Trò chơi chính thức bắt đầu, sau khi mua xong trang bị khởi đầu, năm người cùng xuất phát từ bệ đá cổ, chia làm hai nhóm đi theo hai đường khác nhau, Hàn Hựu và Khâu Mục một đội, ba người còn lại một đội.
Ván này Hàn Hựu lựa chọn Cuồng Nhân Xử Zaun Dr. Mundo, tạo hình cơ bắp lực lưỡng, to lớn thô kệch, da màu tím sậm. Diện mạo y như mấy thằng sát nhân cầm cưa điện, đi theo sau Ashe dáng người mảnh khảnh của Khâu Mục nhìn chẳng khác nào một vệ sĩ.
Hắn vừa điều khiển nhân vật đi tới vừa nhìn bản đồ, đã thấy ba thằng dở người đang lén lút rủ nhau vào rừng team địch rồi. Hắn liền ping cho Khâu Mục vào Bùa Đỏ của nhà mình, âm thầm khinh bỉ – mệ, thế này thì sợ là đường dưới khỏi mơ đến chiến công đầu.
Quả nhiên không ngoài dự đoán, ngay khi hắn vừa giúp Khâu Mục giết được Bùa Đỏ thì thông báo chiến công đầu đã hiện lên giữa màn hình, ngay sau đó lại liên tiếp có thêm hai dòng thông báo mạng hạ gục nữa.
Vừa rồi, theo sự dẫn dắt của Sử Nỗ, đội ba người của MAX đã tiến hành một đợt mai phục thành công trong rừng đối thủ. Hơn nữa còn giúp cho đường giữa Tô Vũ Kỳ có luôn triple kill, trở nên cực kỳ giàu có.
Với từng đó điểm hạ gục, Kassadin đường giữa có thể coi như thần đến giết thần, phật tới giết phật.
Ba người ăn mạng xong còn không thèm khách sáo cướp nốt Bùa Đỏ, sau đó mới hài lòng trở về mua trang bị.
Hàn Hựu nhìn mà thầm lắc đầu.
Đánh thường thôi mà thả phanh như thế, bộ không có chút cắn rứt lương tâm nào sao?
Thầm thắp nến cho đội bạn, Hàn Hựu nhìn mini map thì lại thấy xạ thủ Tristana bên kia đang ôm khẩu pháo lắc lư đi tới định farm lính.
Nguy hiểm lóe lên trong mắt, Hàn Hựu cười tà thao tác Mundo cầm dao phay hung hăng đi tới.
Vừa hay lính đang ở giữa đường, khi mới ra đường, Tristana đã vào bụi cỏ thăm dò, vốn tưởng rằng đường dưới chỉ có mình Ashe, ai ngờ mới đánh được vài đòn vào lính đã thấy Mundo xông ra từ cửa sông như một con chó điên. Pha này khiến cậu ta hết hồn, run tay ấn luôn vào phím Tốc Biến, nhảy ngược về một đoạn ngắn.
Nhưng vừa đáp xuống thì đã thấy ngay một con dao phay phi đến cắm thẳng vào người.
Làm chậm thành công.
Ngay khi Hàn Hựu tiến ra thì Khâu Mục đã sớm đuổi lên, tuy Tristana tốc biến thành công lùi lại một khoảng, nhưng do trúng dao phay làm chậm vì thế không tránh được cảnh bị truy sát.
Từng mũi tên mang theo hiệu ứng làm chậm bắn tới, Tristana chưa tăng kỹ năng W Dậm Nhảy Tên Lửa để di chuyển vị trí nên phải lết từng bước, tuy đã rất cố gắng chạy trốn nhưng vẫn không kịp về tới trụ. Cuối cùng chỉ hét lên được một tiếng sau khi trúng con dao phay thứ hai, lên bảng đếm số.
Về phần điểm hạ gục, đương nhiên rơi vào tay Mundo của Hàn Hựu.
Tiền vào trong túi, Hàn Hựu thỏa mãn lẩn vào trong bụi cỏ: “Lên trang bị nhanh quá thì farm lính dễ lắm, trẻ con trong nhà muốn trưởng thành tốt thì phải có tí khó khăn, thế nên tiền này tôi cầm trước ha.”
Thông thường mà nói, tài nguyên đường dưới sẽ được nhường hết cho xạ thủ, tuy nhiên đôi khi vẫn sẽ có mấy vụ hỗ trợ lỡ tay ăn mạng. Khâu Mục tất nhiên cũng không để bụng màn cướp mạng này, chỉ dồn hết sức chú ý vào đám lính, tập trung chăm chú nhìn lượng máu, nghiêm túc mà farm.
