HỢP ĐỒNG HÔN NHÂN VỚI PHÙ THỦY HỘI HỌA


Đáy mắt Lục Diệp Bằng ngập tràn yêu thương.

Anh lật người cô qua để cho cô gối đầu lên tay anh.

Ngón tay anh mang theo hàng lông mày đi xuống má cô.

Lam Lam ngủ rất say sưa.

Dường như trong buổi tiệc ngày hôm nay khiến cô có vẻ rất mệt mỏi.

Có lẽ cánh mũi của cô ngửi được mùi hương của anh cô liền kêu lên một tiếng rồi úp mặt vào lòng bàn tay của anh.

Trái tim Lục Diệp Bằng rung động lên với hành động của người con gái này..
Anh cảm giác cơ thể cô như những kim nam châm lúc nào cũng muốn hút anh vào trong, Đặc biệt gương mặt xinh đẹp này của cô luôn muốn gi3t chết anh mỗi khi anh được gần cô.

Anh men theo ánh sáng đèn ngủ nhìn kỉ gương mặt sáng như ánh mắt trăng của cô.

Lam Lam mặc trên người một chiếc váy ngủ anh vừa mới mua cho cô.

Một chiếc váy bình thường không mấy hở hang nhưng không hiểu sao anh lại thấy cô mặc vào rất gợi cảm và đầy quyến rũ..
Lục Diệp Bằng nhẹ nhàng vuốt v3 khuôn mặt của Lam Lam hồi lâu.

Anh không kiềm chế được sự khao khát trong lòng mình liền cúi xuống, hôn sâu vào cánh môi của cô.

Nụ hôn quyến luyến từ đôi môi cho đến chiếc cổ trắng nõn mịn màng của cô.

Hơi thở gấp gáp của anh bắt đầu gia tăng, anh đưa tay luồng vào trong chiếc váy tìm kiếm hai ngọn đồi cao vút của cô.

Nhưng.

Ánh mắt Lục Diệp Bằng lập tức khó chịu
Lúc này, vì hành động của anh làm cho ngứa ngáy Lam Lam chợt giựt mình tỉnh giấc.Cô mở mắt ra thấy có một người nằm lên cơ thể mình,cô chợt giựt bắn cả mình hoảng hồn xô anh ra ngồi dậy.

" A..

Anh..."
Gương mặt Lục Diệp Bằng xuất hiện trước mặt cô cũng giống như 5 năm trước khi buổi sáng hôm ấy, cô thức dậy gặp gương mặt anh cũng hoảng hốt như thế này.
Người đàn ông này ngay cả giấc mơ hay hiện thực cũng làm cho cô đau khổ là sao?
Lục Diệp Bằng khẽ nheo mắt lại, nhít người tới gần cô.

" Anh đây....!"

" Anh uống rượu sao? " Mùi rượu xông thẳng vào mũi của cô khiến cô cảm thấy rất khó chịu.

Khóe môi Lục Diệp Bằng cong lên,anh đưa tay cởi từng cút áo của mình ra, nhìn cô nhàn nhạt trả lời.

" Chỉ uống một chút thôi"Nói rồi, anh quăng chiếc áo xuống đất.

Cơ thể màu đồng của anh lập tức lộ ra trước mặt cô, trái tim cũng theo đó mà rung mạng lên một tiếng.

Dự cảm chẳng lành đang dâng trào trong người cô.
Đúng như ý nghĩ của cô, Lục Diệp Bằng như một con báo lớn chỉ một giây sau vồ lấy cô, anh kéo chân cô lại ôm chặt trong lòng.

Gương mặt Lam Lam đỏ lên khi tiếp xúc da thịt của anh.
" Lục Diệp Bằng! Anh buông tôi ra,tôi không phải cô ta đâu" Cô đang nghĩ, anh đang say rất có thể anh nhìn cô thành Dương Tiểu Vy, giống như năm xưa anh nhìn cô thành cô ta.

