Tác: Trương Minh Hiếu.
Sau bao nhiêu kỷ niệm vui, buồn và những niềm hạnh phúc khi bên gia đình. Cùng với những phút giây thư giãn thoải mái, không lo Âu. Thì kì nghỉ hạ đã kết thúc!.
Vào buổi sáng sớm, Tiểu Minh cùng các nàng và Nam Phong chào tạm biệt Ngọc Nhi và Tiểu Long. Tiểu Minh cùng các nàng ngồi vào một chiếc xe ngựa cỡ lớn đi tới trường. Hắn không sử dụng cánh cổng dịch
chuyển bởi vì hắn muốn tận hưởng cảm giác ở bên toàn bộ các nàng.
Trong lúc đi đường Tiểu Minh và các nàng, Nam Phong cười nói vui vẻ, trò chuyện những diều vui.
Nguyệt Nga nói:” chuyến đi này ta thật là ngưỡng mộ tướng công nha”.
Các nàng liền nói:” phải phải, thật là ngưỡng mộ”.
Nam Phong nói:” có gì đâu mà ngưỡng với chả mộ”.
Những ánh mắt của các nàng đều liếc vào Nam Phong, không khí bắt đầu nóng lên một chút vị tà ác ở đây. Nam Phong sợ hãi nói:” Ý ta nói là có gì đâu mà ngưỡng mộ ta”.
Các nàng cười cười nói:” ngươi lúc nam lúc nữ, chúng ta thật là ngưỡng mộ. Không biết từ đầu ngươi là giới tính gì nha!”.
Nam Phong tức giận nói:” tất nhiên bổn đại gia đây là nam nhi một trăm phần trăm nhá. Có cần mốc hàng ra không?”.
“ Kaaaa! Ngươi thật là biến thái quá đi “.
Các nàng lần lượt la lên.
Nam Phong thẹn nói:” ta ta chỉ là là muốn chứng minh ta là nam nhi nên ta mới mới nói như vậy thôi”.
Tiểu Minh cười trêu đùa nói: “ ngươi suy nghĩ thật là biến thái nha! Các nàng là nữ nhi, muội của ta nha, phải trăng ngươi lại muốn cướp?. Ngươi cứ cướp nha! Ta liền đem ngươi trần chuồng chói lại ra giữa trung tâm đường phố nha”.
Nam Phong nói:” ta không có ý đó ta chỉ là muốn chứng minh thôi!”.
Tiểu Minh vui vẻ nói:” ta chỉ là trêu đùa ngươi thôi”.
Nam Phong nói:” đáng ghét! ngươi thật là đáng ghét ta sẽ không bao giờ ở gần ngươi nữa”.
Tiểu Minh trêu đùa nói:” ngươi không bao giờ ở gần ta nữa thật chứ?”.
Nam Phong nói:” th thâ thật”.
Tiểu Minh nói:” vậy ngươi liền xuống xe, ngươi không muốn gần ta mà”.
Nam Phong nói:” ngươi xuống xe ta sao ở gần ngươi được”.
Tiểu Minh nói:” ngươi muốn ta xuống xe?”.
Nam Phong nói:” đúng”.
Tiểu Minh nói:” ta xuống đây”. Xe ngựa dùng lại. Tiểu Minh bước xuống.
Tiểu Minh bước xuống, Nam Phong đắc ta nói:” ngươi tự lộ bộ mà tới trường đi ha ha”.
Tiểu Minh nói:” uổng công ta định trả lại giấy bán thân mà ngươi lại đuổi ta xuống xe. Ngươi ta muốn gì đây? Vẫn là đem giấy bán thân này đem phòng đấu giá thôi! Có trách là trách người phụ bạc ta nha,ta thật là buồn quá hic hic”.
Nam Phong nịnh nọt nói:” đại gia à lên xe ngồi đi, để ta đi bộ thay nha, ta đi bộ tới trường đại gia liền trả lại ta giấy bán thân nha “.
Tiểu Minh nói:” vậy cũng được nhưng ngươi phụ bạc ta nên ta không trả lại nha!”.
Nam Phong nói:” vậy ta liền không đi”.
Tiểu Minh nói:” ngươi không đi. Nhưng ngươi không thực hiện lời hứa các nàng làm gì ta cũng không biết nha!”.
Các nàng liền nhìn lườm Nam Phong, Hắn nói:” cha hôm nay thời tiếc thật là nóng lạnh nha. Ta đi bộ liền để cơ thể ta ổn định nhiệt độ. Vẫn là đi bộ tốt hơn là ngồi nha”.
Tiểu Minh nói:” vậy chúng ta đi trước nha, bye”.
Nam Phong chờ xe đi xa liền là lên:” Tên đáng ghét, ta trù xe ngựa đi giữa đường bị thủng bánh!!!!!”.
