HÀO HOA PHONG NHÃ TRIỆU HỒI SƯ


Một canh giờ lúc sau, khi đôi mắt phượng sắc bén mở ra kèm theo nụ cười tà mị mê người của thiếu niên, thanh âm có chút khô khan có chút lười biến khó có thể phân biệt là nam hai nữ, vì lâu ngày không nói chuyện, càng trở thêm dụ hoặc vang lên.

" Cuối cùng chủ nhân ta cũng đã tăng cấp rồi.

"
" Chủ nhân, ngày mai là đến ngày khảo hạch rồi.

" Bạch Hổ nhất nhở nói.

" Đã biết, hiện tại ta sẽ tìm nơi cho các ngươi tăng cấp.

"
Nói xong Vân Phong Nhã giống như một tia chớp chạy ra bên ngoài Tụ Linh Tháp, vì bên trong phòng Tụ Linh trận rất nhỏ, nếu để ba con khế ước thú của nàng ở đây tăng cấp, động tĩnh nhất định không nhỏ, vì không để cho kinh động đến người khác, ra phía sau núi của học viện là tốt nhất.

Khi Vân Phong Nhã nhìn thấy ba con khế ước thú của mình đồng thời tăng cấp, trong lòng rất vui vẻ, Tử Điện Báo hiện tại đã là Thánh thú bát giai, Kim Bằng bát giai, Bạch Hổ là cửu giai, nàng nhìn trên tay Ma Tím Thực vẫn như cũ là 5 lá, thì vuốt ve như muốn chấn an nó, nàng dùng ý thức vào thức hải nhìn Hoàng vẫn đang nằm ngủ, à, không phải, là tu luyện, khoé môi cong lên, có chút nhớ cái giọng trẻ con bà tám của nó đâu.

Vân Phong Nhã trở lại phòng của mình khi thì trời cũng đã tối, cho nên cũng không có ai chú ý đến nàng, vừa vào phòng Vân Phong Nhã lách mình vào không gian vòng tay, nhìn chiếc nhẫn chử vật do Hàn Tử Mộc nhờ Kim Bằng đưa cho nàng, bên trong toàn bộ là dược liệu nàng cần, và một khối lưu âm thạch, Vân Phong Nhã đưa linh lực vào bên trong, thanh âm từ bên trong vang lên, là thanh âm của Hàn Tử Mộc.

" Chủ tử, Vân gia hiện tại rất tốt, nhưng nữa tháng trước thuộc hạ nhận được tin, người Trần gia muốn đem dòng chính nữ nhi đưa cho dong binh đoàn Hắc Lang đoàn trưởng làm thiếp, sính lễ bọn họ chỉ muốn một nữa Kim quả! ! !.

"
Vân Phong Nhã càng nghe hơi thở càng trở nên lạnh lẽo, vì nàng biết chỉ cần đem Kim Quả luyện chế thành tứ phẩm Linh khí đan, sẽ có phụ trợ tu luyện giả dể dàng tăng cấp, xem ra Trần gia người đã muốn chờ không nổi rồi, cũng may lần này khảo hạch chỉ có một tháng, mà lão Trần gia kia cho dù dùng đan dược, nhanh nhất cũng phải hai tháng mới có thể vượt qua được cửa ải Linh Vương, đây chính là cửa ải khó khăn nhất của tu luyện giả chính thức trở thành tu luyện giả, có người cả đời cũng không có cách nào vượt qua được cửa ải này.

Tiểu lôi thấy chủ nhân trầm mặc không nói gì, liền hỏi.

" Chủ nhân, người muốn trở về Vân gia sao?"
"Không, Ngươi yên tâm, Vân gia sẽ không có chuyện gì, không phải còn có Các Ngọc Trai sao?"
Nàng biết cho dù nàng không kịp trở lại Vân gia, nàng cũng không sợ Vân gia có chuyện nàng nói.


" Các Ngọc Trai quản sự sẽ kéo dài thời gian đến ta trở lại, như vậy chủ nhân ta mới có thể thiếu Các Ngọc Trai bọn họ một đại ân tình đâu.

" Vân Phong Nhã nói đến Trần gia đám người trong mắt đều là sát ý, nở ra một nụ cười lạnh nói tiếp.

" Nhưng đại ân tình này cũng phải xem Trần gia lão già kia thiên phú rồi.

"
Sáng hôm sau khi Vân Phong Nhã từ bên trong không gian ra tới thì nghe được tiếng đập cửa dồn dập và tiếng kêu của Bạch Ngạo Thành.

" Phong Nhã huynh đệ, ngươi mau thức dậy, sắp đến giờ khảo hạch rồi, Phong Nhã huynh đệ, ngươi có bên trong không? Phong Nhã huynh!.

"
" Két" tiếng cửa mở.

Vân Phong Nhã mở cửa ra, lười biến hỏi.

