Chủ mẫu tương lai Hoắc gia, có thể là xuất thân thế gia cũng có thể là bình dân bá tánh hương dã nông thôn.
Chỉ cần một người phải sạch sẽ, cho dù là trong nước bùn mà không nhiễm mùi bùn.
Tuyệt không thể là người phụ nữ như Hàn Khả Tâm.
Tư thái Hoắc Dịch Dung lười nhác dựa vào ghế sau.
Sắc mặt âm đức nhìn chằm chằm video, khuôn mặt phong vận của Hàn Nhàn hiện rõ vẻ tính kế, thông qua theo dõi rõ ràng ánh vào đáy mắt anh.
Già còn cỏ chút tự mình hiểu lấy nhưng cũng là lão hồ ly tham lam.
Tam đệ Hoắc Vân Giao là cái khổ hạnh tăng, không có hứng thú với tình yêu, gần ba mươi năm cũng chưa từng có bất luận hứng thú gì với phụ nữ.
Một đêm ở Hoàng Đình kia, làm anh thế nhưng ẩn ẩn có tâm với Hàn Khả Tâm.
Một cái đồ chơi này có nơi nào đáng giá để tam đệ anh nhớ thương.
Đáng tiếc, tam đệ giữ mình trong sạch lại bị Hàn Khả Tâm đạp hư.
Nhớ tới việc này, lửa giận đáy lòng Hoắc Dịch Dung liền không khống chế được mà nổi lên.
Hôm nay anh phải xác định, trong bụng Hàn Khả Tâm đến tột cùng có con nối dõi của tam đệ không.
Nếu không có nỗi lo về sau, kế tiếp anh liền không cần chú ý đối phương quá nhiều.
Khiến tam đệ Hoắc Vân Giao để bụng cô ta?
Tư liệu kỹ càng tỉ mỉ của Hàn Khả Tâm bày ở trước mặt đối phương, bằng vào những lịch sử đen tối cực kỳ ngoạn mục đó thì cái gì cũng sẽ
tan thành mây khói.
Anh sẽ truyền tư liệu của đối phương cho tam đệ nhưng không phải hiện tại, không thể để mấy cái này ảnh hưởng anh tĩnh dưỡng thân thể.
Hoắc Dịch Dung ngẩng đầu, nhìn về phía người ngồi ở ghế phụ, lạnh giọng phân phó: “Vào đi, đem bác sĩ sau xe đi vào, tốc độ nhanh lên.
”
Hoắc Khương ngồi ở vị trí điều khiển quay đầu lại, hơi hơi gật đầu, xoay người xuống xe.