HỖ TRỢ VƯƠNG BÀI

Vẫn dùng Vayne và Thresh để dual, hai người bọn họ qua ải dễ dàng, gặp thần giết thần gặp phật giết phật, thậm chí còn thường hành hạ đường dưới team bạn đến mức hoài nghi cuộc đời. Nếu rừng bên đó có nhã hứng ghé qua thì cũng được ăn hành tập thể chung, phơi thây lót đường cho Hàn Hựu và Khâu Mục đẩy không chút khoan nhượng.

Tính ra thì live stream lần này đánh quá dã man tàn bạo, thế nên dù chỉ là rank Bạch Kim nhưng cũng đủ để thỏa mãn người hâm mộ, khiến họ không còn gì bất mãn. Có điều, hai cái ID này thỉnh thoảng lại hiện chình ình giữa màn hình cùng nhau như đang muốn ghim vào tim người xem, sao bọn họ có thể tập trung tâm trí vào diễn biến trận đấu được đây?!

Còn những người xem stream chỉ vì người stream thì ngay từ khi bắt đầu đã chỉ chuyên chú nhìn vào camera nhỏ ở góc dưới màn hình, quan sát từng li từng tí mọi cử chỉ và biểu cảm của U thần.

Cười kìa! Là cười đó! Đại U thần vừa cười!

Theo thống kê đầy đủ của các fan thì trung bình mỗi trận U thần cười tổng cộng 18 lần, nhiều gấp ba lần so với những lần lên stream khác. Mà cười nhiều một cách bất thường so với mọi khi như thế càng khiến cho dân tình thêm hoài nghi.

Spam comment bỗng nhiên dồn dập như bão quét.

Tuy nhiên tâm điểm chú ý của Hàn Hựu lúc này rõ ràng không nằm ở sự xôn xao trên kênh stream.

Ngay khi hắn vừa chạy lên đường giữa gank, thì đường dưới có điểm chiến công, nhưng mà lần này là Khâu Mục mạng đổi mạng với rừng bên kia.

“Đồ đệ, bọn họ băng trụ giết cậu à?” Sau khi giết đường giữa đối phương, Hàn Hựu nhìn lướt qua thấy xác Vayne ở ngay dưới chân trụ thì nhíu mày không vui.

“Ừm, rừng bên đó xuống, ba người bên đó quây tôi nên cũng không phải là lỗ.” Khâu Mục bình tĩnh trả lời, nghĩ bụng lần này cũng tiện thể về mua trang bị luôn.

Trước đó cậu cũng đã ăn mấy mạng rồi nhưng chưa về nhà nên trang bị có phần thua thiệt với đối phương nhiều, nếu không hồi nãy chắc chắn không chỉ mỗi rừng của đối phương phải nằm xuống.

“Ai nói là không lỗ? Lỗ nặng thì có!” Hàn Hựu thấy cậu nhóc bình tĩnh như vậy thì rất bất mãn, nhất thời vung tay: “Không ra đường dưới nữa, đi, theo tôi.”

Không xuống đường dưới thì đi đâu? Khâu Mục thấy hơi nghi ngờ, nhưng vẫn theo thói quen điều khiển Vayne đi theo Thresh của Hàn Hựu nghênh ngang tiến thẳng sang rừng địch, chẳng hiểu sao nhìn cảnh này lại có cảm giác như mấy tên tay sai giễu võ giương oai “đại vương sai ta tới tuần núi”.

Hàn Hựu thuận tay cắm một con mắt ngay cửa rừng, không đến hai bước liền quăng thẳng một kĩ năng Q “Án Tử”. Lưỡi đao cong sắc bén tưởng chừng tùy ý vung ra, không có tầm nhìn nhưng trong chớp mắt lại dính thẳng vào Sejuani đi rừng team địch như đã tính toán sẵn, nặng nề kéo cô ta lại.

Sejuani vừa sống lại đang núp trong bụi cỏ chỉ định chăm chỉ farm quái rừng, ai dè Thresh bất ngờ xuất hiện khiến cô ta nhất thời hoảng sợ. Ban đầu thì còn có ý định phản kháng theo bản năng, nhưng lúc này lại thấy Vayne ngay sau lưng Thresh khiến cho Sejuani khiếp vía quay đầu bỏ chạy.

Nếu bạn đang đọc bộ truyện này ở bất cứ trang web nào khác ngoài wordpress nhà chính “Luân Hồi Vãng Sinh/Dạ Sắc” của mình thì tức là bạn đang tiếp tay cho hành vi ăn cắp công sức của người dịch để trục lợi kiếm tiền. Mình sẽ không chịu bất cứ trách nhiệm nào liên quan tới sai lệch nội dung và thiếu nội dung truyện trên các trang đăng lại trái phép. Cảm ơn.

