- Đừng, đừng, anh Trang, chúng tôi đồng ý, chúng tôi đồng ý...
- Đúng vậy, đây là anh Trang cất nhắc hai anh em chúng tôi, sau này chúng tôi sẽ đi cùng anh...
Sau khi nghe nói Trang Duệ sẽ tìm người khác thì Đại Hùng và Hầu Tử đều trở nên nôn nóng, Hầu Tử càng hoảng mà cởi áo khoác màu vàng ra, lại vỗ ngực nói:
- Anh Trang, hai anh em chúng tôi nếu làm không tốt, anh cứ vặn đầu tôi xuống mà làm đá lót đường...
- Grào, grào...
Bạch Sư ghé sát bên người Trang Duệ thấy hành động của hai người Đại Hùng thì có chút giật mình, nó tưởng rằng hai người này muốn gây bất lợi cho Trang Duệ, thế nên cơ thể cao lớn đứng lên, trong cổ phát ra tiếng gầm, làm cho hai tên kia sợ đến mức liên tục lui ra phía sau.
- Bạch Sư, ngồi xuống...
Trang Duệ vội vàng trấn an Bạch Sư, nó hôm qua hình như có chút kích thích, xem ra phải nhanh chóng tìm cho nó một con chó cái, nếu không lần sau cũng không nên đưa nó đến Ngao viên, như vậy càng thêm kích thích làm nó chịu không được.
- Được rồi, mọi việc cứ thực hiện như những gì chúng ta vừa nói, hai người đi chuẩn bị một chút, nói rõ sự tình với người nhà, lại chào hỏi Lí Binh, sau đó...
Trang Duệ lấy điện thoại ra nhìn ngày giờ, sau đó nói tiếp:
- Ngày mốt hai người cùng tôi chạy xe đến Bắc Kinh... Bạn đang đọc chuyện tại
- Được, cám ơn anh Trang, đến ngày mốt nhất định chúng tôi sẽ sắp xếp tốt...
Hầu Tử và Đại Hùng nói lời cảm tạ và đi ra khỏi quán cà phê, Trang Duệ thì gọi điện thoại cho Âu Dương Quân.
- Cái gì? Thuê nhà nhỏ, còn phải gần với Phan Gia Viên? Này Ngũ Nhi, cậu xem anh là thế nào rồi? Chuyện nhỏ nhặt thế này mà bắt anh đi làm sao?
Âu Dương Quân nghe được lời nhắn nhủ trong điện thoại của Trang Duệ thì không khỏi nhảy dựng lên, nói đùa sao, Âu Dương Tứ thiếu gia trở thành chân chạy vặt cho Trang Duệ rồi à?
- Tứ ca, anh cứ sắp xếp người khác đi làm, cũng chưa nói tự mình anh phải đi tìm phòng dùm em...
Trang Duệ và Âu Dương Quân liên hệ với nhau thường sẽ không có gánh nặng tâm lý, anh họ thường đến chỗ hắn ăn chùa, lần trước còn lấy đi hai cái đuôi cọp, chỉ cần hai cái đuôi cọp kia sợ rằng cũng đủ mua hai cái nhà nhỏ rồi.
Âu Dương Quân tức giận nói:
- Sai người đi tìm thuê phòng nhỏ cũng làm anh đây mất mặt, cậu bây giờ không thiếu tiền, sao không mua hai ngôi nhà luôn đi...
- Mua nhà?
Trang Duệ có chút sững sốt, trước nay hắn cũng khá thích đầu tư bất động sản, vì ngôi nhà mua với giá cả triệu bên Trung Hải, bây giờ đã được hơn nửa năm và tăng giá gấp đôi, như vậy giá phòng ở Bắc Kinh phải cao hơn chứ?
- À, có người thiếu tôi ít tiền, khoảng thời gian trước cầm cố vài căn nhà nhỏ để trừ nợ, địa điểm khá phù hợp với cậu, diện tích hơn trăm mét vuông, tôi bán cho cậu hai căn với giá ba triệu, nếu cậu muốn thì cho người dọn dẹp, có thể ở bất cứ lúc nào...
Sau khi nghe được lời của Âu Dương Quân thì Trang Duệ thầm tính toán, một căn rộng hơn trăm mét vuông, lại ở khu vực Phan Gia Viên, giá cả khá phù hợp. Vì vậy hắn gật đầu nói:
- Được, Tứ ca, anh làm thủ tục đi, em về Bắc Kinh sẽ đưa tiền cho anh, nhưng mà này, chỉ là ba triệu, anh tặng em luôn cho rồi.
- Hừ, cút ngay, bố không cho anh đây vay ngân hàng, mảnh đất kia của anh còn chưa kịp khai phá, ba triệu là rẻ lắm rồi đấy...
Âu Dương Quân dựa vào quan hệ để nắm bắt hai căn nhà kia, bây giờ còn chưa động vào, hắn thấy thị trường bất động sản càng ngày càng nóng nhưng lại không có tiền trong tay. Âu Dương Chấn Vũ bên kia thì quản quá căng, vì thế mà vài ngày qua hắn như kiến bò chảo nóng, liên tục chạy loạn khắp nơi.
Không phải Âu Dương Quân không có con đường kiếm tiền, chỉ là với thân phận của hắn, nếu muốn khai phá vài hạng mục bất động sản mà phải mượn tiền thì có chút mất mặt, chẳng qua Tứ thiếu gia chỉ vì sỉ diện mà thôi. Nếu không thì vài ba năm ngày việc gom góp vài trăm triệu là quá dễ dàng.
