GẢ CHO THẨM TƯƠNG UYÊN



Thứ này, thứ này có thể ấn xuống được không...
Diệp Thê nhìn tư thế hiên ngang của "người huynh đệ" nào đó, mặt mày thất sắc.
Chắc là có.

Nàng tự hỏi tự đáp, sau đó ma xui quỷ khiến mà vươn tay chạm vào nó.

Ngay khi xúc cảm trên đầu ngón tay cảm nhận được nhiệt độ từ vật kia nàng hoảng hốt lập tức thu tay lại.
Khó có thể hình dung cảm giác của nàng lúc này.

côn th*t động động vài cái, theo bản năng căng chướng to hơn, sung mãn ngẩng đầu, thậm chí trên đỉnh còn rỉ ra chút dịch thể trong suốt.
"A..." Diệp Thê lo lắng, sốt ruột, hoàn toàn không biết phải làm gì, chiếc khăn trong tay bị nắm quá chặt đến nhăn nhúm lại.
Thôi mặc kệ đi, hẳn là không có vấn đề gì đâu, Diệp Thê đánh mắt đi nơi khác.


Thẩm Tương Uyên vẫn say sưa trong giấc mộng, khi ngủ khuôn mặt lãnh khốc, vô tình của chàng hiền hòa, dễ gần hơn dung nhan tuấn tú như tạc tượng khiến người ta không thể rời mắt.
"Lớn lên đẹp trai như thế, vậy mà bên dưới lại dọa người ta chết khiếp." Diệp Thê bất đắc dĩ nói.
Cái vật dọa người đó làm thế nào có thể khiến nữ nhân vui vẻ được nhỏ.

Ban đầu thoáng nghĩ đến vấn đề này còn có chút ngượng ngùng, nhưng đã là nữ nhân đối với mấy thứ chuyện phòng the này luôn có một sự hiếu kỳ, mơ hồ chờ mong không giải thích được.

Lúc ma ma nói nàng cái hiểu, cái không, không bằng nhân cơ hội này tự nghiên cứu một phen.

Về sau chắc gì đã có cơ hội tốt như thế.
Diệp Thê nhớ đến mấy quyển sách vẫn để ở dưới đáy tủ, vốn định hôm động phòng hoa trúc thử áp dụng.

Nàng rón ra rón rén rời giường, cố gắng đi thật nhẹ nhanh chóng tìm sách.
Đến lúc trở về, nàng thở hổn hển một phen, lồng ngực phập phồng lên xuống, tâm trạng hồi hộp, xen lẫn chút sợ sệt.

Đây là thời khắc lớn mật làm càn nhất trong suốt cuộc đời nàng tính đến hiện tại.
Dưới ánh nến mờ mờ ảo ảo, Diệp Thê đặt tay lên bìa sách, chậm rãi mở ra.

Trên tờ giấy tuyên trắng ngần là thân thể trần trụi của nam tử, nữ tử quần áo lả lơi, nửa kín, nửa hở quỳ gối phía trước chàng ta.

Thứ hơi vểnh lên vài phần tương tự cái của Thẩm Tương Uyên dán vào khuôn mặt tinh xảo của nữ tử, chỉ là...
Nhìn tỷ lệ so ra của Thẩm Tương Uyên vẫn lớn hơn một chút.


Diệp Thê đi qua đối chiếu, vươn tay đo đạc "chiếc gậy" của tiểu tướng quân, kích thước ước chừng bằng cổ tay nàng, chiều dài vượt quá một gang tay, thập phần uy vũ.
Không ngoài sở liệu quả thực cái kia của Thẩm Tương Uyên lớn hơn nhiều.
Đo đạc xong xuôi, Diệp Thê hơi cúi người thăm dò thân thể chàng một chút, nàng sợ chạm vào vết thương vì vậy cẩn thận chống tay lên giường, suối tóc đen dài như thác đổ rủ xuống bụng người nằm dưới, lại theo cử động của chủ nhân mà như có như không quét qua lại, vô tình kích thích, trêu chọc dục vọng của ai đó.
Khăn lụa mỏng nào ngăn được nhục côn trở mình, không biết từ lúc nào đã bay xuống dưới giường, vậy là Diệp Thê lại lần nữa "mặt đối mặt" với nó.
Vành tai nàng nóng lên, không phải cảm giác hoảng loạn, sợ hãi như lúc đầu, chỉ là đột nhiên nàng thoáng ngại ngùng, lại không ngăn được ánh mắt chạy loạn trên "nó", tỉ mỉ quan sát nhiều hơn.
Vừa rồi nhìn qua chỉ thấy một trụ thịt đỏ sậm, hiện tại cẩn thận nhìn kỹ còn có thể thấy những đường gân xanh nhạt mạch lạc dưới da.

Phần đầu lớn hơn cán một chút, càng xuống dưới phần da càng thô to hơn, ẩn hiện dưới lớp lông mu hỗn độn, đen nhánh như sào huyệt của ác thú, là hai khối tròn to như trứng ngỗng.
Diệp Thê ngắm đến chăm chú, không chớp mắt, thậm chí còn quan sát được từ trên đỉnh thiết trụ khổng lồ một thứ dịch trắng chậm rãi tiết ra, dần dần chảy xuống.
Nước tiểu à? Nhìn không giống lắm, cũng không giống chất dịch trong sách miêu tả.

Diệp Thê nhanh chóng mở sách mong tìm ra đáp án, đột nhiên đập vào mắt nàng là dòng chữ khiến Diệp Thê bần thần đứng hình.
"Nếu nam tử gắng gượng trong một thời gian dài không được giải tỏa sẽ ảnh hưởng đến năng lực sinh dục..."
Sẽ ảnh hưởng đến...!năng lực sinh dục...!mấy chữ này lần nữa vang vọng trong đầu nàng, tựa như sét đánh giữa trời quang.

"Ảnh hưởng đến năng lực sinh dục..." Diệp Thê run rẩy lẩm bẩm lặp lại dòng chữ kia.

Chuyện sinh con đẻ cái nối dõi tông đường vốn không phải chuyện đem ra đùa được!
Trong lúc ngủ mơ côn th*t của Thẩm tiểu tướng quân càng ngày càng căng trướng, căn bản không tự xẹp đi như phỏng đoán ban đầu của Diệp Thê.
Diệp Thê vốn không hiểu sự tình, lại bị dòng chữ kia kích thích đâm ra sự lo lắng trong lòng càng phóng đại.

Nàng cuống cuồng tra cứu trong sách, vội vã tìm cách giải quyết, vừa lật giấy tay vừa run lên bần bật...!Thôi xong rồi ta phạm phải tội lớn tày đình rồi.
"Trường hợp nam nữ không tiện giao hoan, nữ tử có thể dùng miệng để giải quyết nhu cầu giúp nam tử."
Ngay bên dưới là hình ảnh minh họa sống động như thật: Một nữ tử dùng miệng ngậm côn th*t của nam tử, hai tay xoa nắn đôi trứng ngỗng bên dưới, khuôn mặt đầy si mê.
Diệp Thê hoàn toàn sửng sốt, môi hồng khẽ nhếch, đại ý chính là kinh ngạc đến ngây ngốc.
Trên cao, ánh trăng vén rèm liễu liếc nhìn trang sách trên tay nàng cũng cảm thấy xấu hổ, vội vàng ẩn sau rèm mây..


Bình luận

Truyện đang đọc