GIẢ VỜ KẾT HÔN - KHUYỂN THĂNG

Mỗi ngày không chỉ có mặt trời mọc mà còn có những cái khác.

Ánh nắng ban mai len lỏi qua khe hở rèm cửa, lặng lẽ chiếu lên chiếc chăn trắng tinh trên giường khách sạn.

Việc đầu tiên Thường Trạch làm khi mở mắt là thò tay vào quần kiểm tra, không ngoài dự đoán…

Đêm qua hắn đã mơ một giấc mơ, trong mơ hắn và Momo-chan gặp nhau ngoài đời. Điều kỳ lạ là, mặc dù đây là lần đầu tiên hai người gặp mặt nhưng Thường Trạch lại có cảm giác như đã quen biết từ lâu.

Trong giấc mơ, hắn và Momo-chan cùng ăn uống, dạo phố, xem phim, cuối cùng cả hai cùng trở về nhà của hắn, từ địa điểm hẹn hò chuyển sang giường ngủ…

Thường Trạch cố gắng nhớ lại cảnh tượng hai người ân ái, nhưng hoàn toàn không thể nhớ ra được gì. Hắn chỉ mơ hồ nhớ rằng đó là một trải nghiệm chưa từng có, cực kỳ thoải mái sung sướng, khiến cơ thể hoàn toàn đắm chìm, như là trong mơ mà cũng như thật.

Sau khi nằm trên giường nhìn chằm chằm trần nhà một hồi, Thường Trạch lật chăn, chậm rãi xỏ dép rồi tiến về phía nhà vệ sinh, đứng trước bồn cầu giải quyết vấn đề.

Dạo này Thường Trạch khá bận. Cả tuần nay hắn đều đi công tác, lịch trình hàng ngày gần như giống nhau: không phải họp với khách hàng, thảo luận hợp đồng thì là đến công ty của khách hàng để quan sát giao lưu. Ban ngày gần như không có thời gian rảnh rỗi, tối về khách sạn thì mệt rã rời, vội vàng tắm rửa rồi lên giường ngủ ngay, đã một thời gian hắn không vào ứng dụng livestream trên điện thoại.

Sau khi rửa mặt xong xuôi, Thường Trạch ngồi trong phòng vừa xem điện thoại vừa ăn sáng. Từ thời gian trò chuyện trên WeChat, đã hơn một tuần kể từ lần cuối hắn liên lạc với Momo-chan. Hắn vào trang cá nhân của Momo-chan, theo thói quen lướt xem một lượt.

Hôm qua Momo-chan đã đăng một bức ảnh chụp tại sân bay Hương Sơn, kèm theo dòng cap: “Chuẩn bị đi Hàng Châu~”

Thường Trạch quay lại màn hình chat, nhập chữ vào khung: “Đi Hàng Châu làm gì?”

Vừa gõ xong hắn mới nhớ ra trong nước và nước ngoài có chênh lệch múi giờ, không rõ đối phương đã ngủ hay chưa. Thế là hắn vào phòng livestream của Momo-chan liếc nhìn, sau khi xác nhận đối phương không lên sóng, Thường Trạch xóa dòng chữ vừa gõ, chỉ lặng lẽ thả một like cho bài đăng mới nhất của đối phương rồi thoát khỏi WeChat.

Hiện tại là 8 giờ 20 sáng, Thường Trạch đã hẹn gặp khách hàng lúc 10 giờ, tạm thời cũng không nghĩ ra việc gì cần làm, vậy nên hắn cúi đầu lướt các kênh livestream trên Ngân Hồ TV để giết thời gian.

Phòng livestream của Nhậm Vĩnh Hiên luôn đứng đầu danh sách theo dõi của Thường Trạch, nhưng Thường Trạch hầu như chẳng bao giờ vào xem, dù sao cả hai cũng là bạn nối khố, chẳng có cảm giác mới mẻ gì cả.

