INTERPOL PHẦN 1 – BIỆT THỰ ĐEN



Tao đây lũ ngu…- Hắn vừa nói đến đây thì im bặt. Một dòng máu đỏ chảy ra từ cái lỗ tròn ngay giữa trán hắn.
Bella đã tuyên án tử hình hắn bằng một phát súng giảm thanh đẹp và chuẩn như tập. Nhưng âm thanh vẫn lọt ra ngoài, vì sau đó cô nghe bọn chúng hò hét nhau:
- Có người trong phòng, mau phá cửa đi.
- Đây là cửa chống đạn, ngu thế.
- Tìm chìa khóa khác mở nó ra đi.

- Bà chủ có một chìa khác.
- Bà ta bất tỉnh rồi, còn làm ăn con mẹ gì nữa.
- Mau báo bọn ở dưới đề phòng nó thoát ra đằng cửa sổ.
- Con điếm Mia nó cứ la hét bảo đó là một đứa con gái Nhật.
- Thế còn vếtthương trên mặt nó là do cái gì nếu không phải vết cào của một giống mèo rừng. Con đó có khi nào là bọn ninja không?

Trong lúc bọn tay chân ở ngoài xôn xao bàn tán thì Bella đã chuẩn bị xong mọi chuyện cho đường rút lui. Cô dùng các mảnh vải xé ra từ tấm màn gió rồi buộc ngang người Sneiderman. Đoạn cô thả xác hắn ra ngoài cửa sổ, y như một người đang trèo ra. Ngay lập tức có tiếng súng nổ. Mặc dù đây là tầng 2 và ngôi nhà này không quá cao nhưng trong bóng tối, không ai có thể nhận biết được cái bóng đen đang lơ lửng chỗ cửa sổ. Nghe tiếng súng, bọn ở ngoài cửa cũng chạy biến xuống dưới. Bella thả cái xác xuống, chạy đến lấy chùm chìa khóa của lão quản gia, rồi cô mở cửa chạy ra hành lang vắng hoe.
Bella chạy thẳng ra phía ban công, ngay phía dưới là cổng sau của ngôi biệt thự, nơi cô đã đi vào. Và vì không thể xác định phương hướng ngay nên chính Arrow là người dẫn đường cho cô. Đáp xuống đất một cách nhẹ nhàng, Bella chạy về phía cổng sau. Nhưng chỉ được hai bước, cô dừng ngay lại bởi những tiếng “gừ” ghê rợn ở phía sau. Những con chó săn đã phát hiện ra cô. Chỉ cần cô động đậy là chúng sẵn sàng xông lên xé xác cô. Bella bị bất ngờ trước tình huống này, và đối phó với những con vật không giống con người. Cách duy nhất có thể cứu thoát cô lúc này chính là nổ súng. Nhưng nếu cô không nhanh tay thì cô sẽ gặp nguy hiểm.
Đúng lúc còn đang phân vân ấy, chợt có tiếng “gâu, gâu” ngoài cổng chính và cả đám chó cứ thế lao thẳng về phía ấy, bỏ lại con mồi là cô. Nhận ra tiếng kêu đó là của Alex, vừa mừng, vừa kinh ngạc, cô mở cổng sau và ra ngoài.
Shin đón cô với một cái ôm siết và vẻ mặt lo lắng. Nhưng cô đã hỏi ngay:
- Chị nghe tiếng Alex ở đây.
- Chúng ta rời khỏi đây đã.- Shin ôm lấy vai cô và đưa cô đi theo một con đường khác, không phải là đường trở về nhà Izou nữa.


Bình luận

Truyện đang đọc