HỖ TRỢ VƯƠNG BÀI

Khi các tuyển thủ của LPL sang bắt tay với đội tuyển khu vực GPL, có thể cảm nhận được sự gượng gạo của những người đối diện. Nhưng ai cũng đều hiểu cảm xúc buồn bực này, dù sao bất cứ ai bị một support đuổi theo chạy khắp bản đồ như thế sợ là cũng không vui nổi.

Chẳng mấy chốc sau khi có kết quả thống kê các hạng mục, MVP của trận đấu 5VS5 này đã rơi vào tay Hàn Hựu một cách nghiễm nhiên.

Nhắc đến MVP, có thể nói Hàn Hựu là hỗ trợ giành được nhiều danh hiệu MVP nhất khu vực LPL, thậm chí còn nhiều hơn một số tuyển thủ carry, vì vậy đương nhiên hắn cũng không lạ lẫm gì với những cuộc phỏng vấn sau trận đấu.

Tất nhiên nói về quen thì các thành viên thuộc ban tổ chức cũng quen. So với những tuyển thủ khác khi lên sân khấu rất nghiêm chỉnh, Hàn Hựu lại là nhân tố đặc sắc hơn nhiều.

“U thần, sau khi lên sân khấu nhớ phải kiềm chế bản thân đó!” Staff nghiêm nghị kéo tay áo Hàn Hựu, nhấn mạnh liên tục.

“Yên tâm yên tâm, anh nói lần thứ tám rồi đấy.” Hàn Hựu ngoáy lỗ tai, sau khi đáp lại liền bước vào khu vực phỏng vấn trong ánh nhìn của mọi người. Hắn mỉm cười nhiệt tình vẫy tay với khán giả trước màn ảnh, lên tiếng chào hỏi: “Hi, chào mọi người!”

“Chào U thần!” Khán giả bỗng nháo nhào cả lên, tiếng đáp lời vang vọng khắp nơi.

MC Tô Tô cảm nhận được sự cuồng nhiệt của các fan thì mỉm cười, sau khi trải qua một màn phỏng vấn cực kỳ hoàn chỉnh, MC lại ngạc nhiên nhận ra đối phương rất phối hợp. Cuối cùng không chịu nổi mà phải hỏi câu cuối cùng: “Được rồi, vậy U thần còn muốn nói gì với mọi người nữa không?”

Bình thường các tuyển thủ đạt MVP thường sẽ phải phát huy mĩ đức truyền thống của dân tộc Trung Hoa, câu trả lời nên nói từ trước đến giờ đều là mấy câu khách sáo như “Tôi rất hài lòng với biểu hiện của mình lần này”, “Sau này tôi nhất định sẽ không phụ sự kỳ vọng của các bạn”, “Tôi tin mình có thể phát huy tốt trong những trận đấu tiếp theo” …

Lúc này, sau khi nghe câu hỏi, Hàn Hựu cũng thật sự nở một nụ cười cực kỳ đoan chính lịch sự, nhưng khi kề micro vào miệng thì khóe miệng cũng cong lên theo: “Chào mừng đến với All-Star, cũng hoan nghênh tới thưởng thức những màn trình diễn đặc sắc trên đấu trường. Ngay lúc này, ngay tại đây, tôi chỉ muốn hỏi một câu, đó là – sao nào, tôi lợi hại không?”

Trước nụ cười duyên dáng và câu nói đầy đắc ý này, MC bỗng nhiên cứng ngắc.

Nhưng Hàn Hựu có vẻ như lại càng hăng say: “Có phải đấu trường thể thao điện tử chuyên nghiệp thú vị lắm không? Hỗ trợ cũng có thể lên trời như thế này thì còn gì thú vị hơn nữa?”

MC cảm nhận được bầu không khí oanh động toàn trường, nghẹn họng không biết nói sao.

Ngài thăng lên trời luôn giùm đi!



Hình ảnh Hàn Hựu phỏng vấn được phát sóng trực tiếp lên màn hình lớn, ánh đèn chiếu sáng phía sau lưng hắn mang đến cảm giác chói mắt khó tả. Rõ ràng người này đang khoe khoang nhưng người ta lại cảm thấy như là chuyện tất nhiên. Hình như những lời này vốn là phải nói ra ngay lúc này, ngay tại đây, do người này, dùng phương thức này để biểu đạt với mọi người vậy.

“Lợi hại lợi hại, đương nhiên U thần nhà em giỏi muốn chết!” Fan não tàn liều chết ủng hộ kiểu này, sợ là chỉ có mình Lý Kiệt mới u mê vô điều kiện như thế.