Trang Duệ tất nhiên không biết Âu Dương Quân đang rối lên như vậy, hắn đã xuất hiện trên tivi, thế cho nên không thể nào tiếp tục đi đến chợ đồ cổ, chỉ có thể dứt khoát gọi điện thoại cho Lữ lão gia tử chuẩn bị đến chúc tết, sau đó chạy xe hơi đến nhà.
Vài ngày sau Trang Duệ vội vàng cùng mẹ đi thăm hỏi những cô chú bác thân quen ở gần nhà, hắn và mẹ thương lượng với nhau, sẽ không mời các cô bác ở Bành Thành đến Bắc Kinh, như vậy rất phiền toái. Khi đó kết hôn ở Bắc Kinh xong thì hắn sẽ về Bành Thành mở bàn tiệc chiêu đãi mọi người là được.
Sau khi bận việc vài ngày ở Bành Thành, Âu Dương Uyển đưa cháu ngoại bay về Bắc Kinh, Trang Duệ thì gọi điện thoại cho Đại Hùng và Hầu Tử, chuẩn bị lái xe về Bắc Kinh, chỉ là đến địa điểm hẹn thì không khỏi trợn mắt há mồm.
- Này, hai anh muốn dọn nhà sao?
Dưới chân Đại Hùng và Hầu Tử thật sự có năm sáu vali, hơn nữa trên mặt đất còn có cả chăn chiếu mùng mền, càng khoa trương hơn là có hai thùng nước lớn, còn có cả một bếp ga và bình ga, rõ ràng có thể nổi lửa nấu cơm trên đường.
Trang Duệ sao lại không hiểu, hai người Đại Hùng rõ ràng muốn đưa vật dụng theo cho đỡ tốn kém.
Đại Hùng thấy vẻ mặt Trang Duệ không được tốt thì vội vàng nói:
- Anh Trang, chúng tôi đưa những thứ này theo để khỏi phải mua sắm...
- Không được rồi, xe này không thể chở hết được, hai anh nên mang về nhà...
Trang Duệ thật sự dở khóc dở cười, hắn rất đồng ý với chuyện tiết kiệm, nhưng xe này thật sự không thể chở nhiều như vậy. Hơn nữa hai căn nhà mà Âu Dương Quân chuẩn bị sẵn vốn là hàng mẫu, bên trong thứ gì cũng có, chỉ cần đi vào ở là được.
- Anh Trang...Cái này...
- Anh Hùng, đi thôi, nghe theo anh Trang...
Hầu Tử thấy Đại Hùng còn muốn lên tiếng thì vội vàng vung tay kéo lại, hắn đã nghĩ rõ, Trang Duệ nói không mang theo thì sợ rằng đã sắp xếp tốt lắm rồi, tóm lại nếu như vậy thì quá tốt.
Sau khi hai người đưa những vật dụng kia về, Trang Duệ lại lái xe đến đón cô bạn gái của Đại Hùng. Cô bé này nhỏ hơn Trang Duệ vài tuổi, nhìn qua rất dịu dàng, cũng không biết vì sao bị Đại Hùng gây tai họa, xem ra câu nói đàn ông không xấu nữ nhân không yêu cũng đúng.
Bảy giờ tối thì Trang Duệ lái xe đến Bắc Kinh, trước tiên hắn đưa nhóm Đại Hùng đi dùng cơm, sau đó đi siêu thị mua vài bộ chăn mền, đến chín giờ mới gọi điện thoại cho Âu Dương Quân.
Âu Dương Quân đã sắp xép người đưa chìa khóa nhà cho Trang Duệ, mà Trang Duệ đến nơi xem thì thấy khá tốt, đây là một khu dân cư mới xây dựng, xung quanh có đầy đủ chợ búa siêu thị, phương tiện đầy đủ, hơn nữa xanh hóa cũng rất tốt, còn tốt hơn cả căn nhà của hắn ở Trung Hải.
- Anh là Trang tiên sinh phải không?
Trang Duệ vừa dừng xe trước cổng khu dân cư thì có người ra đón.
- Tôi là Trang Duệ, anh là?
- Tôi là quản lý của khu dân cư này, đây là chìa khóa nhà mà Âu Dương tiên sinh nói tôi đưa cho anh, hai phòng theo thứ tự là 02 và 602, có cần tôi đưa anh lên không?
Người đàn ông kia vừa nói vừa đưa hai chuỗi chìa khóa cho Trang Duệ, tuy vừa rồi hắn bị giám đốc điều ra chỉ vì đưa hai chuỗi chìa khóa, trong lòng có chút khó chịu nhưng gương mặt thì biểu hiện rất tốt. Hắn thấy rất rõ ràng, chỉ riêng con chó Matiff Tây Tạng ngồi ở ghế lái phụ đã chứng minh thân phận của chủ nhân là không bình thường.
- Không cần, ngày mai ngài thông báo cho nhân viên làm thẻ ra vào là được...
Trang Duệ biết rõ những khu dân cư thế này cần quét thẻ mới được vào, vì thế mới nói với đối phương, nếu Đại Hùng và Hầu Tử không được ra vào thì rõ ràng là sinh ra chuyện đáng cười.
- Không cần chờ đến mai, chút nữa tôi sẽ sắp xếp cho người đưa thẻ đến...
Vị quản lý đưa tay mời mọi người vào cổng, sau khi xe Trang Duệ chạy qua thì hắn nhanh chóng lấy điện thoại báo cáo cho giám đốc của mình.
- Mọi người muốn ở lầu sáu hay lầu một? Dù sao thì đều có thang máy mà thôi.
Sau khi dừng xe lại thì Trang Duệ nhìn Đại Hùng và hỏi, có hai gian, ở cả hai thì hơi lãng phí, hắn tính chỉ cho hai người một căn nhà mà thôi.