đây một chuyến muốn làm cái gì, hơn nữa giọng điệu trong điện thoại nghe qua cũng không được tốt.

Chẳng qua mặc kệ có là chuyện gì, anh cũng là trợ thủ đắc lực của ông chủ cũng không phải là người cậu ta có thể sai bảo, chuyện này không hề có chút lực uy hϊế͙p͙, cho nên thư ký Lý cũng không lo lắng .

Có sếp ở đây, anh còn phải lo lắng sao.

Tâm tình thay đổi thật nhanh, thư ký Lý đem chuyện Triệu Cảnh Hàn sắp đến báo cáo lên cho ông chủ.

“Nếu nói là có chuyện, vậy đem người dẫn tới, tôi cũng muốn nhìn xem nó có thể tìm tôi vì chuyện gì.” Triệu Quân Khiêm không ngẩng đầu lên nói, tốc độ phê duyệt văn kiện không có một chút dừng lại.

Hôm nay tất cả đều diễn ra rất tốt, có lẽ anh có thể sớm hoàn thành hết công việc, rồi sớm về nhà cùng cô vợ nhỏ ăn bữa tối dưới ánh nến.

Triệu Quân Khiêm nghĩ như thế, gương mặt không khỏi càng thêm sung sướиɠ, tinh thần phấn khởi tập trung tinh lực xử lý văn kiện, động tác tay thay đổi càng thêm nhanh chóng.

Thời gian trôi qua, anh chỉ cần một nửa thời gian để xử lý một lượng công việc lớn hơn bình thường, hiệu suất vô cùng cao.

Quả nhiên một gia đình mỹ mãn càng có thể tạo động lực cho đàn ông kiếm tiền nuôi gia đình, Triệu Quân Khiêm xử lý xong không ít văn kiện, trong đầu chợt lóe lên suy nghĩ này.

Chờ anh xử lý gần xong đống dự án cùng hợp đồng tạm thời dừng lại nghỉ ngơi một lát, cũng vừa lúc cửa văn phòng mở ra, thư ký Lý đi phía trước, sắc mặt thoạt nhìn có chút một lời khó nói hết.

Phía sau còn mang theo Triệu Cảnh Hàn đi cùng, hai người đều lấy ánh mắt quỷ dị nhìn về Triệu Quân Khiêm đang ngồi ngay ngắn trêи bàn làm việc, thật khiến anh cảm thấy kỳ quái.

Vừa rồi thư ký Lý đi xuống nghênh đón Cảnh đại thiếu, mới vừa đi tới cửa thang máy, cậu ta đã chính mình tự lên đây, hơn nữa vừa gặp mặt đã hỏi một câu hỏi nhạy cảm.

“Thư ký Lý, tôi nghe nói ba muốn cho tôi thêm mẹ kế cùng một đứa em trai hay em gái?” Triệu Cảnh Hàn vào cửa đã đặt ra câu hỏi.

Biết tình hình thực tế, thư ký Lý còn có thể trả lời thế nào, là người luôn luôn ủng hộ việc làm của ông chủ, anh đương nhiên không cho rằng quyết định tiến tới của sếp là sai, kia rõ ràng là tình duyên trời định, đơn giản là tình yêu say đắm giữa nam nữ.

Nếu ông chủ không sai, vậy khẳng định người dính dáng vào mối quan hệ này chính là đứa con này sai rồi!*

Lý Bí Thư nhếch miệng kiên định cho là như thế, hơn nữa nghe qua lời nói của Cảnh thiếu, nói cái gì mà muốn cho cậu ta mẹ kế hay em gái?

Thật quá tự luyến, con trai của ông chủ liên quan gì tới cậu ta, cậu ta nghĩ chính mình là cái thiệp vàng hay sao.

Triệu Quân Khiêm không biết nội tâm thư ký Lý đang mắng chửi, nhìn đứa con tiện nghi tiến vào cũng không quản, nghỉ ngơi đủ liền bắt đầu tiếp tục công tác.

Triệu Cảnh Hàn tiến vào văn phòng tổng tài, thân mình đứng thẳng liền phát hiện ba anh đang ngồi ngay ngắn sau bàn công tác, nhìn thấy hình ảnh xử lý công việc vô cùng chuyên nghiệp, gương mặt chợt lóe ra tia kính nể, ánh mắt nhịn không được dâng lên chút hâm mộ.

Thư ký Lý đem người đưa đến, không nhiều lời lặng lẽ lui ra, trước khi đi còn giúp bọn họ đóng chặt cửa.

“Ba, đang bận sao?” Triệu Cảnh Hàn đứng ở chính giữa có chút không tự nhiên, tìm đề tài để hỏi.