Hàn Hựu bám sát cô nàng cưỡi lợn vào rừng, không chừa cơ hội chạy trốn nào cho cô ta. Hắn tốc biến theo đối phương rồi sau đó tung ngay kĩ năng E “Lưỡi Hái Xoáy” thành một đường thẳng tắp, đẩy đối phương đang tìm cách bỏ trốn quay trở lại.

“The die is cass…”

Giọng nữ lạnh lùng vang lên, Vayne của Khâu Mục bật chiêu cuối, giống như một sát thủ máu lạnh đã xác định con mồi, âm thầm lén lút tiếp cận mục tiêu.

“Bà chúng mày, hổ không gầm lại tưởng là mèo con đấy phỏng?” Sejuani bên kia thấy hai người bọn họ hùng hổ xông vào rừng định giết mình thì nộ khí xung thiên, thay vì bỏ chạy lại quay đầu liều chết chống trả, nhắm thẳng xạ thủ đối phương mà tung ra chiêu cuối “Nhà Ngục Băng Giá”.

Hàn Hựu di chuyển hời hợt, thoải mái né chiêu, Vayne của Khâu Mục lại vô cùng linh hoạt, lộn một vòng đầy tinh tế trên mặt đất để tránh, trong nháy mắt đã áp sát Sejuani.

Dưới tác dụng giảm tốc độ 99% từ chiêu cuối “Đóng Hộp” của Thresh, Sejuani như chim lồng cá chậu, để cho Vayne mặc sức bắn từng phát một, lượng máu cũng vì thế mà sụt giảm nhanh chóng, chẳng mấy chốc mà đi đời nhà ma trong chính lãnh địa của mình.

Vayne này chơi cũng nghề quá đi!

Kĩ năng của U thần đương nhiên vẫn luôn ấn tượng như trước, nhưng còn xạ thủ này, giờ nhắc lại mới nhớ, mỗi lần U thần tiến lên thì người đó đều có thể theo kịp, không lệch nửa nhịp. Cuối cùng thì một bộ phận khán giả xem stream cũng đã thôi tám mà tập trung vào diễn biến của trận đấu.

“Giờ quay về đường?” Nhờ vào Hàn Hựu giúp sức nên số mạng Khâu Mục giữ trong tay phải nói là cực nhiều, cậu liếc bản đồ hỏi.

“Không cần, mấy tên đó không dám tới đây đâu.” Hàn Hựu nhìn lướt qua vị trí của những người khác, cười nhạt nói, sau đó thì họ không kiêng nể gì mà xơi sạch quái rừng của đối phương. Thao tác có vẻ chủ quan nhưng cũng đúng như Hàn Hựu nói, hai người dọn dẹp tinh tươm hết rồi mà đến bụi cỏ cũng không thấy động, đường giữa và đường dưới đối phương cũng không mảy may có ý định bọc sườn bọn họ. Áng chừng thời gian bên kia sống lại, hắn cười híp mắt gọi Khâu Mục: “Đồ đệ qua đây, chúng ta tiếp tục.”

Sau lời mời gọi đầy mờ ám, hai người lẩn vào bụi cỏ.

Mai phục một hồi lâu thì Sejuani một lần nữa lại xuất hiện trong tầm mắt của họ, tiếp tục tái diễn thảm cảnh giết heo lấy thịt như hồi nãy.

Cộng đồng fan xem stream nhìn mà cạn lời, nhìn người đi rừng bên kia mà thầm thương cảm. Không biết là Sejuani này đã đắc tội với U thần của bọn họ lúc nào mà để cho hắn muốn ép đến xương heo cũng không còn thế này.

Bi kịch lặp đi lặp lại ba lần khiến cho Sejuani không dám bước vào rừng nửa bước.

Hàn Hựu lúc này mới hài lòng hướng ra đường giữa, vui vẻ nói: “Đi thôi, đẩy thẳng đường giữa là xong ván này!”

Trận nào cũng vậy, team Hàn Hựu Khâu Mục luôn phá nhà chính trước 30 phút.

“Còn đánh nữa à?” Khâu Mục thấy đã gần tới giờ ăn cơm bèn hỏi.

“Ờ hớ, một ván cuối nữa thôi.” Hàn Hựu ước lượng độ dài thời gian stream rồi gửi lời mời tổ đội.

Gia nhập hàng chờ, tìm trận thành công, tiến vào giao diện chọn tướng.