Tiểu Minh cùng các nàng và Manh Manh cùng cười đùa trong lúc đi. Khoảng chừng ba mươi phút sau, Tiểu Minh và các nàng cũng đã đến Tôn Nữ Viện, bước vào Tiểu Minh xa xa hắn thấy một người nữ nhân bước tới hắn nói:” kỳ nghỉ hạ này vui chứ”.
Hắn nói:” cô Thanh La chúng ta có nhiều kỷ niệm vui và đẹp lắm “.
Các nàng và Manh Manh đồng thanh nói:” đúng đúng rất vui, chúng ta còn được ăn thịt hồn thú 100 vạn năm nha!”,
Hồng Thanh Là khuôn mặt bất ngờ hả họng nói:” hả!? Hồn thú 100 vạn năm làm thịt để ăn?”.
Tiểu Minh:” à ăn hồn thú 1 vạn năm mà thôi, ta lừa các nàng thôi”.
Nguyệt Nga tức giận nói:” ngươi dám lừa chúng ta, đáng ghét tối nay ta liền ở ký túc xa cũ của ta ở”.
Vũ Mi nói cũng một chút tức giận liền hùa theo phái nữ nói:” ta cũng giận ngươi, ta liền qua ký túc xá của Nguyệt Nga ở”.
Nói xong Nguyệt Nga nắm tay của Vũ Mi nói:” chúng ta đi thôi”.
Vũ Mi nói:” ukm”.
Cả hai nàng cùng nắm tay chạy về hướng ký túc cá của Nguyệt Nga.
Tiểu Minh thở dài nhìn hai nàng chạy đi, thầm nói:” ta chỉ là không muốn nói thông tin này cho người khác biết thôi mà.
Hồng Thanh Là nói:” ngày mai lúc 7 giờ bắt đầu học và kiểm tra xếp lớp”.
Tiểu Minh hỏi:” kiểm tra xếp lớp là gì?”.
Hồng Thanh La nói:” các ngươi tốt nghiệp liền lên cấp hai, khi đó các ngươi kiểm tra thực lực để xếp lớp, luật này mới được thành lập tại học kỳ này nha!, riêng ngươi được đưa thẳng vào lớp F vì vậy ngày mai ngươi khỏi cần tới”.
Tiểu Minh nói:” tại sao ta chưa kiểm tra mà phải học lớp F?”.
Hồng Thanh La nói: “ vì ngươi chưa kiểm tra tốt nghiệp nhưng với thực lực và ngươi là cháu của hiệu trưởng trường này nên ngươi được lên lớp!”.
Tiểu Minh nói:” sao ta không được thông báo gì hết vậy?”
Hồng Thanh La nói:” vì ngươi đã xin nghỉ học một tháng mà trong kỳ nghỉ học của ngươi đã kiểm tra lên lớp”.
Tiểu Minh nói:” ta không biết, sớm biết ta.... Mà thôi có biết ta vẫn phải đi à”.
Hồng Thanh Là nói:” Các ngươi nhanh chóng đi kiểm tra nha”.
Tiểu Minh nói:” chúng ta đã chào hỏi xong, vậy ta với các nàng ai về nhà nấy”.
Một lúc sau, đột nhiên Vũ Mi và Nguyệt Nga quay lại nói: “ chúng ta đã suy nghĩ kỹ rồi, đích thị là tướng công không bao giờ lừa ngạt hai ta, cho chúng ta xin lỗi nha!”.
Tiểu Minh nói:” các nàng tin ta liền tốt, ta tha lỗi cho các nàng đoá, lần sau hãy tin ta nha!”.
Tiểu Minh nhìn Kiêu Linh nói:” ngươi mau đi về phòng của ngươi trước kia cùng Manh Manh đi”.
Nói xong, Tiểu Minh nhìn các nàng nói:” các nàng đi theo ta và Nguyệt Nga”.
Các nàng nói:” vâng”.
Tiểu Minh và Nguyệt Nga dẫn các nàng về căn biệt thự của mình.
Đến nơi, Tiểu Minh thả lỏng cơ thể, bỏ hết mọi buồn phiền liền nói to:” đã quá, đúng là không nơi nào bằng nhà!”.
Ly Ly, Tiểu Bạch nói:” nơi đây thật là rộng nha, chắc chắn sẽ có nhiều đồ ăn ngon, nghĩ đến đây thôi chúng ta liền thèm rồi “.
Tiểu Minh nói:” đáng tiếc là giấc mơ đó không thành hiện thực”.
Vũ Mi nói:” Mặc dù nơi đây không to bằng nhà của ta nhưng có tướng công ở đây ta coi như nơi đây to lớn bằng một quốc gia lớn”.