Sau khi rời khỏi một phòng livestream ẩm thực, hệ thống tự động làm mới danh sách theo dõi, chẳng biết vì lý do gì, Momo-chan lại xuất hiện trên ảnh bìa của phòng livestream Nhậm Vĩnh Hiên. Với sự tò mò, Thường Trạch nhấn vào, kết quả trông thấy Nhậm Vĩnh Hiên và Momo-chan đang ngồi sánh vai trên ghế sofa, vừa uống rượu vừa trò chuyện.

Nhìn vào cách bài trí xung quanh, có đến tám, chín phần là đang trong phòng khách sạn. Cái của khỉ gì đây???

“Chào mừng Xương Hoàng!” Nhậm Vĩnh Hiên lớn tiếng đọc tên người dùng Super Emperor vừa vào phòng livestream.

Thường Trạch chê anh phiền nên lập tức chuyển sang chế độ ẩn danh.

Hắn vẫn còn đang xoắn xuýt về vấn đề vừa rồi, băn khoăn mãi, cuối cùng mới tìm được câu trả lời trong nhóm chat ba người gồm hắn, Lưu Kha và Nhậm Vĩnh Hiên.

Mấy ngày trước Lưu Kha đã nhắc chuyện này trong nhóm, nói rằng trụ sở chính của Ngân Hồ đã triệu tập tất cả các streamer ngoài trời về Hàng Châu để họp. Đây chính là lý do tại sao Nhậm Vĩnh Hiên hiện đang có mặt ở Hàng Châu.

Nhưng Momo-chan là streamer khu beauty, tại sao đối phương cũng đến Hàng Châu?

Đi thì đi thôi, sao lại ở cùng lão Hiên kia?

Hai người ở cùng một khách sạn? Còn ở chung một phòng sao???

Có quá nhiều điều cần làm rõ, Thường Trạch lập tức gửi tin nhắn WeChat cho Nhậm Vĩnh Hiên: “Ông đang ở Hàng Châu à? Đang ở cùng Momo sao?”

Hiện tại Nhậm Vĩnh Hiên đang trong phòng livestream trò chuyện với Momo và các khán giả, không có thời gian xem tin nhắn điện thoại, nên cứ để mặc Thường Trạch chờ.

Thường Trạch lập tức vào phần tương tác của streamer để kiểm tra, rất nhiều khán giả đã tải lên một số đoạn video từ buổi livestream trước đó.

Từ hôm qua Nhậm Vĩnh Hiên đã ở bên cạnh Momo-chan, hai người cùng nhau xuất phát từ Hương Sơn đến Hàng Châu, cùng nhau dạo chơi các điểm tham quan, cùng ăn uống, chụp ảnh selfie…

Trong video, cả hai trông có vẻ rất thân thiết. Momo-chan cười tươi vẫy tay chào các khán giả trước ống kính, nói với mọi người: “Hôm trước Anh Hiên nói chuyện với tôi, bảo rằng anh ấy phải đi Hàng Châu để họp. Thực chất tôi chỉ đùa bảo anh ấy dẫn tôi theo chơi, không ngờ anh ấy lại đồng ý thật!”





Phía sau còn nhiều video khác nữa, Thường Trạch xem vài cái đã tức đến mức phải tắt đi.

Đến khi quay lại phòng livestream, Nhậm Vĩnh Hiên đang PK với một nữ streamer bên khu dancer, Momo-chan ngồi yên một bên uống rượu nhìn xem.

Chẳng biết vì sao, dường như các khán giả cũng không quá nhiệt tình với màn PK này, thanh PK của Nhậm Vĩnh Hiên bị đối phương lấn lướt, không nhúc nhích chút nào cả.

Anh cười haha hỏi: “Các anh em! Lẽ nào mọi người nhìn thấy tôi bị đánh thê thảm như vậy mà vẫn thờ ơ à?!”

【Được Thiên Hạ, Corgi Chân Ngắn】: Đúng vậy.

【Tao Là Bố Mày】: Đúng vậy.

【Được Thiên Hạ, Tam Mập】: Đúng vậy.





“Không có ai chịu thủ tháp cho tôi sao?!!”

【Được Thiên Hạ, Nai Ngốc】: Không, đừng hỏi nữa.