Khâu Mục đứng bên cạnh, ngẩng đầu nhìn người nọ trên màn ảnh lớn, cảm giác ánh mắt đối phương như xuyên qua màn hình, cứ thế xoáy thẳng vào người cậu. Mặc dù không có bằng chứng gì nhưng cậu lại cảm giác khó giải thích, rằng người kia đang nói cho một mình cậu nghe.

Chỉ có điều…

“Sao tôi có thể không thấy nó thú vị chứ, với lại đánh như thế này chắc chắn đồng đội sẽ không choảng nhau ha?” Hắn nhoẻn cười, thấp giọng nói.

Phỏng vấn vẫn tiếp tục diễn ra, nhưng nói là phỏng vấn chẳng thà nói là một màn độc diễn, một mình người nào đó thao thao bất tuyệt liên tục.

“Kỳ thực cái đấu trường chuyên nghiệp này cần có những thay đổi mạnh mẽ vào. Chẳng hạn như Syndra đó, ai bảo không đi Support được? Mọi người nhìn trận kia xem, hoàn hảo quá còn gì? Hay là nói về Lux, ai bảo không thích hợp cầm đi đánh giải nào? Rõ ràng có chiêu Q khống chế y như Morgana cực kỳ hữu dụng, tại sao không thể xách ra để tỏa sáng? Syndra hỗ trợ, Lux đường giữa, toàn thể tuyển thủ LPL chúng tôi đang dùng thực tế để nói với mọi người… Rè rè…”

Tiếng điện thoại rung lên cắt đứt chuỗi chém gió của Hàn Hựu.

Màn ảnh đang phát từ khu vực phỏng vấn, nháy mắt đã được chuyển qua sân thi đấu.

Lúc này các tuyển thủ lượt trận tiếp theo đã đang điều chỉnh thiết bị, chuẩn bị bước vào trận quyết đấu 5VS5 tiếp theo.

“Chậc, giới trẻ bây giờ phải tôi luyện tính kiên nhẫn nhiều một chút.” Hàn Hựu bất đắc dĩ để staff đưa ra ngoài, mắt liếc MC Tô Tô vẫn đứng đó toát mồ hôi lạnh, đút hai tay vào túi lắc lư rời đi như thể rất thất vọng vì rèn sắn không thành thép.

All-Star tiếp tục diễn ra, màn phỏng vấn MVP vừa rồi nhanh chóng bị quên lãng, vì đội tuyển thuộc khu vực LCK Hàn Quốc đã lên sân khấu, bao nhiêu chú ý lập tức đổ dồn hết lên sân khấu, đón chờ trận đấu tuyệt vời sắp tới.

Nếu như nói năm nay LPL có đối thủ nào mạnh thì chắc chắn chính là năm người thuộc đội tuyển LCK. Ngay sau khi trận đấu bắt đầu không lâu, các tuyển thủ LCK bắt đầu phô diễn kỹ năng cá nhân áp đảo của mình, dù là đường trên, đường giữa, rừng hay cặp đôi đường dưới, tất cả đều thể hiện cực kỳ hoàn hảo không tì vết trước mắt khán giả.

Khâu Mục cũng rất tập trung theo dõi trận đấu trên sân khấu, bỗng cảm thấy điện thoại trong túi áo rung, cậu móc điện thoại ra xem ai nhắn, chút kinh ngạc bỗng lóe qua trong mắt.

Thực sự không ngờ cái người này lại rảnh đến mức nhắn tin trả lời cậu.

“Đồ đệ đồ đệ đồ đệ, có thấy sự nỗ lực của tôi không?” Một câu khoe khoang rõ ràng, lại còn thêm một chiếc icon mỉm cười gợi đòn.

“Không thấy.” Khâu Mục trả lời thật lòng.

“Đờ mờ, tôi có Legendary* luôn mà còn không thấy?” Hàn Hựu nói.

*Legendary: Khi người chơi giết được tám mạng của đối thủ liên tiếp mà không phải nằm xuống.

“Ồ, lợi hại.” Bị tin nhắn quấy rối, Khâu Mục vừa thấp thỏm nhìn thế trận đang lúc căng thẳng vừa tốt bụng nhắc nhở, “Anh đang rảnh lắm à? Còn có thời gian gửi tin nhắn nữa, không xem các đội khác đấu sao?”

Vốn chỉ hỏi tùy tiện, đối phương lại trả lời rất nhanh: “Không cần không cần, có trận đấu nào đẹp như đồ đệ đâu.”

Đọc câu này, ngón tay đặt trên điện thoại của Khâu Mục cứ thế cứng đờ.

Cái này có thể coi như, đùa thôi đúng không?

Nhưng vấn đề hiện tại là, cậu phải đáp lại câu này thế nào?

