Dưới tác dụng của thuốc, nam nhân nhanh chóng ngủ thiếp đi, chăn mền nâng lên hạ xuống.
Lăng Thanh Huyền chỉnh điện thoại sang chế độ yên lặng, lẳng lặng nhìn hắn một lát, thân thể cũng có chút mệt mỏi, cũng muốn đi ngủ.
Không có ZZ ầm ĩ bên tai, cô leo lên giường, chiếm nửa bên giường còn lại, còn đoạt luôn một nửa chăn mền.
Chờ Tiêu Ý ngủ một giấc ngon lành thức dậy, đã sắp đến giờ cơm tối.
Tiêu Ý mở mắt ra không nhìn thấy người, trong lòng hoảng hốt, tay phải vươn ra bỗng đụng phải thứ gì đó, hắn nghiêng đầu xem xét, Lăng Thanh Huyền đang ngủ trên giường của hắn.
Cái miệng nhỏ nhắn đặt trên gối, sợi tóc mềm mại dán vào gương mặt làm da thịt càng trắng nõn tinh tế, theo hô hấp, sợi tóc kia còn hơi hơi phiêu động.
Tiêu Ý vươn tay, đem sợi tóc bên mặt cô đẩy ra, ngón tay xẹt gương mặt của cô, có chút không muốn dời đi.
Hắn chán ghét những nữ nhân khác đụng vào mình, cũng chán ghét lãnh địa của mình bị người xâm phạm.
Thế nhưng thời điểm đối mặt Lăng Thanh Huyền, hắn muốn đem tất cả chia sẻ cùng cô.
Thật là kỳ quái.
Nhìn thấy tin nhắn kia, hắn vốn tưởng chỉ cần mình đem thân phận nghệ sĩ nói ra, cô sẽ ngay lập tức mời hắn đến công ty của mình, chỉ cần cô đưa ra yêu cầu này, hắn khẳng định sẽ đáp ứng, vi phạm hợp đồng cũng không sao.
Thế nhưng vì cớ gì nàng chỉ đơn thuần trợ giúp hắn mà không có ý gì khác cơ chứ?
Trên mặt có hơi ngứa, Lăng Thanh Huyền thức dậy.
Nam nhân lập tức rụt tay về, "Cô đói bụng không? Để tôi đi nấu cơm."
Hắn cố ý mua rất nhiều đồ ăn trữ sẵn trong nhà.
Lăng Thanh Huyền dụi dụi con mắt, thấy hơi đói bụng nên gật gật đầu.
Trù nghệ của Tiêu Ý thật miễn bàn, nguyên liệu nấu ăn bình thường cũng nấu ra được tinh xảo mỹ vị, Lăng Thanh Huyền sau khi ăn xong, cảm thấy mấy món này có thể so được với bánh mì.
"Hôm nay rất cảm ơn cô, kỳ thật tôi..."
"Rầm rầm!"
Bên ngoài truyền đến tiếng đấm cửa, Tiêu Ý cau mày, khó chịu vì bị quấy rầy.
"Thật ngại quá, để tôi đi mở cửa."
Lăng Thanh Huyền buông chén gật đầu, thấy hắn đứng lên, yên lạnh vào bếp xới chén cơm thứ hai.
Chỉ là lúc nàng bưng chén cơm đi ra, đã một nữ nhân hơn ba mươi tuổi, tô son môi màu đậm đứng giữa phòng khách.
Nữ nhân kia không ngừng lải nhải: "Tiêu Ý, bây giờ tôi cho cậu cơ hội, cậu đã bị tuyết tàng ba năm, bên tôi có tài nguyên đỉnh cấp, chỉ cần cậu đồng ý, năm nay nhất định có thể trở thành siêu sao có ngàn vạn người hâm mộ!"
"Cậu cũng đừng vội cự tuyệt, hợp đồng còn chưa hết hạn, cậu cũng chỉ có thể nghe lời tôi, nếu dám cãi lại, số tiền bồi thường khổng lồ kia cậu trả không nổi đâu."
Khi cô ta nhìn thấy Lăng Thanh Huyền bưng bát cơm chậm rì rì đi tới, giọng điệu càng thêm kích động.
"Cậu đang làm cái gì vậy? Yêu đương? Trên hợp đồng ghi rõ cậu không được có bạn gái, cậu đem cô gái này về nha, nếu bị người khác chụp được thì làm sao đây?"
Tuy ZZ không ở đây, Lăng Thanh Huyền cũng có thể đoán ra nữ nhân này hẳn là người đại diện của Tiêu Ý - Diêu Mộng.
Trong nguyên tác, chỉ cần lần này Tiêu Ý tin tưởng cô ta, về sau sẽ dần dần hắc hóa.
Lăng Thanh Huyền và một miếng cơm, có nên xử lý cô ta không đây?
Tiêu Ý ngồi trên ghế, hắn cũng không hoan nghênh Diêu Mộng, nếu là trước kia có lẽ hắn sẽ tin cô ta, nhưng không biết vì sao, sau khi gặp được Lăng Thanh Huyền, hắn không muốn tin tưởng vào bất cứ người nào khác.
Không ngờ Diêu Mộng lại trực tiếp tìm đến đây, hắn vốn có thể chặn cô ta ngoài cửa, nhưng nghĩ đến Lăng Thanh Huyền vẫn còn ở bên trong, tay hắn chợt buông lỏng một tí.
Như hắn dự đoán, Diêu Mộng chuồn vào nhà, bắt đầu bàn chuyện với hắn.
Cô ta nói đến "bạn gái", thật sự gãi đúng chỗ ngứa của hắn.