Lục Diệp Bằng nghe xong, tay chân lập tức khựng lại nhìn cô bằng ánh mắt kinh ngạc nội tâm đầy bực tức.

" Ai...!Em nói em là ai?"
" Là....Dương..

Tiểu...!Vy! " Khó khăn lắm Lam Lam mới nói ra cái tên đáng ghét đó.

Cơn giận dữ tích tụ từ bữa giờ lập tức ngập tràn lên gương mặt nồng nặc sát khí của Lục Diệp Bằng.Anh lật mình đè cô ở dưới thân.

" Tiểu Vy..……Lại là cái tên đó nữa sao?Em muốn anh xem em là cô ta sao?"
" Anh...!" Lam Lam sợ hãi.

" Anh không có điên mà nhìn lầm vợ anh thành người phụ nữ khác..." Trong lòng anh bây giờ không thể chứa nổi cái hình bóng của người phụ nữ đầy giả tâm đó nữa rồi,vì giờ đây ngay tận lúc này,bên trong sâu trái tim anh chỉ có hình bóng của người con gái đang làm anh đau lòng này thôi.

Nghe xong, trong lòng Lam Lam dâng lên một cảm xúc khó tả.

Cô không biết nên vui hay nên buồn.Người đàn ông này vào lúc say xỉn nhận ra cô sao.

Hơi thở của anh khẽ khàng phả lên mặt của cô.

Anh ngắm nhìn cô với khoảng cách rất gần như thế này,tình cảm anh dành cho cô càng lúc càng nhiều hơn.

Lam Lam! Anh muốn em làm người phụ nữ của anh ngày hôm nay.

Anh tự nói trong lòng mình với những sự khao khát dành cho cô.

Lam Lam cảm thấy đầu cô bắt đầu căng lên từng đợt, hai tay chặn lồ ng ngực anh lại.


Cô nhìn thấy trong đôi mắt anh là sự d*c vọng đang từ từ bao trùm lấy cô.

Cái bụng nhỏ của cô lên xuống gấp gáp.

" Anh định làm gì?" Lam Lam vừa hỏi xong, cô thật sự muốn tự đánh mình một cái đau.

Hành động của anh rõ ràng như thế, cô còn hỏi một câu ngớ ngẩn với anh nữa sao.
Lục Diệp Bằng vuốt nhẹ khuôn mặt Lam Lam, anh cúi xuống đặt một nụ hôn nhẹ trên đôi môi của cô rồi trả lời
"Còn gì ngoài làm t.ì.n.h với em!"
Dứt lời, anh đưa tay luồng vào bên trong chiếc váy của cô.

Ánh mắt khó chịu bỗng cất tiếng
" Sau này đi ngủ không được mặc áo lót nữa"
" Tại sao?" Dù cô mắc cỡ nhưng cô cũng vẫn cố gắng bình tĩnh.

Nụ cười nham nhở của anh hiện lên.

"Vì hơi khó khăn cho anh âu yếm hai ngọn đồi của em..." Vừa nói tay anh vừa chen vao lớp áo lót trực tiếp ôm chặt ngực cô.
Lam Lam ngại ngùng, gương mặt càng trở nên đỏ ửng lên.

Cô nghiên đầu sang một bên không dám đối diện với anh.

Đôi mắt Lục Diệp Bằng tràn đầy lửa rực xoay mặt cô lại.

Bắt cô phải nhìn anh.

Cô hơi sợ đôi mắt anh vào lúc này, nó như muốn bùng lên một ngọn lửa muốn thiêu rụi toàn thân cô.

" Lần trước có người phá đám anh và em, nhưng lần này anh nhất định sẽ cho em một cảm giác thế nào sự gọi thăng hoa tràn đầy s.u.n.g s.ư.ớ.n.g của vợ chồng mới cưới là như thế nào....Hôm nay em sẽ là người phụ nữ của anh....!Bà xã à! "
Dứt lại, bờ môi anh lập tức áp xuống.,Lam Lam cũng nhanh chóng nhắm mắt lại.

