HÀO HOA PHONG NHÃ TRIỆU HỒI SƯ


Mà lúc này một trung niên nam nhân có chút mập mạp, một thân ngấm vóc y phục, không kiên nhẫn muốn đi vào bên trong đi, liền bị hai thị vệ ngăn chặn, theo sao là thanh âm hùng hậu của một nam nhân chấp hai tay cung kính, nhưng trên mặt hắn không có cảm xúc nào, có thể nói hắn chỉ đem đối phương xem như người bình thường nói chuyện.
" Đại gia, xin dừng bước, lão gia chủ có mệnh lệnh, mọi người có thể ở bên ngoài chờ đợi, không có lão gia chủ mệnh lệnh không ai được vào bên trong.

Nếu làm trái sẽ theo Bạch gia gia quy bắt lại, Đại gia ngài cũng biết đao kiếm không có mắt, nếu không cẩn thận thương đến đại gia thật không tốt."
" Ngươi giám? Ngươi chỉ là nhị đệ ta một hạ nhân, ngươi cho rằng ngươi cũng mang họ Bạch, tự cho mình là Bạch gia người ư? Ngươi nên nhớ, ngươi chỉ là Bạch gia một con chó, Còn giám đối với Đại gia ta như vậy vô lễ, còn không cho ta cút ngay, ta muốn vào xem Bạch Thần đệ ấy tình huống." Hắn tức giận quát lên.
Cho dù bị Đại gia như vậy sỉ nhục, nhưng nam nhân vẫn như cũ không nhút nhít, giống như người vừa bị nhục nhã không phải là hắn vậy.
Bạch đại gia còn đang tức giận muốn nói thêm cái gì, chợt phía trước chợt truyền đến thanh âm mềm mại nhưng sắc bén của thiếu nữ vang lên.
" Không biết đường đại bá như vậy không màn gia gia mệnh lệnh cũng muốn xong vào bên trong, người ngoài không biết còn cho rằng đường đại bá muốn ngăn cản phụ thân ta giải độc đâu?"
Đại gia có chút giật mình nhìn thiếu nữ khuynh thành dung mạo, không biết đã đứng nơi đó từ bao giờ? Nàng cười như không cười đứng trước cửa phòng nhìn hắn, đôi mắt đào hoa như có ý cười, nhưng nếu nhìn kỹ sẽ thấy được đôi mắt xinh đẹp đó đều là cười nhạo.
" Đại tiểu thư." Nam nhân chấp tay cung kính nói.

Bạch Lam Y tay nhẹ phất lên, miễn hắn thi lễ.

Nàng bước chân nhẹ nhàng đi đến đường đại bá trước mặt, mắt đào hoa liếc nhìn trong viện đám người một lượt.


Thấy những người đến đại bộ phận đều là đường Đại bá dòng bên, bên trong có vài vị trưởng lão cùng danh dự trưởng lão cũng có ở bên trong.

Tuy bọn họ đứng thành hai bên, nhưng nàng cũng biết những người này đã sớm đầu phục vào đường Đại bá bên đó, còn có những con cá dưới đái hồ che giấu chờ cơ hội làm hồ vậy sống nữa, Bạch Lam Y càng cười xinh đẹp lên.
Mấy chục người dòng bên Bạch gia, thấy Bạch Lam Y nhìn qua, người nhát gan thì co đầu rụt cổ, còn những nam nhân gan hơi lớn trong mắt là kinh diễm hoạt say mê trong chớp nhoáng, mặt dù biết đối phương là cùng tông tộc, nhưng vẫn bị sắc đẹp quyến rũ đó thu hút.

Mà nữ nhân còn đở, nhưng những thiếu nữ cùng trang lứa với Bạch Lam Y thì khác, trên mặt bọn họ vẫn là rụt rè, nhưng trong mắt họ khó lòng che giấu đi sự đố kỵ.

Bọn họ đều là tiểu thư Bạch gia, nhưng người ngoài mỗi lần nhất đến Bạch gia tiểu thư, chỉ biết Bạch gia Thiếu chủ đại tiểu thư Bạch Lam Y.

Thiên phú, bối cảnh, hai sắc đẹp đều là thanh niên tài tuấn trong mộng thê tử.

Mặt dù trong lòng bọn họ vô cùng đố kỵ Bạch Lam Y, nhưng cũng nhịn xuống, ai bảo người ta là dòng chính đích nữ đâu? Mà bọn họ chỉ là dòng bên, cho nên bọn họ hy vọng có một ngày gia gia nắm được quyền to, bọn họ sẽ đem Bạch Lam Y đạp dưới chân mình.
"Ha ha, Lam Y con đừng hiểu lầm, đại bá đây không phải vì quá lo cho nhị đệ hắn sao? Nên mới như vậy kích động." Bạch đại gia cười nói.
" Thì ra là vậy nha?" Nàng cười khẽ một tiếng nói." A, đúng rồi, theo như gia quy, đường đại bá không phải là gia gia nhi tử, cũng không phải dòng chính nhi tử.