【Mày là Nhất】: Không, đừng hỏi nữa.

【Vợ Bắt Quỳ Sầu Riêng】: Không, đừng hỏi nữa.





PK bước vào giai đoạn đếm ngược một phút cuối cùng, phía Nhậm Vĩnh Hiên đột nhiên bứt tốc, điểm số từ từ đuổi kịp.

Thường Trạch không nói hai lời, lén lút chạy qua phòng livestream của nữ streamer đối thủ, kịp lúc gửi cho đối phương hai quả tên lửa vào những giây cuối.

Theo logic của hắn, sự việc sẽ phát triển thế này: Nhậm Vĩnh Hiên thua PK phải chịu phạt, từ đó chắc chắn mất mặt trước Momo.

Sau khi tặng quà xong, Thường Trạch mang theo vài phần tự đắc trở lại phòng livestream của Nhậm Vĩnh Hiên, chờ xem thằng bạn thân của mình phải chịu phạt, nhưng lại thấy một đám khán giả đang đồng loạt gửi lời cảm ơn trên màn hình, khiến hắn nghệt hết cả mặt.

【Được Thiên Hạ, Tôi 20cm】: Cảm ơn anh giai bên kia đã hỗ trợ!!!

【Xem Livestream Miễn Phí】: Cảm ơn anh giai bên kia đã hỗ trợ!!!

【Được Thiên Hạ, Trai Hư Gợi Cảm】: Cảm ơn anh giai bên kia đã hỗ trợ!!

【Mày Như Con Kẹc】: Cảm ơn anh giai bên kia đã hỗ trợ!!





Cô gái bên kia bất ngờ nhận được hai quả tên lửa từ anh giai bí ẩn, cười đến mức không khép miệng lại: “Anh Hiên, anh và Đào Đào mau làm trừng phạt đi~”

“Được được, làm ngay đây.” Nhậm Vĩnh Hiên vẫy tay gọi Momo-chan bên cạnh: “Đào Đào, em qua đây một chút.”

Thường Trạch cầm điện thoại, sự tự đắc trên mặt lập tức đông cứng lại.

Sau đó hắn trơ mắt nhìn Momo leo lên lưng Nhậm Vĩnh Hiên, để anh cõng mình, thực hiện động tác ngồi xổm lên xuống.

Hóa ra đây chính là hình phạt thua PK…

Khán giả vừa xem vừa hò hét.

【Tình Nguyện Hẹ Bị Cắt】: Động tay rồi!

【Được Thiên Hạ, Ngu Loz】: Động tay rồi, động tay rồi

【Mời Mi Ăn Chuối】: Lão Hiên, làm mười lần ngồi xổm đi, tay ông sờ vào đâu đấy???

【Chúa Hóng Hớt】: Lão Hiên, làm mười lần ngồi xổm đi, tay ông sờ vào đâu đấy???





Cái gì mà streamer ngoài trời đến Hàng Châu họp, chẳng phải là lợi dụng cơ hội tán gái sao!

Mẹ nó, phí mấy ngàn tệ chỉ để tặng quà, còn giúp lão Hiên khốn kiếp kia một tay, cảm giác nghẹt thở tràn đến, rốt cuộc mình làm vậy là vì cái gì?

Khi cơn điên tiết bùng lên, trợ lý Rachel gửi tới một tin nhắn.

【Rachel】: Boss, vé máy bay về nước ngày mai đã được đặt xong, anh nhớ đến sân bay làm thủ tục trước 11 giờ sáng.

Thường Trạch đọc xong, nhanh chóng gõ chữ hồi âm: Không về Hương Sơn, hủy vé giúp tôi rồi đặt lại vé khác

【Rachel】: Anh muốn đi đâu?

【Thường Trạch】: Hàng Châu!

Do vô ý thêm dấu chấm than làm lộ cảm xúc, Thường Trạch vội vàng thu hồi tin nhắn, rồi gửi lại lần nữa.

【Thường Trạch】: Hàng Châu

Bình luận

Truyện đang đọc