Cô vừa sợ câu nói của anh vừa sợ hành động cuồng dã mà anh mang lại.

Vậy hôm nay cô xác nhận sẽ không thoát khỏi tay anh nữa rồi.
Lục Diệp Bằng hôn đôi môi của Lam Lam có phần mạnh bạo,anh ngang ngược cạy mở môi và răng của cô.

Bàn tay cũng từ từ lột chiếc váy ngủ của cô ra quăng xuống nằm cùng với chiếc áo của anh.


Anh chuyển hướng hôn nhẹ vành tai cô, hơi thở đục ngầu nóng bỏng khẽ cắn nhẹ.

Thấy cô vẫn chưa chịu mở mắt,bàn tay anh lại tiếp tục cởi chiếc áo ngực của cô ra.

Cuối cùng,đôi môi anh từ từ di chuyển xuống ngọn đồi cao vút và hai đỉnh hồng đang dựng đứng chờ anh đến hái.

Anh há miệng ra ngậm cắn một bên, bên kia anh cũng không buông tha, đưa tay lên nhào nặn thoả mãn.

" Lục Diệp Bằng! "
Lúc này Lam Lam mới chợt mở mắt, nhìn về người đàn ông ngập tràn d*c vọng ở trước mặt.

Cô thật sự không dám nhìn anh.Nhìn người đàn ông một lần nữa chiếm lấy cơ thể của cô.

Nghe tiếng gọi của cô.

Lục Diệp Bằng liền rướn người lên hôn chặt đôi môi của cô.Lại một nụ hôn làm cho cả hai mê luyến đối phương.

Ánh mắt anh nhìn cô đầy tình cảm, thì thầm.

" Cơ thể em đẹp lắm! "
Lam Lam ngẩn người.

" Anh thật sự ganh tị với người đàn ông trước đó của em" Ánh mắt anh chợt đau đớn " Anh muốn trong lòng em hôm nay chỉ có một mình anh...!Muốn em nhìn rõ ai là người đàn ông của em"
Lam Lam im lặng, ánh mắt mông lung nhìn vào nơi khác khiến tâm trạng anh càng thêm rối bời hơn.

Anh kéo tay cô vòng qua cổ anh, anh bắt cô phải chấp nhận anh là người đàn ông của cô.

" Tại sao? " Một lúc sau, Lam Lam mấp máy đôi môi khẽ hỏi.

" Tại sao? Anh lại ép buộc tôi.Hôn nhân chúng ta....."
" Là ba tháng....!Có phải em định nói cái bản hợp đồng đó không?" Lục Diệp Bằng bực tức cắt ngang lời cô.

Trái tim Lam Lam nhói đau, cô quay đầu nhìn thẳng vào đôi mắt của anh.

Nhìn anh,cô mới biết cô quyến luyến anh biết chừng nào.

Cô rất muốn trao bản thân mình cho anh từ rất lâu.

Nhưng anh có chấp nhận cô và yêu cô không? Hay anh sẽ tiếp tục sỉ nhục và bức ép cô tới con đường chết.

Lục Diệp Bằng siếc chặt tay lại.

Ra lệnh cô phải mở mắt nhìn anh.

" Nếu em nói ba tháng thì chúng ta cũng phải trải qua sự thân mật trong ba tháng chứ...!Nhiệm vụ của em là làm vợ tôi...!Phải có trách nhiệm làm ấm giường cho tôi" Trong một phút tức giận, anh đã không suy nghĩ nói ra những sỉ nhục với cô.

Nghe xong câu ấy, trái tim cô lập tức rơi xuống vực sâu, đôi mắt ngấn lệ lập tức xuất hiện.


