GIA ĐÌNH CỰC PHẨM: CHA CƯỜNG HÃN, CON TRAI THIÊN TÀI, MẸ PHÚC HẮC

Nghe Tử Lam kể đầu đuôi về việc phỏng vấn của nàng, Hi Hi bảo bối cười vui vẻ " Ánh mắt mấy người đó cũng không tệ xem ra còn có chút ánh mắt, mẹ là một nhân tài hiếm có, nếu không tuyển mẹ đối với họ là tổn thất lớn "

Tử Lam nghe xong cũng cười " Lời bảo bối nghe như thế nào cũng thật hay! "

Nếu Mặc Thiếu Thiên biết con trai hắn bảo hắn có chút ánh mắt...

Hình tượng này....

Ha ha ha! càng suy nghĩ càng cảm thấy thật buồn cười nha!

Chợt Tử Lam nhớ tới một chuyện, buông chén đũa xuống, nhìn Hi Hi " con trai bảo bối, nói cho mẹ biết, trình độ máy tính của con đáng sợ đến mức nào rồi hả.. "

" Dạ " Hi Hi suy nghĩ một chút lại nói " đến nay còn chưa gặp phải đối thủ "

" Tí nữa giúp mẹ tra một số việc được không? "

" Mẹ muốn tra cái gì? " Hi Hi vừa ăn tùy ý hỏi.

" Một lát nói cho con biết! " Tử Lam không dám nói chi Hi Hi biết nàng muốn tra tư liệu về cha bé.

" Ân " Hi Hi gật đầu một cái, không sao cả, nếu mẹ muốn nói cho bé biết thì tự mẹ sẽ nói, bé không bao giờ ép mẹ.. ví như chuyện của cha..

Sau một hồi chiến đấu mê say, Tử Lam ắn đến bụng căng tròn, xoa bụng một cái thật sảng khoái. Không phải nàng ham ăn mà do tay nghề Hi Hi quá lợi hại, nhìn trên bàn thức ăn hết sạch, Tử Lam cười hài lòng.. ăn đồ Hi Hi nấu dù có ăn đến chết cũng không sao..

Ăn xong, hai mẹ con đi vào phòng ngủ của Hi Hi..

Mở máy tính ra, ngón tay Hi Hi lướt thật nhanh trên bàn phím, thao tác thuần thục, bộ dáng kia, tốc độ kia không phải ai cũng có thể làm được giống bé.

Hi Hi nghiêng đầu sang nhìn Tử Lam " mẹ muốn tra cái gì nè, để bảo bối giúp mẹ "

" Ách " Tử Lam ngượng ngùng..

" Con có thể xâm nhập vào hệ thống tập đoàn MK mà không bị người khác phát hiện không? "

Hi Hi nhếch môi cười yếu ớt " một đĩa thức ăn " thao tác trên ngón tay bé rất nhanh liền tiến vào hệ thống nội bộ tập đoàn MK.

“Xong rồi, hiện tại tất cả tài liệu tập đoàn MK đều ở nơi này, mẹ người muốn tra cái gì đều xem được!” Hi Hi buông lỏng nói.

Tử Lam ngây ngẩn cả người, nhìn hình ảnh trên máy vi tính, chỉ mới 20 giây đã xong " Nhanh vậy à...haha bảo bối thật lợi hại nga "

Nàng biết con trai mình là một thiên tài, thiên tài siêu cấp,bé thường không có việc gì làm thì phá các hệ thống trang web của người khác, thỉnh thoảng khiêu khích họ.Nhưng MK là tập đoàn quốc tế..vậy mà đối với bé chỉ mất 20 giây..thật sự là nghịch thiên mà.

Do thực lực Hi Hi quá mạnh mẽ hay là do hệ thống tập đoàn MK qua yếu nên không chịu nổi một kích của bé..

Hi Hi bình tĩnh cười một tiếng, đối với bé chỉ cần một đĩa thức ăn là được rồi, việc này căn bản đối với bé không thành vấn đề.

Thấy Tử Lam kinh hãi nhìn Hi Hi với vẻ mặt kinh dị, bé cảm thấy có chút vũ nhục về năng lực và và sự thông minh của bé..

" Chuyện này cũng đơn giản mà mẹ, nếu muốn lấy toàn bộ thông tin cơ mật, chỉ càn vài phút là xong..phá hủy hết nó cũng như vậy thôi.. " Hi Hi nói thật.

"......"Tử Lam hoàn toàn câm nín..

Có Hi Hi ở đây nàng muốn nhìn tư liệu Mặc Thiếu Thiên cũng ngại, suy nghĩ một lát... " Bảo bối, có thể rót cho mẹ ly nước hay không? "

Hi Hi ánh mắt đen nhánh tỏa ra ánh sáng, đối với yêu cầu của mẹ bé không bao giờ từ chối " vâng, mẹ, người từ từ xem nha! " Nói xong Hi Hi đứng dậy đi ra ngoài.

" Một ly nước ép táo nhé con trai! "

" Ân "

Cửa phòng vừa đóng, Tử Lam nhanh chóng ngồi vào vi trí Hi Hi vừa nãy, mở tư liệu..

Quả nhiên, tìm được Mặc Thiếu Thiên..

Mặc Thiếu Thiên tuổi 26

Giới tính: nam, cái này ai mà không biết

Bối cảnh: Mặc tổng giám đốc tập đoàn MK, là nhị thiếu gia nhà họ Mặc, bảy năm trước tiếp nhận MK, chỉ trong 1 năm mang MK phát triển lớn mạnh..

Tài liệu rất nhiều thông tin nhưng Tử Lam chỉ xem vội vả đại khái một chút, không ngờ hắn tên là Mặc Thiếu Thiên, hơn nữa còn là tổng giám đốc tập đoàn MK, người này chỉ trong vòng một năm đã đem MK phát triển sang thị trường quốc tế.......

Quả nhiên là một thiên tài..!

Nàng cuối cùng cũng biết vì sao Hi Hi lại thông minh và mạnh mẽ như vậy..!

Vấn đề đều ở Gen di truyền..

Ngay lúc này cửa bị mở ra " mẹ, đây là nước táo của người "

Mà Tử Lam cũng nhanh tay đem tư liệu Mặc Thiếu Thiên đóng lại, nhìn nước trái cây trên bàn mỉm cười " bảo bối, cảm ơn con, có con thật tốt quá! "

Bình luận

Truyện đang đọc