HOÀN MỸ LY HÔN



Edit + Beta: Ruby

-------------

Viên Tinh Châu không ngốc, cậu có thể nhìn ra từ một khắc kia Chu Nguyệt Minh xuất hiện, Diệp Hoài liền không được bình thường.

Người này như là một con con chim đực lớn tùy thời xòe đuôi cũng không chỗ thi triển, lúc này hiển nhiên có chút thẹn quá hóa giận. Chỉ là Chu Nguyệt Minh ăn mặc khiêm tốn, ăn nói văn nhã, cũng không phải cùng ngành, Viên Tinh Châu thực sự không nghĩ ra người ta nơi nào đắc tội với tôn đại thần này.

Trong siêu thị người nhìn hướng bên này hơi nhiều, Viên Tinh Châu cân nhắc vài giây, quyết đoán từ bỏ, tiện tay tum lấy rất nhiều thịt bò và thịt lợn đã đóng gói xong, vội vã tính tiền trở về.

Buổi trưa, Viên Tinh Châu thay quần áo ở nhà, buộc chặt tạp dề, sau đó tìm ra tắm mũ trong suốt của khách sạn, mang xong bao tay dùng một lần, sau đó liền đeo một lớp găng tay cao su, cẩn thận từng li từng tí một, cầm điện thoại đi vào nhà bếp.

Diệp Hoài cầm máy chơi game, thần sắc cổ quái cùng đi qua, chỉ thấy Viên Tinh Châu lấy cân nhà bếp ra, sau đó bày túi muối, lọ đường, bình tiêu đen, thịt bò, khoai tây, hành tây thành một dãy, sau đó bắt đầu ngồi canh chuẩn ước lượng.

Bàn nấu ăn trong nhà bếp bày đầy đĩa nhỏ, chén nhỏ. Phòng bếp của chung cư nhỏ, tư thế Viên Tinh Châu lại lớn, cuối cùng thớt thái rau đã dời đến trên bàn ăn.

Thớt cắt thức ăn đặt hai bộ, dao phay xếp một loạt.

Diệp Hoài: "..."

"Cậu là muốn làm gì?" Diệp Hoài vừa chơi game, vừa cảnh giác nhìn bên kia, "Là muốn mưu sát chồng sao?"

"Mưu sát chồng chỉ cần lúc cậu đang ngủ, lén lút âm thầm vào phòng ngủ cậu, cho cậu một đao là đủ rồi." Viên Tinh Châu nghiêm mặt nói, "Tôi là muốn làm bò sốt tiêu đen."

Diệp Hoài: "... Vậy cậu mặc thành bộ dáng quỷ này?"

"Khói dầu đối với da dẻ không tốt." Viên Tinh Châu khà khà vui lên, lúc này mới giải thích, "Lại nói tôi sợ văng trúng dầu, vạn nhất nóng đến thương tổn hủy dung, vậy thì quá được không đủ bù đắp mất."

Diệp Hoài quả thực không biết trong đầu người này đang suy nghĩ gì.

Hắn quay đầu lại tiếp tục chơi game của mình, nhưng mà chơi mấy lần, nhân vật trong tay bị quái vật giật điện chết rồi, phục sinh tại chỗ cũ lại bị điện giật chết, vì vậy game không ngừng mà game over trên đỉnh núi.

Kiên trì của Diệp Hoài bị tiêu hao hết, ném máy chơi game qua một bên, liền quay đầu đi nhìn Viên Tinh Châu.

Bộ dáng Viên Tinh Châu cũng rất sung sướng, bận một chút nhìn điện thoại một chút, khẽ hát đi hát lại điệu hát dân gian.

Diệp Hoài nhìn một lát, liền tìm lời nói, "Cho nên cậu không biết làm cơm chính là sợ nổ nhà bếp?"

"Vậy thật không có, tôi chủ yếu là không thời gian." Viên Tinh Châu lấy ra thước dẻo, ước lượng cắt miếng 0. 8 cm, cười hồi đáp, " Thời điểm tôi vừa mới bắt đầu diễn xuất, gì cũng không hiểu, tại trước màn ảnh đặc biệt cứng ngắc, tẩu vị nè, kịch bản nè cũng kém quá nhiều, cho nên cũng chỉ có thể dành thời gian luyện. Nhìn gương luyện biểu tình, lấy bút ghi âm luyện kịch bản... Ngược lại mơ mơ hồ hồ quay xong bộ thứ nhất, phải nắm vững đăng kí lớp bổ túc."

Hai người vẫn là đầu tiên nói lên tình huống năm đó sau khi đoàn thể giải tán.

Diệp Hoài hiển nhiên đối với cuộc sống như thế rất xa lạ, chuyên chú nhìn cậu.

"Sau đó thì sao?" Diệp Hoài hỏi, "Cậu liền vội vàng đóng phim?"

