HẮC ĐẠO ĐẠI CA CỞI RA ĐI NÀO!

Đinh Tiểu Lộ cảm thấy thật nực cười, hắn nói cô vượt qua giới hạn của hắn sao? Vậy còn những chuyện hắn đã làm với cô thì như thế nào? Hành hạ cả thể xác lẫn tinh thần của cô, gϊếŧ người thân bên cạnh cô, đến nỗi còn không tìm thấy xác họ. Dù cho lúc đó, cô đã quỳ xuống cầu xin hắn, nhưng hắn vẫn không mảy may đếm xỉa, thẳng tay mà lôi họ đi trước mắt cô.

Đông Phương Tước càng tiếp xúc với cô gần hơn, thì du͙ƈ vọиɠ trong hắn lại dâng trào mạnh mẽ. Đinh Tiểu Lộ dùng sức, gạt mạnh tay của hắn ra.

" Đông Phương Tước, tôi biết tôi đã sai khi ám sát anh. Nhưng đã quá đủ rồi, không cần phải tiếp tục như thế này nữa. Tôi cũng không muốn sống nữa, chuyện tôi làm thì tôi sẽ chịu, hãy kết liễu tôi đi."

Đinh Tiểu Lộ nói, cô biết hắn lại đang muốn chà đạp cơ thể của mình, cô nhìn thấy đôi mắt hắn như muốn cắn nuốt lấy cô. Đinh Tiểu Lộ không muốn tiếp tục bị làm nhục thêm lần nào nữa.

" Muốn chết sao? Trừ khi tôi cho phép, bằng không đừng mong được toại nguyện." Hắn cười mỉa mai nói.

Lúc đầu gặp Đinh Tiểu Lộ, hắn cũng chỉ nghĩ là cảm giác nhất thời mà thôi. Nhưng không phải, càng ở bên cô, cảm giác đó lại càng mãnh liệt.

" Anh là đồ cầm thú, đồ súc sinh! Đến mẹ của anh còn muốn anh chết đi cơ mà, sao tôi có thể cầu xin anh." Đinh Tiểu Lộ mắt nhiễm một tầng hơi nước nói lớn.

Bị cô động đến vảy ngược, tim hắn nhói lên đau đớn, hắn thở mạnh đầy giận dữ. Tại sao cô cứ muốn nhắc đến người đàn bà đó vậy?

Đông Phương Tước đưa tay bóp cổ Đinh Tiểu Lộ, với cánh tay rắn chắc của mình, hắn khiến Đinh Tiểu Lộ không thể hô hấp nổi. Không khí như bị ai hút hết, cô giẫy giụa thật kịch liệt.

" Nếu để cô chết như vậy thì đúng ý của cô rồi, chờ tôi chơi chán rồi, sẽ nghĩ đến chuyện thả cô đi." Hắn nói rồi buông lỏng cô ra.

Đinh Tiểu Lộ từng lời, từng chữ của hắn đều nghe hết." Chơi Chán" sao? Hắn đang xem cô là đồ chơi sao.

Còn chưa kịp tiêu hóa được những lời hắn nói vừa rồi, váy của Đinh Tiểu Lộ đã bị kéo lên cao. Đông Phương Tước không chút nhẹ nhàng, hắn thô bạo đhuyệŧ to lớn của mình vào bên trong cô.

Đinh Tiểu Lộ đau như muốn xé rách cả cơ thể, ở dưới Đông Phương Tước nhấp thật mạnh, hắn lại ra vào liên tục. Không như những lần trước, ít ra còn có những phút dạo đầu, để Đinh Tiểu Lộ kịp chuẩn bị tinh thần.

Cô uất hận dùng sức đánh vào người hắn, tay lại bị hắn túm gọn không thể cử động. Đinh Tiểu Lộ cố gắng không để rơi nước mắt, cô cắn môi đến bật máu, để ngăn chính mình phát ra những âm thanh dâʍ ɖu͙ƈ.

Đông Phương Tước hung hăng hôn xuống, hắn dày vò cánh môi của cô, khiến nó đau rát khó chịu. Môi của cô vẫn đang bị thương, vậy mà hắn lại mạnh bạo như thế, hắn cắи ʍút̼ môi cô, làm máu chảy nhiều hơn, khiến cánh môi cô sưng đỏ cả lên.

Đông Phương Tước lại bóp mạnh cằm cô, khiến Đinh Tiểu Lộ đau mà há miệng ra. Chờ có thế, hắn lại nhanh thần tốc mà quấn vào lưỡi cô **** ***, khiến lưỡi cô tê dại.

Đến khi Đinh Tiểu Lộ không thể thở được nữa, hắn mới tha cho cô. Rời khỏi môi cô, Đông Phương Tước lại tiếp tục hôn dài xuống dưới, hắn cởi váy của cô ra. Từng nơi hắn lướt qua, đều để lại dấu ấn của hắn.

Tay hắn không ngừng xoa nắn, đôi gò bồng đảo mềm mại, mát lạnh của Đinh Tiểu Lộ. Cảm giác khoái lạc và suиɠ sướиɠ đang dần nuốt chửng cô, đang ở cao trào hắn lại cắn mạnh vào nhủ hoa hồng hào của Đinh Tiểu Lộ, khiến cô đau đến chảy cả nước mắt.

Bên dưới tốc độ ngày càng nhanh hơn nữa, Đinh Tiểu Lộ đã phát ra những âm thanh nhỏ.

Dù đang bị Đông Phương Tước làm nhục, nhưng cơ thể cô không có từ chối hắn, ngược lại giống như càng lúc nó càng nghiện cảm giác này.

" Ahhhhh!"

Đông Phương Tước kêu lên một tiếng thống khoái, rồi rút vật đó ra khỏi người cô, Đinh Tiểu Lộ nằm bất động trên giường, cơ thể như vừa bị rút hết sức lực ra.

" Vẫn chưa xong đâu, tôi còn chưa thỏa mãn!" Đông Phương Tước kề môi sát tai cô nói, hắn cắn nhẹ vành tai cô.

Đinh Tiểu Lộ như không thể tin vào tai mình, "Hắn vẫn chưa thỏa mãn". Đầu cô như bị gõ mạnh, cô làm gì còn sức mà để hắn chơi đùa.

Tay Đông Phương Tước nhanh chóng xoay người cô lại, nâng cao mông cô lên. Đinh Tiểu Lộ cảm thấy nhục nhã ê chề, ở tư thế này hắn có thể thấy rõ ràng mọi khu vực cấm của cô.

" Đồ biếи ŧɦái, bệnh hoạn!" Đinh Tiểu Lộ gào lên. Tại sao kẻ điên này, cứ lăng nhục cô hết lần này đến lần khác.

Đông Phương Tước không nói gì, hắn chỉ nhếch miệng cười đến quái dị. Hai tay hắn chế trụ eo cô, rồi lại đưa vật to dài thúc mạnh vào.

" Ư...ahhhhh!" Đinh Tiểu Lộ bị kíƈɦ ŧɦíƈɦ mà kêu lên.

Động tác của của hắn làm đầu óc Đinh Tiểu Lộ quay cuồng, cứ như các dây thần kinh trên cơ thể cô đều được kíƈɦ ŧɦíƈɦ. Hắn mơn trớn tấm lưng trần, láng mịn của cô, để lại đầy dấu vết hoan ái của mình.

Bình luận

Truyện đang đọc