Khâu Mục vẫn tiếp tục chọn Vayne, thấy Hàn Hựu định khóa vào Thresh thì nói: “Hồi nãy khiến Sejuani thê thảm như vậy, anh là tuyển thủ chuyên nghiệp mà lại làm thế à?”

Hàn Hựu nghĩ ngợi một lát rồi hỏi lại: “Cậu không nghĩ việc này là sự trả thù công bằng cho vụ nó băng trụ giết cậu sao?”

Khâu Mục hơi sửng sốt: “Đây là lý do của anh hả?”

Hàn Hựu đáp: “Còn chưa đủ nữa chắc? Dám đụng đến AD của tôi, chắc là cậu ta chán sống rồi?”

Khâu Mục trầm mặc: “Đúng là đủ rồi.”

Hàn Hựu để ý trong giọng cậu có gì đó không đúng, bỗng cảm thấy tò mò: “Ây, không lẽ ngoài ý này thì cậu còn nghĩ gì khác?”

Khâu Mục nói: “Tôi còn tưởng anh chỉ đơn giản là không thích.”

Hắn hơi mờ mịt: “Không thích gì cơ?”

Khâu Mục hơi miễn cưỡng nhưng cuối cùng vẫn đáp: “Anh không đụng tới một miếng thịt lợn nào trong bữa trưa hôm đó.”

Hàn Hựu sững sờ một chút rồi nhịn không nổi cười phá lên: “Chết mất, cậu nghĩ tôi không thích thịt lợn hả? Thề có bóng đèn là tôi không có nha! Hơn nữa, dù có ghét thịt lợn tới cỡ nào thì cũng không thể giận cá chém thớt vào Sejuani thế được!! Mà nói đi cũng phải nói lại, không ngờ đồ đệ lại quan tâm tới sư phụ quá đi à! Ha ha ha ha ha ha ặc!”

Kiểu gì mà chỉ có vậy cũng lên thành “quan tâm” được? Nghe tên kia cười tới sặc cả nước bọt, Khâu Mục nhịn không nổi mà giật giật khóe miệng, vừa mới định nói gì đó thì lại nghe được “Ầm” một tiếng rõ to phía sau.

Cậu xoay người lại thì thấy Lý Kiệt đang ngồi trên ghế không biết đã ngã lăn quay xuống đất lúc nào, người ngồi bên cạnh cũng đang há hốc miệng nhìn mình mới vô thức hỏi: “Sao thế?”

Lý Kiệt không biết là vì ngã đau hay sao mà khóe miệng run rẩy, ngắc ngứ nói: “Cậu… Cậu nhìn team bên kia có ai kìa?”

Rank Bạch Kim thì có thể có cao nhân nào được chứ? Khâu Mục quay lại thấy vừa vào tới màn hình tải trận, nghi ngờ quan sát hết một loạt ID của cả 2 đội, nhìn đi nhìn lại mấy lượt vẫn không hiểu.

Vừa lúc đó thì tiếng của Hàn Hựu cũng truyền tới trong tai nghe “Ô”, rồi sau đó không có thêm câu nào nữa.

Người trong cuộc bình tĩnh bao nhiêu, thì Lý Kiệt và vài vạn con dân hâm mộ lại đang điên cuồng bấy nhiêu.

Từ khi Can chuyển sang đội tuyển LET thì không bặt tăm như U thần, có điều anh cũng không sử dụng nick chính của mình trong một thời gian dài. Nhưng mọi người đều biết là anh mới tạo một account để stream, từ từ đánh từ cấp thấp nhất tới giờ cũng đã đạt tới rank Kim Cương.

ID mới của Can là: “Gặp Được Bộ Mặt Thật Của Lư Sơn” giờ đây đang tỏa sáng rực rỡ ở chính giữa team đối diện.

*Gặp được bộ mặt thật của Lư Sơn (Hựu kiến lư sơn chân diện mục): Đây là Thành ngữ khi nhắc đến Lư Sơn. “Lư Sơn Chân Diện Mục” là Bộ Mặt Thật Của Lư Sơn, thường được nói tắt thành Thành Ngữ 4 chữ là LƯ SƠN DIỆN MỤC

Đúng là tình cũ không rủ cũng tới, chỉ cần nửa phút thôi cũng có thể viết ra được một bộ drama máu chó ngược luyến tàn tâm.

Đám fan trở nên cuồng loạn như mới tắm máu gà.

Lúc này, Trần Lư ngồi trước máy tính ở gaming house của LET cũng đã nhìn thấy ID của hỗ trợ Thresh bên kia.

Anh nhíu mày, ánh mắt sâu xa dừng lại ở hình đại diện của Vayne.
Hết chương 36.

Bình luận

Truyện đang đọc