Farm lính, cũng chính là hạng mục huấn luyện đầu tiên mà Hàn Hựu giao cho cậu.
Ai chơi Liên Minh Huyền Thoại thì cũng đều biết, cái trò farm lính này nhìn qua thì tưởng dễ, trên thực tế lại là một bộ môn nghệ thuật cực kỳ ảo diệu.
Khâu Mục trước giờ vẫn farm lính random, mấy hôm nay có nghiên cứu ít nhiều nên cũng nắm được không ít kỹ thuật, tuy hiện tại không thể gọi là hoàn hảo nhưng nhìn qua cũng khá khẩm hơn rất nhiều rồi, ít nhất thì không thảm hại như lúc trước nữa.
Hàn Hựu điều khiển Mundo vào trong bụi cỏ, thản nhiên quan sát từng thao tác của Khâu Mục.
Di chuyển có thể nói là rất tốt, hầu như đều đứng đúng vị trí thuận lợi nhất để farm; thời điểm ra chiêu cũng không sai, biết tung chiêu một cách thích hợp để tối đa hóa lượng máu mất đi của lính; sau đó phán đoán lựa chọn mục tiêu ra đòn đánh thường. Tuy vậy vẫn còn mắc một vài lỗi nhỏ, thành ra cứ giết được một con lính thì lại hụt mất một hai lần.
“Nếu không bị camp thì còn tạm coi như ổn, nhưng nếu muốn đè đường thì sợ là còn phải luyện nhiều.” Hàn Hựu lắc đầu, thầm suy tính phương án huấn luyện, đúng lúc vô tình ngẩng đầu lên thì thấy Tristana vừa sống lại từ bệ đá cổ đã ra đường, lần này đằng sau còn có thêm hỗ trợ Lulu.
*Camp: Bị rừng ra đường gank liên tục.
“Ây dô, có hỗ trợ kìa.” Hàn Hựu nhếch môi cười, liếc nhìn mini map xong lập tức nhanh chóng di chuột, dao phay trên tay lại bay ra bắt chuyện với đối phương thêm lần nữa.
Nhìn lại, mới đầu trận đã 4:0 khiến cho Tristana cực kỳ buồn bực, vừa mới ra đến đường, đang còn do dự nhìn bụi cỏ xem có nên vào cắm mắt hay không thì đã thấy thằng chó điên Mundo nhảy ra chặn đường.
Chỉ trong nháy mắt, thậm chí còn không có ý định phản kháng, quay đầu chạy vội.
Nhưng Hàn Hựu cũng đâu dễ dàng bỏ qua như vậy.
Mundo là tướng không có skill gây sát thương cao, nhưng chắc chắn chính là một cục nợ khiến người ta phát rồ. Chỉ cần trúng một chiêu thì đảm bảo bị bám theo dai dẳng như dính keo con chó, muốn chạy cũng chẳng chạy nổi.
Mà rõ ràng Hàn Hựu đang phát huy hết những ưu điểm của vị tướng này một cách cực kỳ nhuần nhuyễn.
Không thèm liếc hỗ trợ Lulu đến một cái, hắn cứ thế đuổi theo Tristana như chẻ tre, thấy đối phương dùng chiêu W “Dậm Nhảy Tên Lửa” lùi về gần trụ mà cũng chẳng thèm lùi lại, thậm chí chấp nhận hứng hết sát thương từ trụ, điên cuồng như thể nếu không ăn được mạng thì không làm người, ép cho cặp bot bên kia chạy trối chết.
Dù thế nào thì cũng coi như đã có lợi thế rồi.
Tuy Mundo là tướng tank máu dày nhưng đầu trận chưa có trang bị gì thì cũng không đỡ được bao nhiêu sát thương từ trụ. Tuy Tristana bỏ chạy chật vật như thế, vậy mà cũng không quên xoay người trả sát thương. Vài chiêu tung ra lại thêm trợ giúp từ trụ khiến cậu ta chắc mẩm Mundo của Hàn Hựu sẽ bỏ xác ở đây. Ai dè bỗng nhiên hắn không hùng hổ lao lên như trước nữa, quyết đoán xoay người co chân chạy biến không hề lưu luyến.
Clgt, sao tự nhiên chạy nhanh thế! Nãy còn thấy sát khí bừng bừng cơ mà!
