HẠNH PHÚC NƠI ĐÂU

Chạm mặt
Đang đạp xe thong thả trên đường nó bỗng nghe thấy tiếng động lớn phát ra từ một con hẻm nhỏ. Vốn tính tò mò, nó liền gạt chân chống để chạy xuống xem.
- Giời ạ! Tưởng cái gì hóa ra là đang đánh nhau. Chán chết!- Nó bĩu môi cảm thán khi nhìn thấy một lũ người đang lao vào đánh nhau như những con trâu điên- Mà tên kia trông vậy mà cũng tài ghê! Một mình đánh cả 8,9 đưa to con như thế kia mà cũng đánh được! Ước gì mình cũng được như vậy.- Nó ngồi xem và bình luận rồi lại chắp tay mơ ước cứ như con tự kỉ làm bọn kia đang đánh nhau cũng phải dừng lại để nhìn.
Đang mơ màng tự nhiên thấy yên ắng nên nó quay lên nhìn thì thấy lũ đó quay lại nhìn mình thì ngơ ngác:
- Nhìn cái gì thế ? Ta biết ta xinh rồi nhưng không cần phải chăm chú thế chứ?- Nó lên tiếng hỏi tiện thể tự sướng.
- Này! Điên thì ra chỗ khác mà thể hiện. Không dưng vào đây ngồi tự kỉ là sao? Làm hỏng hết việc của người khác- Gia Huy quay ra nói.
- Mi bị hâm đơ à? Ta ngồi im như thế này ảnh hưởng gì đến mi không? Đồ dỗi hơi!- Nó tức.
- Mi nói ai hâm đơ? Chán sống hả?- Tên kia cũng gầm lên làm lũ người bặm trợn kia tỉnh ra. Nhân lúc Gia Huy không để ý, chúng xông vào đánh len cậu nhưng may là nó đã kịp thời phát hiện và hét lên:

- Cẩn thận!- Gia Huy quay lại và kịp thời chặn được đòn chí mạng của tên có ý định đánh lén mình.
- Nè! Là đàn ông con trai đi đánh lén mà không biết xấu hổ hả?- Nó quay sang tên vừa đánh lén Huy hỏi.
- Không phải việc của mày. Biến!- Tên cầm đầu lớn tiếng.
- Không phải việc của ta nhưng ta cứ thích xen vào đấy( cái này người ta gọi là hóng hớt). Rồi sao? Mi làm gì được ta?- Nó bắt đầu lôi cái giọng ngang như cua của mình ra đấu.
- Đó là do mày nói đấy, đừng có kêu tao không biết thương hoa tiếc ngọc mà đi đánh một đứa con gái.- Tên đó tiếp tục nói.
- Lắm mồm quá! Làm gì thì làm đi! Chị không có rảnh để đứng đây chơi cùng mấy em đâu- Nó bắt đầu mất kiên nhẫn.
- Con nhỏ kia! Mi điên hả mà đòi đánh nhau với bọn đó? Muốn ra oai thì cũng phải lựa chỗ mà thể hiện chứ! Việc này không phải thứ mà mi có thể đùa đâu!- Gia Huy quát.
- Việc của ta không cần mi bận tâm. Đánh thì ở lại mà không đánh thì lượn đi chỗ khác.- Nó cãi lại.
- Ta mà thèm bận tâm về mi hả? Chẳng qua vừa nãy mi cứu ta một lần nên ta tốt bụng nhắc nhở mi mà mi không nghe thì thôi. Bị thương cấm kêu- Gia Huy.
- Cãi xong chưa?- Tên đại ca hỏi.
- Rồi! Đánh thì đánh đi còn phải hỏi. Điên!- nó quay qua chửi tên đó.
- Mày... Chúng mày lên đánh chết hai đứa nó cho tao- Tên đó tức không nói được gì nên quay sang quát bọn đàn em.
Tên đó vừa nói xong thì cả lũ cũng lao vào đánh nhau. Bằng những đòn karate, teakwondo mạnh mẽ, nó nhanh chóng đánh gục mấy tên xung quanh mình. Gia Huy cũng chẳng kém cạnh, chỉ trong khoảng thời gian ngắn đã đánh cho những tên đầu gấu kia không thể đứng dậy nổi.
Tên đại ca thấy vậy thì tim đập chân run,lắp bắp nói:

- S...sao có... thể..?
- Tại sao không?- Nó hỏi vặn lại.
- Mi có phải con gái không đó? Sao mà đánh bọn chúng thê thảm vậy? - Gia Huy nhìn những tên bị nó đánh mà trong lòng thầm sợ.=="
- Con gái 100% đó!- Nó nói.Tên đại ca kia bị lơ không nhưng không bực tức mà còn vui sướng vì nghĩ mình có thể nhân cơ hội đó mà chạy. Nhưng mới đi được hai bước thì đã bị nó tóm lại.
- Định đi đâu vậy cu?- Nó nói, giọng mang đầy sát khí 1 chút gian tà khiến cho Gia Huy và hai người đang nấp gần đó cũng phải nổi da gà.
- Dạ! Xin chị tha cho em! Lần sau em không dám đi bắt nạt người khác nữa đâu!- Tên đó run lập cập mà vẫn cố gắng van xin.
- OK. Chị sẽ tha cho em nhưng...- Nó kéo dài giọng làm tên kia nửa mừng nửa lo còn Gia Huy và hai người kia thì cố căng tai ra nghe vì tò mò.
- Nhưng không thể tha cho cái thân em được!- Dứt lời nói " tặng" luôn cho tên đó hai cái tát vài cú đấm và thụi vài phát vào bụng hắn làm cho tên đó đau không đứng dậy nổi, máu mũi chảy tùm lum. Nhìn tên đó mà a người kia không khỏi sợ mà có chung một suy nghĩ: " Nhỏ này nhìn vậy mà sao ác quá vậy trời?! Lần sau gặp lại mình phải cẩn thận mới được." " Nhỏ này cũng khá thú vị đó chứ"- suy nghĩ của hai người nào đó.
- Chị nhẹ tay cho cu rồi nhá! Lần sau còn để chị bắt gặp cu đi bắt nạt người khác là không xong với chị đâu! Chị có việc phải đi rồi. Bye- Nói xong nó ra lấy xe đạp rồi phóng đi luôn.
Khi bóng nó vừa khuất thì có hai người con trai từ bức tường gần đó đi ra.

- Nhỏ đó ghê thật! Đúng chất sư tử hà đông luôn! May là mình không đụng phải nhỏ đó!- Quốc Bảo lên tiếng đầu tiên.
- Cậu nói chuẩn. Nhỏ đó nhìn vậy mà đanh đá gớm.- Gia huy hùa theo.
- Nhưng mà cũng khá thú vị đó chứ!- Quốc Bảo lại lên tiếng nhận xét.
- Ax! Thú vị con khỉ! Khéo động vào nhỏ đó cho cạp đất luôn í chứ! Nhìn tên kia mà noi rút kinh nghiệm kìa!- Gia Huy cảm thán, tay chỉ vào tên đại ca đang nằm gần đó.
- Ghê quá! Nhỏ này mạnh tay thật!- Quốc Bảo thấy vậy mà run người.- Mà cậu thấy sao, Minh Khánh?
- Chẳng có gì. Mấy cậu có đi không hay muốn đứng đây tán phét- Người con trai tên Minh Khánh lạnh lùng nói rồi bước đi luôn chẳng cần đợi hai người kia trả lời.
-À! Đi chứ!- Gia Huy và Quốc Bảo đồng thanh rồi chạy theo Minh Khánh.


Bình luận

Truyện đang đọc