Triệu Quân Khiêm ngẩng đầu liếc mắt nhìn, ý bảo có chuyện thì nói mau, đừng chậm trễ anh giải quyết công việc.

Triệu Cảnh Hàn ho một tiếng, hai mắt lóe sáng, cuối cùng hỏi ra nghi vấn trong lòng, “Ba, ba thật sự muốn tìm cho con một người mẹ sao? Con còn sắp có em trai hoặc em gái?”

Lấy tính tình trầm ổn khắc chế của ba, thế nhưng giai đoạn này lại muốn tìm phụ nữ, lại khiến cô ta mang thai, có thể thấy người người kia chính là chân ái.

Ba anh là người không hiểu tình thú, đến tuổi này vẫn có tình yêu tha thiết đến vậy, nói ra anh thật không dám tin.

Trong lòng Triệu Cảnh Hàn thổn thức không ngừng, trêи mặt không cố kỵ chút nào mở miệng tìm hiểu tin tức về nhà gái.

Triệu Quân Khiêm dừng tay, sau đó ngẩng đầu nhíu mày đối diện với Triệu Cảnh Hàn.

“Không phải chuyện con cần biết, đó là vợ con ta, đối với con không có quan hệ. Như thế nào, con còn muốn quản chuyện của ta?” Anh không chút để ý nói, ánh mắt sắc bén lạnh lùng nhìn thẳng người trước mắt.

Triệu Cảnh Hàn giống như bị mãnh thú nhìn chằm chằm kẻ thù nhịn không được giật mình, lập tức lắc đầu, anh làm gì dám.

“Con chỉ tới để hỏi, hỏi…”Muốn nghe ba tự mình xác nhận một chút thôi mà.

Triệu Cảnh Hàn bận rộn không ngừng giải thích bị một cái phất tay của Triệu Quân Khiêm đánh gãy, trực tiếp nói cho anh biết sự thật, em trai hay em gái đúng mấy tháng sau sẽ có.

Về chuyện mẹ kế, chuyện đó là lẽ đương nhiên.

Triệu Quân Khiêm xác nhận, nếu Triệu Cảnh Hàn có thể chấp nhận, đến lúc đó nhìn thấy người phải gọi một tiếng mẹ, không thì gọi dì cũng được, dù sao bối phận không thể làm loạn.

“Vậy ba có thể xác định đứa con đấy là của nhà chúng ta sao? Có phải nên làm giám định DNA hay không?” Triệu Cảnh Hàn nói chuyện trôi chảy xong một câu như vậy, vừa nói ra khỏi miệng đã ý thức được không khí không đúng.

Triệu Quân Khiêm không đợi cậu ta chột dạ, lúc này lạnh mặt mở miệng oán giận.

“Có phải con trai ta hay không ta còn không biết sao, nếu đã có suy nghĩ này tại sao không tự mình xem xét vấn đề của mình?”

“Đã nói nên làm sớm, nhưng vẫn do dự đến bây giờ, từ đầu đến cuối vẫn chưa xác định được có phải con trai của mình hay không, cũng đừng để cho ta biết chuyện nuôi dưỡng con của người khác, không thì…”

Triệu Quân Khiêm cười lạnh một tiếng, đến lúc đó để anh ra tay, sẽ không có một chút nhún nhường.

Triệu Cảnh Hàn bị ba mình độc miệng như vậy, biết lời nói vừa rồi đã lỡ chọc ông ấy tức giận, không dám nói nhiều thêm cái gì.

Anh vừa được chính miệng đối phương xác nhận, cho dù trêи đường công tác tư tưởng cũng đã làm xong nhưng bây giờ ở nơi này vẫn khó tránh khỏi tâm tình phức tạp.

Vốn dĩ trong nhà chỉ có duy nhất một đứa con, ba vẫn còn không thích anh, về sau nếu thêm một cô gái được ba yêu thương sinh ra em trai, đoán chừng nơi này anh cũng không thể đứng.

Triệu Cảnh Hàn suy nghĩ một chút đã cảm thấy chua xót, đến lúc đó chính mình không khác gì cải thích trong đất hoang, càng thêm buồn khổ.

Nhưng không có biện pháp, anh cũng không thể thay đổi được quyết định của đối phương, chỉ có thể tự thôi miên bản thân, thử chấp nhận người mới trong gia đình.

“Ba, bên phía Kiều Nhan ba định xử lý thế nào ? Những lời nói kia của con đều là sự thật, ba nhất định phải tin con!”

Triệu Cảnh Hàn vẫn còn chú ý đến chuyện này, dù sao lúc đó mất hết mặt mũi, ký ức này đối với anh không thể nào quên, chỉ sợ ba anh bởi vì tin tưởng lời nói của Kiều Nhan hoàn toàn mất hết niềm tin vào chính anh, giờ phút này nhân cơ hội này nhịn không được hỏi một chút.

