HÀ VIÊN

Vào một đêm nọ.

Phó Thanh và Hà Viên hiếm khi cùng ngồi trên cầu tuột đợi người nhà trở về.

Trăng tháng bảy sáng vời vợi, dế chui vào gầm giường từng nhà.

Gần đây Hà Viên xem một số bộ phim hành động nên cứ muốn mình trở thành anh hùng. Lúc nào cũng líu ríu không ngừng bên tai Phó Thanh.

Gương mặt bầu bĩnh của cô dưới ánh trăng trông rất ngây thơ đáng yêu, cô xoay người nhìn Phó Thanh: “Lớn lên cậu muốn làm gì?”

Phó Thanh nhìn cô, lắc đầu: “Không biết.”

Hà Viên tự hỏi tự trả lời: “Lớn lên tôi muốn làm anh hùng.”

Nói xong cô ấy sẽ khoa tay múa chân như các anh hùng trong truyện tranh.

Phó Thanh đã nghĩ như thế.

Hà Viên nhìn gương mặt Phó Thanh, ngẫm một hồi rồi nói: “Vậy cậu làm vợ của anh hùng đi.”

“Cậu làm vợ của tôi.”

Hà Viên sau đó làm một động tác giống với Ultraman, toát ra khí thế hào hùng chính nghĩa.

Phó Thanh cảm nhận được cơn đau tim sắp tái phát. Cậu cúi mặt xuống đất, dưới ánh trăng sáng chỉ còn thấy được hai hàng mi của cậu đang nhấp nháy.

Cậu nhẹ giọng đáp.

“Được.”

Tôi sẽ làm vợ của cậu.

Bình luận

Truyện đang đọc