Theo lẽ thường, đại bá không được xưng gia chủ Bạch gia thành nhị đệ, mà phải xưng là gia chủ, đại bá nói có đúng không?" Nàng cười danh danh nói.
Bạch đại gia đôi tay dưới góc áo xiết thành quyền, hắn cũng biết mỗi gia tộc đều có như vậy một đều lệ, nhưng hắn vẫn thường cố ý lơ đãng như vậy xưng hô.

Vì cái gì? phụ thân hắn tuy không phải là chủ mẫu sinh ra, nhưng thân phận vẫn là đại thiếu gia dòng chính a, nhưng lão thái gia chủ lại để cho nhị bá, chính là ( Bạch Lam Y gia gia) lên làm đời tiếp theo gia chủ, về sau lại truyền gia chủ chi vị lại cho Bạch Thần, cho nên bọn họ chỉ có thể tính là dòng bên không phải dòng chính.

Hắn không cam lòng a, hắn cùng phụ thân hắn nhiều năm âm thầm kinh danh thế lực, mắt thấy Bạch Thần nhiều năm không thể tăng cấp, những trưởng lão chức cao vọng trọng trong tộc cũng đã lên tiếng.

Nếu trong vòng một năm này Bạch Thần không thể tăng cấp, vì Bạch gia về sau suy nghĩ, sẽ thỉnh Bạch gia Tổ tông cùng các vị cung phụng trưởng lão ra đến để đề bạc ra gia chủ tạm thời thay thế Bạch Thần quản lý Bạch gia.

Nhưng bây giờ Bạch Thần lại ở bên trong giải độc, mà phụ thân hắn lại không cho hắn đến Bạch Thần nơi này gây chuyện.

Nhưng mắt thấy cơ hội sắp đến tay, cứ như vậy bay mất hắn làm sao chịu ngồi yên được, nên mới kéo người đến.
" Ha ha, xem, đại bá mỗi lần kích động lên đều quên mất, nhị....à không, gia chủ không sao chứ? Độc đã giải như thế nào rồi?" Hắn một bộ huynh đệ tình thâm lo lắng hỏi.

" Đa tạ Đường đại bá quan tâm, phụ thân hiện tại đang trong thời kỳ giải độc.

Dược sư đã nói qua, trong lúc giải độc hy vọng không có người quấy nhiễu, Đường đại bá không bằng ra đại sảnh ngồi chờ, chờ phụ thân độc giải ra tới, Lam Y nhất định sẽ thông tri đường đại bá và các vị trưởng lão."
Hắn nhìn thiếu nữ như có như không ý cười, chỉ có thể cười ngượng nói." Hảo." Rồi vung tay áo rời đi, những người còn lại thấy vậy cũng không dám lưu lại, liền đi theo đi.
( Trong Hoàng Cung)
" Ầm." Bàn tay tức giận đập trên bàn thanh âm.
" Ngươi vừa nói cái gì? Bạch Thần đã thành công giải độc?"thanh âm tức giận của hoàng đế vang lên.
Hắc y nam nhân quỳ trên mặt đất cung kính nói.
" Đúng vậy chủ tử, nữa canh giờ phía trước, thuộc hạ nhận được ám vệ truyền tin nói, Bạch Thần đã thành công giải được trên người độc."
"Sao có thể? Đường Lạp không phải nói Bạch gia dược liệu cần giải độc còn thiếu một loại sao? Đúng là một đám vô tích sự." Hắn tức giận ra bên ngoài quát." Người đâu, lập tức cho trẩm triệu khiến Đường Lạp đại tướng quân."
Thái giám tổng quản bên ngoài nghe được hoàng thượng ra lệnh, hắn cung kính cuối đầu đáp lời." Tra." Nhưng chưa chờ hắn đi được mấy bước, thì có một thái giám đi nhanh đến bên tay hắn thì thầm vài câu rồi lui xuống, thái giám tổng quản liền đi đến cửa điện khôm người, cung kính nói vào bên trong điện.
" Muôn tâu bệ hạ, Đường Lạp đại tướng quân đã ở bên ngoài điện quỳ gối cầu kiến."
Hoàng đế nghe vậy sắc mặt không những không hòa hoãn, càng trở nên âm trầm lên, hắn phất tay cho ám vệ lui xuống, sao đó cho Đường Lạp vào, Đường Lạp vừa vào tới điện, liền thật mạnh quỳ ngối xuống đất dập đầu thỉnh tội.
"Bệ hạ, chuyện Bạch gia là hạ thần thất trách, xin bệ hạ trách tội."
Hoàng đế lúc này trên mặt không giống như vừa rồi như vậy âm trầm, nhưng đôi mắt khó che giấu được sự tức giận, nếu Đường Lạp phía sau không có gia tộc hắn ủng hộ, cho dù cấp bậc của hắn cao, thì hắn cũng sẽ đem Đường Lạp giết chết, vì cùng hắn cùng cấp bậc người có rất nhiều, cũng rất muốn ngồi lên đại tướng quân chức vị, nhưng ai bảo bọn họ không có cường đại gia Tộc chống lưng, cho nên hắn tuy rất muốn giết đồ vô dụng này, nhưng hắn không thể, nếu không thể giết thì hắn chỉ có thể làm hiền quân.
" Đường Lạp, trẩm lúc trước có bao nhiêu tin tưởng vào năng lực của khanh, nhưng khanh hôm nay thật làm cho trẩm quá thất vọng rồi, khanh lúc trước như thế nào cùng trẩm bảo đảm, sẽ đem chuyện này làm thỏa đáng, đây chính là thỏa đáng mà khanh nói ư?" Hoàng đế lạnh lùng hỏi.
Đường Lạp sợ hãi dập đầu thật mạnh xuống đất, thanh âm run rẩy nói.