Anh vốn tưởng rằng trải qua khoảng thời gian này, chuyện này sẽ bình tĩnh nói chuyện, không nghĩ đến Triệu Quân Khiêm sau khi nghe xong vẫn như cũ nổi giận.

“Cút đi!”

Lời nói này mang theo sự lạnh lùng dứt khoát, Triệu Cảnh Hàn không thể không xám xịt mà rời đi.

Lý Bí Thư gõ cửa tiến vào, “Sếp, nếu ngài cùng Kiều tiểu thư đã lĩnh chứng, ngài xem hôn lễ muốn sắp xếp thế nào?”

Động tác ký tên của Triệu Quân Khiêm hơi dừng lại, sau đó phân phó thư ký Lý sắp xếp, những gì nên chuẩn bị thì chuẩn bị trước, tạm thời chưa suy xét đến chuyện này, đợi đến lúc Kiều Nhan sinh con an toàn rồi tính tiếp.

Hôn lễ chỉ là hình thức, giấy chứng nhận của pháp luật mới có hiệu lực.

Nhưng ở phương diện này, anh cũng sẽ không bạc đãi Kiều Nhan, anh không muốn cô phải chịu ủy khuất, phụ nữ vẫn thường chú trọng đến chuyện này, anh thật muốn cho cô tất cả những điều tốt nhất.

Đã là người một nhà, cái khác cũng chầm chậm mà đến, làm từng bước không cần phải vội.

“Cảnh thiếu tạm thời vẫn còn chưa biết về quan hệ của ngài cùng Kiều tiểu thư, hiện tại có cần giải quyết chuyện của cậu ta không?” Thư ký lý làm hết chức trách hỏi, tận lực vì ông chủ nhà mình mà tiêu trừ tai họa ngầm.

Triệu Quân Khiêm nhíu mày, ngón tay cần theo bút máy chầm chậm gõ trêи mặt bàn.

“Sắp xếp thật tốt, đem hết tin đồn trước đó của hai người kia xóa sạch, tôi muốn hôn lễ tổ chức không có ai dám nhắc lại những lời kia.”

“Được, sếp!”

….

Sau khi Triệu Cảnh Hàn rời khỏi cao ốc tập đoàn Thịnh Hải, lên xe một đường đi thẳng, vượt đèn đỏ mấy giao lộ, suýt chút nữa xảy ra va chạm, cuối cùng cũng đến được dưới lầu căn hộ của Hứa Nhã Nhã.

Lúc ấy Hứa Nhã Nhã vẫn cùng tri kỷ âu yếm, cục cưng thiên thài cũng đang hưởng thụ cảm giác ba Kỳ yêu thương cho nên bọn họ cũng không phát hiện phía dưới cửa sổ xuất hiện một chiếc xe quen thuộc.

Triệu Cảnh Hàn không có lên lầu, ngồi một lát liền rời đi, sau đó quay đầu về nhà cầm ra hai sợi tóc làm mẫu, anh khẽ cắn môi không do dự đưa đến trung tâm xét nghiệm.

Thời khắc anh đưa ra hai túi trong suốt chứa hai sợi tóc, cả người đều run run, tay chân đều nhũn cả ra, gần như không thể đứng thẳng.

Đợi đến lúc tỉnh táo lại, Triệu Cảnh Hàn lại nhớ tới khuôn mặt nhỏ nhắn của cục cưng thiên tài gần như rất giống anh, nhịn không được nhếch miệng cười, cười thầm bản thân nghi thần dọa quỷ, tự mình dọa chính mình.

Gương mặt giống như khuôn mẫu đúc ra như vậy làm sao có khả năng không phải con anh.

Trải qua suy nghĩ như vậy, tâm tình buộc chặt của Triệu Cảnh Hàn nháy mắt buông lỏng xuống, ngồi thật lâu trêи ghế chờ không rời đi.

Đến tối, anh đi tìm mẹ con Hứa Nhã Nhã, bởi vì không tín nhiệm đối phương mà trong lòng sinh ra áy náy, bởi vậy không có chờ lâu, liền trở về nhà chính Triệu gia, chuẩn bị cố gắng lấy lòng thuyết phục bà nội, sớm ngày cho người trong lòng cùng con trai một cái danh phận.

Cùng lúc đó, Triệu Quân Khiêm bởi vì tăng ca mà ở lại thêm một chút thời gian, lúc anh ngồi xe đi về đèn đuốc đã sáng lên rực rỡ.

Xe đi ngang qua một cửa hàng bán hóa, anh nói lái xe dừng lại, tự mình đi xuống một chuyến, khi trở về trong ngực ôm một bó hoa hồng đỏ kiều diễm ướt át.

Bình luận

Truyện đang đọc