Câu nói của anh có khác gì cô chỉ là bạn giường của anh đâu.Có lẽ từ trước giờ anh vẫn nghĩ cô là người con gái như vậy.

Chưa chồng đã có con.

Lục Diệp Bằng không đợi Lam Lam có phản ứng nào khác ngoài nằm im đó.

Anh ngồi dậy trực tiếp cởi chiếc quần dài mà anh đang mặc ra.

Thân thể lõa lồ của anh lập tức hiện ra.

Bây giờ anh cũng như cô, trên người chỉ còn một chiếc qu@n lót đang che giấu thứ nổi bật bên trong.

Lam Lam hết hồn giựt mình liền xoay đầu không dám nhìn vào cái thứ to lớn đầy nam tính đang trốn trong lớp quần của anh.

Cô không ngờ bao nhiêu lâu gặp lại,nó vẫn to lớn đến như vậy.

Cô vẫn còn nhớ hình ảnh anh lúc đó chật vật thế nào để có thể tiến vào cơ thể của cô.

Cơn đau ấy cũng vì đó mà trực tiếp xông lên tới não của cô.Sự đau đớn lúc ấy cô không thể nào quên được.

" Lam Lam! " Anh khẽ áp mình xuống lẩm bẩm tên cô, giọng nói thân mật khiến cô không thể nghe rõ nhưng cũng đủ làm cô run lên.

Lục Diệp Bằng đưa tay vẽ vòng tròn lên chiếc eo nhỏ nhắn của cô làm cho cơ thể cô lúc này co rút lên từng cơn.

Không chỉ gương mặt cô mà ngay cả cơ thể cô cũng dần đỏ ửng lên.

Nhưng lúc này đây, Lục Diệp Bằng đã không thể nào quan tâm trong lòng cô đang nghĩ gì về anh nữa mà anh bây giờ chỉ biết chăm chú nhìn vào cơ thể xinh đẹp và đầy quyến rũ của cô thôi.

Anh bị k1ch thích bởi cô như một tác phẩm nghệ thuật bước ra từ trong những bức vẽ thỏa thân mà các họa sĩ nổi tiếng đã từng phát họa.

Không...!Đây chính là một tác phẩm đẹp nhất mà anh từng thấy,không những vậy nó còn chân thật hơn nữa.

Có thật cô đã từng sinh con không? Tại sao cô không có một vết nứt sinh nở nào cả mà bù lại là sở hữu một thân hình còn đẹp hơn những người con gái mới lớn.Cô làm cho người chồng như anh nhìn vào chỉ muốn ức hiếp cô nhiều hơn thôi
Tâm trạng Lục Diệp Bằng lúc này càng trở nên bối rối, người con gái phía dưới không ngừng run rẩy khiến h@m muốn của anh càng điên cuồng,k1ch thích d*c vọng muốn chiếm hữu càng lúc mãnh liệt hơn.

Lam Lam khẽ cụp mắt xuống, hai tay cô bất giác đưa lên che đi phần ngực của mình.Gương mặt ngại ngùng nghiêng qua một bên.

Nhưng đúng lúc,cô vừa xoay qua bên kia thì cánh tay Lục Diệp Bằng bắt đầu ngông cuồng kéo hai tay cô ra.

Cơ thể anh lập tức áp xuống hôn khắp thân thể cô càng lúc càng căng cứng lên.

" Bà xã! Em có biết anh đợi ngày này lâu lắm rồi không?" Nếu tính ra mấy lần trước anh chỉ được nhìn mà không được thưởng thức.Anh cũng chưa từng nghĩ sức chịu đựng của mình lại lớn đến như vậy.

Nhưng lần này thì anh đã không thể nào kiềm chế được nữa.Nhất là bây giờ dưới thân là người con gái anh yêu lại còn mang một thân hình đầy sự hấp dẫn và quyến rũ như thế.

Anh làm sao thể chịu nổi nữa..


Bình luận

Truyện đang đọc