" Ngạo Thành huynh, chào buổi sáng.

"
" Ai, Phong Nhã sư đệ ngươi còn ở đây nga.

Chào buổi sáng.

" Hắn vừa nói vừa lôi Vân Phong Nhã đi.

" Ngạo Thành sư huynh, không phải vẫn chưa đến giờ sao?"
" Ai, ta biết lấm mà, nhất định sư đệ ngươi không biết mà?"
Vân Phong Nhã hồ nghi hỏi.


" Biết cái gì?"
" Năm nay là đặc biệt tuyển chọn, không có 100 tinh anh trên bản xếp hạng tham dự, nhưng có 1000 tinh anh tham dự, cho nên nội môn học sinh rất sớm đều đến quảng trường để có thể cùng những tinh anh đó tạo thành một tổ đâu.

"
" Tinh anh học sinh không phải cũng là nội môn học viện sao?"
" Phong Nhã đệ không biết tinh anh học sinh ư?"
Vân Phong Nhã một bên đi một bên nghe Bạch Ngạo Thành nói mới biết, thì ra nội môn phía trên chính là tinh anh bản, tinh anh bản tổng cộng có 1100 người, thực lực thấp nhất cũng là Linh Vương.

Vân Phong Nhã nhớ đến lời nói của Sở Tư Hàm, chỉ nhìn trời nói một câu.

" Sở hồ ly mà.

"
______ ______
Sở Tư Hàm đang đắc ý vì bản thân đã gạt được một con tiểu hồ ly đi tham gia nội môn khảo hạch, Sở Tư Hàm hắn cũng không biết vì sao nhìn trận chiến ở Hồng Diệp Trấn của thiếu niên thực lực nhỏ bé, không chút sợ hãi đối thủ cường đại, thiếu niên như vậy kiên định, làm hắn có cảm giác bản thân mình khi còn niên thiếu, cũng là như vậy kiên định, nhưng hắn cuối cùng lại! !
" Ác, ác xì.

"
" Sở lão sư ngài không sao chứ?"
" Ha ha, không có gì, có lẽ ta bị người nhớ thương đi.

"
"Phong Nhã huynh đệ nói gì?"
" Không có gì, theo như Ngạo Thành huynh nói, tinh anh bản người như vậy lợi hại, không phải lần này nội môn học sinh không có cơ hội lọt vào trước 100 tên sao?"
" Ha ha, Nhã đệ có đều không biết, khu vực khảo hạch một năm một lần, chính là Linh Sư học viện tối cao khu vực, người ngoài không có cách nào đi vào bên trong được.


Học viện một năm chỉ mở một lần cho nội môn học viện khảo hạch, bên trong có rất nhiều thảo dược quý hiếm, còn có linh quả, đồng thời bên trong có rất nhiều Linh thú cao cấp, Triệu hồi sư trong học viện đại bộ phận cũng đánh chủ ý vào khảo hạch lần này, nếu không, tại sao có rất nhiều hoàng thất người lựa chọn vào Linh sư học viện, mà không vào Học Viện Đế Quốc đâu.

"
Vân Phong Nhã cùng ba con linh thú nghe đến bên trong có rất nhiều thảo dược quý hiếm và linh quả, đôi mắt đều phát sáng, một người và ba thú trong Triệu Hồi Thư đều nở ra một nụ cười hưng phấn, cũng có thể nói chủ nào tớ nấy đi.

Vân Phong Nhã một đường đi theo Bạch Ngạo Thành đi vào nội môn học viện, đây cũng là lần đầu tiên nàng đi vào nội môn, còn chưa đến quảng trường thì đã nghe được phía trước thanh âm ồn ào không thôi, vì hôm nay là ngày khảo hạch, cho nên mọi người có thể không cần mặc học viện y phục, cũng là cơ hội cho các nam nhân, nữ nhân bài diện ra sự quyến rũ hấp dẫn của mình.

" Hừ, ta còn tưởng Nạp Lan đại thiếu gia muốn chúng ta chờ ai đâu? Thì ra là Bạch Ngạo Thành ngươi, ha ha, xem ra Nạp Lan đại thiếu gia vì Lam Y đại tiểu thư cam tâm tình nguyện thiếu đại ca ta một ân tình đâu, để chúng ta cho Bạch Ngạo Thành ngươi gia nhập chúng ta đoàn đội.

"
Mọi người bên cạnh còn đang khe khẽ nói chuyện, thì nghe được thanh âm quái lạ của một thanh niên vang lên, đều êm bặt nhìn qua.

Vân Phong Nhã nhìn thanh niên kiêu ngạo khoanh cánh tay trước ngực, ngân trước mặt Bạch Ngạo Thành, khoảng 27-28 tuổi, dùng một loại trào phúng ánh mắt nhìn Bạch Ngạo Thành.