Sau một hồi chần chờ không nhúc nhích, cuối cùng cậu quyết định trả lời khách sáo lịch sự một chút.

“Anh cũng đẹp.”

Khâu Mục hài lòng với tin nhắn này của mình, dựa theo hiểu biết của cậu về người kia, loại tin nhắn trả lời hợp với sự vô sỉ của đối phương thế này sẽ tốt hơn một câu đáp lại chính chuyên nhiều.



Trong phòng nghỉ của đội tuyển khu vực LPL, mọi người đang ngồi quanh màn hình xem trận đấu của đội tuyển LCK, duy chỉ có Hàn Hựu ôm điện thoại ngồi một mình một góc, nụ cười đắc ý như gió mùa xuân, nhìn kiểu gì cũng có cảm giác như hoa đào chớm nở.

Ngay khi tiếng Triple Kill từ hệ thống phát ra trên màn hình, Hàn Hựu cũng không nhịn được mà cười “phụt” một cái.

Thực sự khó có thể tưởng tượng tiểu đồ đệ kia của hắn nghẹn bao lâu để rồi nghĩ ra cái câu trả lời này sẽ có biểu cảm thế nào.

“Có thể thôi chưa! Trận đấu của đối thủ truyền kiếp kia kìa!” Kiều Vi cay nghiệt liếc qua.

“Tôi tò mò không hiểu cậu đang đọc cái gì đấy?” Lâm Nam cũng nhìn qua.

Không chờ đối phương đi tới, Hàn Hựu đã lập tức nhét điện thoại vào túi, bỗng nhiên nháy mắt một cách cực kỳ thần bí, hỏi một câu không đầu không đuôi: “Tôi đẹp không?”

“Hả?” Lâm Nam bỗng không phản ứng kịp.

“Thôi, hỏi cậu cũng như không.” Hàn Hựu phất tay áo, xoay người nhìn về phía Trần Lư, hỏi lại một lần nữa: “Tôi đẹp không?”

“…” Trần Lư thực sự không trả lời nổi cái câu hỏi đáng xấu hổ này.

Cũng may Hàn Hựu không định đợi anh trả lời, lại xoay qua hỏi Kinh Thần Triết, chưa kịp mở miệng đã bị một câu dội ngược về: “Xấu.”

Hàn Hựu đang vui tỏ vẻ không thèm chấp, tà mị liếc mắt một cái: “Đáng ghét!”

Kiều Vi run rẩy cả người, cảm thấy da gà rơi đầy đất.

Trên màn hình lớn, nhà chính cuối cùng cũng bị phá tan.

Khu vực LCK giành được thắng lợi là chuyện không ngoài dự đoán, ít nhất là LPL tỏ ra rất bình tĩnh. Trận này cũng là trận đấu cuối cùng của hạng mục 5VS5, kết thúc hạng mục thi đấu đồng đội ngày đầu tiên. Ngay sau đây sẽ là hạng mục solo được rất nhiều người đón chờ.

Hàn Hựu và Kiều Vi là hai tuyển thủ tham gia thi đấu solo, rất nhanh đã được staff đưa tới khu vực chuẩn bị thi đấu. Sau khi cài đặt thiết bị xong xuôi, MC lên sân khấu tuyên bố bắt đầu.

Danh sách tuyển tham gia thi đấu đến giờ mới lộ ra trước mắt khán giả.

Để đảm bảo bí mật nên đến giờ cho đến tận hôm nay thì danh sách thi đấu solo bị giữ kín hoàn toàn, mọi người liên tục suy đoán xem tuyển thủ nào sẽ tham gia thi đấu nhưng kết quả được công bố hôm nay thực sự có nằm mơ cũng không thể ngờ.

Kiều Vi thì đoán không sai, dù sao cũng là tuyển thủ nữ duy nhất trong liên minh, thực lực mạnh, chắc chắn ban tổ chức không thể bỏ qua mánh hút người xem này. Nhưng một trong hai slot còn lại không phải đường giữa Soso, cũng không phải xạ thủ Can, mà là hỗ trợ 3U? Excuse me?

Rất nhiều người vẫn chưa hết đờ đẫn khi nhìn các tuyển thủ lên sân khấu, mãi đến khi màn hình chiếu tới mặt Hàn Hựu thì mọi người mới ồn ào trở lại, nhưng câu hỏi nghi hoặc chưa ra đến cửa miệng thì hình ảnh Syndra hung ác điên cuồng lại hiện ra trong đầu. Sau đó tất cả mọi người đều không nói gì được nữa.

Hỗ trợ đi đánh solo làm gì? Vấn đề là, Đại U thần nhà người ta là hỗ trợ bình thường hồi nào…
Hết chương 47.

Bình luận

Truyện đang đọc