Nhìn theo bóng người đang co giò bỏ chạy, Tristana chửi một câu, không do dự quay người đuổi theo. Ngay lúc đó thì mid bên cậu ta lại điên cuồng ping vào giữa bản đồ.
Kassadin bên kia, đã biến mất từ lúc nào.
Cảm giác không lành mơ hồ sinh ra trong lòng Tristana, có điều giờ chạy cũng chẳng kịp nữa, quân địch đã ở ngay trước mắt rồi.
Ngoài Lữ Khách Hư Không Kassadin đường giữa còn có thêm Skaner đi rừng, giương càng nhào tới từ tháp tinh thể.
Đối thủ ào ạt xông đến, Tristana giờ chẳng khác nào phận cá chậu chim lồng, bị bao vây không đường trốn thoát, cuối cùng chỉ đành cố hết sức đổi lại mạng của Mundo. Nhưng lại trúng thêm một loạt tên băng làm chậm từ Ashe, cậu ta chỉ có thể trơ mắt nhìn Mundo ra khỏi tầm bắn của mình, để lại một bóng hình lúc la lúc lắc.
Tô Vũ Kỳ và Lâm Nam đến trợ giúp thôi mà cũng ra tay không hề khách khí, sau khi lấy được hai điểm hạ gục đường dưới thì ung dung nhàn nhã bỏ đi, để lại hai cái xác trên nền đất lạnh.
Sau pha này, Khâu Mục lại được hưởng thêm hai điểm hỗ trợ. Tính ra đã có tổng cộng ba điểm, cũng coi như có tiền. Nhưng mở bảng điểm thi đấu lên, so sánh với những thành viên khác cùng đội, cậu thân là một xạ thủ, vậy mà nhìn kiểu gì cũng thấy chẳng ra sao.
Khâu Mục không rõ pha triple kill đầu trận diễn ra thế nào, nhưng màn vừa rồi thì cậu thấy rất rõ ràng. Dù là lúc Hàn Hựu cố tình bán máu ban đầu hay khi những người kia đến trợ giúp đúng lúc thì giờ nghĩ kỹ lại đều thấy như đã tính toán sẵn từ trước, hoàn hảo tinh tế không chút sơ hở.
Sau hai cái mạng vừa rồi, chỉ thêm vài phút ngắn ngủi, mid và top bên kia đã hoàn toàn sụp đổ.
Trận này có thể coi như là thế trận một chiều.
Khâu Mục nhíu mày, nghi hoặc trong lòng.
Rốt cuộc những người này ở đâu ra mà sao cậu cảm thấy ai cũng mạnh đến mức biến thái vậy.
Nếu bạn đang đọc bộ truyện này ở bất cứ trang web nào khác ngoài wordpress nhà chính “Luân Hồi Vãng Sinh” của mình thì tức là bạn đang tiếp tay cho hành vi ăn cắp công sức của người dịch để trục lợi kiếm tiền. Mình sẽ không chịu bất cứ trách nhiệm nào liên quan tới sai lệch nội dung và thiếu nội dung truyện trên các trang đăng lại trái phép. Cảm ơn.
…
Cùng lúc đó tại phòng huấn luyện, các thành viên đội tuyển MAX hoàn toàn không biết mình đã thành công khiến người ta chú ý, chỉ hoàn toàn chìm đắm trong cơn bão bất mãn oán giận của Hàn Hựu, giọng nói ma quỷ quanh quẩn bên tai không chịu biến mất.
“Rốt cuộc đám mấy người làm cái gì mà đến giúp chậm như thế hả hả hả! Không thể đánh nghiêm túc cho ra dáng tuyển thủ chuyên nghiệp một tí được à! Chậm chút nữa là hại tôi lên bảng ngay trước mặt đồ đệ có biết không! Suýt chết ngay trước mặt cậu ấy đó!”
Các thành viên của MAX rên rỉ: “Đừng nói nữa mà, lần sau chúng em không thế nữa ạ!”
Hàn Hựu xoáy thêm: “Nhớ cho kỹ lời vừa nói nha! Mỗi một câu đều có thể sẽ trở thành bằng chứng chống lại mấy cậu trước tòa đó!”
Tô Vũ Kỳ, Lâm Nam thề thốt: “… Chúng em xin hứa ạ.”
Sử Nỗ nuốt nước miếng không dám nói gì: “Rõ ràng méo liên quan gì tới tôi, tại sao tôi cũng bị chửi vậy! Cuộc sống này quá khó khăn rồi!”
Hết chương 16.