"Không sai biệt lắm, thế nhưng... Ờm, cũng không phải thuận lợi như vậy." Viên Tinh Châu cười cười, "Bộ thứ nhất diễn là đạo diễn tìm tôi, thời điểm ký hợp đồng tôi cái gì cũng không hiểu, cũng không dám đề yêu cầu, cho nên thù lao đóng phim rất thấp, sau đó vẫn luôn đợi đến phim lên một lượt, tiền cũng không cho tôi. Cho nên quay xong bộ thứ nhất sau đó, tôi nghèo một khoảng thời gian, khi đó ở ký túc xá tập thể, không có nhà bếp, chỉ ăn mì sợi."

Diệp Hoài: "..."

"Mì sợi quá nhanh mập, ảnh xấu xí của tôi khi đó bị người ta chụp được, ăn nửa năm, phải mập 20 cân đi." Thịt bò miếng cắt gọn, Viên Tinh Châu cầm sống dao nhẹ nhàng gõ gõ, nhớ lại nói "Sau đó phim kia phổ biến ra, Lý Ngộ liền đàm luận cho tôi hai bộ phim."

(*) 20 cân TQ ~ 10 kg nha

Hai bộ phim đều là vai phụ, nhưng mà lịch trình hoàn toàn bị va chạm. Nơi quay chụp thì lại một ở Bắc Kinh, một ở Quế Châu.

Viên Tinh Châu là tiểu nhân vật, đoàn phim đương nhiên sẽ không cân nhắc an bài lịch trình của cậu, trên thực tế có thể ngầm thừa nhận cậu chạy hai chỗ đã tính là không tồi rồi. Viên Tinh Châu liền buổi tối đỏ mắt bay chuyến bay đến, quay đầu lại quay xong lại bay đi, tiền vé máy bay không biết bỏ ra bao nhiêu.

May là khi đó thù lao đóng bộ thứ nhất phim gửi qua cho cậu, cậu mới hóa giải một chút áp lực kinh tế.

Về sau vẫn là thống trù tiểu muội của đoàn phim Quế Lâm tâm địa thiện lương, không nhìn nổi, bí mật tập trung phần diễn cậu vào mấy ngày, tận lực giãn cách ra với thời gian bên kia.

Tiếp sau đó hai bộ phim này xác định lên rất nhanh, một đài tỉnh một đài địa phương, hai phim trước sau phát sóng, đồng thời đại bạo, Viên Tinh Châu cũng là tốt số, cùng ăn một đợt hồng lợi, nhiệt độ lập tức lên. Sau Lý Ngộ liền nhận cho cậu một bộ phim tiên hiệp cải biên từ IP lớn, nhân vật mà Viên Tinh Châu đóng vai tuy rằng phần diễn không nhiều, mà thiết lập tính cách được ưa thích, trong phim CP vô số.

Nhóm fan sách cùng fan phim vì nhân vật thật viết tiểu truyện, làm video, tiến hành các loại sáng tác hai lần, tình yêu đối với người trong phim khiến cho những người ái mộ cuồn cuộn không ngừng làm sản xuất, cho nên Viên Tinh Châu cũng hấp thụ ánh sáng được kéo dài.

"Tuy rằng Lý Ngộ không thích tôi, mà điểm này tôi còn là rất cảm kích." Viên Tinh Châu nói "Đương nhiên cũng có chỗ quấy nhiễu, CP nhân vật kia bị ghép quá nhiều, lúc đó tôi cùng đoàn phim tham gia lễ trao giải, bọn họ thì cũng không quá muốn bên cạnh tôi..."

Trong phim CP quá nhiều, Viên Tinh Châu tư lịch đơn giản nhất, bị người buộc chặt tại một chỗ sao tác, cậu xem như là một phương hút máu.

Mấy vị ngôi sao điện ảnh vốn cũng không sảng khoái, hơn nữa trong giới giải trí tự có một dây chuyền khinh bỉ, xuất thân chính quy nhìn không lọt người nửa vời, ca hát nhìn không lọt tuyển tú... Viên Tinh Châu đang ở vào trong cùng nhất của dây chuyền khinh bỉ, thời điểm tham gia tiệc rượu, liền bị người khác đâm vài câu.

Cậu duy trì mỉm cười đáp lại toàn bộ, khi quay lại để tham gia phỏng vấn hậu trường, lại không có thể khống chế được tâm tình của mình.

"Tôi chỉ là bổn phận diễn dịch nhân vật trong phim." Viên Tinh Châu nhịn nước mất, một chút mỉm cười với phóng viên vây quanh, nói "Mà cùng mấy vị diễn viên chính cũng không phải rất quen thuộc, tất cả mọi người rất bận."

"Tôi có CP à? Chính là... Diệp Hoài. Tình cảm chúng tôi rất tốt, ngày hôm qua anh ấy còn gọi điện thoại cho tôi." Viên Tinh Châu cầm micro, ngón tay run rẩy, nói với mọi người, "Tôi rất nhớ anh ấy."

Bình luận

Truyện đang đọc