" Làm sao? Ha ha, ta nói không phải sao? Nếu Nạp Lan đại thiếu gia không như vậy chung tình với Lam Y đại tiểu thư, ngươi nghĩ, ngươi có tư cách tham gia vào đoàn đội của chúng ta sao?"
Bạch Ngạo Thành đôi mắt hung át tức giận nhìn người ngăn cản trước mặt mình, còn dám đem tiểu đường cô Lam Y của hắn ra nói bậy, Nạp Lan Linh Kiệt hắn cũng xứng, Hắn tức giận nói.

" Giang Thành Đàn, tên hỗn đản nhà ngươi, lão tử ta phi!.

.

lão tử ta khi nào nói muốn gia nhập vào đội ngũ của các ngươi, ngươi xứng sao?"
"Phốc! !"
Đang khe khẽ nói chuyện đám người, vì nghe được Bạch Ngạo Thành quát lớn, đều êm bặt nhìn qua, mà lúc này Vân Phong Nhã không cho mặt mũi cười ra tiếng tới, mọi người lúc này mới chú ý đến đứng phía sau lưng Bạch Ngạo Thành thiếu niên, một thân hắc y, vừa kinh diễm vừa hồ nghi thiếu niên này đi sai địa phương, cho nên không khí cũng trở nên quỷ dị lên.

Vân Phong Nhã có chút ngại ngùng vuốt vuốt cái mũi, vả vờ ho vài tiếng nói.

"Khụ!.

khụ!.

thật xin lõi, cổ họng!.


" (Nhịn cười).

" có chút ngứa, nên mới cười, mời tiếp tục.

"
Mọi người?????
" Ha ha, huynh đệ, có phải ngươi cũng cảm thấy tên của hắn rất buồn cười có phải không? Giang Thành Đàn, một đám Gian, ha ha, huynh đệ, ngươi không hổ danh là huynh đệ của Bạch Ngạo Thành ta, ha ha.

"
Vân Phong Nhã nhìn trời.

"! ! ! " người ta nói đúng, không sợ đối thủ mạnh, chỉ sợ đồng bọn ngu như heo, nàng tin rồi.

Mọi người xung quanh lúc này cũng nghĩ đến.

" Giang Thành Đàn, một đám gian.

" Cũng nhịn không được cười vang, bọn họ vốn cũng không thích Giang Thành Đàn, hắn ỷ vào đại ca của hắn là tinh anh học sinh, cũng thường xuyên ức hiếp người khác, bây giờ có cơ hội bỏ nước xuống giếng, càng cố ý cười vang.

Giang Thành Đàn sắc mặt hung át đầy sát khí nhìn về hướng Vân Phong Nhã, không nói một lời, trong tay hắn xuất hiện một thanh huyền khí truỳ, hắn rất muốn đem Vân Phong Nhã một truỳ phế đi ý tứ.

" Tiểu tử thúi, tìm chết.

"
Giang Thành Đàn hắn vừa muốn xông lên, thì một cổ cường đại uy áp từ phía trên mà xuống, đè ép tất cả quảng trường người trên người, Giang Thành Đàn trong lòng sợ hãi, quai đầu lại, thì thấy trên không trung không biết khi nào đã xuất hiện ba vị học viện lão sư chính huyền phù trên không trung, chín giữa lão sư đầu tóc hoa râm, bàn tay phải ra hiệu cho mấy vạn người học sinh phía dưới êm lặng ám hiệu, lão giả chấp hai tay ra phía sau, thanh âm ôn hòa, nhưng uy nghiêm nói.

" Các trò cũng đã biết chúng ta Linh Sư học viện mỗi năm đều sẽ mở ra Linh sư học viện tối cao Sâm Lâm khảo hạch, nhưng năm nay cũng là 5 năm một lần! ! !.

"
Vân Phong Nhã đang lắng nghe lão sư trên không trung nói chuyện, thì cảm giác được một đôi ánh mắt âm trầm nhìn mình, nó giống như một con rắn độc nhìn con mồi, mà không phải sát khí của Giang Thành Đàn, Vân Phong Nhã theo bản năng nhìn qua thì thấy bên cạnh Giang Thành Đàn đứng một thanh niên thanh tú, có một chút giống thư sinh, tướng mạo có năm phần giống với Giang Thành Đàn, nhưng đôi mắt âm trầm của hắn cũng đã phá hủy đi sự tuấn tú đó, thai vào đó là âm trầm, làm người sợ hãi, hắn nhìn về hướng Vân Phong Nhã nở ra một nụ cười quỷ dị, nếu đổi thành những người khác nhìn thấy nụ cười và ánh mắt của hắn, nhất định sẽ sợ đến co chân mà chạy, nhưng hiện tại người mà hắn đối mặt là Vân Phong Nhã, một sát thủ có IQ cực cao, cho nên hắn phải thất vọng rồi.

.


Bình luận

Truyện đang đọc