"Là hạ thần thất trách, xin hoàng thượng trách tội."
Hoàng đế âm trầm nhìn Đường Lạp quỳ dưới đất dập đầu, trong mắt xẹt qua sự chán ghét rất nhanh rồi biến mất, sao đó hắn trên mặt thần sắc mới trở lại bình thường, sao đó than thở nói.
" Ai, bình thân đi, trẩm lại không phải không có tình người, ngươi dù gì cũng đã vì Đông Lân Quốc lập không ít công lao hạn mã, lại nói, qua không bao lâu Hoàng gia bí cảnh mở ra, cũng đại biểu cả nước chọn lựa nhân tài bất đầu, chúng ta triều đình cũng không thể thua cho các gia tộc, các môn phái khác, cũng là cơ hội cho khanh lấy công chuộc tội, khanh hiểu không?"
Đường Lạp tuy biết Hoàng đế sẽ vì chuyện Bạch gia tức giận, nhưng hắn tin tưởng Hoàng đế sẽ không trách tội nặng hắn, vì hắn biết Hoàng gia bí cảnh sắp mở ra, Hoàng đế cần triều đình các gia tộc ủng hộ, nhưng hoàng đế rất nặng tâm tư, nếu không cũng không muốn giết Bạch Thần, vì làm cho Hoàng đế bớt giận hắn phải biểu diễn nhận tội một màn, lở đâu Hoàng Đế đem chuyện này để ở trong lòng, chờ thu sao tính sổ thì không xông, hắn liền kiên định lấy lòng nói.
" Thần hiểu rõ."
Hoàng đế lúc này mới ngật đầu một cái, hắn như nhớ ra cái gì, liền nói.
" Đúng rồi, hôn sự của Đường Võ lúc trước khanh đã nói không cần gấp ngáp, chờ qua lần này cả nước chọn lựa nhân tài lúc đó mới tính tiếp."
Đường Lạp nghe Hoàng đế như vậy nói, cũng không ngoài ý muốn cho lắm, hắn biết Hoàng đế không sử phạt hắn, cũng sẽ cắt bỏng lọc, hoạt là đem việc đại nhi tử Đường Võ của hắn muốn nghênh thú công chúa một chuyện trì quản xuống dưới, đây cũng chính là vừa không phạt hắn, lại là phạt hắn ý tứ.
- ---------------------
Mà lúc này Vân Phong Nhã cũng đã rời khỏi Nguyệt Vân Thành, nàng không đi đường chính đến Hồng Diệp Trấn, mà nàng chọn đường vòng lúc trước nàng đã từng đi qua.
Kim Bằng và mấy thú thú nhóm cảm thấy kỳ quái, tại sao chủ nhân không ngồi Kim Bằng đi Tuyết Sơn không phải nhanh hơn? tuy nói bay trên không trung cũng là nguy hiểm, vì Linh thú có cánh nếu cấp bậc càng cao càng kêu ngạo, chúng nó sẽ không chấp nhận Linh thú bay qua trên đầu địa bàn của nó, trong mắt chúng nó đó là khiêu khích, là sĩ nhục, chúng nó làm sao buôn tha cho kẻ khiêu khích được, cho nên tất cả Triệu Hồi Sư rất kiên kị ngồi tọa kỵ bay qua đại rừng rậm, trừ phi họ có nắm chắc có đủ thực lực, nếu không chỉ có thể chọn đường bộ mà đi.
"Chủ nhân, sau người không toạ Kim Bằng, như vậy không phải nhanh hơn sao? " Kim Bằng thất mất hỏi.
Vân Phong Nhã lười biến ngồi trên lưng Tử Điện Báo nghe vậy, than thở nói.
" Chủ nhân ta cũng không muốn a? Nhưng còn cách nào bây giờ, nếu chủ nhân ta không tự mình làm mồi nhử, làm sao câu được cá lớn đây."
Thú thú nhóm còn đang suy nghĩ chủ nhân lời nói, thì nghe được Phượng Hoàng đại nhân xem thường nói..


Bình luận

Truyện đang đọc