Tiểu Minh nói:” Trí tưởng tưởng của nàng thật là bá đạo”.
Hắn lại nói tiếp:” chúng ta đã đi đường dài, vậy thì bây giờ liền về phòng nghỉ ngơi đi!”.
Vũ Mi nói:” ngươi không dẫn chúng ta tới phòng làm sao chúng ta biết mà tới, chẳng lẽ ngươi định cho chúng ta chơi trò tìm kho báu?”.
Tiểu Minh gãi đầu nói:” ta quên hì hì”.
Hắn dẫn các nàng từng người từng người đến phòng. Dẫn xong hắn về phòng hắn thở phào nhẹ nhõm về phòng nằm lên chiếc giường ngủ và cài báo thức liền chìm vào giấc ngủ. Hắn cài đặt báo thức vì hắn biết các nàng có thói ngủ nướng xong ngủ luôn nha, đích thị là lười dậy nha!.
Ngoài trời lúc này, tối đen, có những vì sao lấp lánh hiện lên trong rất gần mà lại rất xa, vầng trăng ánh vàng tỏa ra xung quanh sáng lấp lánh, bây giờ chỉ còn lại những tiếng kêu của các động vật và hồn thú ở phía xa xa.
“ Reng reng”. Đồng hồ báo thức reng lên!.
Tiểu Minh còn tỉnh dậy nhưng trong trạng thái nữa tỉnh nữa ngủ. Hắn nghe báo thức cứ kêu hoài hắn dùng tay đạp bể chuông báo thức, lúc này không gian yên lặng, khuôn mặt hắn lúc này thỏa mãng cười.
Một tiếng sau rồi lại 3 tiếng, hắn chợt tỉnh dậy liền phát hiện ra mình trễ giờ, Tiểu Minh éo biết nói gì hơn thầm trách mình:” máu lười đã ăn sâu vào ngươi rồi đó, vì một người ảnh hưởng đến một người nha”.
Tiểu Minh liền chạy qua phòng của Nguyệt Nga, hắn gấp ngáp quên không gõ cửa, bước vào phòng hắn không thấy nàng đâu. Hắn thở phào nhẹ nhõm vì nàng tự dậy sớm được. Hắn dùng cánh cổng dịch chuyển đến khu kiểm tra, bước ra khỏi cánh cộng dịch chuyển hắn liền nhìn thấy Nguyệt Nga hắn hỏi:” ngươi được sắp xếp vào lớp nào?.
Nguyệt Nga nói:” ta được sắp xếp vào lớp S đó nha! Là lớp S đó, ta vui lắm”.
Bỗng một giọng nói vang lên nói: “ các ngươi có biết hệ thống xếp lớp mục đích là gì không?”.
Các chúng nữ đồng thanh nói:” không biết ai”.
Vị nữ nhân kia nói:” Mục đích của hệ thống xếp lớp là đánh giá khả nấng của các ngươi và chọn cho các ngươi một địa vị hay nơi ở thích hợp. Ta lấy ví dụ:” một người nghèo không thể ở một nói xa hoa vé vào là 50 vàng, một người không có thực lực và tri thức không thể nào làm hiệu trưởng trường này. Còn một điều nữa ta muốn các ngươi phải chấp nhận, thế giới luôn luôn không có cái được gọi là công bằng, qua hệ thống này các ngươi sẽ biết quý trọng hay khinh thường bản thân mình, các ngươi sẽ không ngừng nổ lực phấn đấu tu luyện, qua hệ thống này các ngươi sẽ không còn coi thường người khác mà các ngươi sẽ coi thường chính bản thân mình. Để các ngươi không còn coi thường chính bản thân mình thì các ngươi đừng nên lười biến, tự kiêu, tự đại mà biết nghĩ đến người khác.
Các ngươi có ta kiến gì không?”.
“ Thưa cô cần bao nhiêu tiền thì được lên lớp S”. Một học sinh nói.
Vị nữ nhân kia cười nói:” ha ha các ngươi thật là ngây thơ, trong ngôi trường này tất cả phải chưng minh bằng thực lực chứ không phải bằng tiền. Trừ vài trường hợp như đóng tiền học phí và đóng các khoản tiền cho trường”.
Các chúng nữ đều im lặng một lúc. Vị nữ nhân kia nói:” nếu không còn thắc mắc thì các ngươi giải tán, riêng tên nam nhân chết bầm kia thì ở lại”.
Các chúng nữ bắt đầu đi tán, lúc này mọi người đã đi hết trong khu kiểm tra này chỉ còn lại ba người.
Tiểu Minh cung Nguyệt Nga nhìn hướng vị nữ nhân kia. Tiểu Minh hỏi:” vị giáo viên đây có chuyện gì về ta sao?”.