"Tôi tạm thời còn chưa muốn trở về, cô đi về trước đi." Thái độ của hắn không lạnh nhạt, xa cách như trong điện thoại, Diêu Mộng còn tưởng hắn sợ mình nói lộ gì đó trước mặt bạn gái, cho nên khí thế càng dâng cao.
"Ba năm trước cậu không muốn bị quy tắc ngầm, không sao, tôi đảm bảo với cậu, về sau cậu tuyệt đối sẽ không dính đến quy tắc ngầm, vì cái gì cậu không chịu tin tôi chứ? Tôi hiện tại là người đại diện kim bài, tôi nâng đỡ cậu, cậu nhất định sẽ nổi tiếng."
Nghe bọn họ nói chuyện, Lăng Thanh Huyền đã ăn xong bữa cơm.
Lau khô miệng, cô nhìn Diêu Mộng: "Tiền vi phạm hợp đồng là bao nhiêu?"
"80 triệu." Diêu Mộng khinh thường liếc nhìn cô, nữ nhân này nhìn cũng không được bao nhiêu tuổi, ăn mặc mộc mạc, chẳng phải hàng hiệu gì, số tiền lớn như vậy, nói ra đúng là hù chết được cô ta.
Lăng Thanh Huyền lấy điện thoại ra, xem số dư tài khoản vừa cập nhật. Ừ, hình như đủ.
Cô tiến lên phía trước, đứng sóng vai với Tiêu Ý, trực tiếp đem số dư trong thẻ cho cô ta xem.
"Tiền vi phạm hợp đồng của Tiêu Ý, tôi trả."
"Cô!" Diêu Mộng không dám tin nhìn số tiền trong tài khoản kia, lại nhìn qua Tiêu Ý: "Thì ra cậu tìm được một thiên kim nhà giàu, chẳng trách vẫn luôn cự tuyệt tôi."
Tiêu Ý không có ý giải thích, Lăng Thanh Huyền nhìn cô ta, "Còn vấn đề gì sao?"
Còn có thể có chuyện gì, người ta trả nổi tiền vi phạm hợp đồng, cô ta nói thêm nữa cũng vô dụng.
Mang theo oán niệm, lúc Diêu Mộng rời đi cố ý va mạnh vào hai người. Nghĩ đến càng thêm tức, tiếp tục ở lại đây, chỉ thêm mất mặt.
Căn phòng ồn ào cuối cùng an tĩnh lại, Lăng Thanh Huyền vuốt bụng, đắn đo có nên ăn thêm chén nữa không?
Tiêu Ý đột nhiên lên tiếng: "Sao bỗng nhiên Lăng tiểu thư muốn giúp tôi trả tiền bồi thường hợp đồng?"
Hắn cong cong mắt, đôi mắt đào hoa có hơi phiếm hồng, nhìn qua dụ hoặc mê người.
Lăng Thanh Huyền muốn nói tiền này vốn lấy từ chỗ anh mà ra, nhưng sau khi trải qua ZZ giáo dục, cô hiểu rõ có một số chuyện không thể trực tiếp nói với nhân vật phản diện, đành phải bẻ hướng.
"Anh làm cơm rất ngon."
Nam nhân cười cười, thân thể sát lại gần cô, "Vừa rồi những lời mà cô ta nói, tôi muốn giải thích một chút, tôi chưa từng bị dính quy tắc ngầm."
Lăng Thanh Huyền gật gật đầu, "Tôi biết."
Bây giờ còn chưa tới thời điểm hắc hóa mà.
Lúc Tiêu Ý định tiến thêm một bước, cô đưa cho hắn một tấm danh thiếp, "Ngày mai trợ lý của tôi sẽ liên hệ với anh, anh giải quyết xong chuyện bên kia rồi tới nơi này tìm tôi."
Cô lễ phép cáo từ, duy trì một khoảng cách với hắn.
Nhìn cô rời đi, Tiêu Ý nắm lấy tấm danh thiếp kia, thần sắc u ám.
Cô có vẻ như...thật sự đối với hắn một chút ý tứ cũng không có.
________________________________________________________________________________
Tiểu Tần nghe chuông thông báo của điện thoại, còn tưởng mình gặp phải lừa đảo, vội vội vàng vàng gọi cho Lăng Thanh Huyền.
"Lăng tổng, có người dùng tài khoản của ngài chuyển cho tôi một khoản tiền kếch xù, tài khoản của ngài không có vấn đề gì chứ?"
Đầu bên kia điện thoại, Lăng Thanh Huyền giọng điệu bình tĩnh, "Tôi chuyển đó."
Tài khoản của bổn tọa sao có thể xảy ra vấn đề,
Tiểu Tần nhớ lại đống số không, nhìn xuống xúc động muốn hỏi nguồn gốc số tiền, "Vậy số tiền này dùng để...?"
Tổng giám đốc nhà hắn sẽ không làm ra việc gì trái pháp luật đó chứ? Thế quái nào tự nhiên có nhiều tiền như vậy, hắn nghĩ đến tương lai của công ty mà phát sầu.
"Tiền vi phạm hợp đồng của Tiêu Ý, cậu đem hắn mang về công ty chúng ta."
Đơn giản đến giật mình, tổng giám đốc nhà hắn cúp máy.
Tiểu Tần: "..."
Việc này giao cho Tiểu Tần, không quá mấy ngày liền giải quyết xong, cho nên khi Lăng Thanh Huyền lần nữa đi vào công ty, phát hiện công ty nhà cô có thêm không ít công nhân. Những công đó thấy cô tới, lập tức sôi nổi nghị luận.